Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nghe được câu trả lời của Kakashi, Jiraiya cũng không có ngạc nhiên nhưng lông mày lại nhíu chặt hơn.

"Ngươi đã quyết định rồi sao?" Ông hỏi, "Ngay cả khi không rõ Tobi cùng chuyện liên minh phải chăng có ý đồ khác?"

"Ít nhất về vấn đề đối đầu với Akatsuki, chúng ta có cùng lập trường với làng Làng Sương Mù, có thể tranh thủ cùng với nước khác liên minh cũng sẽ rất hữu dụng. Đương nhiên, liên minh không phải ngoài miệng nói một chút thì liền có thể quyết định, còn phải nhìn thành ý của hai bên." Kakashi nói, ánh mắt nhìn về phía ông, "Về phần nội tình của Mizukage, chỉ cần hắn thật tâm muốn hợp tác, cái này....cũng không quan trọng."

"Là Hokage đệ ngũ, ngươi mới là người quyết định sau cùng. Nếu ngươi đã biết phải làm gì, ta sẽ không ngăn cản ngươi. Nhưng ta ít nhiều gì cũng có chút không an tâm, bất luận là làng Sương Mù hay là chuyện trong làng." Jiraiya trầm ngâm nói, "Như vậy đi! Naruto dưỡng thương cũng cần một đoạn thời gian, nếu như việc đàm phán với làng Sương Mù hết thảy đều thuận lợi, có thể tiến tới liên minh, ta liền đợi sau khi mọi chuyện xong xuôi thì mới rời đi. Có ta cùng Tsunade ở lại làng, Mizukage cũng được đặc sứ của hắn cũng được, tóm lại bọn hắn cũng thu liễm ba phần, không đến mức rao giá trên trời."

"Được, vậy thì làm phiền ngài."

Sau khi trấn an Naruto một lần nữa, Kakashi trở lại tháp Hokage. Đích thân y viết một lá thư bày tỏ đồng ý với lời mời của làng Sương Mù, nhưng y cần thời gian để thu xếp, không cách nào lập tức lên đường. Y dự định ba ngày sau sẽ xuất phát với hai người hộ tống đi cùng, toàn bộ chuyến y sẽ không quá mười lăm ngày.

Sau khi Tsunade chuẩn bệnh trở về, Kakashi cũng đã nói cho nàng biết kế hoạch của mình. Tsunade cũng đưa ra câu trả lời tương tự như Jiraiya, cũng đồng ý thay y đảm nhận chứa trách của Hokage trong lúc y ra ngoài. Xét thấy chuyến đi của Hokage không phải chuyện nhỏ, cần phải thông báo cho tất cả cao tầng , bởi vậy sau khi thõa thuận với hai vị Sannin, Kakashi đã mời Homura, Koharu cùng Danzo tới.

Đương nhiên, đây chỉ là hình thức.

Từ lần trước bị gõ một trận, khí thế của Homura và Koharu rõ ràng đã sa sút không ít. Sau khi Tsunade trở về cũng đã tuyên bố sẽ dốc toàn lực ủng hộ Kakashi, hai người càng ý thức được đại thế đã mất, không cách nào lại giống như thời Đệ Tam còn tại vị uy phong như thế. Dù sao cũng là đại tiền bối, bọn họ cũng đã thức thời nên Kakashi cũng sẽ để lại đủ mặt mũi, trong nhiều chuyện vẫn tỏ thái độ tôn kính, trưng cầu ý kiến cùng tham khảo đề nghị của nhóm cố vấn. Song phương có qua có lại, ngược lại ngoài mặt thì hài hòa, hoàn toàn không giống trạng thái giương cung bạc kiếm trước đó.

Khi Kakashi hời hợt điểm ra mình sở dĩ đồng ý lời mời, phần lớn nguyên nhân là vì trả ân tình Tobi đã hai lần đến giúp đỡ, Homura cùng Koharu liền nghe được ý ngoài lời của y. Trong lòng biết dù có đưa ra phản đối cũng là tự chuốc nhục nhã, vì vậy hai người dù có đối với việc liên minh có rất nhiều phê bình nhưng ngoài mặt lại không lên tiếng, biết được Tsunade đảm nhiệm đại diện cho Hokage cũng không có biểu thị gì. Còn lại cũng chỉ có Danzo; hiển nhiên thủ lĩnh của Root cũng nhìn ra tâm ý đã quyết của Hokage, cũng không một mình nhảy ra ngăn cản, chỉ là gã không khỏi nảy ra tâm tư khác.

"Đã như vậy, không bằng ta phái ra một đội Root cùng với đội cận vệ hộ tống Đệ Ngũ. Cận vệ ở ngoài sáng, Root ở trong tối, coi như Làng Sương Mù muốn dở thủ đoạn cũng không có cơ hội nào."

Nói là bảo vệ, nhưng thực chất là giám sát cùng nghe trộm. Hoặc là không làm, đã làm thì làm cho tới, đem ta ám sát rồi sau đó đỗ tội cho làng Sương Mù, loại chuyện này cũng không hoàn toàn không xảy ra. Kakashi thầm nghĩ, ngoài miệng thì trả lời: "Không được. Điều tra nhẫn thôn nước khác vốn là điều tối kỵ, huống chi mục đích đến của chúng ta lần này là liên minh, làm như vậy một khi bị phát hiện nhất định sẽ chọc giận Làng Sương Mù cùng Mizukage, sẽ làm đối phương hoài nghi thành ý của chúng ta. Lúc trước làng Cát đến đây, chúng ta cũng đã tiến hành hạn chế nghiêm ngặc số lượng người, mặc dù trong thư gửi của làng Sương Mù không có đề cập đến những thứ này, nhưng chúng ta cũng không nên quá phô trương."

"Thực ra, tôi chỉ tính mang theo hai người. Một là Tenzo, ngài cũng biết rõ cậu ấy rất ưu tú; Người còn lại là Yugao, mặc dù còn rất trẻ nhưng lại là một hậu bối đáng tin cậy, đồng thời cũng như Tenzo đã từng là cấp dưới của tôi, rất có ăn ý cùng tôi tác chiến. Nếu như làng Sương Mù thực sự có ý xấu, tôi sẽ trong thời khắc nguy cấp dùng Phi Lôi Thần đưa bọn họ rời đi, nhân số nhiều ngược lại sẽ đánh mất tính cơ động."

Y nhìn thẳng vào sắc mặt âm trầm của Danzo. "Về vấn đề an toàn khác, cũng không cần ngài phải nhọc lòng. Tôi ở trong Ám Bộ mười năm, cũng từng làm qua nhiệm vụ hộ vệ người.... Phải cẩn thận cái gì, chú ý cái gì, tôi tự tin mình hiểu rõ hơn hầu hết mọi người."

Sau khi bãi bình với nhóm cố vấn, thì những chuyện khác đơn giản hơn nhiều. Trong hai ngày tiếp theo, Kakashi cũng đã thông báo cho Shikaku và những người khác về liên minh, cũng cùng Tsunade hoàn thành cuộc bàn giao. Vào sáng sớm ngày thứ ba, y mang theo Tenzo và Yugao khởi hành đến đó.

Trước khi xuất phát Shikaku đề nghị Kakashi dùng kiệu giống như lúc Rasa và bà Chiyo đến đây thay vì đi bộ, nhưng lại bị Hokage từ chối. Kakashi cho rằng từ làng Lá đến làng Sương Mù còn phải đi qua biển, cỗ kiệu cồng kềnh không tiện, tốc độ lại chậm chạp, không bằng dùng hai chân đi đường nhanh đến nhanh về. Dù sao lần này gặp mặt chỉ là sơ bộ trao đổi, cũng không phải là chính thức kết minh nên không cần quá coi trọng.

Mặt dù trong lòng Kakashi rất rõ ràng, y chỉ muốn nhanh chóng đi đến làng Sương Mù để tận mắt chứng kiến "đáp án" trong lòng mình thôi.

Di chuyển với tốc độ thông thường, vào buổi tối hai ngày sau khi khởi hành, cả ba đã đến bến cảng ở biên giới của Hỏa quốc. Các ninja đóng giữ ở đây sớm đã nhận được tin tức, và chuẩn bị sẵn một con thuyền, Hokage vừa đến liền giương buồm xuất phát. Trải qua một ngày hai đêm lung lay đi thuyền, đương lúc mặt trời lần nữa dâng lên, Kakashi xuyên thấu qua màn sương rốt cục cũng trông thấy làng Sương Mù trên bờ biển phía tây của Thủy quốc.

Trên bến tàu có một đội ninja đứng đầy, xem bộ dáng hẳn là đặt biệt tới nghênh đón bọn họ. Dẫn đầu chính là nữ nhẫn mặt áo lam mảnh mai. Khi Kakashi và những người khác xuống thuyền, cô liền tiến tới nghênh đón, "Hoan nghênh Hokage đệ ngũ đến Thủy quốc. Tôi là Terumi Mei, nhận lệnh của Mizukage chờ ngài ở đây."

Quả nhiên là cô ta, Kakashi thầm nghĩ. Thì nghe Mei còn nói: "Từ nơi này đến làng ít nhất còn nữa ngày lộ trình, lưng chừng còn phải vượt núi, đường đi lại hiểm trở. Hokage đại nhân là khách quý đường xa mà đến, làng Sương Mù không thể lơ là, cho nên ta vì ngài mà chuẩn bị một phương tiện thay vì đi bộ." Nói rồi chỉ về hướng chiếc cỗ kiệu trên bờ.

"Cảm ơn, vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh." Kakashi mỉm cười gật đầu. Y đi theo Mei về phía bờ biển, Tenzo cùng Yugao lặng lẽ theo sau lưng. Lúc đi ngang qua các ninja đứng ở hai bên, dư quang Kakashi quan sát thoáng nhìn thấy thần sắc đờ đẫn của từng người, không có chút nào vui mừng, thậm chí một số còn có chút phòng bị.

Có vẻ trong làng Sương Mù, hầu hết mọi người không tán thành với việc liên minh này.

Kiệu phu mở cửa ra. Kakashi vừa muốn xoay người ngồi vào, đột nhiên cảm thấy một ánh mắt dò xét đổ dồn sau lưng mình. Y quay đầu nhìn lại đối diện với ánh mắt thăm dò của Mei; Bị y phát hiện, nữ nhẫn cũng không hoản loạn, dứt khoát nói xin lỗi: "Thất lễ rồi. Tôi từ lâu đã nghe danh của ninja sao chép, rốt cục hôm nay mới được gặp mặt, nhịn không được muốn quan sát một chút, nhìn xem nam nhân này là người như thế nào."

"Cũng chỉ là một người bình thường thôi," Kakashi trả lời. Thấy Mei không có ác ý, y liền không quan tâm nữa, ngồi vào cỗ kiệu kéo lại cửa. Mei vẫy tay một cái. Kiệu phu nâng lên cỗ kiệu hướng về đường núi đi đến làng Sương mù.

Mei đi giữa đoàn người, cô nhìn bóng dáng mơ hồ trong chiếc kiệu, âm thầm suy nghĩ.

Nói cái gì là người bình thường....Chỉ bằng vào con mắt Sharingan kia nổi danh khắp nơi, liền vô luận như thế nào cũng không gọi là bình thường đi. Người cũng không tệ, nhìn đường nét trên khuôn mặt là một chàng trai đẹp, cũng rất ôn hòa lễ phép, mặc dù cùng với tình báo trong sổ ghi chép thân là Ám Bộ "Chó Săn" nhưng y rất khác xa.

Nhưng điều này vẫn không cách nào giải thích được vấn đề từ trước tới nay - Tại sao Tobi lại phá lệ coi trọng y, nhất quyết lập liên minh với làng Lá không nói, thậm chí còn hai lần tự mình chạy tới hỗ trợ? Hôm qua càng đặc biệt phân phó cô chuẩn bị cỗ kiệu, nhưng lại cảnh cáo cô không được lỡ lời khai ra mình?

Tâm tư cấp trên thực sự khó đoán, Mei đau đầu đồng thời cũng không khỏi sinh ra mấy phần hiếu kỳ. Tuy rằng vì sự an toàn của bản thân, cô sẽ không chủ động do thám chuyện riêng tư của hai vị Kage. Nhưng với tư cách là phụ tá xử lý sự vụ lớn nhỏ bên cạnh Tobi, chí ít trong lúc thương nghị liên minh, có lẽ cô có thể quan sát Tobi và Kakashi thông qua lời nói và hành động, từ đó nhìn thấy được mấy phần dấu vết.

_________________ 


Đoàn người tới nơi trước khi mặt trời lặn.

Vừa tiến vào làng, Kakashi liền cẩm nhận được bầu không khí trầm lặng. Làng Sương Mù được dãy núi bao quanh, khí ẩm lại nặng, quanh năm mây nhiều ít nắng, cùng với làng Lá tươi sáng khác một trời một vựa. Nơi này đường phố im ắng, cửa sổ nhà nào cũng đóng chặt, không nghe thấy tiếng người hô bán cũng không không nghe thấy bà chủ lão nhân tại bên đường nói chuyện phiếm. Những người đi ngang qua đều là ninja, tất cả đều tâm sự nặng nề thần sắc vội vàng, đồng thời hầu hết mọi người đều sẽ quăng tới cái nhìn không mất thiện cảm khi thấy cỗ kiệu đi qua.

Xuyên thấu qua màn trúc đem hết thảy thu vào mắt, Kakashi không khỏi cảm thấy tâm tình phức tạp, nói không nên lời là tư vị gì. Đây chính là nơi Obito đã sống hơn mười năm sao? Đằng sau sự hình thành làng Huyết Vụ cũng có mấy phần tiếp tay của cậu ta sao? Obito dùng loại phương thức này báo thù cho Rin sao?

Cậu không còn là Obito trong trí nhớ của tôi nữa —— Sau khi vào làng Sương Mù, nhận thức này ngay lập tức bị phóng đại vô hạn, tràn ngập trong đại não của Kakashi. Từ khi bắt đầu hành trình cảm xúc lo lắng cùng chờ đợi vẫn ấp ủ trong lồng ngực, lúc này sắp gặp nhau lại lặng lẽ biến mất, thậm chí làm y sinh ra mấy phần do dự.

Obito sẽ nguyện ý lấy thân phận thật để gặp y? Liệu cuộc trò chuyện giữa bọn họ có diễn ra thuận lợi không? Nếu là Obito chủ động gọi y tới, như vậy chí ít chính sự vẫn là có thể hảo hảo thương lượng? Mà trừ cái đó ra....

Những người bên ngoài đương nhiên không cách nào biết được những cảm xúc mâu thuẫn đang trào dâng trong lòng Hokage. Dọc theo đường lớn một lúc, đội ngũ rẽ vào một góc rồi dừng lại trước một tòa kiến trúc to lớn. Kakashi đi ra khỏi cỗ kiệu, nhìn thấy một ninja thân hình to lớn, tướng mạo kỳ dị đang đứng trước cổng chính, trong tay cầm lấy cự đao quấn đầy băng vải chống trên mặt đất.

"Lần đầu gặp mặt, Hokage đệ ngũ, tôi là Hoshigaki Kisame." Gã hướng Kakashi nở một nụ cười lễ phép, "Tobi đại nhân đang đợi ngài."

Kakashi gật đầu, lướt qua gã đi vào bên trong. Đương nhiên Tenzo cùng Yugao theo ở phía sau, nhưng không ngờ Kisame đột nhiên giơ tay lấy cự đao ngăn họ lại.

"Thành thật xin lỗi, ta vừa rồi có lẽ không nói rõ." Kisame chậm rãi trả lời, lời nói tràn ngập kính ngữ phối hợp với khuôn mặt cùng với tư thế áp bức của gã, cảm giác không hài hòa khó tả. "Tobi đại nhân đang chờ Hokage....Chỉ có một mình ngài ấy."

"Đợi ở đây đi," Kakashi quay đầu nói. Y lại nhìn về phía Mei: "Trước tiên đem bọn họ đến nới nghỉ ngơi đi."

"Tôi sẽ sắp xếp, xin ngài yên tâm." Mei hạ thấp người.

Hướng ánh mắt trấn an tới hai người Ám Bộ, Kakashi xoay người tiếp tục đi. Y đi qua một đoạn hành lang u ám yên tĩnh, chỉ có bó đuốc chiếu sáng, dọc theo cầu thang xoắn ốc từng bước tiến lên, cuối cùng đi đến một cánh cửa lớn khép hờ.

Đem tay đặt lên cửa, Kakashi hơi dừng một chút rồi dùng sức đẩy ra.

Bên trong là một phòng họp lớn, dường như cũng không thường dùng, trong không khí nỗi lơ lửng hương vị cổ xưa. Đối diện đại môn chính là pho tượng Mizukage Đệ Nhất khổng lồ cao tới mấy chục mét, khuôn mặt uy nghiêm. Từ Đệ Nhị Hozuki Gengetsu, bốn bức tượng thạch của Mizukage còn lại được bố trí ở hai bên trái phải, nhìn xuống chiếc bàn tròn giữa căn phòng.

"Cùng với thời gian ta dự tính cũng không chênh lệch nhiều."

Một thanh âm đột nhiên vang lên giữa các bức tượng. Kakashi theo tiếng kêu nhìn lại, nhìn thấy Tobi đang ngồi trên vai pho tượng của chính mình. Đồng thời hắn cũng nhìn qua, Mizukage phát động nhẫn thuật thời không, sau một khắc liền xuất hiện trước mặt Kakahsi. "Hoan nghênh đến làng Sương Mù, Hokage."

Mắt phải đỏ tươi đằng sau lỗ nhỏ, hoa văn máy xay gió dừng lại trong con ngươi - Hắn đã không che giấu thân phận của mình nữa.

Kakashi nhìn chăm chú nam nhân trước mắt.

"Ta cần một nơi hoàn toàn không bị quấy rầy," Hắn nói, thanh âm bình ổn đáng ngạc nhiên, "cùng người hảo hảo nói chuyện."

Tobi nghiêng đầu một chút. "Ngươi tin tưởng ta sao?"

"Tin."

"Vậy thì đi." Tobi nắm lấy cổ tay của y, lần thứ hai phát động đồng thuật. Ngắn ngủi trước mắt tối lại, một lần nữa sáng lên, Kakashi nhận ra nơi này chính là không gian mà y nhìn thấy khi y bị Tobi mang theo hư hóa, xuyên qua cơ thể của Rasa.

Y nhìn bốn phía, cuối cùng ánh mắt trở lại trên thân Mizukage.

Điều gì sẽ đến thì nên đến.

"Tháo mặt nạ xuống đi.... Obito."

_______________ 


Quá khứ mười bốn năm, Kakashi từng vô số lần cố tưởng tượng, nếu như sự tình ở cầu Kannabi không có phát sinh, bộ dáng Obito bình an lớn lên sẽ là dạng gì.

Những nỗ lực như vậy đều nhiều lần thất bại. Obito hy sinh lúc chỉ mới mười hai tuổi, vì vậy quá khó để suy đoán tướng mạo của hắn khi trưởng thành. Mà hồi ức của y chỉ là nam hài có đôi mắt vừa to vừa tròn, gương mặt còn mang theo điểm mập mạp trên má, cũng trong cơn ác mộng ngày qua ngày, dần dần bị ăn mòn thành tàn thi chết không nhắm mắt. Dần dà lại khiến Kakashi không cách nào phác họa ra một gương mặt hoàn chỉnh.

Hiện tai y rốt cục cũng có được đáp án. Ngay bây giờ gương mặt này ở trước mắt y; Hình dáng ngây thơ hồi nhỏ bị thay thế bởi đường nét cứng rắn, nụ cười rạng rỡ không còn, khóe môi rũ xuống cong thành một đường vòng cung đáng sợ. Mái tóc đen xõa xuống làm nỗi bật khuôn mặt tái nhợt, từng vết sẹo cũng càng thêm lộ ra trở thành một dấu vết vĩnh viễn không thể xóa nhào.

Điều duy nhất không có bao nhiêu thay đổi về ngoại hình là đôi mắt - không, con mắt kia, những cảm xúc chất chứa bên trong sớm đã khác biệt so với trước đây. Phảng phất mỗi một lần tiến hóa, liền sẽ mất đi một phần hơi ấm thay thế bằng âm trầm và lãnh lẽo, còn có một chút cái gì đó chưa lý giải được.

Nhưng những thứ này đối với Kakashi đều không quan trọng. Vô số thứ trước đó cũng đã biến thành hư vô trong chốc lát. Giờ này khắc này không có bất cứ chuyện gì đáng để y quam tâm, bởi vì Obito chưa chết, vẫn còn sống, bọn hắn lại lần nữa gặp nhau.

Mặc kệ có thay đổi bao nhiêu, hắn vẫn là Obito.

Đây không phải mơ....Đúng không?

Kakashi chậm rãi giơ tay lên, đầu ngón tay mò về mặt Obito. Động tác của y rất chậm, lộ ra mười phần cẩn thận giống như sợ hãi đây không phải là thật, mà chỉ là một đoàn hư vô mờ mịt sương mù, đụng vào liền sẽ tán loạn trong nháy mắt.

Obito nhìn qua Kakashi. Hắn nhìn thấy khuôn mặt trở nên sinh động một cách hiếm có, đôi môi run rẩy không ngừng dưới lớp mặt nạ, thần sắc giống như buồn cũng giống như vui mừng. Ánh mắt của Uchiha trong nháy mắt trở nên nhu hòa, lại nhanh chóng chuyển thành quyết tuyệt.

Ba!

Gạt những ngón tay sang một bên. Đồng thời Obito cũng buông ra cổ tay Kakashi, lui về phía sau hai bước.

"Vừa gặp mặt liền muốn sờ mặt người khác, không tốt lắm đâu?" Hắn lãnh đạm mở miệng, "Ta và Hokage vẫn chưa tới mức thân mật như vậy."

Những ngón tay đó đông cứng giữa không trung, lúng túng duy trì tư thế bị đẩy ra. Hồi lâu mới nhẹ nhàng cuộn lại, cánh tay từ từ buông xuống.

"....Xin lỗi." Sắc mặt Kakashi phai nhạt lại, tầm mắt rủ xuống, "là tôi thất lễ."

Đây là phản ứng như dự liệu của hắn, nhưng Obito lại không thể nào hài lòng. Con mắt không vui nheo lại, hắn hé miệng nhưng câu mỉa mai suýt nữa thốt ra lại tại khắc cuối cùng khó khăn đè nén xuống.

"Nói chuyện chính sự đi," Hắn chuyển lời, ngồi trên mặt đất, "Ta mời người từ làng Lá ngàn dặm xa xôi đến đây cũng không phải là tới để nói mấy lời vô nghĩa này."

"Được." Kakashi cũng ngồi xuống. Chỉ trong vài giây, y dường như đã ép buộc bản thân trở lại dáng vẻ hokage, lúc nhìn Obito, thần sắc cũng đã khôi phục bình tĩnh - Chí ít là ở ngoài mặt. "Là chuyện của Akatsuki?"

"Mục tiêu của Akatsuki là vĩ thú, điểm này có thể chắc chắn. Ta đã theo dõi tổ chức này từ rất lâu, hiện tại bọn hắn rốt cục cũng bắt đầu động thủ. Không chỉ có Cữu Vĩ, Tam Vĩ và Lục Vĩ của làng Sương Mù cùng với nhân trụ lực của các quốc gia khác đều nằm trong danh sách săn lùng của bọn hắn. Mặc dù là một nhóm phản nhẫn cấp S không đến mức bất khả chiến bại nhưng muốn diệt trừ cũng phải tốn nhiều sức lực."

"Mục đích bọn hắn thu thập vĩ thú là gì?" Kakashi hỏi.

Obito đưa ánh mắt về phía xa: "Ta làm sao biết được." Không đợi Kakashi phản hồi hắn rất nhanh lại nói, "Mà cái này không quan trọng. Nhân trụ lực bị rút vĩ thú ra liền sẽ chết, coi như Akatsuki định dùng vĩ thú làm việc tốt gì, đứng ở góc độ của chúng ta cũng phải nhất định ngăn cản bọn hắn. Ngươi cũng không hi vọng Uzumaki Naruto bởi vì vậy mà chết đi?"

"Đương nhiên," Kakashi trả lời. Y dừng một chút, biểu lộ đột nhiên có chút do dự, "có một việc, không biết tôi có thể hỏi không."

"Nói."

Ngón tay đặt ở trên đầu gối có chút nắm chặt. "Tam Vĩ.... hiện tại đang ở đâu?"

Obito nâng lên lông mày.

Nhiệt độ xung quanh lặng yên không một tiếng động giảm xuống. Chakra tràn ngập quanh Mizukage đệ ngũ như hải dương nặng nề dày đặc, bao trùm toàn thân Kakashi, đem giá rét thấu xương thấm vào da thịt y.

"Ngươi ngốc thật, Kakashi. Hay là nên nói ngươi đã mơ hồ đoán ra được, chỉ là không dám chắc chắn?" Obito chậm rãi mở miệng, "Ta còn tưởng sau trận chiến với Kazekage ngươi đã có đáp án rõ ràng."

Chakra ngưng tụ nhảy múa điên loạn phía sau hắn, tạo ra một hư ảnh tựa như một cái đuôi.

"—— Hiện tại ta chính là Jinchūriki Tam Vĩ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro