Chương 9. "Hẹn hò" (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Á Toa thỉnh thoảng sẽ đến thăm.

Phần lớn thời điểm cô xuất hiện vào lúc chạng vạng tối, có khi là giữa trưa, hoặc sáng sớm, cũng có thể vào đêm khuya. Có khi cô đi bộ với một đôi giày da tinh xảo, có khi cô ngồi trên mô tô, đưa 329 đi dạo, mời hắn ăn cơm, làm tình với hắn.

Nếu như bỏ qua nhiều chi tiết, chuyện này nghe giống như là hẹn hò.

Họ thường xuyên phóng điên cuồng ngoài đường, Á Toa thậm chí sẽ để 329 lái xe, mặc kệ việc 329 không có bằng lái. "Em có thể dạy ngài!" Á Toa nói, "Chắc chắn ngài học đâu biết đấy!" - sự tình đúng là như thế, hắn học rất nhanh, dù là lái không nhanh lắm, hắn không dám đua xe ở quảng trường.

Á Toa luôn giục hắn lái nhanh hơn chút, nói rằng: "Chiếc xe này có thiết bị bảo vệ tốt nhất, dù đâm vào tòa thị chính cũng không việc gì". 329 nói hắn lo mình đụng nhầm người, Á Toa nói với hắn là không sao cả, cô sẽ xử lý tất cả thi thể. Có được câu nói này của cô, 329 đi xe càng thêm cẩn thận, đến mèo hoang chó hoang cũng không đụng trúng lần nào.

Họ chỉ đi một nhà hàng, chính là nhà hàng có thịt cua rất ngon đó. Nhưng mỗi lần đến đó đều có những món ăn khác nhau, mỗi lần đều thêm hợp khẩu vị của hắn, hoàn hảo vô cùng. Nói thật, chuyện này có hơi đáng sợ. Ban đầu, trên bàn ăn còn có loại món ăn hương vị tầm trung - chỉ là vừa vừa, không phải ghét - những món này mãi mãi sẽ không xuất hiện lần thứ hai, đến món cùng loại cũng không. 329 cho là khi mình ăn cái gì cũng giữ nguyên một khuôn mặt vô cảm, không hề biểu lộ ra yêu ghét, nhưng đồ ăn lại cứ ngày càng hoàn mỹ, không tìm ra một điểm nào không ưng. Không riêng gì đồ ăn, trình tự và thời gian mang thức ăn lên, gia vị, vị trí bày biện, nhiệt độ đồ ăn thức uống, thậm chí chất liệu khăn ăn, đều ngày càng thoải mái dễ chịu, hoặc nên nói là khiến hắn cảm thấy thoải mái dễ chịu.

Nếu không phải đỉnh cao khoa học kỹ thuật hiện tại còn chưa phát triển đến mức đọc được suy nghĩ, 329 nhất định sẽ rơi vào nhiều kiểu ảo tưởng bị hại phong phú.

"Ngài không vui sao?" Á Toa nhạy bén phát hiện ra sự do dự của hắn.

"Không, tôi rất thích..." 329 chỉ có thể đáp lại.

"Ngài thích thì thật sự là không thể tốt hơn!" Á Toa cười rạng rỡ.

Cô là một người tình vô cùng chu đáo, hoặc là 329 là người tình mà cô thích nhất, ít nhất thì là một trong những người tình cô thích nhất. 329 không cho mình là độc nhất vô nhị, Á Toa luôn tới lui vội vàng, như là cô còn có nhiều nơi khác. Hơn nữa mỗi lần gặp mặt, kỹ xảo và cách thức của cô ở phương diện tình dục đều đột nhiên tăng mạnh, bạn tuyệt đối không thể nào nhận ra, lần đầu ăn mặn của đứa bé này mới qua không đến một năm.

Thỉnh thoảng họ sẽ ân ái trên chiếc mô tô đó, vật cưỡi bằng sắt rung lên ầm ầm, cũng có thể xóc nảy như một con ngựa hoang. Mà trưa hôm nay khi đi nhà hàng, Á Toa đột nhiên dừng lại nửa đường. Phía dưới người người nhốn nháo, xe tới xe đi. Cô ngay ở chỗ này kéo quần 329 xuống, cười híp mắt kéo khóa áo khoác của hắn, cuộn quần áo lót của hắn lên.

Cảnh tượng này khá là không đứng đắn, một Omega với chiếc áo khoác rộng mở tung, áo sơ mi cuốn lên tận ngực, dạng chân ngay phía trên quảng trường bận rộn. Á Toa khẩu giao cho hắn, liếm cho bắp chân hắn run rẩy. 329 cắn vạt áo sơ mi, một mặt để tránh quần áo rơi xuống dính vào chất lỏng, mặt khác là ngăn cản mình phát ra thanh âm. Những âm thanh ồn ào qua lại không dứt bên tai, chiếc camera giám sát phát sáng ở cách đó không xa, hắn gắt gao vịn chặt vào chiếc xe, nhưng vẫn suýt ngã khi xuất tinh.

"Ngài sẽ không ngã đâu, em đảm bảo." Á Toa cười nói.

Xe của cô đương nhiên là có thiết bị ưu việt chống ngã, dụng cụ quang học ưu việt có thể khiến chiếc xe hoàn toàn tàng hình giữa không trung, màn khẩu giao tựa như ở trước mắt bao người này, trên thực tế sẽ không bị bất luận kẻ nào nhìn thấy. Nhưng cảm giác nó tạo ra lại không giống vậy. Từ góc độ của 329 nhìn ra, xung quanh trống trơn không có vật cản nào, người cao chỉ cần khẽ vươn tay là có thể sờ đến gầm xe, tiếng người qua đường trò chuyện nghe thấy rõ ràng, có lẽ chỉ một tiếng rên giữa không trung cũng đủ thu hút ánh mắt người khác. Đây là ban ngày ở một khu náo nhiệt, mọi người đều bận rộn với công việc riêng của mình, đến kẻ bị lưu đày cũng có thể tạm thời giả vờ là một người qua đường bận rộn trong đám đông.

Sau khi hắn đạt cao trào, Á Toa bắt đầu thu dọn sạch sẽ. Chuyện này tựa như là một ý nghĩ nhất thời, cô cũng không có ý định làm hết ở đây. Họ vẫn đi đến nhà hàng, tay cầm nĩa của 329 như nhũn ra, có lẽ là vừa rồi thân thể quá mức căng cứng. Hắn vẫn còn di chứng của việc căng thẳng quá độ, ăn cái gì cũng nhạt như nước ốc, chỉ có thể buộc mình ăn cho no. Hắn cố nâng tinh thần trò chuyện với Á Toa, nhưng đối phương vẫn phát hiện ra, rồi lo lắng hỏi hắn thức ăn hôm nay liệu có không hợp khẩu vị. 329 lập tức lắc đầu, Á Toa liền nói: "Là hành động vừa rồi của em khiến ngài khó chịu sao?"

Cô cũng không dễ lừa gạt, 329 đành nói đây là vấn đề của chính hắn, chỉ là hắn không thoải mái trong người. Câu trả lời này không tính là nói dối, khẩu giao không tệ, chỉ là địa điểm và thời gian đều khiến hắn vô cùng lo lắng. Hắn không ngừng tự bảo mình, Á Toa sẽ không đột ngột tắt dụng cụ quang học, nếu như họ bị bại lộ giữa ban ngày, so với hắn - một kẻ bị lưu đày không đáng nhắc tới, người quyền quý như Á Toa hẳn là càng phải để ý danh dự. Nhưng đồng thời 329 cũng nhận thức khá rõ ràng rằng, nếu như Á Toa bỗng nổi hứng muốn triển lãm hắn, cô căn bản không cần bỏ tính năng tàng hình, chỉ cần đẩy hắn xuống là đủ.

Xe mô tô cách mặt đất hơn hai mét, ngã cũng không chết người. Hắn sẽ chỉ đột nhiên xuất hiện ở trên đường phố, áo mở rộng, để trần hạ thân, dương vật đứng thẳng. Đây là ban ngày ở một khu náo nhiệt, sẽ không có ai đến làm hại hắn. Cùng lắm là họ kinh ngạc, chán ghét, chế giễu, thóa mạ, chụp ảnh. Những cái này không tính là gì, với kẻ bị lưu đày hẳn là đã sớm làm quen rồi. 329 nghĩ đến hậu quả đó đã run rẩy, đây chỉ là vấn đề của chính hắn.

Có lẽ trong phần trí nhớ bị loại bỏ có chút quá khứ tệ hại liên quan tới việc này, 329 không nhớ rõ, nhưng thân thể của hắn thì có. Tay chân và dạ dày của hắn tất cả đều lạnh buốt một mảnh, nếu như đây là phòng trọ của hắn, có thể hắn sẽ đi vào nhà vệ sinh nôn ọe một trận. Nhưng nơi này là nhà hàng cao cấp, không chỉ có một mình hắn, cho nên hắn im lặng ngồi tại chỗ, chậm chạp cắt đồ ăn, nhét vào cuống họng. 329 rất thực dụng, cuộc sống của hắn không có chỗ cho việc bắt bẻ. Nếu như hắn quá mức để ý đến một chút tâm tình vớ vẩn, hắn căn bản không sống nổi. Cho nên chuyện này là vấn đề của chính hắn, Á Toa không có làm gì sai.

Đáp án của hắn cũng không khiến Á Toa hài lòng. Á Toa xin lỗi hắn, nói cô sẽ không làm như vậy nữa. "Nếu như ngài không thích, có thể nói với em." Cô nói. Ánh mắt của cô chân thành như thế, nhìn không ra liệu cô có mất hứng hay không.

"Được." 329 nói dối.

Hắn sẽ không nói, cho dù là lần này, lần sau, hay là vô số lần sau này. Hắn sẽ không nói ra sự đau khổ để cầu xin lòng nhân từ, Á Toa sẽ không biết, cũng sẽ không từ chối. Vậy thì toàn bộ những đau khổ mà cô mang tới chắc chắn đều không có chút ác ý nào, cũng không phải là cố ý, cô vẫn dịu dàng và biết quan tâm như cũ, còn rất thích hắn, thậm chí để ý đến cảm nhận của hắn. Cô chỉ là không biết, 329 nghĩ, cô đương nhiên không biết, là do mình giấu giếm. Bạn xem đi, làm người cũng phải biết suy nghĩ một chút.

Họ trở về rất sớm, nhìn hôm nay thời gian dư dả, Á Toa quyết định xài hao hơn nửa buổi tối ở trên giường. Cô cởi quần áo 329, đầu lưỡi đảo quanh trên quầng vú của hắn, bím tóc xù xù cọ lên cằm hắn, có chút ngứa. 329 thở dốc bên dưới cô, cô chậm rãi di chuyển trong cơ thể 329, trước khi làm như vậy, còn liếm cho 329 bắn thêm một lần.

Từ khi nhìn thấy bộ dạng thật sự động tình của 329, Á Toa liền nóng lòng muốn tạo khoái cảm cho hắn, có khi còn hơn cả để chính cô hài lòng. Nói "không màng khó khăn", "không cầu hồi báo" có lẽ hơi kỳ quái, càng giống việc vuốt ve một con mèo hơn, có thể từ âm thanh gừ gừ thỏa mãn của nó thu hoạch được niềm vui thú - nhưng chuyện này vẫn đủ để chứng minh sự dịu dàng chu đáo của cô. Thân thể 329 vẫn khuyết thiếu cảm giác, ngoài kì phát tình, để khiến hắn cao trào cần rất nhiều kiên nhẫn và kỹ xảo. Có rất ít Alpha tự nguyện khẩu giao cho Omega. So với việc lãng phí nhiều thời gian như vậy làm tiền hí, tiêm cho hắn một liều thuốc xúc tác cưỡng chế phát tình sẽ tiện lợi hơn nhiều. Thuốc đó rất hại thân thể, đáng sợ là sở hữu nó không khó. Tiền cơm Á Toa mời khách nếu dùng vào thuốc tiêm, đủ để khiến hắn phát tình liên tục không ngừng đến khi sụp đổ cả thể xác lẫn tinh thần.

Cơ thể sau khi cao trào vô cùng mẫn cảm, có chút giống kì phát tình, nhưng không khó nhịn đến mãnh liệt như vậy. Ngón tay của cô tinh tế, lòng bàn tay mềm mại, hai tay cô lưu luyến trên người hắn, tạo ra từng làn sóng cảm giác ấm áp. Làn da bị vuốt ve giống như có dòng điện chạy qua, thư giãn mà ấm áp, thoải mái dễ chịu đến lạ lùng. 329 từ đáy lòng cảm thấy, cảm giác này thậm chí còn thoải mái hơn lúc cực khoái, cũng không cần cô phải khẩu giao cho hắn, chỉ cần trong lúc làm tình sờ hắn thêm mấy cái là được.

"Nếu như ngài mang thai, có phải chỗ này có thể hút ra sữa không?" Á Toa lúng búng nói, giương mắt nhìn hắn, dùng vẻ ngây ngô đáng yêu nói những lời thô tục, "Thật muốn nếm thử."

"Tôi không thể mang thai." 329 nhắc nhở cô.

"Em biết chứ." Á Toa từ trên ngực hắn ngẩng đầu lên, dùng đầu cọ vào cằm hắn, "Không sao, em không phải thật sự muốn vậy. Nghĩ đến ngài mang cốt nhục của em sẽ tuyệt lắm, nhưng nếu là sinh ra một đứa trẻ để em phải chia sẻ ngài, vậy thì không tốt. Dù cho em nói 'muốn chịch ngài đến lúc mang bầu', đó cũng chỉ là sở thích ảo tưởng trong tình dục do bản năng sinh sản của Alpha mang tới thôi."

"Sở thích ảo tưởng trong tình dục do bản năng sinh sản của Alpha mang tới"? - 329 lặp lại, nhịn không được bật cười vì cái phân tích học thuật xuất hiện trên giường này.

"Thật mà! Chẳng qua nhân loại đã sớm thoát khỏi thời đại bị bản năng chi phối tất cả thôi nha. Nếu như ngài cần 'sở thích ảo tưởng trong tình dục do bản năng sinh sản của Omega mang tới', cũng có thể coi em là con của ngài nha." Á Toa lộ ra một nụ cười giảo hoạt, lại cúi đầu mút lấy viên thịt cứng rắn ẩm ướt trên ngực 329, hàm hồ gọi: "Mẹ?"

329 toàn thân cứng đờ, thân thể của hắn co rút kịch liệt, phía dưới lại lần nữa cương lên. Á Toa hít một hơi, cúi đầu nhìn thoáng qua, lại ngẩng đầu nhìn hắn, hắn cảm thấy mặt mình nóng bừng.

"Em... Làm như vậy không thấy kỳ quái sao?" 329 đỏ mặt tới tận mang tai.

"Mẹ em là một Omega nữ nha, hai người đâu có giống nhau." Á Toa cười khanh khách.

Cô lùi lên hôn 329 một chút, lại vòng tay qua cổ hắn, tựa mình trên ngực hắn. Cô gái này nhỏ nhắn xinh xắn lại nhẹ nhàng linh hoạt, nếu như họ đang đứng, muốn treo ở trên người hắn cũng không khó. Cơ quan sinh dục của Alpha thành kết trong cơ thể 329, Á Toa cọ qua cọ lại, tìm một vị trí thoải mái, rúc vào trong ngực hắn. Cô lơ đãng hôn lên vai hắn, nói: "Em yêu ngài thật đó nha."

Tim 329 đập hụt một nhịp, hắn sửng sốt, nhất thời không dám động đậy. Câu nói đó không có đoạn sau, Á Toa vẫn hài lòng dính lên người hắn như keo, hoàn toàn không giống đang nói chuyện quan trọng gì. Cô lười biếng ngáp một cái, mắt cũng gần như đã nhắm lại.

Đây là một Alpha mới phân hoá, còn đang đứng trên đường ranh giới giữa trẻ em và người trưởng thành. Lời nói trẻ con mà thôi, 329 nghĩ. "Em rất thích trời nắng", "Em siêu yêu canh cà chua", "Em yêu ngài thật đó". Cái này không có là gì. Đôi khi lời nói trẻ thơ lại êm tai hơn cả lời tâm tình trên giường của Alpha, ít nhất vào lúc mà trẻ em thốt ra câu nói đó, tất cả họ đều vô cùng chân thành.

Chỉ là nó không kéo dài. Không có cách nào, thời thanh thiếu niên của con người ngắn ngủi vậy đấy, tựa như một hạt sương đêm. Khi giọt sương đó lấp lánh trong ánh ban mai, nó chẳng mấy chốc sẽ bốc hơi. Sương sớm cuối cùng rồi sẽ khô cạn thành vệt nước đọng, bé gái sẽ lớn lên thành Alpha, thiếu nữ đáng sợ cũng đáng yêu trong lòng hắn, cuối cùng rồi sẽ biến thành một người thành thục lãnh khốc và xa lạ.

Những chuyện như vậy cũng không khó giải thích, chỉ là có lúc, khó tránh khỏi sẽ làm người ta đau lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro