Khu thương mại đổ nát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có một khu thương mại hoang phế nằm ở đâu đó trong bang Virginia đã đến thời kỳ cuối của sự đổ nát. Vì một lý do gì đó, người ta vẫn không phá nó đi - đã có vài dự án quy hoạch quy mô được đề ra, họ đã muốn khôi phục lại sự sống cho khu mua sắm ấy, bằng cách phá hủy tòa nhà ban đầu... nhưng không có dự án nào được triển khai cho đến nay.

Quả thật là một sự xấu hổ và đáng tiếc khi thấy bộ mặt hiện giờ của nó. Vào thời hoàng kim của nó - thập niên 1970 cho đến đầu những năm 1980, khu thương mại lúc nào cũng đông nghịt người, là thiên đường mua sắm của dân thành thị vào mỗi cuối tuần, đặc biệt là tối thứ Bảy. Một nơi cao cấp, thời trang, sành điệu và luôn là điểm đến của những con người hạnh phúc.

Nhiều năm trôi qua, vô số khu mua sắm khác lớn hơn, hiện đại hơn mọc lên khắp nơi trong thành phố. Nơi đây dần dà thiếu vắng người thuê và đến nay chẳng còn một ai ở lại cả. Nếu bạn đến thăm nơi ấy, bạn sẽ bị choáng ngợp bởi sự trống rỗng mênh mông điêu tàn - mỗi bước bạn đi, mỗi lời bạn nói đều vọng vang ma quái. Nơi lý tưởng nhất để dân chúng mua sắm, gặp gỡ và ăn trưa, giờ đây chỉ còn là sự im lặng đáng sợ. Suốt hàng chục năm trời, không khí sôi nổi vui tươi của khu thương mại đã héo mòn đi, tối tăm và tàn lụi, đến nỗi dân cư xung quanh tất thảy đều tránh đi qua đó - nhưng không một ai giải thích được tại sao.

Câu chuyện đã có thể dừng lại nếu không có một truyền thuyết đô thị bí ẩn về nó: Người ta đồn rằng, vào một vài buổi tối thứ Bảy nhất dịnh trongnăm, có một chuyện rất kỳ bí xảy ra tại đây. Tại thời điểm đó nếu bạn đến gần một trong những cửa vào khóa chặt của khu thương mại, nó sẽ tự động mở. Đẩy cửa vào, con đường sẽ lộ ra để bạn tiến bước.

Ngồi đó, ngay tại một băng ghế ở sát lối ra vào là một sinh vật đen tối - đen hơn cả màn đêm xung quanh. Bạn có thể nói với nó một câu: "Ta biết bí mật của riêng ngươi và tất cả những điều ngươi giấu kín." (I know your secret, and the secret you keep). Tại nơi vốn là bóng đen sâu thẳm trên băng ghế sẽ xuất hiện một mặt người - khuôn mặt vui tươi của một lão già nhợt nhạt khô héo, ở chỗ hốc mắt là hai lỗ đen.

"Không," ông ta trả lời bằng một giọng tưởng như lúc nhúc giòi, "Chỉ có ta biết bí mật của ngươi."

Thế rồi ông ta sẽ hỏi bạn một câu - về cuộc đời bạn hoặc bất kỳ chi tiết nhỏ nhặt nào về chính bạn, cả những chuyện xảy ra từ lâu lắm. Nhưng bạn sẽ thấy nó rất tối nghĩa: Đó là một câu hỏi bạn có thể trả lời, nhưng sẽ hết sức khó khăn để mở miệng bạn ra.

Nhưng dù có chết bạn cũng phải nói - bạn không được phép trả lời: "Tôi không biết."

Nếu bạn trả lời đúng, ông lão sẽ ném cho bạn mộtchiếc hộp rồi tan biến vào hư không. Hãy mở nó ra, trong đó là một mẩu giấy ghi tên của người phụ nữ/đàn ông được định trước là sinh ra để kết duyên cùng bạn. Bạn hiếm khi ngờ được đó là ai.

Nhưng nếu bạn trả lời sai... Xác của bạn sẽ được tìm thấy vào sáng Chủ Nhật sau ngay tại cổng vào khu mua sắm, bị tùng xẻo và moi sạch ruột gan đến nỗi không còn ai có thể nhận dạng được nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro