Chương 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Căn cứ theo điều tra ban đầu, Bạch Niệm có rất nhiều điểm đáng nghi, chúng tôi đã kiểm tra lại ký lục ra vào cùng tọa độ của anh ta và lại tiếp tục phát hiện một vài vấn đề. Nhưng trước đó Bạch Niệm đã trình báo tường tận việc này: anh ta vì tìm kiếm dược vật điều trị tinh thần lực cho ngài mà không thể không liên hệ với một vài thương nhân ở chợ đen, một vài người trong số họ đã sử dụng Bluetooth....."

Vài ngày sau, khi Lý Đế Nỗ mệt mỏi lắm mới xử lý xong hết công vụ rồi nghỉ ngơi một lúc, nhưng anh cũng không được nhàn rỗi hoàn toàn, vẫn phải xử lý một vài sự vụ hàng ngày và nghe báo cáo của quản gia về việc xử trí Bạch Niệm.

Nhắc tới Bạch Niệm, Lý Đế Nỗ khẽ cau mày.

"Rõ ràng là đã nhận ra điểm đáng nghi ở cậu ta, nhưng các ngươi vẫn để cậu ta làm bác sĩ trong Xà quật.....Là vì cậu ta từng tuyên bố có thể nghiên cứu ra dược vật chữa khỏi cho ta, hay bởi vì cậu ta vẫn thể hiện lòng cuồng nhiệt của mình để khiến các ngươi buông lỏng cảnh giác?" Lý Đế Nỗ lãnh đạm liếc nhìn quản gia, giọng điệu tuy vẫn bình tĩnh nhưng thanh âm lạnh lẽo vẫn khiến số liệu của quản gia hơi nghẽn mạch.

"Là sơ suất của tôi." Quản gia khô khan đáp lời, "Các giám sát viên cũng đã sâu sắc kiểm điểm, lúc đó họ đều nghĩ Bạch Niệm vì muốn cứu mạng ngài nên mới làm vậy – suy xét đến tình huống của ngài quả thực rất tệ, mà mọi hành vi của Bạch Niệm đều biểu thị chỉ có cậu ta là người duy nhất có thể cứu ngài, cho nên các giám sát viên mới khoan dung cho hành vi vượt tuyến rất nhỏ của cậu ta."

"Hừ, khoan dung?"

Lý Đế Nỗ hừ lạnh một tiếng.

Vẻ mặt quản gia nghiêm túc, cố gắng thể hiện mình chỉ là một cỗ máy không có bất luận tình cảm gì, nó đau khổ tiếp tục báo cáo: "Toàn bộ đội giám sát liên quan đến vụ vi phạm này hiện đã được sung quân đến K-199 để dọn dẹp phân của nhuyễn trùng....."

Nghe tới đó, Lý Đế Nỗ mới lãnh đạm thu hồi ánh mắt.

Anh quét thiết bị đầu cuối của mình, giờ Bạch Niệm đã bị đưa đến một tinh hệ xa xôi không thuộc Liên bang Địa cầu, nhưng điều đó không có nghĩa toàn bộ điều tra về cậu ta đã kết thúc, ngược lại mới chỉ là bắt đầu. Trước mắt, trong báo cáo điều tra, Bạch Niệm quả thực có lén lút giao dịch với một vài thương nhân ở chợ đen, nhưng đa phần đều liên quan đến trị liệu tinh thần lực, nhìn qua có vẻ đúng như những gì cậu ta đã khai báo trước đây, tất cả những gì cậu ta làm chỉ để cứu vớt trạng thái tinh thần lực tràn ngập nguy cơ của Lý Đế Nỗ, nhưng......

Trong một đống những báo cáo phức tạp, Lý Đế Nỗ chuẩn xác chỉ ra một việc trông có vẻ như rất bình thường.

"Điều tra kỹ việc này."

Anh nói, giọng điệu lạnh nhạt, nhưng ánh mắt ám trầm.

Việc này nhìn như chỉ đơn thuần liên hệ với các thương nhân, nhưng thực tế lại có vẻ như..... liên hệ với một kẻ nào đó đứng sau.

"Kiểm tra nội viện một lần nữa."

Lý Đế Nỗ bổ sung.

Phải nói rằng trước khi La Tại Dân đến, dù Lý Đế Nỗ có cố gắng khống chế ra sao thì tình huống của anh vẫn vô cùng nguy hiểm.

Chỉ sợ chính vì vậy mà những con thú tham lam, độc ác cố thủ quanh Xà quật cũng đã ngửi thấy mùi máu tanh, chúng hừng hực khí thế muốn cắn một miếng thịt của con quái vật đang bệnh nặng.

"Những kẻ dám can đảm ra tay với người của Xà quật, đương nhiên phải cho chúng biết sự lợi hại của nọc rắn."

Nghĩ tới đây, Lý Đế Nỗ đột nhiên cười lạnh một tiếng.

Quản gia thoáng nhìn khóe miệng tươi cười của Lý Đế Nỗ, dù chỉ là một thiết bị điện tử thuần túy, nhưng nó bỗng dưng cảm nhận được một thứ cảm xúc gọi là "run rẩy".

Xà chủ vốn bị mọi người coi là ác quỷ, quái vật, kẻ điên, ở một góc độ nào đó, anh thực sự.....đáng sợ y hệt như trong lời đồn.

......

Mà đúng lúc này, Lý Đế Nỗ bỗng nhiên dừng chân, anh quay người chăm chú nhìn về một nơi nào đó.

Lộ tuyến từ phòng làm việc của Xà chủ tới chỗ ở của anh vừa lúc ngang qua sân huấn luyện cơ giáp.

Bên kia cánh cửa đang mở, trong sân huấn luyện náo nhiệt lúc này, có một bóng người mảnh mai đặc biệt bắt mắt.

Beta trẻ tuổi đang cầm ký lục trong tay, xung quanh bị một đám Độc xà vây chặt như nêm cối.

"Cậu cứ nghe tôi đi, chắc chắn không sai đâu, đây chính là kinh nghiệm mà tôi dùng cả tính mạng mình đổi đấy. Đó là cách dễ dàng nhất để đối phó với đám tinh tặc kia, cậu chỉ cần sử dụng lá chắn thông thường của cơ giáp để chặn đợt tấn công đầu tiên. Sau đó, khi đối thủ kéo giãn khoảng cách thì cậu sử dụng chùm tia laser hiệu suất cao trên cấp K-11 để bắn vào họng súng của đối phương. Lúc này, đối thủ vẫn đang tích lũy năng lượng và lá chắn vũ khí sẽ không có tác dụng gì cả, miễn là độ chính xác vừa đủ, vừa đủ để làm nổ tung hệ thống vũ khí của lũ khốn đó."

Lý Đế Nỗ nghe được giọng nói vô cùng hùng hồn của một Độc xà nào đó.

Xà chủ lạnh lùng nhìn chăm chú tên Độc xà đang bô bô kia.

Alpha cao lớn như thế mà không hề do dự khoác vai La Tại Dân, dõng dạc chia sẻ kinh nghiệm của mình.

Nhưng còn chưa nói xong đã bị một Độc xà khác đẩy sang một bên.

Độc xà mới tới không nhịn được vẫy vẫy cánh tay, tỏ vẻ không vấn đề gì.

"Sao phải phiền thế?! Trịnh Thành Xán ông đừng nói lung tung vô nghĩa nữa, dùng khiên chắn để chống lại công kích á? Như vậy sẽ khiến phòng ngự của cơ giáp hao tổn cực lớn, nếu đánh lâu dài thì sẽ rất dễ bị tổn thương hậu kỳ.....Khi đó chỉ cần ném hai quả đạn phản trọng lực, đây chính là biện pháp tốt nhất để giải quyết đám ô hợp này!"

"Ầy, thật không thể chịu được đám cùi bắp các ông nữa rồi! Ông tưởng ai cũng như ông à? Cơ giáp dân dụng mà lại gắn hai quả đạn phản trọng lực thì làm gì còn tính linh động nữa, một khi bị bao vây thì chỉ có thể chờ chết!"

Sau đó là một giọng nói lười biếng vang lên, chính là giọng Lý Đông Hách.

Anh ta trực tiếp đẩy người đang khoác vai La Tại Dân ra rồi xông lên thế chỗ, sau đó cũng thân mật khoác vai cậu, giúp cậu sửa ký lục.

"Bọn ngu các ông không nghe thấy những gì Tiểu Dân nói lúc trước à? Đã bảo đây là sổ tay hướng dẫn phòng thủ cho người dân ở khu 48! Mấy ý kiến của các ông toàn là bậy bạ, không được, Tiểu Dân, cậu mặc xác họ đi, cứ nghe tôi....."

Thấy La Tại Dân không hề phòng bị, Lý Đông Hách càng nhích lại gần.

Ánh mắt Lý Đế Nỗ lạnh băng đến cực điểm. (ghen tuông đồ á =))))))

......

"Dưới tình huống bình thường, bọn tôi còn lười xử lý cái đám tinh tặc này, nhưng theo như cậu nói, khu 48 không có lực lượng bộ đội biên phòng bảo vệ, thường xuyên bị bọn khốn này cướp bóc, vậy thì phương án tốt nhất là không nên đối đầu trực tiếp với chúng. Hỏa lực của cơ giáp dân dụng thực sự rất kém, hơn nữa chỉ động chút là sẽ vỡ tan tành, đánh tầm xa thì may ra còn được, chứ nếu tới gần thì chắc chắn sẽ phải chịu kết cục xấu...."

La Tại Dân đang cố gắng ghi nhớ hết những kiến nghị của Lý Đông Hách, con trỏ trên máy ghi ký lục lấp lóe liên tục như sắp bay lên.

Thực ra hôm nay cậu tới sân huấn luyện chỉ vì muốn xác nhận một vấn đề nho nhỏ với Lý Đông Hách.

Không giống như các tinh khu các được bảo vệ tầng tầng lớp lớp, khu 48 là khu nghèo khổ nhất, lại còn thường xuyên bị tinh tặc đánh cướp.

Trong đầu La Tại Dân chỉ có một ý tưởng mông lung, cậu muốn đưa một số phương án khẩn cấp vào giáo án dạy học của mình, muốn dạy cách đối kháng cho những thanh niên chỉ dựa vào bản năng để đối phó với tinh tặc kia. Nếu thực sự có thể học được chút kinh nghiệm từ một nơi như Xà quật, vậy những đứa trẻ của khu 48 kia sẽ chịu ít thương vong hơn phải không?

Cho nên, sau khi La Tại Dân xác nhận với quản gia, hôm nay không có huấn luyện gì, cậu liền tìm tới sân huấn luyện cơ giáp, muốn hỏi Lý Đông Hách chút kinh nghiệm để dân thường có để chống lại tinh tặc.....

Nhưng cậu hoàn toàn không ngờ mình mới vừa thảo luận với Lý Đông Hách không bao lâu, vừa ngẩng lên đã thấy xung quanh không ít Độc xà đang tới. Ngày thường họ là các chiến sĩ luôn mang vẻ lạnh lùng túc sát, không nói không cười, nhưng giờ lại biểu hiện nhiệt tình ngoài dự đoán của La Tại Dân. Sau khi biết La Tại Dân đang cố gắng tập hợp những phương án khẩn cấp để giúp đỡ người dân khu 48, nhóm Độc xà càng thêm tích cực.

Vấn đề duy nhất là đám Độc xà nói đi nói lại một hồi rồi bắt đầu vặc nhau, vặc nhau xong liền cởi áo khoác đòi lên cơ giáp đánh nhau một trận, thử luôn xem kinh nghiệm của ai đúng ai sai. ( ê nhưng mà cute ghê á, nhí nhố nhí nhố =)))))

"Ơ, các, các anh đừng như vậy....."

La Tại Dân há hốc miệng nhìn mấy người kia bắt đầu động thủ đánh nhau, sắc mặt cũng hơi trắng.

"Ôi chao, đừng xen vào, cứ kệ họ, cậu cứ xem mấy tên ngốc đó đánh nhau đi, ai thắng chứng tỏ phương pháp của người đó tốt, cách này đơn giản hơn nhiều còn gì? Nhưng mà, hehe, tôi cảm thấy cuối cùng thì phương án của tôi vẫn hữu dụng nhất——"

Lý Đông Hách vừa khoác vai La Tại Dân vừa hì hì cười nói với thiếu niên.

Nhưng còn chưa dứt lời đã đột nhiên tắt điện.

"Đông Hách, cậu sao vậy?"

La Tại Dân đang muốn hỏi tiếp, chợt phát hiện ra Lý Đông Hách không phải người duy nhất ngậm miệng.

Nhóm Alpha trước đó còn hùng hổ xô đẩy lên kèo đánh nhau cũng như đột nhiên bị ấn nút tạm dừng, không dám lên tiếng hoặc cử động chi hết.

Cả đám sợ hãi nhìn về hướng La Tại Dân.

Mà La Tại Dân cũng như có cảm giác, cậu quay đầu lại.

Sau đó cậu thấy một bóng người cao lớn đang bước từng bước về phía mình.

Là Lý Đế Nỗ.

Hôm nay Xà chủ vừa xử lý công vụ xong, anh mặc một thân chính trang, quân phục sẫm màu, đai lưng bằng da buộc chặt. Nhưng không giống như bộ quân phục tỉ mỉ cài đến cúc trên cùng, những phụ kiện khác của anh đều được phối rất tùy ý, chiếc mũ quân đội hơi xéo, mái tóc dài xõa trên vai, không còn miếng chống cắn che đậy, gương mặt kia vô cùng lạnh lùng ngạo mạn.......

Hơn nữa, anh ấy thực sự đẹp trai đến mức khiến kẻ khác ngừng thở.

Đương nhiên cái câu hơn nữa kia chắc chỉ có mình La Tại Dân cảm nhận được.

"Xà, Xà chủ đại nhân......"

La Tại Dân suýt nữa cắn đầu lưỡi mình.

Cậu chưa hề chuẩn bị tinh thần gì cả.

Đây là lần đầu tiên cậu gặp lại Lý Đế Nỗ kể từ khi xảy ra sự kiện ở phòng điều trị tinh thần lực.

Mấy ngày nay cậu vẫn luôn tránh mặt Xà chủ, chẳng có lý do gì khác, đơn giản là vì chỉ cần vừa thấy đối phương, La Tại Dân sẽ vô thức nhớ lại cảnh tượng trong căn phòng điều trị tinh thần lực kín mít kia, bản thân khi đó đã "mạo phạm" Lý Đế Nỗ ra sao.

Còn cả.....

Lý Đế Nỗ đáp lại cậu thế nào.

[Em cũng có thể gọi anh là a Tị.]

Giọng người đàn ông trầm khàn, lời nói nghiêm túc ấy dường như vẫn còn văng vẳng bên tai.

Mỗi khi nghĩ đến cảnh tượng đó, La Tại Dân đều cảm thấy máu toàn thân như dồn cả lên mặt.

"Ừm."

Khi nghe thấy tiếng gọi "Xà chủ đại nhân" kia của La Tại Dân, Lý Đế Nỗ khẽ cau mày.

Nhưng vẻ mặt anh vẫn không thay đổi, hoàn toàn làm lơ rất nhiều Độc xà ở đây, bước vài bước lại gần La Tại Dân.

"Có thể không?"

Anh rũ mắt nhìn ký lục của La Tại Dân rồi hỏi.

Sau khi được La Tại Dân đồng ý, anh vô cùng nho nhã lễ độ lật xem toàn bộ ký lục mà cậu đã ghi chép chiều nay.

Lý Đế Nỗ thấy trên ký lục có rất nhiều ID của các Độc xà, sau mỗi một ID đều có những chỉ dẫn vận hành cơ giáp vô cùng chi tiết cùng kỹ xảo đối phó với tinh tặc, Lý Đế Nỗ mặt không đổi sắc lướt tới đoạn đầu ký lục, khó khăn lắm mới thấy tên mình.

Nhưng những gì mình cung cấp chỉ là chút thường thức vô cùng đơn giản. Chuyện này cũng rất bình thường, bởi buổi dạy cơ giáp cho La Tại Dân kia còn chưa hoàn thành đã.... Ánh mắt Lý Đế Nỗ hơi trầm xuống, mặt không biểu tình trả lại ký lục cho La Tại Dân.

"Ghi chép rất kỹ càng tỉ mỉ."

Lý Đế Nỗ nhàn nhạt nói.

"Nhưng anh có phương pháp tốt hơn nhiều——"

Vừa nói, anh vừa nhẹ nhàng vung tay lên.

Cửa lớn sâu trong sân huấn luyện cơ giáp ầm ầm mở ra, Ma Hầu La Già đen nhánh như một ma thần xuất hiện vô cùng nhanh chóng ở trung tâm sân huấn luyện.

"...... "

Bụi bay mù mịt.

Bầu không khí vô cùng yên tĩnh.

Mọi người đều nghe thấy Xà chủ nói một câu rất nhẹ nhàng.

"Anh sẽ thao tác thực tế cho em xem, được không?"

Rất nhiều Độc xà im lặng.

Thật lâu sau mới có Độc xà nào đó khẽ ho một tiếng.

[Thật không hổ là lão đại.]

Kênh nội bộ có người nhắn tin.

Suy xét đến việc trong đây có cả nick "Tị xà", giọng điệu cả đám vô cùng khắc chế, lại rất vi diệu.

[Nếu tôi được bằng một hai phần của lão đại chắc giờ tôi cũng có đối tượng rồi.]

Có người vỗ mông ngựa.

[Lão đại thực sự rất lợi hại! Hy vọng lát nữa có thể chỉ cho bọn tôi vài chiêu.]

[Đúng đó, người bình thường sao mà như vậy được.]

......

Lý Đế Nỗ thấy kênh nội bộ không ngừng nhảy lên thông báo, khóe miệng khẽ cong nhưng không hề nhắn lại gì.

"Đây là Ma Hầu La Già, có phải sẽ làm phiền anh không?"

La Tại Dân thấy Ma Hầu La Già xuất hiện liền sợ ngây người, còn cả chút cuống quýt khó tả nữa.

Học thêm một khoảng thời gian rồi, giờ cậu đã hiểu rất rõ địa vị của Ma Hầu La Già.

Đặc biệt là sau khi Ma Hầu La Già xuất hiện, rõ ràng La Tại Dân cảm nhận được nhóm Độc xà sau mình bỗng nhiên im lặng, hơn nữa bầu không khí giữa họ tràn ngập kỳ quái. Việc này khiến La Tại Dân bất giác cảm thấy có gì đó sai sai.

Lý Đế Nỗ lạnh lùng liếc nhìn đám cấp dưới đang mang vẻ mặt vô cùng vi diệu kia, sau đó lại bình tĩnh nói với La Tại Dân: "Không phiền, em còn chưa hiểu rõ về cơ giáp, người khác có nói nhiều tới đâu cũng không bằng anh mang em đi diễn tập một lần."

"Nhưng, nhưng Ma Hầu La Già là cơ giáp bản mệnh của anh."

La Tại Dân khô khan nói.

Tim cậu đập nhanh quá.

Mặt cũng nóng rồi.

Hơn nữa, câu nói của Lý Đế Nỗ mấy hôm trước giờ cứ không ngừng quanh quẩn trong đầu cậu.

Lý Đế Nỗ trầm ngâm, anh không trực tiếp đáp lời La Tại Dân, mà cân nhắc lời nói của mình.

Cũng chính vì vậy nên một tân binh Độc xà đã tranh nói trước.

Đó là một thanh niên có nước da màu lúa mạch, trông rất hoạt bát, tiếng nói cũng sang sảng: "La Tại Dân thiếu gia, là thế này, lão đại của bọn tôi sợ cậu còn chưa hiểu rõ cơ giáp nên mới quyết định tự mình dạy dỗ đó! Lúc trước tôi mới vào, đội trưởng của tôi cũng thường xuyên dùng cơ giáp bản mệnh của anh ấy để dạy tôi, giúp tôi quen thuộc với các thao tác!"

La Tại Dân nao nao: "Thì ra là vậy."

Cậu nói.

Khẽ thở phào trong lòng, nhưng có một thoáng, cậu cảm thấy hình như mình còn hơi thất vọng nữa.

Tâm tình phức tạp nên cậu cũng không hề phát hiện khi Độc xà có nước da màu tiểu mạch kia nói xong, một loạt ánh mắt nóng rực chiếu thẳng tới cậu ta. Mà trong đám người, thanh niên là đội trưởng kia cũng đỏ bừng cả mặt, sặc nước miếng đến ho khan.

Bên kia, Lý Đông Hách nghiêm túc quan sát một lúc, thấy thái độ Lý Đế Nỗ lúc nói sẽ đưa La Tại Dân vào cơ giáp quả thực rất bằng phẳng, không dao động, anh ta khẽ động lòng, muốn thử thăm dò thêm chút.

"Lão đại, dù sao anh cũng muốn đưa Tiểu Dân vào để làm quen với cơ giáp, hay là đưa cả em theo đi, em cũng muốn xem Ma Hầu La Già tăng tốc thế nào——" ( ngứa đòn ghê =))))

Em chỉ xem chút thôi, sau đó đi ngay ấy mà.

Nhưng Lý Đông Hách còn chưa kịp nói nửa câu sau.

Lý Đế Nỗ đã lạnh nhạt mở miệng: "Lý Đông Hách, có vẻ cậu còn chưa xong nhiệm vụ."

"Hả? Nhiệm vụ?"

Lý Đông Hách ngơ ngác.

"Em hoàn thành từ lâu rồi mà."

Vừa nói, Lý Đông Hách vừa mở thiết bị đầu cuối của mình ra, đang muốn chứng minh cho Lý Đế Nỗ, nhưng khi mở màn hình ra, Độc xà trẻ tuổi lập tức cứng người.

Bảng nhiệm vụ vốn đã trống trơn là lại tràn đầy.

Trong đó thậm chí còn có cả nhiệm vụ "nằm vùng câu lạc bộ múa thoát y để điều tra vụ buôn lậu vũ khí" mà người người đều ghét bỏ, chỉ có ai nhọ lắm mới có thể rút thăm trúng. ( vẫn ko chừa mà =))))))

Lý Đông Hách gần như chết lâm sàng.

"Chuyện gì thế này?"

Anh ta không tin nổi, khẽ lẩm bẩm.

Mà bên kia, cả đám thấy tình trạng của Lý Đông Hách, đột nhiên như vừa nhận được một mệnh lệnh trong âm thầm.

"E hèm, à, tự dưng tôi nhớ ra mình còn nhiệm vụ chưa hoàn thành!"

"Ờ đúng đúng, tôi cũng thế!"

"Hôm nay tôi còn chưa rửa chân, không được rồi, phải đi ngay thôi——-"

......

Cả đám Độc xà đều tản đi sạch sẽ.

Chỉ có Lý Đông Hách vẫn đang khóe mắt ngấn lệ, run rẩy hai cánh tay, cố gắng xác nhận với quản gia xem chuyện gì đang xảy ra với danh sách nhiệm vụ kỳ quái này, nhưng Lý Minh Hưởng lại thở dài kéo Độc xà trẻ tuổi ngây thơ yếu đuối đó đi.

Lát sau, sân huấn luyện cơ giáp chỉ còn lại hai người La Tại Dân và Lý Đế Nỗ.

Ma Hầu La Già đang đứng cách đó không xa, rõ ràng chỉ là một cơ giáp lạnh băng, nhưng dường như La Tại Dân lại cảm thấy một tia mong đợi.

Lý Đế Nỗ đã nhảy lên cơ giáp, sau đó anh xoay người, vươn tay với La Tại Dân.

"Nào."

Anh nói.

Thực ra cậu cũng có thể mở cánh cửa khoang cơ giáp rồi tự đi lên. Rõ ràng là như vậy, nhưng La Tại Dân vẫn không tự chủ được mà đặt bàn tay mình vào tay Lý Đế Nỗ. Thân thể chợt nhẹ, giây lát sau, La Tại Dân liền được Lý Đế Nỗ kéo vào trong Ma Hầu La Già.

Cảnh tượng tối tăm quen thuộc đập vào mắt, vốn La Tại Dân còn nghĩ bản thân sẽ rất bối rối vì sự việc đã từng phát sinh trong này, nhưng thực ra, khi thực sự đứng đây, việc khiến cậu lo lắng chỉ có một——

"Gia chủ đại nhân, em có thể đứng một bên quan sát được không? Ý em là, nếu ngài muốn cho em xem thao tác thì tốt nhất là không nên để người khác ngồi cùng ghế với ngài......"

Đang nói, La Tại Dân đột nhiên im bặt nhìn cảnh tượng trước mắt.

Lý Đế Nỗ đã ngồi vững trên ghế điều khiển, anh nghiêng đầu, vẻ mặt sâu xa nhìn La Tại Dân.

Dưới ánh sáng u ám, nụ cười bên khóe môi anh lại vô cùng rõ ràng.

"Không phải đã nói em cứ gọi anh là Tị tiên sinh sao?"

Anh nói.

Sau đó anh nâng tay, vỗ vỗ chiếc ghế bên cạnh ghế điều khiển của mình.

"Hơn nữa, em cũng không cần lo lắng về vấn đề chỗ ngồi."

Đó là một chiếc ghế phụ.

Trải qua một thời gian dài như vậy, cơ giáp huyền thoại ấy cuối cùng cũng đã có chỗ cho người thứ hai.

La Tại Dân kinh ngạc nhìn chỗ ngồi trước mắt, vẻ mặt dại ra, quản gia đã từng vô cùng nghiêm túc phổ biến kiến thức về kiếp trước kiếp này của Ma Hầu La Già cho cậu nghe, cho nên cậu vốn không thể ngờ Xà chủ sẽ vì mình mà đặt thêm một chiếc ghế phụ trong đây.

"Đây là.....điều chỉnh cho em sao?"

La Tại Dân khẽ hỏi, giọng nói vô cùng căng thẳng.

Có lẽ thấy phản ứng của cậu hơi quá mức, nên Lý Đế Nỗ đã chỉnh lại biểu cảm của mình.

"Vốn là cơ giáp hai người, thêm một chỗ ngồi cũng không sao cả."

Người đàn ông nhẹ nhàng bâng quơ đáp.

Sau đó còn bổ sung thêm.

"Hơn nữa trước đây anh đã nói sẽ dạy em mọi kiến thức về cơ giáp, thêm một chỗ ngồi mà thôi, sẽ tiện hơn nhiều."

La Tại Dân vụng về bước lên, cậu ngồi trên ghế điều khiển cùng Lý Đế Nỗ mà ngỡ như mình đang mơ, sau đó dưới hướng dẫn của Lý Đế Nỗ, cậu đã vận hành cơ giáp huyền thoại này.

Tim đập rất nhanh, thậm chí đầu óc còn hơi choáng váng vì niềm vui bất ngờ.

Beta trẻ tuổi chỉ có thể cố gắng cảnh báo chính mình, mọi việc đúng như những gì Độc xà trẻ tuổi kia nói, Lý Đế Nỗ chỉ muốn dạy cậu sử dụng tốt cơ giáp nên mới làm vậy.

Có lẽ đây quả thực là việc bình thường ở Xà quật, bởi cậu hiểu rõ hơn ai hết, dưới vẻ ngoài lạnh lùng này, Xà chủ đại nhân là một người tốt đến mức nào.

Có lẽ.

"Anh cũng đối tốt với những người khác như vậy sao?"

Chờ khi La Tại Dân định thần lại, cậu mới phát hiện mình đã nói ra miệng mất rồi.

Cậu sững sờ, không biết vì sao bản thân lại nói ra những suy nghĩ đã đè ép xuống nơi sâu nhất trong lòng.

Lý Đế Nỗ đang đồng bộ tinh thần lực với cơ giáp, khi nghe La Tại Dân hỏi, anh không tự chủ được buột miệng đáp lời.

"Không có những người khác."

Anh đã không thể cẩn thận tự hỏi bản thân.

Cũng không thể cẩn thận lựa chọn từ ngữ.

Chỉ đưa ra câu trả lời bản năng nhất.

"Chỉ có em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro