Bắt đầu của những con chữ ngẩn ngơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

lowercase.

vẫn là những tháng ngày rong đuổi, chênh vênh.

thành phố nhỏ bé lắm! với đất chật người đông, làm gì có chỗ cho tôi dung chứa. mệt mỏi lắm thay, sức cùng lực kiệt rồi, dù chẳng làm gì đi chăng nữa. lười lắm!

cái cảm giác ứ nghẹn khó để nói thành lời. dồn nén quá lâu ư? tôi chỉ muốn được giải thoát, muốn được tìm kiếm thế giới chỉ có mỗi mình một bóng.

lập dị?

tách biệt khỏi thế giới khách quan, dồn mình vào những góc vuông của tự kỉ.

không còn mong muốn yêu thương, không còn thiết tha hy vọng, những lời hứa hẹn trông mong cũng rất chi là xa vời.

ngã rẽ cuộc đời, những thăng trầm của cuộc sống, những tháng ngày bấp bênh cũng dần đình chỉ con người ta vào lối sống khép kín. không muốn gồng mình, không muốn đối chọi gay gắt với chúng nữa.

mệt nhoài!

có những ngày thở thôi cũng thấy mệt rã rời. chỉ muốn buông xuôi hết tất cả mọi thứ, rồi nằm ngủ vùi cho qua hết thời gian.

đêm cũng như ngày; mà ngày cũng như đêm, đều vô vị như chưa từng xuất hiện.

và cô đơn cũng vô tình trở thành tri kỉ, những nỗi buồn vô cớ thành thói quen.

ờm vậy thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lose