🍭Gửi Độc Giả Của Tớ🍭

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin chào, mình là Thích Ánh tác giả của bộ truyện mới này, mình sẽ cố gắng năng suất để truyện càng ngày càng tốt rồi đi đến kết thúc, vì vậy mong mọi người ủng hộ UwU

Dưới đây là tổng quát về bộ tiểu thuyết này, mọi người nhớ đọc kĩ nha!!!

🍭 Nơi Đăng: Wattpad (@ThichAnh12)
🍭 Thể loại: Hiện đại, Học Đường, Đô Thị, Ngọt, Việt Nam
🍭 Lịch Đăng: Không cố định

🍭 Nói một chút nha, nam chính tính cách mềm mỏng, hay làm nũng, cực kì dính người, nếu không muốn ngọt sâu răng thì trốn ngay còn kịp!!
________________________
Minh Châu sống với bố mẹ ở vùng quê nhỏ hẻo lánh từ nhỏ, ba người sống trong một ngôi nhà vừa nghèo còn không có tí hạnh phúc nào cả, ông bố của cô ngày ngày đem hết tiền trong nhà ra chơi cờ bạc, không có tiền chơi thì đánh mẹ con.

Đến khi ông chết, mẹ con cô được giải thoát, cô được gửi lên thành phố ở nhà người quen, mang theo những vết thương lớn nhỏ như một con cún hoang.

Cậu con trai trong ngôi nhà ấy ngay từ đầu đã trưng ra bộ mặt lạnh nên cả hai người ở cùng nhưng không ai làm phiền ai, nước sông không không phạm nước giếng.

Nhưng không hiểu tại sao, sau khi trải qua một vài chuyện mà cô đã bắt đầu thích cậu

Lần đầu tỏ tình, cô bị từ chối.

Vài tháng sau đó, trong trường truyền miệng với nhau rằng Lê Minh Châu là một cặp với Hoàng Long. Cả ngày đó Khanh bực bội, cậu bắt con thỏ Minh Châu lại, mắt hơi đỏ gằn giọng, "Cậu cặp với ai!"

_______________________________________

Vào ngày cô biết được sự tồn tại của Hoa Kiều, giữa hàng nghìn người trong tiếng cười huyên náo, những đôi uyên ương đang tay trong tay ngắm pháo hoa, anh nghe thấy cô nói, "Nếu cậu còn tình cảm với người ta, thì cậu nói với tớ một tiếng."

Cô cố gắng bình tĩnh nói lời này, ngàn vạn lần mong cậu đừng khiến mình thất vọng.

Trần Khanh một lúc mới phản ứng lại, trong nháy mắt có hơi ấm bao phủ người cô, mắt cậu đỏ hoe mím môi nói, "Minh Châu, tớ không có thích cậu ta, cậu ta rất đáng ghét, nên tớ không muốn dây dưa gì hết."

"Tớ rất thích cậu, thích cậu muốn chết, cậu đừng nghe người ta nói lung tung mà hiểu lầm tớ."

"Về nhà với tớ đi, có được không?"
"Tớ chỉ muốn ôm cậu."
"Cậu đừng không để ý đến tớ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro