Chương 10: Long Tộc Tiểu Thiếu Gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giải quyết xong bữa trưa, Rinna bắt đầu đưa Kiku đi thăm quan trường mặc dù việc đó không cần thiết cho lắm. Công việc lão sư giao đã hoàn thành, hai người đang chuẩn bị đi lên lớp thì đôi tay Kiku bỗng động đậy

-Này, cô có nghe thấy gì không?

Rinna nheo nheo mắt, lắng tai nghe thật kỹ

-Hình như là tiếng chửi bới...đánh nhau thì phải?

Nhắc đến đánh nhau là máu ai đó đã sôi trào lên rồi. Đúng là bản tính khó dời mà!

-Đi xem thử đi!

Kiku nói xong, còn chưa kịp để Rinna phản ứng đã kéo tay cô chạy một mạch đến nơi phát ra tiếng động đó. Là góc tường, một địa điểm rất phù hợp để làm những việc đen tối

Có lẽ đang đánh nhau rất hăng nên đám người đó không mảy may để ý rằng có hai người khác đang đứng gần, miệng vẫn không ngừng phun ra những câu nhục mạ:

-Mày cái đồ vô dụng! Đi chết đi!

-Loại người như mày mà cũng xứng làm thiếu gia của chúng ta? Nằm mơ. Mày đang sỉ nhục Long tộc đấy!

-Lại còn dám hỗn láo với đại thiếu gia. Hôm nay tao phải cho mày biết tay! Đánh chết mà đồ phế vật!

Đám người (chắc là) Long tộc đó càng đánh càng hăng, 4,5 người cao lớn vây quanh hành hạ một cậu nhóc nhỏ bé, gầy gò. Nhìn cái cảnh này mà Rinna bỗng nhiên thấy chói mắt. Người đang bị đánh làm cô nhớ đến mình ngày xưa, một con ăn mày đói rách ăn trộm nửa cái màn thầu bé tí và suýt chút nữa bị đánh chết. Cô còn nhớ rõ những lời nhục mạ, những đợt roi quất xuống đầy cơ thể và những bàn chân to cứ thi nhau đạp lên người cô. Cô có thể thấy mình khi đôi mắt dừng lại ở khuôn mặt quật cường của cậu nhóc, ở hai hàm răng đang cắn chặt lấy môi đến bật máu để không bật ra tiếng kêu đau

-Mấy người kia, các người đang làm cái gì đấy hả?

Long tộc nhân khựng lại vì một giọng nói đầy uy lực vang lên đằng sau. Còn tưởng là lão giám thị, ai dè chỉ là một cô gái hồ tộc dáng người gầy yếu, đám người Long tộc nhìn nhau cười đê tiện

-Cô bé, khôn hồn thì biến đi. Đừng để bọn này phải đánh con gái!

-Vậy hả? A, thầy giám thị, em chào thầy

Đám người Long tộc khựng lại, trong nháy mắt liền không thấy bóng dáng. Rinna cười khinh bỉ một cái rồi đi về phía cậu nhóc đang không nằm yên trong góc. Bụi bặm, tóc và những vết thương bao trùm cả khuôn mặt cậu làm không thể đoán được cậu ta đang nghĩ gì, thôi kệ, quan tâm cứ quan tâm cho trót

-Cậu nhóc, ổn chứ?

***

Hôm nay cũng giống như mọi ngày, sau bữa ăn trưa, đám người đó sẽ "xin phép" anh trai cậu để đi "giáo huấn" cậu. Chà, hôm qua cậu vừa bật lại anh trai yêu dấu làm anh ta mất điểm trước mặt gia gia, có lẽ bây giờ sẽ là một đợi "huấn luyện" nghiêm khắc đây.

Vẫn giống như mọi ngày, vẫn những câu chửi mắng quen thuộc, những cái đạp không thương tiếc vào bụng và những đợt roi không ngừng giáng xuống hai tay, Ryoma cũng sớm thành quen. Cậu không phản kháng, nằm im cho bọn họ đánh. Đánh nữa thì cũng thế, đánh mãi cũng vậy, đánh chết cũng chả sao, Ryoma vốn chẳng còn thiết tha gì cuộc đời nữa rồi. Tiểu thiếu gia cái gì, đại gia tộc cái gì, sức mạnh cái gì, so với việc chờ thần chết đến đón cũng chẳng thú vị hơn. Ryoma Dragon cũng chỉ là một hạt cát trong sa mạc thôi, có hay không không quan trọng.

-Mấy người kia, các người đang làm cái gì đấy hả?

Đang lúc Ryoma chuẩn bị rũ bỏ mọi thứ, một giọng nữ trong trỏe vang lên. Đám người Long tộc ngơ ngác, Ryoma cũng tò mò nhìn cô gái vừa lên tiếng. Một cô gái hồ tộc xinh đẹp với mái tóc đen xõa, dài đến gần hông và đôi mắt tím lấp lánh. Nhìn cô gái có vẻ mỏng manh, yếu đuối nhưng khí chất cao quý và sát khí không khỏi làm cho người ta muốn cúi đầu.

-Cô bé, khôn hồn thì biến đi. Đừng để bọn này phải đánh con gái!

-Vậy hả? A, thầy giám thị, em chào thầy

Ha, thầy giám thị sao có thể ở đây giờ này được chứ, ông ta hiện tại chắc chắn đang giáo huấn những học viên di muộn rồi. Nhưng cô gái này, coi như là người thông minh. Cô ta đã cứu cậu khỏi đám người kia, dù cậu không cần nhưng ít nhất cũng nên cảm ơn một chút

-Tôi không sao. Cảm ơn chị!

Cậu cố sức đứng dậy, loạng choạng bước đi

-Bị đánh thì không cần cố chịu đựng. Có những người cần cái mạng của cậu đấy!

Cô gái nói một cách tùy hứng rồi xoay người bước đi. Ở trước đó, một chàng trai đang nở nụ cười ôn nhu với cô nhưng khi nhìn Ryoma thì đôi mắt lại bắn ra những tia tìm tòi, ngẫm nghiễn. Ryoma cười khẩy, túi áo đột nhiên thấy hơi nằng nặng. Gì đây? Một cái bánh kẹp sao? Chị đang muốn tôi ăn thứ này để có sức bị hành tiếp đúng không?

Ryoma cười khẩy, xé vỏ rồi cắn một miếng bánh. Cậu không nhận ra có một thứ gì đó đang len lỏi vào trong tim mình.

***

Chúc mừng player đã thành công mở ra tuyến nhiệm vụ thứ 2: <Thu phục Long tộc tiểu thiếu gia>, Mở ra nhiệm vụ đầu tiên: Cứu thoát tiểu thiếu gia khỏi tay những kẻ bắt nạt. Hoàn thành nhiệm vụ, sẽ nhận được 5 điểm tinh túy, tăng 5% công kích, 5% phòng thủ. Nếu không hoàn thành nhiệm vụ, thiên không sẽ giáng một đạo thiên lôi trừng phạt

Chúc mừng player đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên: cứu thoát Long tộc tiểu thiếu gia, nhận 5 điểm tinh túy, công kích sức mạnh tự động tăng lên 5%. Thỉnh player phân phối điểm tinh túy

"4 điểm thể lực, 1 điểm trí tuệ"

Ting...ting...ting! Phân phối thành công.

Đang lúc Rinna ngồi nghe giảng bài say sưa thì thông báo hệ thống vang lên. Cô khó hiểu nhìn sang Kiku định hỏi thì thấy cậu ta không có không phản ứng gì nên lại thôi. Phân phối xong điểm tinh túy cũng là lúc Rinna nghe thấy tiếng lão sư:

-Em Johnson

-Dạ

Cô gái giật bắn mình đứng lên.

-Em hãy trả lời cho tôi câu hỏi vừa rồi.    
Thôi xong rồi, đã mất gốc kiến thức mà khi nãy còn không nghe giảng, cũng có biết lão sư hỏi gì đâu mà trả lời chứ.

Hồ tộc Chu tộc cùng trị Hỏa, Quang hệ. Nhân Ngư Người Sói cùng trị Thủy, Băng hệ. Long tộc Nhân cùng trị Thổ, Mộc hệ.

-Dạ, em thưa thầy là Hồ tộc và Chu tộc cùng trị vì Hỏa, Quang hệ. Nhân Ngư và Người Sói cùng trị vì Thủy, Băng hệ. Long tộc và Nhân Sư cùng trị vì Thổ, Mộc hệ.

-Được rồi, em ngồi xuống. Trong giờ học nhớ phải tập trung đấy

-Vâng ạ!

Rinna ngồi xuống ánh mắt cảm kích nhưng cũng xen chút giận dỗi nhìn Kiku làm cậu dở khóc dở cười. Hừ, nếu cậu ta không thông báo đúng cái lúc ấy thì chắc gì lão sư gọi cô đứng lên trả lời. Đang định quay lại nghe thầy giảng, chợt Rinna như nhớ ra cái gì đó:

"Này, Kiku...tên nhóc vừa rồi là...mục tiêu kế tiếp sao?"

Kiku cúi đầu chăm chú ghi chép gì đó nhưng vẫn trả lời cô

Ân

"Sao lại có thể như thế được? Chẳng lẽ cuộc đời tôi lại phải gắn liền với mấy tên nhãi đó sao?"

Yuzuya bằng tuổi đó, chỉ đặc thù chiều cao của Người Sói hơi khiêm tốn một thôi. Còn tên nhóc đó mặc đồng phục năm nhất, kém 1 tuổi chứ mấy!

"Một tuổi cũng là kém đó. Hơn nữa tôi không có hứng thú với nhóc con chưa phát dục!"

Nhóc con chưa phát dục? Kiku chỉ biết cười khổ nhìn Rinna. Con mắt nào của cô thấy hai tên đó chưa phát dục. 16, 17 đến nơi rồi còn chưa phát dục nữa để chết à? Cậu có thể chắc nếu Yuzuya và tên nhóc Long tộc ở đây, hai đứa nó chắc chắn sẽ tru lên cho mà xem.

Cô mở ra tuyến nhiệm vụ rồi, tôi cũng chịu thôi. Nếu không muốn bị ăn sét thì chấp nhận đi

"Cậu nói tôi chịu sao được! Tôi thậm chí còn không biết tên của thằng nhóc đó. Còn tên Yuzuya kia thì ngoại trừ tên ra cái gì tôi cũng không biết"

Tháng ngày còn dài, lo . Về nhà sẽ đầy đủ liệu về hai người đó

Rinna giận dữ trừng mắt với Kiku, liền bị lão sư điểm tên đứng dậy đọc bài. May là lần này cô rút kinh nghiệm, để một tai nghe giảng, nếu không lại giống như vừa nãy mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro