1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[NỬA ĐỜI HỒ MỘNG - THƯỚC NHI TRUYỆN]

Author: Đặng Vy Tâm

Thể loại: Nữ phụ văn, xuyên không, ngôn tình, cổ trang.

____

Ta sinh ra ở thế kỉ 21 - thời đại vàng son của công nghệ 4.0 5.0. Tuy vậy, bởi vì gia tộc có truyền thống mấy trăm năm làm quan văn, ta lại được bồi dưỡng tựa như một tiểu thư khuê cát thời xưa, cầm kì thi họa một thứ cũng không hề thiếu. Mọi thứ vẫn tốt đẹp, bởi ta đã quen việc dung hòa giữ hiện đại và cổ phong một cách nhuần nhuyễn.

Thế nhưng, ngày ta bị tai nạn giao thông sau khi đi học về, lúc tỉnh lại, ta phát hiện, mình thật sự xuyên không về cổ đại!

Người ta xuyên vào là tiểu nha nhi 4 tuổi có tên Đông Phương Hỉ Thước. Nàng là tiểu công chúa của Điện Kinh Trần nơi tọa trấn tại núi Yến Kinh. Từ đây, với lòng tò mò với thế giới cổ đại ta bắt đầu tìm hiểu mọi thứ và nhận ra, mình đã xuyên vào một thời kì không hề nằm trong lịch sử.

Sau những thắc mắc được giải đáp ta bỗng dưng lại nhớ nhà. Nhớ đến ông bà nội luôn yêu thương ta như trân bảo, nhớ đến ba, dù cho ông ấy chưa bao giờ thèm để ý đến ta, nhớ luôn cả mẹ kế, dù cho mỗi lần gặp, nàng đều hận muốn ta chết đi, nhớ cả em gái cùng cha khác mẹ của ta, dù nếu ta cùng nàng chạm mặt sẽ chỉ có cãi vả cùng miệt thị.

Ta muốn trở về.

Bởi vì lòng nhớ nhà, nhớ người thân quá mức da diết, ta lại có thể uống Nhuyễn Tử Tán - loại độc được bày trong thư phòng của phụ thân chưa từng gặp mặt của ta. Đến khi cả người vô lực, từ từ cảm nhận cái thống khổ biết bản thân sắp chết mà không làm gì được, ta liền biết, mình sai lầm rồi, quá sức ngu ngốc. Nếu ta thật chết, nhỡ ta không trở về hiện đại mà lại đi đến Điện Diêm Vương thì phải làm sao đây?

Lực lượng cơ thể vốn đã chẳng đáng kể, hiện tại càng thêm như gió thoảng mây bay. Ta lơ mơ cảm nhận, sau khi ta ngã xuống không bao lâu, có người đã đá tung cửa chạy vào. Cơ thể được bao bọc trong một cái ôm ấm áp, mũi ta ngửi thấy một hương trúc dễ chịu, má ta hầm hập nóng bỏng vô cùng khó chịu, nhưng khi nghe thấy mùi hương trên cơ thể người này lại cảm thấy rất bình yên, trong vô thức, nước mắt tràn mi, từng giọt từng giọt nhiễu nhương phủ đi tầm nhìn vốn chỉ còn là mờ ảo. Ta bất tỉnh.

Có một luồng khí kì lạ từ sau lưng đi vào cơ thể ta, vòng quanh nan điền, bắt đầu ngón tay của ta trở nên đau nhói, ta cảm thấy có gì đó đang từ trong cơ thể đi theo gân cốt đến ngón tay chảy ra ngoài.

Lúc ta tỉnh lại, đã là ba ngày sau. Ta nằm trên một tầm đệm thật dày, thật ấm áp, lên xuống phập phồng. Tấm đệm này chất lượng thật tốt, thế nên, ta lại muốn ngủ. Bỗng dưng, một giọng nói trầm trầm của nam nhân rơi xuống tai ta.

"Con tỉnh rồi à?"

Phút chốc, ta trừng lớn hai mắt, ngóc đầu dậy nhìn lên. Một đôi tử mâu khẽ híp lại nhìn ta đầy nghi hoặc. Môi ta mấp máy mấy lần vẫn không biết nên nói gì, nam tử này là ai?

"Sao nào? Đi qua một vòng quỷ môn quan, tỉnh lại liền mất trí nhớ rồi? Ngay cả phụ thân của con, con còn không nhìn ra nữa à?"

Phụ thân????

Đây là phụ thân của ta? Điện chủ Điện Kinh Trần - Đông Phương Ngạo?

_____Hết phần 1_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro