Chương 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vùng đất của mưa, trong hang động nào đó.

Thành âm vù vù trong động không ngừng vang lên. Vài đạo áo choàng đen mây đỏ lần lượt xuất hiện, hóa thành những thực thể mơ hồ, chín người đứng thành một vòng tròn lỏng lẻo.

"Thật là hiếm thấy a....Lần cuối cùng tất cả mọi người đến đông đủ là thời điểm Orochimaru thoát ly khỏi tổ chức cách đây bảy năm trước." Người thấp nhất , tựa như một người lưng còng ngồi xổm trên mặt đất nói, bên trong thanh âm lộ ra cảm giác máy móc mờ nhạt.

"Orochimaru đã có được sức mạnh của Sharingan." Một người khác có hình bóng kỳ dị lấy ngữ khí ôn hòa nói, "Hắn ta có được em trai ngươi, Itachi."

Phản nhẫn của làng Lá chỉ giữ im lặng, Sharingan léo ra ánh sáng nhạt trong bóng tối.

"Không cần phải gấp gáp, dù sao chúng ta một ngày nào đó cũng sẽ giết chết Orochimaru, hừm." Người đứng bên cạnh tên lừng gù nói, "Nói đến đây, các ngươi cũng đều đã nghe rồi đi? Hôm nay là ngày Mizukage và Hokage kết hôn.... Và còn có Nhất tâm đồng thể. Nếu những lời đồn về chú ấn kia là sự thật, thì sau này khó mà bắt được Tam Vĩ và Cửu Vĩ nhỉ."

"Này, thật khó nói, không chừng hai ba năm sau bọn hắn sẽ tự đánh nhau." Người cõng lữ liềm trên lưng chế giễu nói, "Có biết Yuno quốc bọn chúng gọi đồ quỷ kia là cái gì không? Là Oán lữ chi ấn! Chờ xem đi, hai người này cũng sẽ tương tàn lẫn nhau, Mizukage muốn dùng cách này để tham lam có được Sharingan, thật sự so với Orochimachi còn nhỉnh hơn!"

"Thật sao, Hidan? Vậy ta phải chờ xem kịch vui."

"Không nên khinh địch, kia dù sao cũng là Hokage và Mizukage. Khác với Hatake Kakashi, chúng ta có rất ít thông tin về Tobi, ngoài trừ nhẫn thuật không gian rắc rối kia." Người bên cạnh Hidan nhắc nhở nói, lại nhìn về phía hai người đối diện, "Itachi, Juzo, các ngươi lần trước đi đến làng Lá có nhìn thấy Tobi đi? Có thu hoạch được gì không?"

"Không có." Itachi ngắn gọn hai chữ trả lời.

"Trong mắt của ta, so với Cữu Vĩ thì muốn bắt được Tam Vĩ càng khó hơn.... Ta chỉ có thể nói như vậy." Giọng Juzo có chút căng cứng, "Trừ phi là mệnh lệnh từ thủ lĩnh, nếu không ta cũng không muốn gặp lại hắn."

"Đã nhiều năm như vậy mà ngươi vẫn còn sợ hắn ta như vậy, Juzo." Hidan cười trêu nói, "Hắn đến cùng có gì đặc biệt hơn người có thể làm người sợ đến như vậy?"

"Tự ngươi đi lãnh hội thì sẽ biết." Juzo không nhanh nói.

"Ha! Nếu là thật để cho ta gặp phải, ta sẽ đem hắn hiến tế cho thần Jashin!"

"Chỉ khi nào ngươi có thể làm được."

"Ngươi nói cái gì—"

"Được rồi." Một thanh âm trầm thấp đột ngột vang lên đánh gãy lời của Hidan. Phản nhẫn của Yuno quốc trừng mắt nhìn Juzo, không nói gì nữa.

"Về phần hôn lễ của Làng Lá và làng Sương Mù, đừng coi thường đối phương, cũng đừng để ý quá nhiều đến nó." Thủ lĩnh của Akatsuki nói, dùng ánh mắt kỳ dị liếc nhìn thuộc hạ của mình, "Vẫn còn hai năm rưỡi để chuẩn bị chính thức hành động. Hãy quan sát động tĩnh của hai đại nhẫn thôn."

"Đợi đến khi liên minh giữa bọn hắn xuất hiện vết nứt, chính là lúc Akatsuki động thủ đoạt lấy Tam Vĩ cùng Cữu Vĩ!"

____________________ 


Thẳng đến khi đứng dưới chân núi Oshino, Kakashi vẫn không có bất kỳ cảm giác mình thực sự sắp kết hôn.

Kurenai và Genma đã hoàn thành nhiệm vụ của họ hai ngày trước và vội vã tiến đến Thiết quốc cùng đại đội tụ hợp. Đền Hakkai đơn giản được sữa chữa lại, bây giờ trông rực rỡ hẳn lên, không còn dấu vết tiêu điều lụi bại cách đây vài tháng. Kakashi nhìn cánh cổng torii được sơn lại, chỉ cảm thấy màu đỏ kia nổi bật giữa hai bên cây xanh, tiên diễm đến mức gần như không chân thực.

Nó giống như một sân khấu được dựng lên một cách vội vàng, mà bọn hắn là những diễn viên vội vã đóng trong một kịch bản qua loa.

Ủy thác thợ thủ công chế tác ngự thần bào gấp gáp chế tạo chiếc Hakama có hoa văn, đã được giao đến trên tay y hai ngày trước. Phần phía dưới màu trắng, trước ngực, phía sau cổ và bên trên hai tay áo đều được thêu gia huy Hatake màu xanh sẫm. Đột ngột đổi thành một bộ lễ phục tinh xảo và trịnh trọng như vậy lại khiến Kakashi cảm thấy có chút không biết làm thế nào, như thể mọi cử chỉ của y không khỏi trở nên cứng nhắc.

Y chỉ thấy Sakumo mặc bộ đồ này trong cuốn album cũ, nhưng lại chưa bao giờ nghĩ đến mình cũng sẽ có một ngày như vậy.

Tiếng bước chân dừng lại bên cạnh y. Kakashi nghiêng đầu nhìn thấy Obito đi đến bên cạnh đang dõi theo thềm đá cùng cổng Torri mới vừa được sữa chữa đến xuất thần. Hắn hôm nay hiếm có đem đầu tóc buộc thành đuôi ngựa rũ xuống phía sau lưng; Mặc dù hắn mặc kimono màu đen giống như Hokage, nhưng nơi thêu gia huy lại trống rỗng — Cho dù là kết hôn, nhưng chân dung cùng thân phận Uchiha cũng không cách nào công khai.

Cuộc hôn nhân này, từ khi vừa bắt đầu đã dối gạt thần linh.

Các vu nữ từ tầng hai tòa nhà nối đuôi nhau đi đến, nơi này chính là nơi để các nàng sinh hoạt cùng nghỉ ngơi. Người đứng đầu là Kumiko mặc thần quan đồ lễ, tay nâng một thanh chủy thủ hình dạng cổ xưa. Nàng hướng hai vị Kage đi tới, theo phía sau là hai vu nữ cầm một chiếc khay gỗ sơn đỏ, phía trên còn có chén nhỏ màu đen.

"Trước khi bắt đầu nghi thức, có một việc hai người cần chuẩn bị trước." Kumiko nói, đem con dao găm từ trong vỏ rút ra, đưa về phía Kakashi đang ở gần mình, "Chú ấn cần lấy máu của cả hai viết thành, mời dùng thanh chủy thủ này hai mặt lưỡi dao phân biết cắt vào lòng bàn tay."

Kakashi theo lời vẽ ra một dao trên lòng bàn tay trái, để giọt máu lọt vào trong chén nhỏ. Sau khi nhận được nữa chén máu, Kumiko kêu ngừng, nàng liền đem chủy thủ giao cho Obito. Hắn nhận lấy cầm thanh chủy thủ trong tay đồng dạng vạch xuống một đường trên tay trái.

Đối với ninja mà nói, bản năng không được tùy ý gây tổn thương cho tay thuận, thông linh chi thuật chủ yếu được thực hiện bằng tay trái. Nhưng thời điểm nhìn Obito làm như vậy, không biết vì sao trong đầu Kakashi lại chợt lóe lên cổ tay không chút huyết sắc kia.

Hai vu nữ cầm khay gỗ dẫn đầu một bước lên núi, Kumiko dùng hai tay cùng lúc phát động chưởng tiên thuật cầm máu cho Mizukage và Hokage. Kakashi chú ý đến tốc độ khép lại vết thương của Obito nhanh hơn chính mình rất nhiều, không biết nguyên nhân có phải là trở thành Jinchuriki hay không. Quá trình trị liệu ước chừng kéo dài năm phút, chờ hai người không còn tiếp tục chảy máu, Kumiko liền thu tay và quay đầu nhìn về trên núi.

Lúc này đã không còn nhìn thấy thân ảnh của hai vu nữ kia. Nàng lại nhìn xem sắc trời, nói: "Nếu hai vị đã chuẩn bị xong, hiện tại có thể bắt đầu."

Một nhóm bảy người bước lên bậc thang, ba người vu nữ tấu nhạc dẫn đầu, tiếp theo là Kumiko, sau đó là Obito song hành cùng Kakashi, vu nữ cuối cùng giơ chiếc ô lớn bằng giấy màu đỏ trên đỉnh đầu bọn họ. Đoàn người bước đi mười phần chậm chạp, thỉnh thoảng có tiếng vải vóc xột xoạt ma sát cùng thanh âm vang nhẹ của đế giày giẫm lên thềm đá, nhưng tất cả đều bị thanh âm u ám thê lương của Shakuhachi che lấp, khiến họ gần như không nghe được.

Hầu hết những lời chúc mừng mà Kumiko đọc đều là cổ ngữ khó mà hiểu được, lại lấy giọng điệu đặc biệt vịnh xướng, Kakashi nghe không rõ cũng không có lòng dạ đi nghe. Y ngồi quỳ ở chổ này nhưng tâm lại không ở đây, thẳng đến khi có một vu nữ cầm chén rượu dùng cho nghi thức tam hiến đưa đến trước mặt, lúc này y mới lấy lại tinh thần; Vu nữ đang muốn đem một chén khác đưa cho Obito nhưng đột nhiên ý thức được cặp đôi này có chút đặc thù, thần sắc không khỏi có chút luống cuống, vô thức nhìn về phía Kakashi xin giúp đỡ.

Bỏ qua bước này đi — Kakashi âm thầm thở dài, vừa muốn mở miệng, lại cảm thấy huyễn thuật yên lặng bao phủ xuống xung quanh. Biểu cảm của nhóm vu nữ và cả Kumiko đều trở nên ngốc trệ trong chốt lát liền khôi phục lại bình thường. Vu nữ kia thu hồi ánh mắt, một lần nữa hai tay đem chén rượu đưa cho Obito, tựa hồ cũng không còn cảm thấy làm như vậy có bất kỳ dị thường nào.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Kakashi, Obito tháo xuống mặt nạ, nhẹ nhàng bỏ sang một bên.

"Cậu..." Kakashi phun ra một chữ, nhưng không tiếp tục nói. Y nhìn Obito hai tay tiếp nhận chén rượu sake, vu nữ ba lần rót đầy. Uchiha tóc đen cẩn thận nâng chén đến bên môi, đồng dạng ba lần uống vào miệng nhỏ.

Từ đầu đến cuối, hắn không làm ra bất kỳ phản ứng nào đáp lại Kakashi, mà chỉ là không hề phân tâm hoàn thành phần nghi thức.

Vu nữ lại đi đến trước mặt Kakashi. Hokage im lặng kéo xuống mặt nạ, nhận lấy chén nhỏ.

Một chén, lòng thành kính kính trời, cùng tổ tiên hai họ.

Hai chén, lời thể cả đời bên nhau.

Ba chén, kính người, cầu nguyện hạnh phúc bình an.

Sau khi hoàn thành nghi lễ tam hiến Obito lập tức đeo lại mặt nạ, nhưng huyễn thuật vẫn còn tiếp tục. Kumiko lấy ra tờ giấy tuyên thệ đưa cho hai người, Kakashi cùng Obito mỗi bên cầm lấy tờ giấy.

"Vào ngày này, chúng tôi tại đền Hakkai cử hành hôn lễ." Obito nói trước.

"Vạn phần cảm tạ thần linh phù hộ." Kakashi tiếp lời.

"Sau này cũng tuân theo chỉ dẫn của ngài, trân quý nhân duyên, cùng nhau bảo hộ."

"Yêu nhau kính tặng, tin tưởng lẫn nhau."

"Tâm ý giờ này khắc này, quãng đời còn lại cũng sẽ không thay đổi."

"Cung thỉnh thần linh minh chứng cùng bảo hộ."

"Tobi."

"Hatake Kakashi."

Sau khi tuyên thệ xong, hai người hướng thần minh dâng lên ngọc xuyến bái lễ. Nhóm vu nữ đến trung tâm chính điện vì hai người dâng lên vũ khúc cầu phúc. Bởi vì không có bạn bè người thân ở đây, dựa theo quá trình hôn lễ thông thường đến bước này đã kết thúc; lúc này hai vũ nữ lên núi đầu tiên trước đó lại xuất hiện, lặng lẽ đi vào trong điện, cũng đóng lại đại môn chính điện.

"Tiếp theo sẽ thực hiện ấn chú lên hai vị. Mời cởi cả áo ngoài và áo trong ra, để lộ ra ngực." Kumiko giải thích nói, "Thường thì chúng tôi sẽ mang các cặp đôi đến các gian phòng riêng biệt thực hiện chú ấn, nhưng xét thấy hai vị đều là nam nhân nên mời ở đây cùng một chỗ hoàn thành đi."

Mặc dù y sớm đã ngờ tới nhưng cái này cũng đến quá nhanh đi, quả thực không cho người ta có thời gian chuẩn bị. Kakashi yên lặng, nhưng y không còn cách nào khác ngoài việc cởi xuống chiếc áo haori giao cho vu nữ, sau đó cuộn chiếc áo bó sát qua xương quai xanh của mình. Một vu nữ khác quỳ xuống đối diện với y, nhẹ nhàng nói câu "thất lễ", liền dùng đầu ngón tay thấm máu Obito viết một loạt các chú văn lên xung quanh trái tim của y.

Huyết dịch lưu lại cảm giác hơi lạnh trên ngực y. Tại trước mặt người khác lộ ra thân thể khiến Kakashi cảm thấy mười phần không được tự nhiên, cứng đờ ngồi tại chỗ, một cử động nhỏ cũng không dám. Ánh mắt của y lúng túng nhìn bốn phía, từ những nếp gấp sẫm màu trên váy vu nữ đến thân thể của ngự thần được cung phụng, lại nhìn đến chùm đèn trên đỉnh đầu; Trong lúc vô tình rơi vào thân thể Obito lập tức liền dừng lại.

Không giống như Kakashi, nam nhân tóc đen lưu loát cởi toàn bộ áo trên người của mình, băng quấn chặt chẽ cũng được nới lỏng ra và buông thõng quanh cổ. Nhờ hành động phóng khoáng này, Kakashi có thể nhìn rõ thân thể hắn, bên trái bình thường không có gì lạ, nhưng bên phải lại là màu sắc trắng bệch không giống người.

Hai nữa phân biệt rõ ràng tương phản nổi bật, như thể có người dùng một loại nguyên liệu kỳ quái nào đó nặn ra cánh tay phải và chân phải cùng nửa bên thân thể thay thể khối thịt bị tảng đá lớn đè nát, lúc này mới tạo ra Uchiha Obito của hiện tại.

Trái tim đột nhiên giống như bị rắn độc cắn một cái, làm cho y co quắp đau nhói. Nhìn lên phía trên, Kakashi bắt gặp ánh mắt của Obito. Hai người đối mặt không nói gì, hồi lâu lại im lặng quay đầu đi.

Chú văn cuối cùng cũng viết xong, nhóm vu nữ cầm khay lui ra. Kumiko đi đến trước mặt cả hai bắt đầu kết ấn, động tác mười phần thành thạo. Tốc độ của nàng càng ngày càng nhanh, cuối cùng đột ngột dừng lại trên một cái ấn kỳ lạ và quát: "Chú ấn thuật, Nhất tâm đồng thể!"

Chú văn ứng thanh sáng lên màu đỏ sậm, giống như đang sống khứa sâu vào trái tim hai người, tạo nên cảm giác bỏng rát. Những dòng văn tự máu ẩn vào dưới lớp da tiêu biến, thay vào đó hiện lên bên ngoài cơ thể một hoa văn tương như hình thái cực quyền, hai nữa âm dương nối với nhau bằng xiềng xích.

Trong lúc đó, trong lòng Kakashi bỗng dưng sinh ra cảm giác huyền diệu. Không cần nhìn, y cũng có thể cảm nhận được Obito đang ngồi bên cạnh mình. Chakra của cả hai mạnh liệt hô hoán lẫn nhau, như thể chúng vốn dĩ là một và không bao giờ tách rời nhau.

Từ đây vận mệnh của cả hai sẽ gắn kết chặt chẽ hơn bao giờ hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro