Axe murder hollow

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Susan và Ned lái xe băng qua một khu rừng, khu rừng đó là một phần của đường cao tốc. Những tia chớp lóe lên, tiếng sấm nổ inh tai, và bầu trời đang dần tối đi trong cơn mưa đang rơi xối xả.

"Chúng ta nên dừng lại thì hơn," Susan nói.

Ned gật đầu đồng ý. Anh ta đạp phanh và đột nhiên chiếc xe bắt đầu trượt trên mặt đường trơn kia. Xe của họ lao ra khỏi đường, trượt xuống một con dốc và dừng lại khi đến cuối con dốc đó.

Khuôn mặt nhợt nhạt và người run rẩy, Ned quay sang Susan để kiểm tra rằng cô ấy vẫn ổn. Khi thấy cô gật đầu, Ned thở phào nhẹ nhõm và nhìn cơn mưa đang rơi qua cửa sổ xe.

"Anh sẽ đi xem chiếc xe có bị hư hại gì không," anh ta bảo Susan, và đi ra ngoài. Susan thấy bóng của Ned mập mờ trong ánh đèn pha của xe, anh đang đi lại quanh mũi xe. Một lúc sau, anh ta đến bên cửa sổ xe mà Susan đang ngồi, người ướt nhẹp.

"Chiếc xe không bị hư hỏng nặng, nhưng bánh xe thì bị lún trong bùn," Ned nói. "Anh phải đi tìm người đến giúp."

Susan lo lắng. Đội cứu hộ không thể nhanh chóng tới đây được. Anh bảo cô tắt đèn pha đi và khóa cửa xe cho đến khi anh trở lại.

Axe Murder Hollow. Mặc dù Ned đã không nói to cái tên đó ra, nhưng cô biết rằng trong đầu anh đã nghĩ những gì khi anh bảo cô khóa cửa xe lại. Nơi đây là nơi mà một người đàn ông đã tấn công người vợ của mình bằng một chiếc rìu cho đến chết khi ông ta đang giận dữ và ghen tuông vì phát hiện vợ mình ngoại tình. Người ta thường nói rằng linh hồn của người đàn ông này vẫn đang ám đoạn đường này.

Bên ngoài xe, Susan nghe thấy một tiếng thét lớn, và một loạt tiếng động la. Nhưng cô ấy không thể thấy bất cứ thứ gì trong bóng tối hết.

Sợ hãi, cô ngồi thấp xuống. Cô ngồi im lặng một lúc, và sau đó, cô nghe thấy một tiếng động khác. Bịch. Bịch. Bịch. Tiếng động đó cứ như một thứ gì đang bị gió thổi vậy.

Đột nhiên, có một ánh sáng chiếu vào chiếc xe. Một giọng nói của người nào đó đứng tuổi bảo cô ra khỏi xe. Có thể Ned đã tìm thấy một sĩ quan cảnh sát đến giúp. Susan mở cửa xe và bước ra khỏi xe. Khi mắt của cô đã làm quen được với anh sáng, cô đã thấy nó.

Xác của Ned được treo ngược trên cái cây ở bên cạnh xe. Cổ anh đẫm máu vì vết cắt rất sâu, đầu của anh gần như lìa ra khỏi cổ vì vết cắt. Gió đong đưa cái xác khiến cho cái xác đập vào cây. Bịch. Bịch. Bịch.

Susan hét lên và chạy về phía ánh sáng kia. Khi cô đến gần hơn, cô nhận ra đó không phải là ánh sáng của đèn pin. Đứng ở đó là một người đàn ông phát sáng với nụ cười trên khuôn mặt và ông ta đang cầm một chiếc rìu lớn trong tay. Susan lùi lại cho tới khi cô chạm vào cái xe.

"Chơi đùa xung quanh khi ta đang quay lưng đi chỗ khác," con ma thì thầm, vuốt cái lưỡi rìu sắc bén bằng những ngón tay của mình. "Ngươi thật là nghịch ngợm đấy."

Điều cuối cùng Susan nhìn thấy là ánh sáng kì lạ lóe lên từ lưỡi rìu, ánh sáng đó sáng chói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro