Chap 8 : Sự thật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay anh cùng vài người bạn vào quán bar uống rượu chúc mừng vì vừa làm thành công một dự án . Không biết có phải là duyên hay không mà anh lại gặp hắn một lần nữa . Lần đầu thấy hắn là cùng một người phụ nữ vui vẻ , lần này là ngồi ôm ấp . Hai lần gặp gỡ hắn đều như vậy !

Không thể chịu được anh chạy đến hỏi hắn vài câu .

" Anh sao lại ở đây ? "

" Ỏ ? Muốn gì đây ? Lại gây nhau nữa à ? Tôi không rảnh ! Anh mau cút đi ! "

" Anh có gia đình rồi mà còn ngồi đây vui vẻ được hả ? "

" Có gia đình ? Không lẽ anh ta là...của Thủy ? " . Hắn liền nghĩ thầm trong bụng , thấy cũng khá thú vị hắn liền được nước mà làm tới .

" Có gia đình thì sao ? Tôi thích đó ! "

Anh vừa giơ tay lên chuẩn bị đánh hắn thì một cuộc điện thoại gọi đến .

" Alo ? " .

" Phong ... hức con... con mất tích rồi " . Giọng nói đầy sự hoảng sợ truyền qua chiếc điện thoại của Phong .

Hắn vội vàng bỏ đi thì bị anh nắm tay lại .
Phong chẳng bận tâm mà đi thật nhanh. Anh thấy vậy cũng liền đuổi theo hắn .

Là gương mặt quen thuộc ấy , gương mặt đã làm anh nhớ nhung bấy lâu nay . Từng giọt nước mắt cứ thế lăn xuống gò má . Chắc hẳn cô ấy đã khóc rất nhiều.

Phong ngồi xuống an ủi hỏi chuyện thì biết . Cô bế đứa bé đi tiêm ngừa , khi được y tá gọi lấy giấy thì cô nhờ người bên cạnh bế giúp khi quay lại thì đã không thấy đâu .

Cô khóc nức nở tự trách bản thân vì sao lại vô ý đến vậy .

" Ring ring !" Số lạ gọi đến cô vội vàng bắt máy thì nghe tiếng đứa nhỏ khóc .

" Tôi cầu xin mấy người , mấy người muốn gì cũng được chỉ cần thả con tôi ra thôi "

" Tôi cho cô thời gian là 12 tiếng để chuẩn bị đủ 10 tỷ . Sau đó tôi sẽ gọi lại cô sau "

10 tỷ? Một số tiền lớn như vậy làm sao có thể chuẩn bị được trong thời gian ngắn như vậy chứ !

Cô quay sang nhìn Phong với vẻ mặt buồn rầu , hắn thấy cũng có chút xót xa dù sao đây cũng là người phụ nữ hắn theo đuổi ngần ấy năm trời .

" 10 tỷ ! Tôi sẽ cho em mượn ! "

Cô nghe thấy liền vui vẻ nhưng rồi chợt nhận ra đó là Huy . Làm sao cô có thể mượn anh ta được , cô không nói gì chỉ im lặng và bỏ vào phòng , Phong thấy vậy liền đi theo .

" Tại sao em lại từ chối hắn ? Có phải hắn là cha của đứa bé không ? "

" Phải "

Anh đứng ở ngoài nghe thấy được , trong đầu anh bây giờ hoàn toàn trống rỗng không hề có bất cứ suy nghĩ gì .

Xin lỗi vì đã để mn đợi .
Nhớ bình chọn để tui có động lực đọc tiếp , I love you chu cờ mo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro