15. Trừng phạt (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi cơn khoái cảm qua đi, cảm xúc của Kang Daniel có thể dùng từ "cực kỳ tức giận" để diễn tả, Ong SeongWu biến thái cư nhiên dám làm vậy với cậu, cậu muốn giết anh, muốn xẻ thay trăm mảnh cho cá ăn!!!!

Kang Daniel đầu đau như búa bổ mở mắt ra trên giường của mình, trái tim cậu đập hỗn loạn, ngồi bật dậy chỉ để hít thở dồn dập, cứ như người bị nhấn chìm trong biển nước lại ngay lúc tưởng mình sắp chết thì có người vươn tay kéo cậu lên bờ, cho cậu không khí, để cậu hít thở.

Biển lửa! Tối tăm! Cái lắc chân!

Kang Daniel ôm đầu, đầu cậu đau quá! Không chỉ đầu của cậu, bụng cậu cũng đau râm ran từng trận nhỏ, không phải ở phía bên trong, mà là đau ở da thịt. Cậu đang tính đặt chân xuống giường, bên tai lại như vọng lại một câu nói, khiến cậu như ngừng thở, tại sao anh ta lại nói như vậy với cậu? Tại sao cậu lại đau đớn khi nghe những lời đó chứ? Tại sao?

"Niel à! Em nói xem, nó đau khổ như thế tại sao lại bắt anh chịu đựng tận mười năm một mình chứ?"

A! Đau quá, đầu cậu thật sự đau như muốn nổ tung, trái tim cũng như bị ai siết lấy đến hít thở không thông. Tại sao đầu cậu lại xuất hiện căn phòng tối tăm xa lạ? Tại sao đầu cậu lại xuất hiện cái lắc chân lạ lẫm như thế? Đau quá, không chịu nỗi nữa.

Sau một lúc lâu, Kang Daniel mới thoát khỏi tư thế co rúm của mình, cậu lau nước mắt ướt cả hai bên má, đầu óc cuối cùng cũng lấy lại được bình tĩnh.

Cảm thấy cuối cùng cảm xúc của mình cũng bình thường trở lại, Kang Daniel bây giờ mới phát hiện ra, mình không có mặt đồ!!!! Ong SeongWu chết tiệt! Xem cậu xử lí anh ta như thế nào, quân tử trả thù mười năm chưa muộn.

Kang Daniel đang định đi tắm rửa tẩy sạch cơ thể của mình, lúc đi ngang qua gương, cậu trợn mắt há mồm khi nhìn cơ thể của mình phản chiếu trong đó. Ong SeongWu... Ong SeongWu dám... dám xăm tên anh ta ngay lại bụng dưới của cậu!!! Hèn gì cậu thấy đau đau dưới phần bụng dưới, hoá ra... hoá ra...

Nét chữ mảnh khảnh nhìn vào liền bị thu hút, nhưng bây giờ Kang Daniel cực kỳ hận nó đến thấu xương, trên phần bụng dưới của cậu, lại có thể có cái chữ khiến cậu muốn giết người a!!!!

"Ong Seal"

Đúng! Chính là hai chữ này, cậu hận chết đi được. Đang lúc có ý định đi xoá hình xăm, cậu lại thấy được tờ giấy nhớ được dán lên trên đầu gương. Mà sau khi đọc xong hàng chữ của cái tên đáng ghét kia để lại, cậu chỉ muốn giết người.

Cậu mà dám xoá hình xăm, tôi sẽ tặng cậu 10 cái hình xăm nữa. Cậu xoá một lần, xăm cậu mười lần. Tự cậu chọn đi.

'Ầm' Tiếng động Kang Daniel tức giận đến nỗi đấm mạnh vào tường, mắt hằn lên tia đỏ, Ong. Seong. Wu!!! Anh trêu ông à?

"Kang Daniel, chào buổi sáng!" Kim Jaehwan ý vị thâm tường nhìn cậu, muốn nói lại như không muốn nói.

Kang Daniel bây giờ làm gì có tâm trạng chào buổi sáng buổi sớm, cậu đang muốn đi giết người đây này.

Lee Daehwi thấy Kang Daniel đi tới, tâm trí trấn định đưa tuýp thuốc đã mua tối qua cho cậu: "Chắc anh đau lắm, trước khi đi ngủ bôi một lần, vết thương nhanh chóng khép lại thôi."

Kang Daniel ngớ người. Đau gì? Tuýp gì? Đúng là cậu có đau thật, nhưng mà xăm thì đâu có bôi thuốc này làm gì? Lee Daehwi cậu ta rốt cuộc nói cái gì vậy?

Thấy Kang Daniel bày ra vẻ khó hiểu nhìn mình, Lee Daehwi cũng muốn đỏ mặt luôn rồi. Chuyện này xấu hổ vậy mà cậu ta lại muốn cậu nói quạch tẹt ra mới chịu sao? Khó xử chết đi được.

"Thì... Chậc... Anh bị Ong SeongWu thao chắc đau lắm, lấy tuýp này bôi lên cúc hoa sẽ hết đau. Nói vậy anh đã hiểu chưa?" Lee Daehwi đỏ mặt cúi đầu nói, aiz, thật ra cậu cũng thấy nam nam làm tình nhiều lần rồi, nhưng mà chuyện này lại xảy ra trên người idol cậu, rất là ba chấm nha.

Mặt Kang Daniel so với than nướng còn đen hơn. ĐMN! Có ai nói cho cậu biết trong cái đầu của Lee Daehwi đã tưởng tượng ra chuyện gì chưa hả? Mặc dù tối qua cậu và Ong SeongWu rất gì và này nọ, nhưng mà chưa có thực hiện tới bước cuối cùng a. Còn chưa nói tới việc cậu không có chấp nhận mình làm 0 đâu, nếu muốn đè cậu á hả? Giết cậu luôn còn được đấy!

"Nói cái gì thế hả? Tôi không đè anh ta thì thôi, anh ta dám đè tôi sao?" Kang Daniel hét lớn, mẹ kiếp, cậu muốn giết người.

Kim Jaehwan ở đó nghe xong cũng ngớ người, không bị thao á? Vậy người hôm qua la như giết heo là ai? Ma hả???

"Vậy... vậy hôm qua anh la cái gì?" Lee Daehwi rất là tâm lí nói hộ lòng Kim Jaehwan.

Tôi bị anh ta xăm tên của mình trên người nên tôi la có được không? Lúc đó tôi còn bị bịt mắt, đố ai mà không sợ chứ hả? Nhưng lời này Kang Daniel sao có thể nói ra chứ, không nói, có chết cũng không nói!

Thấy Kang Daniel vẻ mặt u oán nhìn mình, Lee Daehwi cũng cứng mồm. Ngay lúc muốn hỏi hôm qua Ong SeongWu đã trừng phạt cậu cái gì, thì thân ảnh khiến Kang Daniel truy tìm từ nãy tới giờ cũng xuất hiện. Ong SeongWu.

Vừa thấy Ong SeongWu, Kang Daniel liền nổi điên, không nói hai lời liền phóng nhanh tới trước mặt anh, giơ tay định đánh. Lee Daehwi cùng Kim Jaehwan muốn cản cũng không kịp.

Nhưng Ong SeongWu là ai mà có thể dễ bị đánh như vậy? Ngay lúc nắm tay Kang Daniel sắp lao tới mặt anh, anh rất là thong thả giữ chặt lấy cổ tay cậu, ánh mắt vui vẻ nhìn Kang Daniel đang thở phì phò vì tức giận.

Nói xong còn biến thái hạ một nụ hôn xuống nắm tay của Kang Daniel, muốn bao nhiêu gợi tình liền có bấy nhiêu.

"Hửm? Mới sáng ra ai làm em tức giận?" Giọng nói ôn nhu như vậy mà lại toát ra từ miệng Ong SeongWu? Cả ba người trong phòng liền bị làm cho một thân nổi da gà.

Bỏ qua một thân da gà, Kang Daniel nghiến răng nghiến lời trừng Ong SeongWu, cáu gắt nói: "Anh dám làm vậy với tôi?"

Ngay khi vừa dứt lời, Ong SeongWu thâm tình hôn một cái 'chốc' tại cái miệng đang chu chu của cậu. Ba người còn lại ngớ người, cậu và hai người kia vừa nhận và thấy cái mẹ gì thế hả? Ong SeongWu hôn Kang Daniel!!!!

Trời biết cái não Kang Daniel đã muốn vì lửa giận mà phun trào rồi. Ong SeongWu cư nhiên... cư nhiên dám... hôn cậu!!!!

"Anh...anh..." Kang Daniel còn chưa nói hết cậu Ong SeongWu lại nhào đến hôn, một tiếng 'chụt' thanh thuý vang lên.

Ngay lúc cậu định nói thêm nữa, Ong SeongWu nhưng đã hơi sinh khí đỡ gáy cậu thực hiện một nụ hôn sâu khó lường, lưỡi vói vào trong cuốn lấy đầu lưỡi của cậu, càng quấy khoang miệng, hút hết cả nước miếng của cậu về phía anh ta. Hôn đến khi đầu óc Kang Daniel ngừng hoạt động mới chịu buông tha.

Trước khi bỏ đi còn để lại một câu: "Lần sau còn có ý định đánh anh nữa, anh hôn cho té xỉu xuống đất."

Nói rồi liền bỏ đi, để lại ba người thất hồn lạc phách ở phòng khách trụ sở bốn.

Kang Daniel bị cưỡng hôn còn chưa lấy lại não về: "..."

Lee Daehwi và Kim Jaehwan bị doạ cho không tìm thấy đầu lưỡi: "..."

Một đám vừa tỉnh ngủ đi ra phòng khách: "..."

Ong SeongWu!!! Lão tử giết anhhhhhh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro