27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hác Vân Trung thấy nàng bỗng nhiên có bộ dáng như nhà có tang.
Có chút buồn bực:"Làm sao vậy?"
Tề Bảo Nhi vô lực nói :"Đứa nhỏ không hay ho kia trộm hết tất cả mọi thứ của ta đi rồi!"
Trời ạ, la bàn của nàng, kính viễn vọng của nàng, cái đồng hồ báo thức bé bé của nàng.
Còn cả đồ ăn vặt sẽ không được ăn ở cái thế giới này nữa......
Hài tử dễ thương như vậy không ngờ lại là một tên trộm.
Tề Bảo Nhi gần như hỗn loạn, khóc không ra nước mắt.
Nàng không nói gì thu dọn lều, gấp nó lại rồi bỏ vào trong ba lô......
Hác Vân Trông liếc mắt nhìn tôn sư một cái, truyền âm nói:"Tôn thượng, nữ tử này rất kỳ quái, những thứ của nàng ta cũng rất kì lạ, liệu nàng có thể chính là thiên nữ hay không?"
Vân Họa trầm ngâm một chút, không đáp lại câu hỏi của Hác Vân Trung, nhìn thoáng qua Tề Bảo Nhi:"Tề cô nương, ngươi muốn đi đâu?"
Đi đâu ư?
Ta làm sao mà biết được?
Tề Bảo Nhi đầu đầy hắc tuyến, cười khổ một chút, thuận miệng nói:"Ta – cứ đi trước rồi tính sau."
Nàng căn bản không biết làm sao để ra khỏi khu rừng rậm này, chỉ có thể trả lời bừa như thế.
"Vậy – ngươi có muốn đến Tử Vân môn của chúng ta không?"
Vân Họa bỗng nhiên nói ra một câu như vậy.
Làm Hác Vân Trung hoảng sợ.
Tử Vân môn không phải là nơi có thể tùy tiện vào, huống chi là đích thân chưởng môn mời.
Cô nương này thật quá vinh hạnh!
Tề Bảo Nhi lại hơi nhíu mày.
Nàng bây giờ có thể nói là vẫn rất mù mịt với cái thế giới này, căn bản không biết cái gì ra cái gì.
Càng không biết Tử Vân môn là cái 'này nọ' gì gì đó.
Có lẽ là tập đoàn xã hội đen nói không chừng.
Hơn nữa vừa mới gặp mình đã mời đến, khẳng định không phải là đại môn phái rồi.
Nói không chừng chính là đội bán hàng đa cấp như ở hiện đại, đến mời chào nàng ra nhập......
Nàng trầm ngâm một chút, khéo léo từ chối:"Hay là thôi đi, ta mới tới nơi này, vẫn nên đi đây đó, xem xét trước rồi nói sau."
Cô nương này thế mà lại cự tuyệt!
Hác Vân Trung giật mình nhìn Tề Bảo Nhi, ánh mắt giống như đang nhìn một kẻ ngu ngốc làm ra vẻ, bánh thì không ăn, lại đi gặm bắp ngô vậy.
Vân Họa lại thầm nghĩ, cô nương này lai lịch quả nhiên kỳ lạ.
Nàng thật sự không biết chút gì về mọi chuyện trong thiên hạ......
Hắn mỉm cười:"Vậy – cứ làm theo ý cô nương thôi."

Tay vung lên, mây bay bỗng nhiên tụ lại dưới chân hắn.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro