Phiền phức!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

SY: Là cô ta!( chỉ tay vào Y)

YR: Chúng m đánh ả đó cho t( ra lệnh cho đ.e)

Đ.e: n..h.ư.ng đó là tiểu thư nhà Oh gia( Giọng run)

SY: Hừ! T là tiểu thư danh giá của tập đoàn Thất gia.Oh gia s! cũng chỉ là con tôm con tép mà thôi!( lên mặt)

YR: nhớ đánh mạnh vào cho t, khi dám đụng tới tiểu thư của Thất gia này!

Hs: Cô ta chết chắc rồi! dám đụng tới 2 tiểu thư của Thất gia

Hs: Cô ta nổi tiếng yểu điệu, chảnh choẹ, ko đánh nổi mấy tên đàn ông cao to kia đâu...

( Bên phía Y)

Y/N: M cầm cặp cho t( ném cặp cho HJ)

HJ:Ukm...Hả? M định đánh mấy tên cao to kia s! M đâu cs bt đánh nhau( nói nhỏ vs Y)

Y/n: Chắc chx!( xắn tay áo, buộc tóc lên)

Nhìn cô ko khác j một cô gái tập võ Taekwondo. Đúng vậy, cô đã từng tập qua bộ môn này. Cũng giành đc nhiều giải thưởng lớn.

Y/n:" Lâu rồi cũng chx khởi động nhỉ. Vừa ngủ dậy cũng phải tập thể dục một chút chứ nhỉ?"

Nói rồi cô tiện tay cầm chai nc của một bạn học gần đó ném thẳng vào 1 tên to con. Vs lực ném của một đứa con gái chắc sẽ ko nhằm nhò j vs tên đó.Riêng cô, nó phải lm cho tên đó nhăn mặt mà ngã xuống.

Y/n: Đợi t 5p( nói to vs HJ)

Cùng lúc đó mấy a nam 9 cũng xuất hiện.

HS: Y/n bt đánh nhau s! Cô ta học võ từ bao h vậy?

C.a cũng lấy lm lạ. Trc khi cô bị ốm cũng chỉ là một đứa con gái yểu điệu, động tí là kêu. Luôn quất quýt C.a suốt ngày. Khiến c.a cũng phải phát chán cô mà tỏ ra ghét bỏ cô. Chỉ sau một ngày đã khiến cô thay đổi như thế.C.a dần cảm giác cô là 1 xa lạ. C.a chỉ im lặng mà nhìn cô

Sau một hồi vật lộn vs mấy tên này. Cô cũng chỉ xây xướng nhẹ. Đối vs Y mấy thên nhãi này cũng chỉ là bao cát cho cô tập luyện mà thôi.

Y/n: Còn ko mang luôn ra đây ik! Cj đg rất ngứa tay đây!( nhìn 2 ả cười khinh)

Y/n: Oh Thị của tôi nhỏ nhưng cũng thừa sức để san bằng cái "Lâu đài" mà hai vị tiểu thư đg ở đấy! Cs muốn tôi thực hiện luôn ko?

YR: c..ô.( nhìn thấy c.a liền chạy tới dùng bộ ngực silicon và bộ mặt trát phấn của mk dụi vào ng c.a mà khóc lóc)

YR: O..o..a..p ahhh! Cj ấy ức hiếp e( giọng chảy nc)

HJ:" đứng đây nghe chắc ung thư lỗ tai mất"( chạy tới chỗ Y)

HJ: M lm t hú hồn luôn ấy, cs bị j ko cô nương( xoay ng Y để xem xét)

Y/n: T vẫn còn dư sức để đánh thêm chục thk nx đấy!( lấy cặp từ tay HJ)

JM: C..ô cô cs s ko!( giọng nói từ đằng sau vang lên)

YR: a..nh nói vậy là j chứ! Cô ta ức hiếp e trc chứ( khóc lóc)

YG: E im ik! Những tên áo đen kia là do ai gọi tới hả?( gằn giọng)

Hai ả liền sợ mà nín khóc

SY,YR:'' j chứ Yoongi chx bao h nổi giận như vậy.Là vì cô ta s! Tôi sẽ ko để cho cô yên đâu!''( Lườm y)

Y/n: Cảm ơn Park thiếu đây đã quan tâm.( quay ng rời ik)

JN: Cs phải cô đg tránh né bọn tôi ko?

Y/n: Nực cười! Tôi đâu lm j các ngài mà cần phải tránh né! Mà vậy cũng tốt, tôi cũng ko muốn dính tới mấy ng lm j nx

NJ: chẳng phải trước đây cô...

Y/n: Nó cũng chỉ là của trc đây mà thôi! Hết hứng thú rồi( rời ik)

Nghe xong câu trả lời của cô tim c.a nhói lên...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro