Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Địa ngục đến với Dieline là khi cô ấy yêu Hugel Ambrosia. Cô được mặc định sinh ra là để trở thành vợ của Công tước Ambrosia. Khi cô còn trẻ, ông của cô đã hứa hôn cho cô với Ambrosia.

"Tôi không hổ thẹn khi thèm muốn người phụ nữ của em trai mình."

Ethan Ambrosia, người đã trở thành công tước đã nói điều này và cân nhắc chia phòng riêng ngay cả sau khi kết hôn với Dieline.

Dieline, đã kết hôn với anh trai của người đàn ông mà cô đang yêu. Anh ta từ từ ăn thịt cô trong cơn điên loạn. Mặc dù Công tước không chạm vào cô nhưng bụng của Dieline vẫn căng tròn. (B:???)

"Nếu Hugel, Hugel trở thành Công tước thì tôi đã không đi xa đến mức này. Ethan Ambrosia, người đàn ông đáng bị nguyền rủa đó đã làm Hugel của tôi..."

"Dieline, làm ơn, dừng lại đi!"

Sarah thở dài khi ôm Dieline, người phụ nữ ấy đang lo lắng lẩm bẩm cắn móng tay.

Đây là khởi đầu cho tất cả những bi kịch mà Sarah đã vô tình phạm phải. Tình yêu bi thảm và bất hạnh của Dielie, không tồn tại trong "tương lai" mà Park Hyeyeon đã nhìn thấy và chỉ được mô tả trong "Bông hoa của bóng đêm" do Park Hyeyeon viết.

'Tôi muốn có một tình yêu định mệnh của đời mình, Sarah! Một tình yêu mãnh liệt không bị ràng buộc bởi gia đình, bổn phận, con cái hay bất cứ thứ gì khác! Tôi nghĩ mình nên chạy trốn theo tiếng gọi của con tim còn hơn là một tình yêu chớm nở giữa những sự bất hạnh. Chao ôi, còn gì khổ sở hơn một tình yêu bi thảm chứ?'

'Có thật không? Nếu xem những cuốn tiểu thuyết mà tôi đang viết trong những ngày qua, suy nghĩ của cô có khi sẽ thay đổi. Có một người đã có một tình yêu rất bi thảm.'

'Có thật không? Tên của người đó là gì?'

'Tôi vẫn chưa quyết định được tên của họ.'

'Vậy thì, cô có thể sử dụng tên của tôi. Tôi muốn làm ấn tượng sâu sắc về loại tình yêu đó, ngay cả khi đó là cuốn tiểu thuyết mà cô viết. Chỉ cần nhớ cho tôi xem tác phẩm đã hoàn thành của cô, được không?'

'Ừm... được rồi, tôi biết rồi.'

Sarah là người rất kém về việc đặt tên, nên cô đã đặt tên của Dieline cho nhân vật mẹ của nam chính như cô ấy muốn. Cô sử dụng tên của những người cô đã gặp trong tương lai. Nếu cô biết trước nó sẽ gây ra thảm kịch như vậy, cô sẽ không bao giờ làm điều đó. Sarah đã rất hối hận khi đồng ý về việc làm đó từ ngày này qua ngày khác, khiến cô không thể yên lòng.

"Tôi đã viết xong rồi. Đó là kết thúc của cuốn tiểu thuyết. Nếu tôi thực sự chết như thế này, ngay cả khi cha tôi cũng chẳng thể làm được gì. Nhưng Sarah, cô có thể chăm sóc cho con tôi được không? Làm bảo mẫu?"

Cũng giống như Dieline trong "Bông hoa của bóng đêm" cùng tên nhân vật nhưng cuộc sống, gia đình, tuổi tác đều hoàn toàn khác nhau, người bạn quý giá của Sarah, Dieline, phải lòng người em trai, Hugel chứ không phải là Công tước Ambrosia và cô ấy có một đứa con với Hugel. Đứa trẻ không nên có mặt trên đời này.

"....."

Sarah nhìn cái bụng đang căng tròn như núi của Dieline.

Theo nội dung của "Bông hoa của bóng đêm" đứa con của Dieline sẽ là Claude Ambrosia, nhân vật nam chính của cuốn tiểu thuyết.

"Sarah làm ơn... Nếu là cô, cô có thể ngăn chặn lời nguyền của con tôi. Vì vậy... Làm ơn. Tôi cầu xin cô. Không có cô, tôi không thể yên tâm rời đi..."

Sarah nhìn Dieline một cách tuyệt vọng.

Nếu cô cứ để yên cho tình tiết của cuốn tiểu thuyết xảy ra và không thể quay trở lại cơ thể của Park Hyeyeon để khôi phục nó, thế giới này có thể sẽ bị phá hủy.

"Không phải bây giờ, nhưng nếu cô muốn... Vậy thì được. Tôi sẽ bảo vệ con của cô."

"Cảm ơn, cảm ơn cô rất nhiều!"

Sarah ôm lấy bờ vai sụp xuống vì buồn bã của Dieline, nắm tay cô ấy và suy nghĩ.

Cô sẽ thay đổi số phận của thế giới đang vận hành này theo "Bông hoa của bóng đêm" do Park Hyeyeon viết. Claude sẽ có đồng minh mạnh nhất. Cô sẽ là bảo mẫu duy nhất có thể khiến gia tộc Ambrosia thoát khỏi lời nguyền được truyền từ đời này sang đời khác.

Kể từ bây giờ, "Bông hoa của bóng đêm" sẽ là một con đường đầy chông gai trong tương lai của đứa con Dieline.

'Mình sẽ phá nát con đường đó một cách triệt để.'

Sarah kiên quyết sẽ trở thành bảo mẫu của Claude Ambrosia.

* * *

Sarah mong chờ được gặp Claude và rất nóng lòng chờ đợi cho lần gặp đầu tiên. Cô đã mất 6 năm để hoàn thành công việc chuẩn bị cho tương lai của Claude. Khi cô chịu đựng sự thôi thúc muốn gặp đứa trẻ ấy trong suốt thời gian qua, giờ đây cô đã rất hạnh phúc khi cuối cùng cũng được gặp đứa trẻ.

"Haa.... Ngài dễ thương hơn những gì tôi nghĩ."

Sarah che miệng và thở dài cảm thán. Một vệt ửng đỏ hiện lên trên đôi má trắng trẻo, xinh xắn của đứa trẻ.

"....."

Cơ thể Claude run lên khi nghe thấy những lời cô nói. Cậu lần lượt nhìn vào khuôn mặt của Sarah và bàn tay dịu dàng của cô đang yên vị ở trước mặt cậu.

6 năm.

Trong suốt khoảng thời gian ngắn ngủi của mình, cậu có thể làm bất cứ điều gì mình muốn nhưng bây giờ nó đã không đi theo cách của cậu một chút nào. Claude chỉ thấy xấu hổ trước tình huống không được tự nhiên này. Khi nhận ra được điều đó, cậu đã đưa bàn tay nhỏ bé của mình ra và nắm lấy bàn tay đang dang rộng của Sarah.

"Tốt lắm... thiếu gia Claude."

Môi Sarah cong lên đầy mãn nguyện.

"Lần đầu gặp gỡ không tệ, chúng ta-"

Không tệ!

Trước những lời nói của Sarah, Claude chợt bừng tỉnh. Cậu hất tay của mình ra. Sau đó, cậu che đi ánh mắt bối rối của mình và bắt đầu tìm ai đó để giúp đỡ.

"May, May!"

"Vâng, vâng! Tôi đây! Thưa thiếu gia Claude!"

"Bảo người đó cút đi...! Được không? Cút đi!!!"

Claude nắm lấy tay của May và rên rỉ. May, người đang rùng mình trước lối vào rỗng toát, nhìn Sarah rồi toát mồ hôi lạnh.

Tước vị "Nữ bá tước" của Sarah Millen không phải tự nhiên mà có được bởi vì Hoàng đế biết cô là một pháp sư.

Bây giờ May đã hiểu ý nghĩa những lời của chủ nhân cô đã nói, công tước Ethan Ambrosia.

[Tôn trọng Sarah Millen hết mực và đừng bao giờ chống đối lại cô ấy.]

Ethan Ambrosia nói rằng mọi người phải chịu trách nhiệm nghiêm ngặt về bất cứ điều gì xảy ra nếu không tuân thủ lời cảnh cáo trên.

Cuối cùng May cũng nhận ra thái độ trẻ con của mình vì đã làm mất lòng ai đó. Xin nhắc lại, cô vừa là kẻ mạnh vừa là kẻ yếu, tùy vào tình huống. Và lúc này, kẻ mạnh là Sarah Millen và kẻ yếu là May. Trong trường hợp như vậy, cách tốt nhất để giải quyết là phục tùng và mềm yếu.

'Ah ah.... Thật đáng sợ...'

May nhắm chặt mắt, nhớ lại khuôn mặt của Sarah và nụ cười đẹp như tranh vẽ hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp của cô trông thật đáng sợ biết bao.

May quyết định cố gắng thuyết phục Claude để cậu ngoan ngoãn hơn.

"Thiếu gia, thiếu gia Claude? Đừng như vậy, lại đây nào. Tôi sẽ ôm ngài một cái."

May đưa tay về phía Claude, không che giấu đi sự run rẩy của chính mình. Tuy nhiên, Claude lắc đầu dữ dội và khóc.

"Không muốn, không muốn...!"

Lời nói không có tác dụng đối với đứa trẻ vốn đã có bản tính cứng đầu. Nước mắt lại bắt đầu trào ra trên khóe mắt vẫn còn đang ửng đỏ và sưng húp của cậu .

"Ôi chao... Thiếu gia Claude của chúng ta bị sao vậy? Hãy chào đón cô ấy tử tế và đàng hoàng. Được không? Nếu không làm vậy, Công tước có thể sẽ rất tức giận!"

"Tại sao? Tại sao cha ta lại vì cô ta mà tức giận với ta?"

Trước những lời nói của May, ngài công tước nhỏ tuổi thậm chí còn khó chịu hơn. Đôi má bầu bĩnh của cậu run lên và bắt đầu phát ra những tiếng gầm gừ.

Sarah nhắm mắt lại một lúc rồi mở mắt ra, cảm nhận được sức mạnh của cây gậy mà cô đang cầm. Dáng vẻ của đứa trẻ nắm chặt tay, cắn chặt môi thật đáng yêu, nước mắt tuôn rơi thật thảm thương....

'Dễ thương quá.'

Dễ thương lắm luôn.

Đối với May và những người hầu, sự bướng bỉnh của Claude có thể được ví như một con quỷ nhỏ. Nhưng đối với Sarah, người đã yêu quý cậu ngay từ lần đầu gặp Claude, thì kể cả có khóc cô cũng thấy đáng yêu vô ngần.

"Phì..."

Một cảm giác hạnh phúc tràn ra trên khuôn mặt của Sarah, người đã mỉm cười rạng rỡ khi nhìn đứa trẻ.

"........"

"........"

Và những người nhìn cô với vẻ mặt đầy khó hiểu.

※※※

#Ngoài lề: Admin nghĩ admin nên làm rõ vài điểm về Sarah, Park Hyeyeon và Dieline, để dễ hiểu hơn về cốt truyện và dòng thời gian.

Sarah là linh hồn chính được sinh ra ở đế chế Crombill. Vì sức mạnh ma lực quá mạnh mẽ, cô ấy đã tự tách mình ra và gửi một nửa linh hồn của mình đến Hàn Quốc, do đó Park Hyeyeon mới được sinh ra.

Sarah có năng lượng dồi dào và Park Hyeyeon vì ảnh hưởng bởi lượng ma lực có sẵn vì là một nửa linh hồn của Sarah nên có thể nhìn thấy tương lai của đế chế Crombell.

Park Hyeyeon thấy rằng đế chế Crombell sẽ bị phá hủy và Sarah (nửa kia của cô) không thể làm gì được để ngăn chặn điều đó. Sarah chỉ có thể cứu nó khi nó đã bị phá hủy.

Park Hyeyeon rất đau lòng và quyết định viết một cuốn tiểu thuyết với bối cảnh tương tự như tương lai ở nơi đó. Cuốn tiểu thuyết có tên "Bông hoa của bóng đêm".

Dieline thích tình yêu bi kịch và khi cô ấy biết Sara (Park Hyeyeon) đang viết "Bông hoa của bóng đêm", cô ấy đã muốn Sarah dùng tên của mình cho người phụ nữ trải qua mối tình bi kịch trong cuốn tiểu thuyết. Nó giống như: Nếu tôi không thể trải qua tình yêu bi thảm trong cuộc sống thực thì ít nhất tôi muốn trải nghiệm nó trong một cuốn tiểu thuyết.

Và số phận của Dieline (thế giới thực) bắt đầu giống như của số phận của Dielie (nhân vật tiểu thuyết). Không chắc tại sao nhưng có lẽ đó là sức mạnh của Sarah (Park Hyeyeon) và cũng là thế giới thực nơi mà Sarah đã sống từ khi sinh ra ở đế chế Crombell dần trở thành thế giới trong tiểu thuyết. Nói cho dễ hiểu hơn, giống như mọi thứ Park Hyeyeon viết đều trở thành hiện thực trong Crombell.

Sau đó, Sarah đột nhiên không thể thức tỉnh trong cơ thể của Park Hyeyeon để chỉnh sửa cuốn tiểu thuyết (để thay đổi thế giới), vì vậy Sarah quyết định trở thành bảo mẫu của Claude để sửa chữa lỗi lầm của mình.

Như ở đầu chương 1


Cảm ơn mng đã đọc cái chương siêu khó hiểu + một ít rắc rối :*

#VUILONGKHONGREUP

#NhaCharyybanchaydeadlinenovel

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro