Chương 2: Kiếp này

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở một khắc cuối cùng dưỡng khí hoàn toàn cạn, Điệp Vũ một hít sâu, ngược lại đột nhiên bắt đầu từng ngụm từng ngụm hô hấp, như là cảm giác kiếp sau sống lại ···

Chờ một chút, nàng không phải là muốn nghẹn chết ở trong quan tài, cái hô hấp thông thuận và xúc cảm mềm nhũn dưới thân thể là chuyện gì xảy ra, nàng nhắm mắt lại lục lọi, không có cảm thụ được A Nô bên người, đây là chăn bông A Nô mới mua cho ta? Nàng chợt mở mắt, nhìn gian nhà quen thuộc, trong lòng lật lên sóng to gió lớn, ngay cả giày cũng không kịp xỏ, vội vàng chạy ra ngoài phòng, nhìn A Nô đang ở trước lò bếp làm cơm, không khỏi lệ rơi đầy mặt ···

A Nô đang xào rau, đột nhiên trong dạ dày một trận quay cuồng, đỡ cây cột một bên nôn ra một trận, nôn người đều có chút hư thoát, từ từ đỡ thắt lưng đứng thẳng, xoa xoa mồ hôi trán, đột nhiên phát hiện Điệp Vũ đang nhìn hắn, khóc rối tinh rối mù, A Nô không rõ, thấy hai chân trần của Điệp Vũ, nhíu mày một cái, đi tới bên người Điệp Vũ ôm lấy Điệp Vũ, trở lại trong phòng, nhẹ nhàng mà đem Điệp Vũ phóng tới trên giường, chậm rãi ngồi xổm người xuống mang giày cho Điệp Vũ,  Điệp Vũ liền nhìn chằm chằm vào A Nô, hai mắt không dám nháy một cái ···

“Tiểu thư, thế nào không mặc giày liền chạy ra ngoài?” A Nô giúp Điệp Vũ mặc giày sau, ngẩng đầu, gặp được tình cảm nồng nàn và sợ hãi trong mắt Điệp Vũ, trong lòng đau nhói, liên lụy bụng đều không thoải mái, ngã ngồi ở một bên bắt đầu tê tâm liệt phế nôn, Điệp Vũ lập tức hồi thần, quỳ bên người của A Nô, tay vuốt tấm lưng gầy gò của người nọ, rõ ràng cảm thấy thân thể A Nô cứng đờ, A Nô cũng không nôn ra cái gì, chỉ là hết sức khó chịu, viền mắt đều đỏ, mấy ngày nay hắn đều vẫn khó chịu như vậy, chỉ là tiểu thư không biết, sau đêm đó, tiểu thư vẫn ẩn núp hắn, ngoại trừ lúc ăn cơm hắn căn bản không thấy được tiểu thư, tiểu thư đã biết có thể như thế nào đây? Hắn chẳng qua là một hạ nhân, A Nô thường xuyên nghĩ như vậy.

“A Nô, có hay không thoải mái một chút?” Điệp Vũ nâng dậy A Nô, ép buộc A Nô ngồi vào trên giường của mình ân cần hỏi han.

A Nô thập phần cứng ngắc của ngồi ở trên giường, vẫn không nhúc nhích, đây chính là giường của tiểu thư. Còn có tiểu thư đột nhiên quan tâm là chuyện gì xảy ra?

Nhìn biểu tình đờ đẫnc của A Nô, Điệp Vũ mới phát giác được thì ra A Nô đáng yêu như vậy. A Nô lớn lên hết sức thanh tú, phụ thân khi còn tại thế liền thường nói A Nô tuyệt không giống như một hạ nhân, vóc người của A Nô hết sức thon dài, bụng còn hết sức bằng phẳng, Điệp Vũ không xác định bây giờ là lúc nào? Kiếp trước chờ nàng phát hiện bụng của A Nô đều đã năm sáu tháng không giấu được, hiện nay? Mặc kệ nó, bất kể lúc nào, trời cao chịu cho nàng cơ hội lần này, nàng nhất định sẽ quý trọng thật tốt.

A Nô nhận thấy được Điệp Vũ nhìn chằm chằm vào bụng của hắn, trong lòng căng thẳng, hai tay theo bản năng bảo vệ, chớ không phải là bị tiểu thư phát hiện?

“A Nô, ngươi mang thai có đúng hay không?” Điệp Vũ hỏi thập phần khẳng định.

“Không, không có, chắc là ăn phải đồ hỏng thôi·····” A Nô chẳng biết tại sao, theo bản năng phủ nhận. Nhìn Điệp Vũ mỉm cười nhìn hắn, hắn cố lấy dũng khí, “Nếu như ta mang thai, tiểu thư định làm như thế nào?”

“Mang thai, liền sinh ra nha, ta nhất định sẽ chăm sóc tốt A Nô và tiểu A Nô.” Điệp Vũ rất chân thành nói.

A Nô đột nhiên liền nở nụ cười, phát ra từ nội tâm, như là trân châu phát sáng trong đêm tối, thì ra tiểu thư muốn hài tử này, hắn cũng không sợ khi nhắc đến.

Điệp Vũ lần đầu tiên thấy A Nô cười như vậy, trong lòng hết sức chua xót, “A Nô ngốc, mang thai sinh tử, cực khổ là ngươi nha, ta muốn hắn ngươi liền vui vẻ như vậy sao?” Điệp Vũ nhào vào trong lòng của A Nô, dùng sức sức ôm hắn, muốn đem hắn nhu vào trong xương cốt, đời này cũng sẽ không lại buông ra, trong lòng Điệp Vũ xin thề.

A Nô thấy tiểu thư đột nhiên thân cận như vậy, sửng sốt một chút, xem ra tiểu thư là rất thích tiểu hài tử mà, như vậy tốt, hắn run rẩy ôm Điệp Vũ, như là vụng trộm ăn kẹo, “Vì tiểu thư, A Nô không sợ khổ cực.”

“A Nô, hài tử mấy tháng?”

Trong lòng A Nô lòng đau xót, tiểu thư đều không nhớ rõ đêm đó là ngày nào đi? Không có việc gì, tiểu thư thích hài tử là tốt rồi, có thể vì tiểu thư sinh hài tử đã là quang vinh đặc thù của hắn, hắn làm sao có thể lòng tham. “Hơn ba tháng đi.”

“A? Đều hơn ba tháng, còn một chút không lộ rõ, Nô ngươi cũng quá gầy, như vậy sinh con sẽ gặp nguy hiểm, không được ta phải lĩnh ngươi đi xem đại phu ···” Điệp Vũ đột nhiên trở nên nói lải nhải.

A Nô nhìn gương mặt tươi cười của Điệp Vũ, “Là A Nô không tốt, vì hài tử, A Nô sẽ cố gắng ăn khiến mình mập mạp.”

Điệp Vũ cảm giác lời này có chỗ nào không đúng lắm, “Không chỉ là vì hài tử, A Nô cũng muốn khoẻ mạnh, bình an, hài tử có thể có nữa, A Nô cũng chỉ có một.”

Trong lòng A Nô vô cùng rung động, lại cảm thấy cái này tất cả đều là tiểu thư nhìn hắn mang hài tử nói lời khiến hắn bớt buồn, hài tử sẽ có nữa sao? Sẽ không, nếu như không phải là uống say, tiểu thư căn bản không khả năng chạm hắn ···

“A Nô, ngươi có đói bụng hay không?” Điệp Vũ cảm thấy mang thai ăn uống nhất định sẽ thành lớn, dậy đều thật lâu, nàng đều đói ···

“Nguy rồi” A Nô vội vàng đứng dậy, thân hình lảo đảo một chút lại bị Điệp Vũ vững vàng đỡ lấy, ngươi chậm một chút ···

·····
Trên bàn chỉ còn hai cái bánh bao và một cái đĩa dưa muối.

Điệp Vũ cau mày, A Nô còn mang hài tử ăn những … này sao được, “A Nô, trước chịu đựng một chút.”

A Nô nhìn Điệp Vũ nhíu chân mày, làm sao có thể khiến tiểu thư ăn cái này, “Cái món rau xào kia cháy rụi, nếu không ta lại xào lại, rất nhanh.”

“Đừng đừng, đừng giằng co, đừng đói hỏng con ta, chúng ta ăn cơm trước đi.” Điệp Vũ vừa ăn vừa tự hỏi thế nào bổ thân thể cho A Nô, A Nô thì nhìn vẻ mặt buồn thiu của Điệp Vũ, âm thầm quyết tâm, buổi trưa nhất định phải làm ăn ngon cho tiểu thư.

Sau khi ăn xong, Điệp Vũ muốn dọn dẹp bàn, vẻ mặt A Nô kinh hoảng, “Tiểu thư, ngươi làm sao có thể làm cái này, hãy để cho A Nô đến đây đi.”

“A Nô, không cần kêu ta tiểu thư nữa, gọi Điệp Vũ đi, ta chính là một người thường với ngươi như nhau, ngươi bây giờ mang thai hài tử, ta cần chăm sóc ngươi một chút là phải, ngươi phải từ từ thói quen nga, ngươi đi nghỉ trước một chút.”

A Nô không tranh được Điệp Vũ, trở về phòng thay y phục khác, vừa muốn ra ngoài, đã bị Điệp Vũ ngăn cản, “Ngươi muốn đi để làm chi? Không phải là cho ngươi nghỉ ngơi sao?”

Trong lòng A Nô hết sức ngạc nhiên, trước đây tiểu thư chưa bao giờ quản hắn làm gì, là bởi vì hài tử sao? “Ta ra ngoài đi một chút ··· “

“Vậy ngươi chờ một chút ta cùng đi với ngươi”, A Nô thập phần quấn quýt, lại muộn chút thời gian ước hẹn của hắn và Trương đại nương liền qua, trước hắn một mực khuân đồ cho bến tàu kiếm tiền, trước một trận động thai khí té xỉu, mới biết mình mang thai, vì hài tử cũng không dám lại cậy mạnh đi làm khuân vác, chỉ phải xin Trương đại nương giới thiệu cho hắn một ít việc nhà của nữ nhân để kiếm sống, giặt quần áo và vân vân cho người ta, tuy nói có điểm mất mặt, thế nhưng A Nô không quan tâm, chỉ cần có thể kiếm tiền là được.

A Nô chỉ phải nói lời nói thật, trong lòng Điệp Vũ ngũ vị tạp trần, thì ra chăn bông, bàn trang điểm của nàng ··· đều là A Nô ôm thân thể như vậy một chút kiếm được, Điệp Vũ a Điệp Vũ, ngươi muốn như thế mới đền đáp được thâm tình của A Nô ···· “Ta không cho người lại đi làm công cho người khác, vậy có thể kiếm mấy đồng, ngươi chỉ cần ở trong nhà nuôi tốt thân thể, chuyện tiền ta tới nghĩ biện pháp.”

A Nô nhìn bộ dáng Điệp Vũ đều vội sắp khóc, chỉ phải trước thuận theo, quên đi, tiểu thư nói không chừng nhất thời hưng khởi, chờ thời gian nàng không hề quản hắn lại đi ra kiếm tiền đi, tiểu thư cho tới bây giờ cũng không biết nhân gian khó khăn, có thể thế nào kiếm tiền?

Điệp Vũ cũng quả thật bị vấn đề này làm khó, nàng trái lo phải nghĩ mình có thể kiếm tiền thế nào? Nhân sinh trên đời hai mươi năm cũng không biết tiền là gì, từ trước của nàng còn không phải là muốn cái gì sẽ có cái đó?

(ta biết cái gì? Cầm kỳ thư họa, trồng hoa, pha trà, thế gia lễ nghi ····· giống như đều không có gì dùng, đi làm một nữ tiên sinh, giống như năng lực không quá đủ, hơn nữa ta cũng sẽ không dạy người nha, ai dám dùng ta chứ?)
___________________
Bình chọn và theo dõi để nhận được thông báo mới nhất ạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro