Hỡi thóc kia, mau mau về nhà taaaaa.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng
Con gái Ngọc Hoàng. Sau những trận lụt lội ghê gớm xảy ra, sinh linh cây cỏ đều bị diệt hết, trời bèn cho những người còn sống sót sinh con đẻ cái trên mặt đất, sai nữ thần Lúa xuống trần gian, nuôi sống loài người. Nữ thần làm phép cho những hạt giống gieo xuống đất nảy mầm, mọc thành cây, kết bông mẩy hạt. Lúa chín tự về nhà không cần gặt và không phải phơi phóng gì cả. Cần ăn, cứ ngắt bông vào nồi là lúa sẽ thành cơm.
Ta
Thân là người phàm mà đòi chèo cao.
Hỡi đằng ấy ơi
Ta mến mộ nàng mất rồi.
Dù ta cách nhau trăm ngàn cửa bể.
Chẳng phải ta vẫn có khắc chạm mắt nhau rồi từ đó len lói nơi nhịp đập ấy sự luyến mộ ư !?
Hỡi em của tôi ơi...
Mau mau về nhà thôi
Mau nối gót lang quân của em mà về nhà tôi rồi ta viết tiếp giấc mơ còn dang dở..
Mau mau đợi tôi chuẩn bị sính lễ rước thê tử về nhà nào.
Thân là phàm nhân, ấy thế lại được trăm ngàn nữ tử thập phần sinh đẹp khắp ngoài kinh thành này mến mộ.
Em làm khổ tôi rồi em ơi...
Hỡi em bé nhỏ kia ơi.
Này thóc kia ơi, mau về nhà taaa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro