Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn lại búng ngón tay, thản nhiên nói:"Bốn tên trưởng lão lỗ mũi trâu của Tử Vân môn công lực hình như lại tăng lên không ít. Hôm qua bọn họ đột nhiên cùng đi đến nơi này, nhất định là có âm mưu gì đó, nhưng thật ra cũng chẳng đáng để phải điều tra làm gì."
Lan Đào khom người xuống nói:"Bẩm vương, chúng thuộc hạ khi đang tìm vương đã vô tình nghe được một tin tức."
Nguyệt Vô Thương nhướng mày:"Tin tức gì?"
Lan Đào nói:"Tử Vân môn năm nay tuyển nhận nữ đệ tử trên toàn Đường quốc, nghe nói bọn họ được trời chỉ bảo, nói có thiên nữ xuất hiện ở phía đông nam Đường quốc, đại khái* tứ đại trưởng lão chính là vì chuyện thiên nữ này mà đến." (tóm lại, sơ lược)
Thiên nữ?
Nguyệt Vô Thương liếc mắt nhìn cái lều nho nhỏ kia — chẳng lẽ là nha đầu này?
Lại lắc đầu, nếu nàng là thiên nữ được nhắc tới thì phải có tiên lực rất mạnh.
Nhưng nha đầu này đến một chút linh lực cũng không có.
Ngoại trừ hành vi có chút cổ quái thì chẳng thấy có gì khác thường......
Thanh Phong cũng thấy được cái lều linh lung khéo léo kia, hình như, trong đó có một người đang ngủ.
Trên mặt hắn hiện lên tia nghi hoặc, tính hắn thẳng thắn, nhịn không được hỏi:"Vương, đây là......"
Nguyệt Vô Thương cười cười:"Một con người nho nhỏ mà thôi. Không cần để ý đến nàng. Hai người các ngươi về cung trước, đề phòng yêu vương khác làm loạn."
Lan Đào sửng sốt:"Vương không quay về sao?"
Nguyệt Vô Thương chợt cười vô cùng sáng lạn.
Nhưng ý cười lại không đến ánh mắt:"Tử Vân môn làm ta mất đi hai đại hộ pháp, món nợ này nếu không đòi lại thì làm sao ta có thể ngủ yên được?"
Lan Đào ngẩn ngơ:"Ý của vương là?"
Nguyệt Vô Thương mỉm cười:"Bọn họ không phải muốn thu nhận đệ tử sao? Đây đúng là cơ hội tốt để đi đùa giỡn Tử Vân môn."
Lan Đào hoảng sợ:"Ý của vương là muốn làm một đệ tử bình thường của Tử Vân môn? Điều này sao có thể? Các trưởng lão của Tử Vân môn đều đã từng đấu qua với vương. Chỉ sợ nếu ngài đến bọn họ sẽ nhận ra. Rất mạo hiểm!"
Nguyệt Vô Thương nheo mắt lại, cười dài nói:"Việc này quá dễ."
Ngón tay bắn ra, một đạo bạch quang(ánh sáng trắng) hiện lên.
Hai người Lan Đào chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, một nữ tử áo trắng bỗng xuất hiện.
Ngũ quan tinh xảo tuyệt hảo, da thịt vô cùng mịn màng.
Đôi mắt lưu ly sáng ngời, khóe môi hơi cong, trong ý cười lại lộ ra mấy phần quyến rũ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro