Chương 5: Cửa thứ ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dưới đại lực của Sở Thiếu Thiên, cả thân chuông đồng bị đập có chút lay động.

Từng tiếng vang trầm đục mang hơi thở cổ xưa truyền ra khắp cả quảng trường.

Mà ở trên thân chuông đồng chỗ Sở Thiếu Thiên vừa đánh in rõ dấu quyền!

Chỉ nói về thanh thế này tuyệt đối vượt xa Quý Hồng Trần!

Bành! Bành!!

Một tiếng vang, ba tiếng vang!

......

Sáu tiếng vang, tám tiếng vang!

Vang chín lần!

Rất nhanh, thành tích của Sở Thiếu Thiên liền đuổi kịp Quý Hồng Trần, hơn nữa dư âm vẫn không giảm.

Mười tiếng vang!

Điều này đại biểu cơ thể Sở Thiếu Thiên nắm giữ trăm vạn cân chi lực.

Đám người vì đó mà nhao nhao kinh hãi không thôi, nguyên bản Hỏa lão ở trong dây chuyền cũng vô cùng kích động, vui mừng túm lấy bộ râu.

Cũng may hắn bây giờ là linh hồn thể, bằng không thì nếu hắn còn là thực thể mà nói, chắc hẳn cái cằm vốn đã không có bao nhiêu sợi râu cũng sớm bị túm không còn a!

Sức mạnh thân thể thiếu niên này thực sự quá kinh khủng

So với thân thể Tiểu Trần Tử được cường hóa nhờ hấp thụ Huyền Hỏa liền kinh khủng hơn không ít!

Sở Thiếu Thiên thấy kết quả cũng coi như được liền quay trở lại chỗ khi nãy tiếp tục tu luyện, trên đường bước xuống ai nấy đều nhường đường cho hắn.

Mấy vị trưởng lão đều rất thưởng thức thiếu niên này.

Thiếu niên đứng phía sau của Sở Thiếu Thiên tự biết bản thân lên thì cũng mất mặt phải biết màn vừa rồi cỡ nào kinh khủng, mấy vị trưởng lão và chưởng môn nhân đều bị hấp dẫn, mà giờ không lên cũng không được.

Khi hắn vừa đến trước mặt chuông đồng, từ vết nắm đấm bị lõm vào dần dần xuất hiện các vết nứt nhanh chóng lan ra khắp cả chuông đồng.

Oành!

Chuông đồng hoàn toàn vỡ nát!

Chuông đồng vốn tưởng không thể bị phá vỡ, những người kiểm tra khác tối đa cũng bất quá đánh vang chín lần, vậy mà tại công kích của Sở Thiếu Thiên bị đánh nát!

Đây là sức mạnh khủng bố cỡ nào!

Đám người không khỏi đem ánh mắt kinh hãi nhìn về phía sau cùng của đội ngũ, thân mang một bộ thanh sam, nổi bật bất phàm, nhắm mắt dưỡng thần.

Quý Hồng Trần chuông đồng bị Sở Thiếu Thiên đánh nát, trong lòng có chút không cam lòng.

Chính mình vậy mà không thể tại một khảo hạch nho nhỏ cầm tới hạng nhất!

Có mặt mũi nào mà nói tương lai trở thành Đại Đế!

 Tâm sinh tướng.

“Thiếu niên áo xanh vừa rồi chỉ là thể chất tương đối cường đại thôi.”

“Lại thêm hắn tu vi cũng cao hơn ngươi một bậc, sức mạnh thân thể mạnh mẽ hơn ngươi một chút, cũng là hợp tình hợp lý.”

“Ngươi không cần tự trách.”

“Thân thể cường đại mặc dù quan trọng, cũng đáng được tán thưởng, nhưng cũng không phải chủ lực của tu sĩ!”

“Tu hành chủ lưu chính là tu luyện linh lực cùng với thần hồn, tại những này phương diện, ngươi nhưng là một thiên tài.”

“Lại thêm tu hành có Vạn Hỏa Thiên Quyết, chỉ cần không ngừng thôn phệ Huyền Hỏa, liền có thể nhanh chóng tăng cường thực lực cùng cảnh giới."

“Cùng những người khác so sánh, ngươi không thể nghi ngờ là đi con đường tắt tốt nhất.”

“Bây giờ mặc dù không bằng hắn, nhưng chỉ cần ngươi chịu cố gắng tu luyện, vượt qua hắn cũng không phải là việc khó.”

Hỏa lão thấy biểu tình Quý Hồng Trần có chút uể oải liền cảm thấy có chút lo lắng.

"Vâng, sư phó ta hiểu rồi! Ta sẽ không lại tự giận mình nữa. Ngươi không cần lo lắng đâu!"

"Ân, vậy là tốt rồi!"

...

Sau cửa thứ 2, đội ngũ chỉ còn lại 1/3.

Phải biết dám đến thu đồ đại điển, đều là đối với chính mình có mấy phần lòng tin.

Đặt ở quê nhà bọn họ, ai ai cũng là tiểu thiên tài!

Có thể thấy thu đồ đại điển Thanh Vân tông cỡ nào khó khăn.

Cửa ải tiếp theo, khảo thí tu vi cảnh giới!

Cửa này loại cũng không ít người.

Giống như tiểu vương gia bên cạnh Sở Thiếu Thiên, có rất nhiều tài nguyên phụng dưỡng, bây giờ cũng chỉ bất quá đạt đến luyện khí cửu trọng mà thôi.

Sở Thiếu Thiên lấy Kim Đan tam trọng độc chiếm vị trí đầu, thuận lợi thông qua được khảo hạch.

Quý Hồng Trần đi qua trong khoảng thời gian này rèn luyện, cũng đạt tới Trúc Cơ cửu trọng.

Mặc dù không bằng Sở Thiếu Thiên, nhưng vẫn như cũ kinh thế hãi tục.

Đưa tới không ít người tán thưởng cùng hâm mộ.

Trải qua một lần, Quý Hồng Trần trong lòng cũng chuẩn bị kỹ càng không có bởi vì Sở Thiếu Thiên tu vi vượt qua chính mình mà trở nên uể oải, ngược lại ý chí chiến đấu sục sôi.

Năm nay vận khí cũng không tệ!

Ngoại trừ hai vị kia thiên tài thiếu niên, những người còn lại mặc dù đúng quy đúng củ, nhưng thông qua tỉ lệ cũng cao so với những năm trước.

Nhưng không biết lát nữa 2 người bước được bao nhiêu bậc thang vấn đạo đây!

Đệ tử như vậy mặc dù thiên phú xuất chúng, nhưng cũng dễ dàng đang tu hành trên đường tao ngộ tâm ma, rất khó đi lâu dài.

Hết thảy đều xem chờ một lúc !

Thanh Hoàng cũng chăm chú để mắt lên hai người.

"Hạo nhi, con muốn có sư đệ không?"

Thiếu niên đứng sau lưng y cũng hiểu ý mà gật đầu lia lịa.

"Có ạ!"

Thanh Hoàng hài lòng, ý cười trên môi lại càng nồng đậm.

"Ân, sư đệ của con hôm nay chắc chắn phải có!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro