Chương 38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Màn 10. Chuyến Đi Báo Hiếu

Chúng tôi đã nghe tin khi cha và tôi đang làm hàng cho tháng sau.

"Rodellaine, cậu còn thuốc trong kho không? Chúng ta phải giao hàng ngay!"

"Ngài thủ quỹ? Hàng mới được giao một tuần mà, chúng bị lỗi gì ư? Nếu có nhiều vật phẩm cần đổi thì..."

"Không phải! Số hàng trong một tháng đã được bán hết. Bây giờ các vị khách đang muốn nhiều hơn nữa!"

"T-Thật ư?!"

Thủ quỹ đã kể chi tiết về kết quả của việc bán thuốc.

Ba cửa hàng đã hết hàng trong vòng chưa đầy một tuần.

Đặc biệt, ở vùng lân cận của 'Động Pha Lê Ô Uế', nó đã được bán hết trong vòng hai ngày như thể có lời truyền miệng mạnh mẽ, và các mạo hiểm giả thậm chí còn đặt hàng trước.

Bán hàng trị giá một tháng trong một tuần không phải vấn đề duy nhất.

Khi tin đồn lan sang các vùng khác, ước tính nhu cầu sẽ tăng dần.

[ 'Thần Kiến Tạo Thế Giới' khuyến khích bạn mua vé thay đổi thể loại nếu bạn cứ tiếp tục làm việc chăm chỉ như thế này. ]

Ước mơ chăm trẻ lại trỗi dậy.

[ 'Nhà Bình Luận Khắc Nghiệt Điều Chỉnh Sự Cân Bằng' nói rằng vào thời điểm thu được 10 tỷ tiền mặt, bạn đã là một người trưởng thành. ]

[ 'Cán Cân Phán Xét Linh Hồn' thì thầm rằng có một sự lãng mạn loại R vì nhân vật chính ở đây rất đẹp trai. ]

[ 'Đôi Mắt Quan Sát Sự Hỗn Loạn Của Vạn Vật' liếc nhìn GL. ]

[ 'Kiến Trúc Sư Tháp Chọc Trời Rắc Rối' mạnh mẽ hét lên rằng thể loại thực tế là đủ vì người chuyển sinh có thể leo tháp. ]

Vâng, vâng.

Trong khi các vị Thần thể hiện thị hiếu của họ, tôi đã từ bỏ giấc mơ thay đổi thể loại.

Cha, người đã bị choáng váng một lúc lâu ngay cả sau khi thủ quỹ rời đi, đã tỉnh lại.

"Chúng ta không thể lãng phí thời gian được! Phải bắt tay vào sản xuất thôi!"

"Vâng, thưa cha!"

Chúng tôi lập tức gạt mọi thứ sang bên và bắt tay vào sản xuất. Chúng tôi thậm chí còn gọi Frintz vào giúp.

Kết quả của việc thức trắng hai ngày.

"Cha ơi, có vẻ như số lượng mà khách hàng đặt trong tuần này đã được đáp ứng rồi."

"Ừ, Eli. Làm tốt lắm. Con đi ngủ đi."

"Vâng."

Tôi kéo chăn từ chỗ Frintz, người đã thiếp đi, tôi hỏi.

"Cha chưa ngủ sao? Trông cha rất mệt mà..."

"Cha sẽ làm thêm. Cha nghĩ chúng ta nên có một tuần rảnh rỗi."

"Một tuần?"

Cha cười như gió xuân dù có gương mặt thất thần.

"Ừ. Cha phải làm nếu chúng ta muốn đến ngôi nhà nơi chúng ta từng sống với mẹ."

"A..."

Tôi chần chừ chui vào chăn, than nhẹ một tiếng.

"Nếu cha ngất ra đó..."

"Cha sẽ ổn thôi."

Sức mạnh của tình yêu có tác dụng tương tự thuốc bổ trợ nhỉ.

Ngay cả lúc này, các chuyển động tay của cha, khi chế thuốc, vẫn là vô song về tốc độ và sự chính xác. Trong hai ngày qua, chắc cha cũng lên cấp nữa.

Tôi nói với ông ấy trong khi hơi lơ mơ.

"Cha nói hai người đã sống chung khi còn trẻ và trong lúc được đào tạo tại Tháp Ngà Vàng, đúng không ạ?"

"S-S-Sống chung... ừ, ừm, b-b-bọn cha đã."

"Vậy nhà của chúng ta cũng ở Công quốc Hispenril nhỉ? Tháp Ngà Vàng ở quanh đó còn gì?"

"Ừ."

Một Công quốc nhỏ được cai trị bởi Công vương Hispenril.

Tận dụng lợi thế địa lý nằm ở trung tâm lục địa Serentra, đó là nơi chịu trách nhiệm hậu cần giữa các quốc gia và đã thành lập nhiều hội thủ công khác nhau, bao gồm cả giả kim thuật, thông qua các chính sách tích cực.

Không ngoa khi nói nơi đó là cốt lõi của hậu cần, thương mại và công nghệ của đại lục Serentra.

Cha tôi, người biết tôi vẫn còn ác cảm về việc mẹ bỏ đi, đã cố thu hút sự chú ý của tôi.

"Công quốc là nơi có rất nhiều thứ hấp dẫn đấy, Eli. Hãy tưởng tượng về một chuyến đi gia đình xem. Con không thấy phấn khích sao?"

Tình yêu khiến ông ấy sẵn sàng quay lại nơi ông ấy có những ký ức đắng cay khi bị đuổi khỏi Tháp Ngà Vàng à.

"... Con ngủ đây."

"À, ừm."

Tôi kéo chăn trùm kín đầu.

'Này, Thần Thế Giới ơi...'

Khi tôi gọi Thần với sự do dự trong tâm trí.

[ <Hệ Thống> 'Thần Kiến Tạo Thế Giới' đã tiêu hao xác suất và giao cho bạn một nhiệm vụ. ]

[ <Nhiệm Vụ> Hồi Hương (Độ khó: D)

Hãy dạo một vòng quanh quê hương mà cả gia đình từng chung sống.

Phần thưởng thành công: 30 gói Chiết Xuất Hồng Sâm

Hình phạt thất bại: Không có. ]

Ồ, trước khi tôi kịp nói. Hơn nữa, phần thưởng là Chiết Xuất Hồng Sâm cho tháng tới?

'Thần Thế Giới đỉnh của chóp!'

[ 'Nhà Bình Luận Khắc Nghiệt Điều Chỉnh Sự Cân Bằng' phản đối, mức thưởng và độ khó của nhiệm vụ không khớp nhau. ]

[ 'Cán Cân Phán Xét Linh Hồn' nói rằng hãy thay đổi nhiệm vụ thành độ khó cấp S. ]

[ Kiến Trúc Sư Tháp Chọc Trời Rắc Rối' nói rằng đó là nơi có Tháp Ngà Vàng, thế còn việc chinh phục tầng trên cùng của Tháp thì sao? ]

[ 'Thần Kiến Tạo Thế Giới' vờ như không nghe thấy. ]

Hôm nay, Cục Quản Lý Chuyển Sinh cũng bình yên. Dùng tiếng nói của các vị Thần như một bài hát ru, tôi chìm vào giấc ngủ sâu.

***

Dinh thự của Công vương Hispenril, nhà Raemian.

Không giống một nơi nằm ở trung tâm thành phố sôi động, nhà Raemian rất lạ lùng.

Công vương hiện tại, Aaron Jake Hispenril, được người dân ngưỡng mộ vì đã cai trị Công quốc bằng lực lượng vững chắc và luật lệ công bằng.

Tuy nhiên, so với sinh kế tuyệt vời của quốc gia, ngôi nhà có vẻ thiếu thốn.

Sau biến cố 13 năm trước khi con gái ruột của ông tuyên bố từ ông và bỏ nhà đi, ông đã sống một cuộc sống cuồng công việc.

Cho đến vài năm trước, ông đã có sở thích rèn luyện cơ bắp, thật tiếc khi phải nói rằng nếu không, ông có thể đã dọn sạch văn kiện trong thư phòng rồi.

Đã hai năm trôi qua từ khi ông chịu đựng nỗi đau bị con gái ruồng bỏ với nỗi ám ảnh về cơ bắp. Kết quả là, ông đã để lại mọi công việc điều hành cho các phụ tá dưới danh nghĩa đào tạo khép kín và nhốt mình trong Ngục Tối vài tháng.

Gần đây nhất, một tháng trước, ông đã biến mất và chỉ để lại một mảnh giấy, nói ông sẽ luyện tập trong 'Động Pha Lê Ô Uế'.

Các trợ lý dự đoán rằng phải mất ít nhất hai tháng nữa, ông mới trở về nhà.

Nhưng hôm nay, trước sự ngạc nhiên của mọi người, ông đã trở về nhà Raemian.

Cố vấn trưởng Edgar vừa nói vừa nhặt chiếc áo khoác cũ lên.

"Tại sao ngài không làm bản thân thoải mái ạ?"

"Ta không biết con gái ta đang trải qua những gì, sao người cha này có thể thoải mái chứ?"

"Với ngài mà nói, có vẻ như cơ bắp của ngài đã trở nên phong phú hơn ạ."

"Chà..."

Không có mảnh vải nào dưới áo khoác. Cơ bắp nghệ thuật lộ ra không chút hối hận đang ngượng ngùng uốn éo.

"Thế, có việc gì gấp gáp và quan trọng nào? Ta cảm thấy không thoải mái vì ta đã ngừng luyện tập vì ngươi đấy."

Vào ngày rời khỏi Ngục Tối, ông đã phải vật lộn để rũ bỏ những đứa em đeo bám lấy ông và nói ông đừng đi.

Edgar nói với vị Công vương đang bất mãn.

"Tôi đã tìm thấy dấu vết của Công nương Elthea."

"...!"

Công vương nhảy dựng lên.

"Ở đâu! Con bé đang ở đâu!"

"Gần một cách ngạc nhiên ạ."

"Gần?"

Edgar mở bản đồ với một lời xin lỗi.

Chỉ sau khi ông ta chuyển tin, Công vương mới hiểu tại sao ông ta dám triệu tập ông về dinh thự.

Ngón trỏ của Edgar chỉ vào ngọn núi phía sau một ngôi làng nhỏ gần đây.

Nó không xa nhà Raemian.

"Một vết kiếm, được cho là kỹ năng của Công nương, đã được tìm thấy trong Ngục Tối này ạ."

Dấu vết của con gái đã được tìm thấy sau 13 năm.

Có một tia hy vọng trong mắt Công vương.

***

'Hừm, đây là nơi chúng ta sẽ đến.'

Tôi đang nhìn bản đồ hệ thống. Gần thủ đô của Công quốc, một thị trấn nhỏ dựa núi được đánh dấu là điểm đến.

Hôm nay là ngày tôi hồi hương cùng cha.

Đến lúc khởi hành rồi.

Cất xong những thứ cần thiết, tôi đứng dậy, vác chiếc túi đeo chéo qua vai.

"Eli, cậu đã mang hết đồ đi du lịch chưa?"

"Rồi, tớ còn mang nhiều hơn lần trước nữa."

"Tốt lắm. Bên ngoài nguy hiểm mà."

"Tớ sẽ về sớm. Giữ gìn sức khoẻ nhé, Bia."

Tôi ôm Bianca một lần nữa và đến chỗ cha tôi.

"Eli, Frintz. Bám vào cha nào."

"Vâng!"

Tôi và Frintz đồng thanh và ôm lấy eo cha.

Rắc.

Viên đá dịch chuyển không gian vỡ tan, và tầm nhìn bị xoá nhoà bởi ánh sáng rực rỡ.

Ngay sau đó, một thông báo quen thuộc nhảy ra.

[ <Hệ Thống> Bạn đã vào vùng Peronsa, thủ đô của Công quốc Hispenril. Điều chỉnh thời gian hiện tại theo chênh lệch múi giờ. ]

Chúng tôi đã đến giữa thành phố. Nơi đây là một con phố nhộn nhịp với những cửa hàng dễ thương và xinh xắn ở hai bên đại lộ được lát đá ngay ngắn. Mọi nơi mà mắt tôi chạm đến đều giống như một bức tranh phong cảnh màu nước.

"Nhìn đằng kia đi!"

Có một cột mốc của Công quốc, nơi mắt tôi bị kéo theo tiếng kêu của Frintz.

Tháp Ngà Vàng.

Nơi kết hợp giữa vàng, biểu tượng của chủ nghĩa vật chất, và tháp ngà, biểu tượng của học vấn cao quý.

Trung thành với ý tưởng đó, những bức tường màu kem bên ngoài được phủ một lớp sơn vàng lấp lánh, và đúng như tên gọi, chiều cao của tháp nổi bật so với những toà nhà thấp tầng xung quanh.

Tôi đếm từng cửa sổ và thất vọng.

"Chỉ có chín tầng thôi mà."

Có hơi thấp để gọi là Tháp nhỉ?

Ngay sau đó, một sự bác bỏ của chuyên gia đã đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro