Chương 2: Cuộc chiến bắt đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày học thứ hai bắt đầu với ánh nắng rực rỡ, nhưng Jieny cảm thấy như trời đang âm u. Cô có một cảm giác không thoải mái khi nghĩ về bài kiểm tra ngày mai. Sau khi trải qua ngày đầu tiên đầy căng thẳng với Vahei, Jieny quyết định hôm nay sẽ không để sự tự mãn của cậu ta làm ảnh hưởng đến tâm trạng của mình.

Khi bước vào lớp, cô đã thấy Vahei ngồi ở bàn học của mình, nói chuyện cùng Kai và một vài học sinh khác. Jieny thầm nghĩ: "Cậu ta lại có mặt ở đây sớm, thật là không thể tin nổi."

"Chào buổi sáng, Jieny!" - Vahei chào đùa, ánh mắt sáng lên như thể đã chuẩn bị sẵn một cú sốc.

"Mày không cần phải giả vờ thân thiện đâu, Vahei." - Jieny đáp lại, không để cậu ta dễ dàng châm chọc.

"Thật đáng thương khi không có ai muốn trò chuyện với mày." - Vahei nói, giọng điệu không hề mềm mỏng.

Jieny cảm thấy tức tối nhưng không muốn phản ứng thái quá. Cô chỉ cần giữ vững phong độ, tập trung vào việc học. Khi giáo viên vào lớp, không khí lập tức thay đổi. Jieny tự nhủ rằng đây chính là lúc để cô khẳng định bản thân.

"Hôm nay chúng ta sẽ ôn tập cho bài kiểm tra ngày mai," giáo viên thông báo. "Hãy chuẩn bị cho mình những câu hỏi."

Jieny ngay lập tức cảm thấy hồi hộp nhưng cũng đầy quyết tâm. Cô tập trung vào bài học, tham gia vào việc giải các bài tập trên bảng. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về cô khi cô trình bày một cách tự tin và rõ ràng.

"Tại sao mày lại phải cố gắng như vậy? Cuối cùng cũng chỉ là một bài kiểm tra thôi." - Vahei nói khi Jieny ngồi xuống.

"Đối với tớ, mỗi bài kiểm tra là một cơ hội để chứng minh khả năng của mình." - Jieny nói, không để cậu ta làm mình chao đảo.

"Mày có vẻ cần chứng minh điều gì đó nhiều hơn là tao." - Vahei nhếch môi.

Giáo viên yêu cầu cả lớp chia nhóm để ôn tập, và Jieny cùng với Lie được phân vào nhóm. Trong khi đó, Vahei và Kai lại được xếp cùng nhau.

"Tớ không muốn cùng nhóm với cậu ta đâu!" - Jieny lén lút nói với Lie, lo lắng.

"Thì cậu cứ giữ khoảng cách. Chỉ cần tập trung vào bài thôi!" - Lie khuyến khích, cố gắng làm Jieny bình tĩnh lại.

Khi nhóm bắt đầu thảo luận, không khí căng thẳng giữa Jieny và Vahei càng thêm ngột ngạt. Mỗi lần Vahei lên tiếng là mỗi lần Jieny cảm thấy khó chịu. Cậu ta luôn tìm cách châm chọc, khiến Jieny không thể tập trung vào việc học.

"Cậu thực sự tin là mình có thể đánh bại tao trong bài kiểm tra này hả?" - Vahei nói với giọng khinh khỉnh.

"Đừng lo! Tớ sẽ cho cậu thấy." - Jieny đáp, mắt sáng rực.

Cuộc thảo luận tiếp tục diễn ra, và càng gần đến giờ kiểm tra, Jieny càng cảm thấy áp lực. Cô không thể ngồi yên khi nghĩ đến việc Vahei có thể thành công hơn mình. Cô quyết định rằng mình phải làm một điều gì đó.

Sau giờ học, khi lớp tan, Jieny nhìn thấy Vahei đang đứng một mình, tay cầm điện thoại, dường như không quan tâm đến ai xung quanh. Một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu cô.

"Này, Vahei!" - Jieny gọi lớn, bước đến gần.

Cậu ta ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy ngạc nhiên.

"Mày gọi tao?" - Vahei hỏi, vẻ mặt không tin nổi.

"Cậu có muốn cùng ôn tập không? Biết đâu giúp được nhau." - Jieny đề nghị, nhưng lòng cô cảm thấy hơi lưỡng lự.

Vahei có vẻ bất ngờ trước đề nghị này, nhưng rồi cậu ta nở nụ cười đầy thách thức.

"Tao có cần sự giúp đỡ của mày không? Nhưng nếu mày muốn thì… không có gì hay ho cả!" - Cậu ta nói, cố tình làm Jieny khó chịu.

"Cậu không cần phải tự mãn như thế. Tớ chỉ nghĩ rằng nếu cả hai cùng ôn tập, có thể sẽ tốt hơn." - Jieny nói, cố gắng giữ bình tĩnh.

"Được thôi! Chúng ta sẽ xem ai học tốt hơn." - Vahei nói, ánh mắt đầy thách thức.

Khi cả hai quyết định gặp nhau vào buổi tối ở thư viện, Jieny cảm thấy hồi hộp. Cô không chỉ muốn chứng minh khả năng mà còn muốn vượt qua Vahei trong cuộc thi này.

Buổi tối đến, Jieny ngồi ở thư viện, ánh đèn sáng rực và không khí tĩnh lặng. Cô đã chuẩn bị sẵn sàng, với sách vở và tài liệu bày trên bàn. Chỉ còn vài phút nữa Vahei sẽ đến.

Thời gian trôi qua, và cuối cùng Vahei cũng xuất hiện. Cậu ta bước vào với vẻ mặt ngạo nghễ, ánh mắt lấp lánh.

"Sẵn sàng để thua chưa, Jieny?" - Vahei hỏi với nụ cười tự mãn.

"Chưa đâu! Tớ sẽ cho cậu thấy rằng tớ không phải là người dễ dàng bị đánh bại." - Jieny đáp, sự tự tin dâng trào.

---

Khi Jieny thấy Vahei bước vào thư viện, cô không thể không cảm thấy một chút hồi hộp. Cái vẻ mặt kiêu ngạo của cậu ta khiến cô muốn nổi điên, nhưng cũng chính vì thế mà sự quyết tâm trong cô lại bùng lên.

"Ngồi đi! Chúng ta bắt đầu thôi." - Jieny nói, cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh.

Vahei ngồi xuống bàn, nhìn xung quanh như thể kiểm tra xem có ai chú ý đến họ không.

"Mày thực sự nghĩ rằng tụi mình có thể học chung à? Hơi kỳ đấy!" - Cậu ta cười, nhưng Jieny chỉ coi đó là một động lực thêm.

"Tại sao không? Mọi người đều học cùng nhau mà." - Jieny đáp, giọng điệu kiên quyết.

"Được thôi, nhưng nếu mày thua, mày phải chịu trách nhiệm cho việc đó." - Vahei nói, ánh mắt đầy thách thức.

Cô quyết định không để Vahei làm mình bối rối. Cô mở sách ra, bắt đầu giải thích những khái niệm mà họ sẽ ôn tập.

"Đầu tiên, chúng ta cần nắm vững định nghĩa và công thức. Mày có hiểu về các dạng bài tập này không?" - Jieny hỏi, nhìn thẳng vào mắt Vahei.

"Tao thì không, nhưng nếu mày giải thích cho tao, có thể tao sẽ hiểu." - Vahei trả lời, vẻ mặt không nghiêm túc.

Jieny hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế sự tức giận.

"Được rồi, bắt đầu nhé!" - Cô quyết định, bắt đầu từ những khái niệm cơ bản nhất.

Khi Jieny giải thích, Vahei ngồi lắng nghe nhưng thỉnh thoảng lại có những câu châm chọc.

"Mày làm như mày là giáo viên vậy. Có lẽ tao nên bắt đầu gọi mày là cô giáo Jieny." - Vahei cười lớn.

"Cậu có thể cười nhưng đây là thực tế. Nếu cậu không chịu học thì cậu sẽ chẳng hiểu gì cả." - Jieny đáp lại, nhưng không thể không mỉm cười khi nghe cách gọi đó.

Sau một khoảng thời gian học tập, Jieny cảm thấy bản thân đã nói quá nhiều. Cô dừng lại và nhìn về phía Vahei.

"Mày có ý kiến gì không? Cậu đã hiểu chưa?" - Cô hỏi.

"Tao hiểu, nhưng mày cũng nên biết là tao không phải là một học sinh giỏi như mày." - Vahei thừa nhận, ánh mắt có chút nghiêm túc.

"Đừng nói như vậy! Ai cũng có điểm mạnh và điểm yếu. Quan trọng là chúng ta phải cố gắng." - Jieny khuyên.

Vahei lặng im một chút, rồi nói:

"Chắc mày đúng. Nhưng tao vẫn sẽ không bỏ cuộc." - Cậu ta nhếch môi, vẻ mặt không thể đoán được.

Họ tiếp tục học thêm một lát nữa. Jieny cảm thấy ngạc nhiên khi nhận ra Vahei có khả năng tiếp thu tốt. Tuy không phải là một học sinh xuất sắc, nhưng cậu ta vẫn có cách tiếp cận thú vị với bài học.

"Cảm ơn vì đã giải thích cho tao." - Vahei nói khi buổi ôn tập kết thúc.

"Cậu học tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của tớ." - Jieny đáp, bất ngờ với lời khen từ cậu ta.

"Có thể mày không phải là một kẻ tệ. Chỉ là kẻ cứng đầu mà thôi." - Vahei tiếp tục đùa, nhưng cũng không thể giấu được sự tôn trọng.

Họ cùng nhau rời thư viện, không khí giữa hai người dường như đã trở nên thoải mái hơn một chút. Tuy vẫn còn chút cạnh tranh, nhưng cũng có sự hiểu biết hơn về nhau.

Trên đường về, Jieny cảm thấy khá hào hứng. Cô đã chứng minh được bản thân có thể đối đầu với Vahei, nhưng vẫn còn rất nhiều điều chưa biết về cậu ta.

"Cậu có dự định gì cho cuối tuần này không?" - Jieny hỏi, cố gắng tìm hiểu thêm.

"Không có gì đặc biệt. Có thể chỉ là đi chơi với Kai." - Vahei đáp.

"Thế cậu có muốn tham gia bữa tiệc ở nhà tớ không? Sẽ có nhiều bạn học đến." - Jieny đề nghị, không chắc liệu cậu ta có đồng ý hay không.

Vahei suy nghĩ một chút, rồi nói:

"Tao sẽ xem xét. Nhưng không đảm bảo đâu nhé!" - Cậu ta cười, ánh mắt đầy lém lỉnh.

Họ dừng lại trước cổng trường, cả hai cảm thấy thoải mái hơn. Mặc dù vẫn còn cạnh tranh, nhưng cũng có những khoảnh khắc thú vị đã bắt đầu nảy sinh.

"Hẹn gặp lại vào ngày mai nhé! Bài kiểm tra sẽ rất quan trọng!" - Jieny nói, cố gắng giữ tinh thần lạc quan.

"Tao sẽ không làm mày thất vọng." - Vahei hứa hẹn.

Cả hai bước đi về phía ngã rẽ của mình, Jieny không thể ngừng suy nghĩ về những gì đã diễn ra trong ngày. Cuộc chiến vẫn còn tiếp tục, nhưng giờ đây cô không chỉ nhìn thấy Vahei như một kẻ thù mà còn là một đối thủ mà cô muốn thấu hiểu hơn.

---


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro