𝐰𝐢𝐧𝐭𝐞𝐫 𝐜𝐨𝐦𝐞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

đông về rồi, người bên kia nhớ phải giữ ấm. Đừng để bệnh được không, em vẫn xót lắm..

Giữa cái sắc trời âm độ rét buốt đến đáng sợ, tận tâm chỉ nhớ về mùa đông năm đó thật sự đã trót trao cả linh hồn mềm mỏng tựa sương mai gói gọn trong tay người thương, gió heo may cũng như hiểu tâm tình của con tim nóng ấm gieo trong tâm ta hạt tình non nớt. Cho ta cơ hội vun trồng để cây duyên nên hoa kết trái.

Anh tựa như đốm lửa nhỏ rực rỡ chênh vênh, em là mặt hồ tĩnh lặng mỏng manh, anh nâng niu em trong lòng sợ rằng người đời ác nghiệt khiến em phiền lòng, vì em là của anh. Nên em đau anh cũng đau, em khóc anh cũng không thể đứng nhìn.

vùng ký ức về ta cùng người thuở ban sơ năm nào chỉ còn lại tang hoang nơi góc tối cũ kĩ, khối óc tồi tàn còn gì đọng lại ngoài nước mắt đau thương, lòng em giờ đây tan nát đến khó tin, nơi trái tim méo mó vẫn luôn nhung nhớ về nhân ảnh thiếu thời xinh đẹp mãi mãi không phai dẫu vũ trụ úa phai, anh là cánh hoa rã rời, là sắc màu ấm nồng, là nốt nhạc đệm thêm cho bản tình ca đời em.

Em vừa yêu vừa hận anh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro