Chương 51

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào ngày lễ Tạ ơn, bố rửa gà tây cho tôi nấu rồi đi đón bà ngoại. Bà ngoại ở một khu dành cho người về hưu, nơi có nhiều bà lão người Hàn Quốc khác. Bà nội, Nana, thì sẽ ăn lễ Tạ ơn với gia đình bạn trai của bà. Điều này làm tôi thấy dễ chịu, vì tôi biết bà thường đưa ra những lời nhận xét không hay ho gì về thức ăn.

Tôi làm một đĩa salad có đậu quả, vỏ cam, thì là, một nỗ lực mà theo tôi sẽ tạo ra một món ăn tạo sự vui vẻ mà đầy sáng tạo. Tôi cho Kitty ném thử. Con bé cắn một quả đậu, và nói vị giống như cam muối vậy. "Tại sao chị không làm quả đậu nấu trên chảo gang và cho thêm hành tây đã phi vàng lên đó?" Kitty đề nghị. Con bé đang chuẩn bị những chiếc lông màu khác nhau để trang trí đĩa gà tây.

"Vì chị muốn thử món ăn vui vẻ và sáng tạo," tôi nói, và đổ nước hầm vào chảo.

Đầy nghi ngờ, Kitty nói, "Tại sao chị không làm súp lơ xanh nấu trên chảo gang? Mọi người sẽ thích."

"Em có thấy trong nhà có súp lơ xanh không?" tôi hỏi. "Màu xanh của món ăn này là màu xanh của quả đậu."

"Hay là khoai tây nghiền? Chúng ta vẫn còn khoai tây nghiền, đúng không?"

Khoai tây nghiền? Tôi trèo lên kiểm tra tủ đựng đồ. Tôi đã quên không mua khoai tây . Tôi có sữa tươi và bơ, thậm chí cả lá hẹ phủ lên. Nhưng tôi quên hẳn khoai tây. "Em có thể gọi bố mua khoai tây hộ chị trên đường về nhà được không?" tôi nói và đóng tủ đồ ăn lại.

"Em không tin được là chị quên mua khoai tây," Kitty nói, lắc đầu ngao ngán.

Tôi nhìn chằm chằm con bé, "Em tập trung trang trí đi."

"Không, vì em đang nghĩ là nếu như em không hỏi chị về vụ khoai tây nghiền, thì cả bữa ăn có lẽ đã bị hỏng luôn, nên chị phải cảm ơn em đi chứ."

Kitty đứng dậy để gọi điện cho bố. Tôi hét với theo, "Mà mấy con gà tây này trông giống như logo con của công ty NBC hơn là gà tây thật."

Kitty không hề thể hiện thái độ gì hết. Tôi thử cắn một miếng đậu, đúng như vị cam muối.

Hóa ra là tôi đã nấu gà tây bị ngược. Hơn nữa là do Kitty cứ mè nheo với tôi về con vi khuẩn Salmonella mà nó xem trong chương trình khoa học trên ti vi, nên tôi đã để gà tây quá lâu trong lò. Món khoai tây nghiền thì khá ổn, nhưng có lẫn mấy miếng khoai sượn vì tôi đã luộc vội quá.

Chúng tôi ngồi xung quanh bàn phòng khách, và đĩa gà tây Kitty trang trí đã làm cho món gà tây thêm bắt mắt hơn.

Bà ăn hết hẳn mộ đĩa đậu, nên tôi đã nhìn Kitty đắc thắng. Em thấy chưa? Vẫn có người thích nó.

Sau khi mẹ mất, bà có đến đây để chăm sóc chúng tôi. Rồi thậm chí bà có ý định chuyển đến sống ở đây. Bà đã không nghĩ là bố có thể tự xoay sở một mình.

"Danny này," bà bắt đầu. Kitty và tôi đưa mắt nhìn nhau, vì chúng tôi biết là chuyện gì đang sắp được nói ra. "Thế con có đang gặp gỡ ai không? Hẹn hò ai đó?"

Bố đỏ mặt. "Dạ...không nhiều lắm ạ. Công việc của con bận quá."

Giọng bà cục cục như chọi gà. "Đàn ông mà ở một mình là không tốt đâu Danny ạ."

"Con có mấy đứa nhóc đồng hành mà mẹ," bố nói, cố làm cho giọng có vẻ vui vẻ và không căng thẳng.

Bà nhìn bố bằng ánh mắt lạnh ngắt. "Đó không phải là ý mẹ."

Khi chúng tôi rửa bát đĩa, bà hỏi tôi, "Lara Jean, cháu có phiền lòng nếu bố cháu có bạn gái không?"

Đó là điều mà tôi và Margot từng nói chuyện với nhau trong mấy năm, là chuyện bí mật trong bóng tối của chúng tôi. Nếu bố chắc chắn phải hẹn hò với một ai đó, thì kiểu phụ nữ nào sẽ làm chúng tôi hài lòng? Mộ người vui vẻ, nhân hậu, có đủ các tính cách như bình thường mà người ta thích. Một người nào đó có thể nghiêm khắc với Kitty nhưng không gò ép con bé quá? Nhưng người đó không cần quá cố gắng để trở thành một người giống mẹ. Đó là điều Margot sợ nhất. Kitty thì cần có mẹ, còn chúng tôi thì đủ trưởng thành để không cần thêm sự chăm sóc ấy, chị vẫn nói như thế.

Trong ba chị em thì Margot là người khó tính nhất trong chuyện này. Chị luôn tôn thờ mẹ. Tôi thì không thể, vì có vài lần tôi nghĩ sẽ hay ho hơn nếu như bố có ai đó. Một người phụ nữ biết làm vài điều cơ bản, như biết cách đánh má hồng, hay tán tỉnh làm sao để không bị phạt khi đi quá tốc độ. Những việc tôi có thể biết cho tương lai. Nhưng chuyện ấy đã chưa bao giờ xảy ra. Bố có hẹn hò vài người, nhưng bố chưa bao giờ có một người bạn gái chính thức. Hiện tại thì điều này vẫn ổn. Nhưng nghĩ kỹ hơn, giờ tôi đã bắt đầu lớn, khi chúng tôi đi xa thì trong nhà chỉ có Kitty và bố, và sau đó thì sẽ có một mình bố. Tôi không muốn để ông sống một mình.

"Không ạ," tôi nói. "Cháu không phiền tí nào."

Bà nhìn tôi bằng lòng. "Cháu ngon lắm!" bà nói, làm cho tôi cảm thấy ấm lòng. Cảm giác giống như sau khi uống trà Night-night mẹ pha cho tôi khi tôi bị mất ngủ. Sau này bố có làm nó cho tôi vài lần, vị không giống như trà của mẹ, nhưng tôi chưa bao giờ nói điều đó với bố.

Ngày 14/4/2023🍀🍀🍀🍀🍀

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro