Chap 22.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau,cả hai còn đang ngủ đột nhiên hắn nghe tiếng hát xì của em.Hắn tỉnh giấc nhìn người nhỏ đang ôm chặt mình,mặt em nhăn nhó cho thấy bản thân mình rất khó chịu.Hắn đưa tay sờ lên trán em,đúng! nhờ sự ăn mặc mỏng trong thời tiếng gió lạnh thổi liên tục mà giờ em đã sốt rồi.

-"Harry!Harry."Hắn cố gắng gọi em dậy nhưng em nhỏ đã quá mệt mỏi và không thể nào mở mắt lên nổi.Hắn dừng gọi em dậy và đi lấy thuốc cho em uống,cho em uống xong hắn vẫn không tài nào yên tâm nổi.Tức nhiên,nếu hắn yên tâm thì hắn chắc bị khùng rồi.Cở thể em có rất ít kháng thể không đủ để chống lại bệnh,cơ thể em càng ngày càng run bần bật.

-"Tom Riddel,anh mau qua phòng Harry liền đi.Thằng bé sốt rồi!"Hắn gọi điện cho bác sĩ Riddel,đừng hỏi vì sao Tom Riddel lại ở đây.Vì hắn đã ép buộc anh ấy đến đây để kiểm tra tổng quát cho em.

Khoảng 5 phút sau Tom Riddel mở cửa bước vào,đi qua hắn anh ấy nhanh chóng khám cho em.Cho em truyền nước biển và uống kháng sinh,cùng với đó cho em một miếng dán hạ sốt.

-"Không sao rồi."Tom Riddel  ngồi xuống ghế sofa nhìn hắn đang lo lắng ngồi bên mép giường nhìn em.

-"Thằng nhóc này chẳng nghe lời nhỉ."Tom nhìn em nằm trên giường nói.

-"Phải."Hắn đáp lời.

-"Nhóc con đã nói gì với cậu chưa?"Anh ta hỏi.

-"Nói gì?"Hắn khó hiểu đi đến sofa ngồi xuống.

-"Ồ chưa nói à,nhóc con bảo nó thích cậu."Tom vỗ vào vai hắn rồi nói.

-"Em ấy nói rồi."Hắn bình tĩnh nói.

-"Ồ,thay đổi cách xưng hô nhanh nhỉ."Tom không nhịn được nhét mép cười ,ông đây nói có sai bao giờ.

-"Vậy chăm vợ cho kĩ,thuốc thì đến phòng tôi lấy đi.Giờ tôi về soạn thuốc đây."Nói rồi Tom rời đi.

-"Hưm...Daddy."Có vẻ viên kháng sinh có hiệu quả,em nhà đã tỉnh táo hơn rồi.

-"Tôi đây!"Hắn đi đến ngồi xuống cạnh em,em muốn quay sang ôm hắn nhưng lại bị cản lại.

-"Đừng cử động lung tung,tay em đang đang truyền nước biển."Hắn lên tiếng nhắc em.

-"Khó chịu quá...em khát..Daddy."Em cố gắng mở mắt nhìn hắn,do bị cơn sốt hạnh nên mắt em chảy nước mắt trong đáng thương cực.

-"Tôi lấy nước cho em,ngoan đừng khóc."Hắn cuối người đặt lên trán em một cái hôn định môi nhưng bị em trốn đi không cho hôn.

-"Sẽ lây bệnh,không được hôn."Em rút đầu trong chăn trốn tránh hắn.

-"Được,không hôn.Mau lấy đầu ra đây đi,em không thở được thì làm sao."Hắn chỉ sợ em không thở được nhưng trải qua bao năm sống chung chẳng lẽ em không hiểu hắn,em lắc đầu nguầy nguậy không chịu lấy đầu ra khỏi chăn.

-"Tôi đi rồi,em mau thò cái đầu ra cho tôi."Vâng em đã thò đầu ra nhưng cái miệng vẫn ở trong và em nhìn hắn với ánh mắt như muốn nói không lừa được em đâu.

Sau khi uống nước em lại muốn được hắn ôm dỗ đi ngủ,nhưng tránh bị hắn hôn em quay lưng vào người hắn còn dùng tay che miệng mình lại.Ngủ rồi vẫn không bỏ tay ra nhưng đã nới lỏng rồi,hắn nhẹ nhàng lấy tay em ra rồi lại hôn nhẹ lên môi nhỏ của em.

-"Tôi dễ bệnh vậy sao,nhóc hay nghi ngờ."Hắn nhìn em ngủ say rồi nhẹ nhàng rời giường,hắn còn việc phải giải quyết không thể cứ nằm mãi trên giường được.

Chiều hôm đó.

Cô nhóc người yêu của em vì không thấy em đi học nên đã nhờ Hermione đưa đến đây,cô ta đã phải há hốc kinh ngạc vì ngôi nhà em ở đối với cô ta đây không phải nhà bình thường mà là một căn biệt thự,cô ta biết em giàu nhưng lại không nghĩ em giàu cỡ này.

-"Harry."Cô ta theo Ron và Hermione vào nhà,vừa vào đã gọi tên em.Nhưng người cô ta chạm mặt lại Blaise,Pansy và Tom đang ngồi ở sofa phòng khách.

-"Chị Pan."Hermione gọi Pansy,hai người họ đã yêu nhau rồi chứ nhận nuôi gì nữa.Pansy là người đến đây nhiều nhất để thăm người yêu đấy.

-"Em về rồi đấy à,đến ăn trái cây đi."Pansy đi đến ôm lấy vai Hermione dẫn đến sofa.

-"Nhóc này là ai vậy Ron,lại người yêu?"Blaise lườm cậu bạn tóc đỏ rồi hỏi.

-"Không ạ,là bạn gái Harry."Cậu đi đến sofa ngồi xuống cạnh Blaise rồi trả lời.

-"Jery?Sao em lại ở đây?"Harry mặc một bộ pijama khoác thêm một chiếc áo ấm đứng trên lầu lên tiếng.Hắn đi theo sau em,tay hắn đặt ở eo em ý muốn giữ chủ quyền đây mà.

-"Harry,sao hôm nay anh không đi học?"Đôi mắt cô ta khi nhìn thấy em rất bình thường nhưng khi hắn xuất hiện ánh mắt cô ta lập tức sáng lên,cô ta tiến đến dưới cầu thang định đi lên nhưng bị quản gia cản lại.

-"Để tôi xuống em đừng lên đây."Harry gõ vào tay hắn ý bảo hắn buôn ra và theo em xuống lầu.

Em và hắn xuống lầu và cùng ngồi xuống sofa,cô ta cũng ngồi xuống.

-"Tôi bệnh không đi học được."Em trả lời.

-"Sao anh không báo với em một tiếng?"Cô ta hỏi

-"Tôi sẽ không học nữa,tôi chuẩn bị về hành tinh A rồi."Em nhìn hắn rồi nhìn cô ta nói.

-"Mọi người đồ ăn đã được chuẩn bị xong."Quản gia đi đến và thông báo.

Tất cả đi vào phòng ăn,chỉ còn lại 3 người.

-"Harry đi thôi."Hắn đứng lên và đưa tay ra cho em nắm.

-"Em vào ăn chung đi."Em đưa tay nắm lấy tay hắn rồi cùng hắn đi vào phòng ăn.

-"Sao em lại ăn cháo vậy,em muốn ăn bò."Em ngồi xuống ghế thấy phần của mình là cháo bào ngư thì nhăn mặt.

-"Vì em bệnh,mau ăn đi."Hắn kiểm tra độ nóng của cháu rồi mới để em ăn.

Trong lúc ăn em giả vờ lầm rơi khăn rồi cuối người xuống thấy chân cô ta cố ý muốn ve vản hắn,em thầm cười.

Sau bữa ăn mọi người việc ai nấy làm,em và cô ta nói chuyện riêng.

-"Jery,em đang muốn làm mẹ nuôi của tôi nhỉ."Em ngồi đối diện cô ta và nói,nhìn mặt cô ta có vẻ hốt hoảng.

-"Sao?Cô hốt hoảng,trúng tim đen sao?"Em cười một nụ cười bí hiểm.

-"Em...em làm gì có chứ."Cô ta gượng cười nhìn em,đúng lúc này hắn đi xuống.

-"Cô nên chấm dứt mối quan hết với em ấy được rồi,em ấy là người yêu của tôi."Hắn đi đến sau lưng em xoa nhẹ đầu em,nhìn cô ta với ánh mắt lạnh lùng.

-"Gì...gì chứ."Cô ta run rẩy không tin vào tai mình.

-"Phí bồi thường tinh thần cho cô tôi sẽ trả,cô cứ ra giá.Giờ mời cô về cho."Em nói.

-"Harry sao có thể,anh nói đó là cha nuôi anh,anh không yêu em nữa?"Cô ta vẫn cố lì không chịu đi.

-"Phải là cha nuôi đó,nên là yêu nhau đâu có sai.Còn nữa cô cũng đâu có yêu tôi việc gì tôi phải yêu cô,tôi chỉ muốn tiêu tiền của anh ấy thôi."Em nhẹ nhàng nhún vai rồi đáp.

-"Người đâu,đưa cô ta ra ngoài đi."Hắn hết kiên nhẫn rồi,vừa rồi sờ trán em thì thấy em lại phát sốt.Hắn vội bế em lên lầu,khó chịu mà ra lệnh.

-"Daddy,anh làm gì?"Em bị bế bất ngờ ôm chặt lấy cổ hắn.

-"Em sốt rồi,lên phòng uống thuốc nghỉ ngơi thôi."Hắn vừa đi vừa nói.

Lại nói đến chuyện em phải quay về hành tinh A sớm,vì lúc sáng ông bà Malfoy gọi đến mắng hắn một trận và muốn hắn đưa em về ngay và luôn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro