Thương yêu bắt đầu (milklove)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Milk Pansa Vosbein, với vẻ ngoài quyến rũ và tài năng, thường xuyên sử dụng sức mạnh của mình để kiểm soát và áp đặt lên người khác. Cô là người cầm đầu trong các hoạt động bắt nạt ở trường, sử dụng vẻ đẹp và quyền lực của mình để làm tổn thương người khác.

Trong khi đó, Love Pattranite Limpatiyakorn lại là nạn nhân của sự bắt nạt. Cô bé nhút nhát và yếu đuối, thường xuyên trở thành mục tiêu của những trò đùa ác ý và sự coi thường từ phía Milk và nhóm bạn của cô.

Trong một buổi trưa nắng ấm, khi Love đang đi qua hành lang của trường, Milk và nhóm bạn của cô ta xuất hiện đột ngột. Họ đứng trước mặt Love, buông lời nhục mạ và chế giễu cô bé như thường lệ.

Milk đứng ở phía trước, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng vào Love, "Đi đâu đấy, con bé yếu đuối?"

Love cảm thấy tim mình như đang rơi xuống lòng đất, nàng rất sợ con người này. Nhưng thay vì trả lời hoặc cố gắng trốn tránh, nàng chỉ cúi đầu, cố gắng giữ cho những giọt nước mắt không rơi xuống.

Nhưng trong khoảnh khắc nào đó, Milk lại có chút hối hận. Bên cạnh sự tự tin và quyền lực, có một khoảng trống, một cảm giác cô chưa từng trải qua trước đây. "Đủ rồi," cô nói, giọng nóng lòng nhưng cũng chứa đựng một chút nỗi buồn. "Chúng ta không cần phải làm như vậy đâu."

Nhóm bạn của Milk lắc đầu không đồng ý, nhưng Milk không để ý tới họ. Cô bước về phía Love, đặt một cánh tay nhẹ nhàng lên vai cô bé. Sự chạm nhẹ ấy như một lời xin lỗi không lời, một sự thấu hiểu từ cái nhìn, từng hành động. "Xin lỗi," cô nói, giọng nói bất ngờ dịu dàng. "Tôi xin lỗi vì đã làm như vậy với cô."

Love nhìn Milk với sự ngạc nhiên không tưởng. Trái tim cô bé đập loạn nhịp, không thể tin vào điều đang xảy ra. "Cảm ơn...," Love lẩm bẩm, một chút run rẩy, nhưng trong đó cũng có một tia hy vọng bắt đầu phát sáng.

Milk nhìn Love, ánh mắt chứa đựng sự thấu hiểu và sự hối tiếc. "Tôi muốn thay đổi," cô nói. "Tôi muốn trở thành một người tốt hơn." Lời tuyên bố này không chỉ là một lời hứa, mà còn là một cam kết từ tận đáy lòng của Milk, hứa rằng từ đó về sau, cô sẽ dùng sức mạnh của mình để bảo vệ và chăm sóc cho những người xung quanh, thay vì làm tổn thương họ.

Bản thân Milk luôn phải che giấu những tổn thương trong quá khứ, cô bắt nạt người khác để lắp đi sự yếu đuối của mình, cô luôn muốn gây chuyện với Love là vì cô muốn có được sự chú ý từ ai đó, sự sợ hãi làm cô cảm thấy cô có địa vị hơn, nhưng hôm nay Milk thật sự không muốn là con người ấy nữa.

Từ lời cam kết đó, một sự thay đổi lớn lao bắt đầu lan tỏa trong sân trường. Milk không chỉ dừng lại ở việc ngừng bắt nạt Love, mà còn trở thành một biểu tượng cho sự tôn trọng và sự chăm sóc đối với mọi người xung quanh. Cô dành thời gian để lắng nghe và hỗ trợ những người khác, giúp họ vượt qua những khó khăn và trở nên mạnh mẽ hơn.

Love cũng không ngừng phát triển dưới sự ảnh hưởng tích cực của Milk. Cô bé không chỉ tự tin hơn trong việc đối mặt với sự bắt nạt, mà còn mạnh mẽ hơn trong việc thể hiện bản thân và chia sẻ tình yêu thương với những người xung quanh.

"Love, cậu chỉ tôi học bài đi, bài dạo này khó quá" Milk nói với giọng ngại ngùng

"À, được chứ, vậy sau giờ học hôm nay cậu qua nhà tớ nhé?"

"Ừm"

Đó cũng là lần đầu tiên Love đưa một người bạn về nhà, cả gia đình đều rất bất ngờ nhưng cũng không quên chào đón Milk, sự nhiệt tình của gia đình Love khiến Milk có chút ngưỡng mộ, cô ước có một gia đình như vậy, một gia đình luôn chăm sóc và quan tâm, luôn ở bên cạnh mình lúc cần...

Ở trong căn phòng yên tĩnh, chỉ có tiếng Love giảng bài, Milk không thể tập trung, cô liên tục nhìn vào đôi môi kia của Love, căn phòng có chút nóng...

Love một bên cũng cảm nhận được ánh mắt của Milk, nàng không dám ngẩng đầu lên, ngại chết được, nàng không thích bị nhìn chằm chằm như này chút nào

"Cậu biết không, Love, tớ thật ra ngưỡng mộ cậu lắm đấy..."

"Hả..?" Love ngơ ngác

"Cậu học giỏi này, còn có một gia đình rất hạnh phúc, điều mà có lẽ cả đời này tớ sẽ không có được."

Mắt Milk trầm xuống, đúng rồi, một gia đình hạnh phúc là thứ qua xa xỉ với cô

"Cha tớ ấy nhé, ông ta là một người đàn ông thành đạt, nhưng ông lại cặp kè với rất nhiều người, ông chưa bao giờ yêu thương gia đình cả, còn mẹ tớ, bà vì không muốn phải dựa dẫm vào cha mà đâm đầu vào làm việc sáng tối, tớ từ nhỏ đã thật sự rất thiếu tình thương của gia đình, hôm nay là lần đầu tiên tớ được ăn một bữa cơm gia đình đấy"

Cô khát khao có được sự chú ý, khát khao có được tình yêu từ người thân...

Love nắm chặt tay Milk, con người đầy tự tin trước mặt nàng lại có một trái tim mong manh như vậy, nàng ôm lấy Milk "Vậy... Tớ sẽ là người nhà của cậu nhé?"

Milk biết trong lòng mình Love không còn chỉ là một người bạn, cô biết Love là người rất đặc biệt với mình, ánh mặt của cả hai chạm nhau, đều không khống chế được mà run lên, không biết từ khi nào mà môi của Milk đã chạm vào môi Love, Love cũng đáp lại, thật nhẹ nhàng, cả hai trái tim gần như hòa quyện với nhau, bọn họ biết được từ hôm đó bọn họ đã trở thành một phần không thể thiếu của nhau rồi.

Với sự thay đổi của Milk và sự phát triển của Love, không chỉ hai người họ, mà cả trường học cũng trở nên hạnh phúc và yên bình hơn bao giờ hết. Sân trường trở thành một nơi giải trí, nơi mọi người được chào đón và tôn trọng, nơi mọi mối quan hệ được xây dựng dựa trên sự hiểu biết và lòng tôn trọng lẫn nhau.

Trong buổi họp lớp cuối cùng, Milk và Love đứng trước tất cả mọi người, nắm tay nhau, ánh mắt tràn đầy niềm vui và hy vọng. Họ cùng nhau chia sẻ câu chuyện về hành trình của họ, từ sự bắt nạt đến tình bạn và tình yêu. Và trong sự cảm thông và ủng hộ của mọi người, Milk và Love biết rằng họ không bao giờ cô đơn nữa. Họ đã tìm thấy nhau, và bằng cách đó, họ đã tìm thấy cả một thế giới đầy màu sắc và hạnh phúc.

Sau buổi họp lớp, Milk và Love quyết định đi dạo trong công viên cách đó không xa. Dưới bóng cây, họ ngồi lại, với tay nắm chặt lấy nhau như muốn chắc chắn rằng họ không bao giờ bỏ lỡ nhau nữa.

*Bắt đầu từ khi hai người yêu nhau thì có đổi cách xưng hô cho gần gũi hơn nè*

"Đôi khi, em vẫn cảm thấy như mình không xứng đáng," Love thú nhận, ánh mắt nhìn chằm chằm vào ngọn cỏ xanh mơn mởn, nàng không dám nhìn thẳng vào mắt cô "Em luôn tự ti về bản thân mình, chị biết không, em luôn ghét sự cô độc, nhưng khi có chị ở bên cạnh, em cảm thấy mạnh mẽ hơn, biết rằng em không cô đơn nữa."

Milk ôm chặt Love vào lòng, cảm nhận được những rung động trong trái tim của người yêu mình. "Chị cũng đã từng cảm thấy như vậy," cô nói, giọng có chút khẩn trương. "Nhưng khi gặp được em, chị hiểu ra rằng không phải là bản thân mình không xứng đáng, mà là thế giới này cần phải thay đổi để chấp nhận và tôn trọng mọi người, dù họ khác biệt như thế nào."

Dưới bầu trời chiều tà, trong khung cảnh êm đềm của công viên, Milk nắm chặt tay Love và ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt ấm áp của cô bé.

"Love," Milk lên tiếng, giọng nói run rẩy nhưng đầy quyết tâm. "Từ khi gặp em, cuộc sống của chị đã thay đổi hoàn toàn. Em đã là nguồn động viên lớn nhất, là nguồn sức mạnh để chị trở thành một người tốt hơn. Chị yêu em, không chỉ vì vẻ đẹp ngoại hình của em, mà còn vì trái tim mạnh mẽ và lương thiện của em."

Love nhìn Milk với ánh mắt rưng rưng, tim nàng như đập mạnh hơn từng giây. "Milk...," nàng gọi tên, giọng nói run lên vì hạnh phúc không thể diễn tả. "Em cũng yêu Milk, từ cái ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau. Em đã là người bạn đồng hành, người bảo vệ và nguồn động viên lớn nhất của tôi. Em không thể tưởng tượng một cuộc sống nào mà không có chị."

Khoảnh khắc ấy, Milk quỳ xuống lấy chiếc hộp mà cô đã chuẩn bị trước đó, với đôi mắt đầy tình yêu, cô mở chiếc hộp nhỏ trong tay, lộ ra một chiếc nhẫn rực rỡ.

"Love Pattranite Limpatiyakorn, em sẽ lấy chị chứ? Trở thành người đi cùng chị trên con đường của cuộc đời này, và chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, hạnh phúc và khổ đau," Milk nói

Với nước mắt hạnh phúc, Love gật đầu đồng ý và Milk nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn lên ngón tay của người cô coi là cả thế giới. Đó không chỉ là sự kết hợp của hai trái tim, đó là minh chứng cho tình yêu của hai người họ, là lời hứa rằng cả hai sẽ ở bên nhau mãi mãi.

Cám ơn vì đã đọc ạ :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro