***Tà lanh cũng là một cái tội*****

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong Trắng: Ê Vạm Vỡ có món bà thích nè.
Vạm Vỡ: Món gì món gì?
Trong Trắng: Ô i ôi x ôi xôi.
Vạm Vỡ: Xôi hả thích quá, nhưng bà cứ nói là xôi đại đi còn bày đặc ô i ôi xôi xéo gì đó.
Trong Trắng: Tui làm giống 365 lúc hát bài Hai bà điên gì đó.
Vạm Vỡ: Hahaha là Hai cô tiên chứ không phải là Hai bà điên.
Trong Trắng: Ủa dậy hả lầm có chút làm gì mà ghê thế?
Vạm Vỡ: Tui không nói cho bà biết thì lỡ mốt đi coi ca nhạc có 365 lên hát bài Hai cô tiên thì bà nói là Hai bà điên lúc đó bà sẽ ăn đấm đã đời.
Trong Trắng: Dậy hả? Tui mang họa lớn rồi, hồi bữa bên nhà tui có con nhỏ kia nó cực cuồn 365, tui qua nhà nó rồi tui cũng nói như vậy đó, hôm nay nó rủ tui qua nhà nó chơi nè chết tui rùi.
Vạm Vỡ: Cho bà chừa cái tật tà lanh.
Trong Trắng: Trời trời ơi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro