14.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   " Cuối cùng...chúng ta cũng an toàn rồi " .

Huy mệt mỏi nằm xuống đất cả người không một chút sức lực . Cô liền cầm chiếc giày của mình lên định đánh vào đầu hắn thì đột nhiên dừng lại.

   " Thật ra anh đã biết hết , anh biết là em giả vờ ở cạnh anh , lừa dối anh ...dù biết chỉ là giả nhưng anh vẫn chấp nhận tin nó là thật "

   " Tại ...tại sao ? "

   " Vì chỉ có như thế ánh mắt của em mới hướng đến anh "

Nghe hắn nói xong cô như chết lặng đi , cô không thể tin vào mắt mình và những gì mình nghe thấy . Người đàn ông từng gây ra cho cô bao đau khổ giờ đây chỉ vì một ánh nhìn mà chấp nhận bị lừa gạt .

  " Thủy ! Em không sao chứ ? " . Giọng nói của một người đàn ông vang lên đập tan hết những suy nghĩ của cô.

Đúng vậy là giọng nói của người cô yêu , là giọng nói cô ngày đêm mong nhớ. Cô nghĩ lại thấy bản thân thật ngu ngốc . Cô đang cố để giải thoát chính mình mà quên rằng vẫn luôn có người chờ đợi cô . Nếu bản thân xảy ra chuyện thì bảo bối của cô phải làm sao ?

MỘT TUẦN SAU

Đã hơn một tuần kể từ khi những chuyện đó đã xảy ra . Cô đã bình an trở về và vui vẻ cùng với con của mình chỉ là kể từ lúc đó cô không hề nghe một chút tin tức gì về Huy .

  " Phong , làm sao anh biết em ở đó ? "

  " Hả ? À là do tên đó đã gọi anh đến ! Lạ thật , tại sao hắn lại làm vậy nhỉ ? "

Tất cả mọi thứ giống như chưa từng xảy ra vậy . Huy biến mất không chút tin tức , những thắc mắc của cô vẫn chưa có câu trả lời .

" Làm phiền anh gửi những thứ này đến địa chỉ XXX " .

Huy cầm một phong bì lớn đưa cho một nhân viên chuyển phát nhanh . Hắn quay qua nhìn lại căn biệt thự đã cháy rụi sau đó liền rời đi . Lúc hắn đi trong sâu thẩm trái tim vẫn có chút gì đó không nỡ , chỉ là hắn biết rằng hắn cần từ bỏ mọi thứ .

Đồ đã được chuyển đến tận tay Thủy . Cô có chút do dự không dám mở ra nhưng cuối cùng vẫn là không chống lại được sự tò mò của chính mình .

Trong phong bì lớn ấy là một lá thư và giấy chuyển nhượng lại tài sản , cô nhẹ nhàng chậm rãi mở lá thư được Huy viết .

" Thủy , anh xin lỗi em , xin lỗi tất cả những gì đã gây ra cho em . Anh chỉ có thể dùng cách này để nói với em vì anh không đủ dũng cảm để ngồi trước mặt em . Anh sợ , anh sợ khi nhìn thấy em anh lại không thể buông tay em ra . Thật ra hôm đó anh đã định sau khi ăn cùng em sẽ trả em về nên gọi cho Phong đến chỉ là không ngờ em lại hành động dại dột như vậy . Anh đã để lại cho em và con một căn nhà để hai người có thể sống thoải mái một chút . Anh sẽ chu cấp và lo cho thằng bé khi nó học xong đại học . Em đừng từ chối những điều này vì hãy để anh được thực hiện quyền làm cha của mình , để anh có thể bù đắp lại lỗi lầm của bản thân . Xin lỗi và cảm ơn em vì tất cả. Tạm biệt , người con gái anh yêu nhất " .

Sau khi đọc xong những dòng chữ ấy bản thân cô có chút không kiềm lòng được mà rơi nước mắt . Bản thân cô bây giờ chỉ muốn được cùng con của mình sống những ngày tháng bình yên . Còn tình yêu của Phong cô chỉ có thể từ chối vì bản thân cô không đủ dũng khí để yêu anh .

" Phong , chúng ta ly hôn đi ! "










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro