Nước mắt của quỷ- Chaper 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một ngôi biệt thự phía ngoại ô thành phố, khác với cái lạnh buốt của tiết đông ở ngoài trời, bên trong nhà là không khí vô cùng ấm cúng với những tiếng nô đùa nói chuyện của hai đứa trẻ trong nhà, bởi hôm nay là sinh nhật tròn 5 tuổi của nó.

- Mẹ, anh Quân nói sẽ không cho con quà - Tiếng nó nũng nịu vang lên.

- Tại sao anh phải tặng cho bé Băng?- Anh nó lên tiếng hỏi lại để bào chữa cho lời tố cáo có căn cứ của đứa em mình.

- Vì mẹ nói khi sinh nhật thì phải tặng quà chứ - Nó chu môi lên cãi lại, nhìn rất đáng yêu.

- Anh sẽ không tặng, trừ khi bé Băng có quà lại cho anh- Anh thấy nó thế thì vẫn muốn trêu nó.

- Em không biết, anh Quân phải tặng quà cho em, hôm nay đâu phải sinh nhật anh đâu cơ chứ?- Nó cũng quyết không nhịn anh, ai đời sinh nhật người ta không tặng lại còn đòi quà lại nữa chứ.

- Anh...

- Nào, hai anh em có đi chơi không? Hay mẹ cho ở nhà nhé?- Mẹ nó ngồi nghe mà cũng phải vào can thiệp vào để đình chiến cuộc chiến tranh này.

- Ứ ừ, mẹ nói anh tặng quà cho con đi...- Nó lay lay tay mẹ mong được sự bênh vực từ mẹ.

- Mấy mẹ con đi được chưa?- Ba nó từ trên lầu đi xuống lôi kéo sự chú ý của nó để giải vây cho con trai của mình. Và tất nhiên anh nó cũng sẽ hợp tác luôn.

- Đúng đúng, cả nhà mình đi thôi nào.

Cả nhà cùng vui vẻ ra xe, ba nó cầm lái, mẹ ngồi ghế trên, nó và anh cùng ngồi phía sau. Trên xe, hai anh em cứ chí chóe nhau suốt, người lớn chỉ biết ngồi cười trước sự hồn nhiên của con mình. Ba nó lái xe đến một trung tâm trang sức lớn để mua quà cho nó. Nó được ba mẹ tặng một bộ trang sức rất đẹp. Anh nó cũng được tặng lây. Đó là hai chiếc vòng giống nhau, trên vòng có khắc chữ cái đầu tiên của tên nó và anh, mặt sau vòng là tên hai anh em. Nó sẽ đeo chiếc vòng khắc tên anh Quân và anh nó thì ngược lại. Nó rất vui, cứ cười toe toét suốt làm cả nhà cũng vui lây. Lấy quà xong cả nhà cùng đến nhà hàng nơi đã đặt sẵn để tổ chức sinh nhật. Đang đi bỗng...

Đoàng... Đoàng..đoàng.... hàng loạt tiếng súng vang lên, phía sau là rất nhiều xe ô tô và moto, chúng đang theo sát xe của nhà nó.

- Là bọn chúng, chúng quay lại để trả thù. và có lẽ muốn lấy tập hồ sơ lưu giữ chứng cứ. Xin lỗi ba mẹ con, chắc không thể... - Ba nó đang nói thì bị mẹ nó ngắt lời:

- Anh đừng nói nữa, mẹ con em không sao đâu, gia đình ta còn phải cùng tổ chức sinh nhật cho bé Băng nữa nhỉ?

- Đúng đó ba, ba cứ lái xe đi, sẽ không sao đâu ạ.- Anh nó nói rồi quay ra trấn an nó vẫn đang nắm chặt tay anh mình vì sợ - Bé Băng của anh ngoan lắm, sẽ không khóc chứ?

Nó lúc này cũng chẳng dám nói, chỉ mím chặt môi gật đầu nghe theo anh mình.

Đoàng...

- Mấy mẹ con cúi xuống đi - Nói rồi ba nó rút ra một tập hồ sơ và đưa cho nó- Băng, con hãy giữ kĩ nó, nhớ tuyệt đối không được làm mất chúng.

- Ba, con có thể thay em mà- Anh nó nói

- Quân, con phải bảo vệ em nghe chưa?- Rồi ba nó gọi cho ai đó- Đến nhanh đi, chúng tôi đang ở đường xyz. Ba nó vừa dứt lời thì một chiếc xe tông thẳng vào đầu xe của mình.

Bùng...

- Ba... xin... lỗ..i...........

- Anh......, ....con..... hãy... chăm sóc... em...thay...ba...m....

IM LẶNG

Một sự im lặng đến đáng ghét. Nó đang cố vùng thân để xem ba mẹ đâu, do anh đã dùng thân mình ôm để che cho nó nên chẳng thể nhìn thấy gì, mọi thứ rất tối, mơ hồ. Đưa tay nắm chặt sợi dây trên cổ, nó cắn môi cố gắng không phát ra tiếng khóc. Đúng vậy, anh Quân bảo bé Băng sẽ không khóc.

Bíp......bíp.......bíp.... Có tiếng xe, đã có người đến cứu rồi sao, nó và anh nhanh chóng được đưa ra khỏi xe nhưng... ba mẹ đâu? họ đâu rồi? Đôi mắt trong veo cố tìm kiếm hai bóng dáng thân thuộc nhưng... đập vào mắt là hình một chiếc nhẫn bạc của 1 con người đang đứng trước mặt nó, nó ngước mắt lên

ĐOÀNG

máu, ướt đẫm, đau thương, bi kịch

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro