Chương 59

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Bùm! Bang Bang!

Lúc này, đội tiếp viện Diệu Mộc Sơn do Gamabunta dẫn đầu cũng đã đến bên ngoài chiến trường. Jiraiya ngước nhìn bọn họ và trao đổi ánh mắt với Gamabunta.

"Ta biết rồi", Ông nói và bước tới kéo Sakura, sau đó lại đỡ lấy Kakashi, "Ngươi cũng cẩn thận."

Cả ba đi đến khu phế tích gần đó. Địa thế nơi này tương đối cao có thể thấy rõ tình hình Naruto bên kia, nhưng sẽ không bị ảnh hưởng bởi trận chiến. Jiraiya đặt Kakashi tựa vào một bức tường đổ nát, Sakura lần nữa phát động chưởng tiên thuật giúp Kakashi giảm bớt đau đớn.

"Ngài Jiraiya". Kakashi cố gắng giương mắt lên nhìn về phía chiến trường, "Để một mình Naruto đối phó với bọn chúng.... Thật sự có ổn không?"

"Hiện tại ngươi còn có thể lo lắng cho người khác sao?" Jiraiya tức giận hỏi ngược lại, "Chuyện của Naruto ngươi không cần lo lắng. Nó đã vượt qua chúng ta, trở thành một ninja cường đại. Hãy tin tưởng vào sức mạnh của nó đi!"

"Thật sao." Kakashi lộ ra vẻ vui mừng, "Vậy thì tốt rồi!"

"Nhìn lại ngươi đi, lại đem bản thân biến thành bộ dạng này rồi." Jiraiya bực bội gãi gãi đầu, "Thật sự là, Obito cái tên kia sao còn chưa đến? Ngươi không nói cho hắn biết ở đây xảy ra chuyện sao?"

"Tôi đã chuyền tin cho cậu ấy. Gần đây cậu ấy và Itachi đang theo dõi hành tung của Kabuto, cũng vừa mới có chút tiến triển, có lẽ sẽ tốn một chút thời gian." Kakashi đáp lời, "Hiện tại khoan hãy nói chuyện này, Jiraiya đại nhân.... Xin hãy đến cục tình báo một chuyến, để Inoichi phân tích vị trí chính xác của Nagato. Ngài Tsunade vẫn còn ở trong tháp Hokage, cũng xin ngài đi xem tình hình bên kia một chút."

"Ta cứ như vậy bỏ hai ngươi ở đây? Jiraiya không tán thành nói: "Làm sao có thể chứ!"

"Không phải ngài đã nói với tôi là phải tin vào sức mạnh của Naruto sao?" Kakashi giảo hoạt cong mắt lên.

"Thằng nhóc nhà ngươi....." Bị những lời mình vừa nói phản tác dụng, Jiraiya không khỏi nghẹn họng, "Được! Ngươi ở yên đây, ta đi một chút liền trở lại. Sakura trông chừng hắn!" Dứt lời liền rời đi.

Trong thời gian hai người nói chuyện, trận chiến giữa Naruto và Pain Lục Đạo lên đến đỉnh điểm. Với sự hỗ trợ của viện quân Diệu Mộc Sơn, Naruto thành công đánh bại Thông Linh Thú của Pain, đồng thời cũng lần lượt tiêu diệt Súc Sinh đạo và Địa Ngục đạo, bây giờ chỉ chỉ lại Thiên đạo và Ngạ Quỷ đạo

"Sức mạnh rốt cục cũng khôi phục." Thiên đạo duỗi ra hai tay, "Thần La Thiên Chinh!"

Ầm!

Lực đẩy bộc phát, hất văng Naruto cùng các ảnh phân thân của cậu bay ra ngoài, cũng đem Gamabunta và các huynh đệ của hắn văng ra xa. Phế tích lung lay sắp đổ, khối đá trên đỉnh đầu rơi xuống bị Sakura một quyền đánh bay.

"Không ổn," Thanh âm của Kakashi trở nên căng thẳng khi trông thấy Thiên đạo hướng Naruto mở ra năm ngón tay, mà Ngạ Quỷ lại trực chờ trên quỹ đạo bay tới của Naruto, "Chiêu thức đó là...'

"Vạn Tượng Thiên Dẫn!"

Hai chân cách mặt đất, Naruto mất kiểm soát bay tới phía trước. Ngay khi cậu sắp lọt vào tầm ngắm của Ngã Quỷ đạo, đột nhiên —

"Kamui!"

"Hỏa độn, Kagutsuchi!"

Chiếc shuriken lớn với ngọn lửa đen xoáy tròn, lần lượt bay về phía Thiên Đạo và Ngạ Quỷ Đạo. Thấy thế, Thiên Đạo không còn cách nào khác đành phải cắt ngang Vạn Tượng Thiên Dẫn, cùng Ngạ Quỷ Đạo lần lượt tránh đi.

"Ai u!" Bỗng dưng mất đi lực kéo, Naruto vốn đã tiêu hao rất nhiều khí lực liền ngã xuống đất. Bỏ qua cơn đau của cơ thể, cậu mừng rỡ ngẩng đầu, đem ánh mắt nhìn về hướng chiếc shuriken lớn bay ra. "Sasuke!, Anh Obito!"

Xuất hiện tại rìa chiến trường chính là hai người tộc Uchiha.

"Bộ dạng này là sao đây, Naruto?" Một tay chống bên hông, thiếu niên tóc đen nhìn về phía đồng đội, khóe miệng có chút giơ lên, "Ta nghe nói ngươi đi tu luyện, kết quả là chỉ như vậy sao?"

"Bớt lải nhải!" Naruto trở mình một cái từ dưới đất bò dậy. Mặc dù lời nói có phần không khách khí nhưng cậu cũng không giấu được nụ cười trên môi: "Những tên xung quanh này đều là tôi đánh bại, cậu không phục sao!"

Trong lúc hai đứa trẻ đấu võ mồm, Obito nhìn chung quanh bốn phía, rất nhanh đã xác nhận vị trí của Kakashi và Sakura.

"Nơi này giao cho cậu trước, đừng bất cẩn." Hắn vỗ lên vai Sasuke, "Ta đi xem tình hình Kakashi một chút."

Sau hai lần di chuyển qua kamui, Obito đã đến bên cạnh Kakashi. Ngay khi Sharigan vừa liếc nhìn, hắn liền nhận ra chuyện gì đã xảy ra, lông mày lập tức nhíu lại.

"Phải mất một khoảng thời gian để đưa Sasuke trở về không khu," Hắn ngồi xổm xuống, nắm lấy tay Kakashi kết ấn truyền chakra của mình cho đối phương. "Vốn dĩ tôi nghĩ rằng cậu có thể trụ được ít nhất tám phần mười, xem ra tôi cỏ vẻ vẫn còn đánh giá thấp mức độ làm loạn của cậu rồi."

"...Xin lỗi." Kakashi nói. Sau khi Obito xuất hiện, y dường như cuối cùng cũng yên tâm, cả người buông lỏng không ít.

"Hôm nay tôi không muốn nghe cậu nói câu này." Obito đầy thâm ý nhìn chằm chằm vào y, "Tốt nhất là cậu đừng nói với tôi lần thứ hai."

"....." Kakashi rủ xuống tầm mắt, tránh đi ánh nhìn chăm chú của Obito. Đồng dạng giống như nóng lòng muốn nói sang chuyện khác, y lại vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía hai học trò đang giao chiến cùng Thiên Đạo và Ngạ Quỷ Đạo, "Sao lại mang Sasuke đến đây?"

"Chuyện của Iatchi và Danzo coi như hắn thiếu cậu một ân tình, đương nhiên có vay phải có trả." Lần này người không muốn nói nhiều ngược lại là Obito. Không đợi Kakashi nói thêm gì, hắn liền buông tay ra, "Thời điểm cậu truyền tin tức, tôi và Iatchi vừa mới xác nhận nơi ẩn thân của Kabuto, chỉ là không biết Madara có ở cùng với hắn hay không. Hiện tại Nagato đã động thủ, như vậy Madara có lẽ đã rời khỏi Kabuto và đi đến làng Lá. Muốn chiến thắng Madara, áp chế Kabuto là một phần không thể thiếu, nhưng xét cho cùng hắn đã học được tiên thuật, dựa vào một mình Iatachi chỉ sợ có chút khó khăn. Tôi muốn đưa Jiraiya đến đó hỗ trợ."

"Ngài Jiraiya có lẽ hiện tại đang ở cục tình báo hoặc là tháp Hokage. Việc bên này cứ giao cho bọn tôi, cậu đi nhanh về nhanh."

"Đừng cường ngạnh, nhất là ngươi." Obito nhắc nhở nói, "Một khi Madara xuất hiện, hãy dẫn bọn họ trốn vào không gian kamui đi, chờ ta trở lại."

Dứt lời, hướng Sakura ngắn gọn gật đầu một cái, hắn lần nữa kích hoạt đồng thuật rời đi.

"Thầy Kakashi," Sakura lo lắng nhìn về nơi vòng xoáy không gian biến mất, "Pain đã mạnh như vậy, liệu chúng ta có thể... thực sự đánh bại được tên Madara đó không?"

"Thành thật mà nói, thầy cũng không biết," Kakashi trả lời. Nhận được chakra của Obito, sắc mặt của y rõ ràng đã có chút chuyển biến tốt, y dùng hai tay lúng túng chống đỡ cơ thể điều chỉnh góc nhìn tốt hơn để quan sát: "Nhưng chúng ta cũng không thể không đáng mà hàng. Với lại...."

Y từ từ mở ra mắt trái vốn đã nhắm chặt của mình. "Thầy tin vào sức mạnh của Obito."

————————

Obito tìm được Jiraiya đang cùng trò chuyện với Tsunade trước đó tại tháp Hokage.

"Tôi hy vọng ông bây giờ có thể đến hỗ trợ cho Itachi," Hắn cắt ngang cuộc đối thoại giữa hai Sannin, trực tiếp nói thẳng với Jiraiya, "Cùng hắn đánh bại Kabuto."

"Được, " Jiraiya cũng hiểu rõ điều gì trọng đại, không chút do dự gật đầu, "Chúng ta khởi hành."

Cả hai rời Konoha thông qua kamui. Khi trở lại bên ngoài đã là tại địa giới Băng Quốc, trong một khu rừng rậm bị bao phủ bởi huyễn thuật. Cảm nhận được sự dao động của chakra, Iatchi núp mình trong tàn cây cảnh giác quay đầu lại , giữa những ngón tay kẹp lấy shuriken.

Dưới tia sáng mờ ảo, đôi mắt của Anbu hiện ra hoa văn hoàn toàn khác biệt —— Anh đã cấy ghép mắt phải của Shisui vài ngày trước.

"Tình hình thế nào?" Obito hỏi.

"Không khác gì trước lúc ngươi rời đi." Itachi đáp, một lần nữa quay đầu trở lại. Jiraiya cũng thuận theo ánh mắt của anh nhìn lại, ở phía xa phát hiện một lối vào sơn động.

"Nơi này giao lại cho ông," Obito nói, "Nhớ kỹ, nếu như chế phục được Kabuto, đừng để hắn giải khai Uế Thổ Chuyển Sinh, chỉ cần dùng toàn lực áp chế sức mạnh của Madara. Madara từng sử dụng Izanagi âm mưu chống lại Đệ Nhất, sau khi chết còn có thể lợi dụng hắc Zetsu tiếp tục kế hoạch của mình, ai biết được liệu hắn ta còn có thủ đoạn nào khác không."

"Đã hiểu," Jiraiya nói, "Cứ yên tâm giao cho ta và Itachi."

"Làng Lá hiện tại thế nào?" Itachi hỏi.

"Naruto đã đánh bại được bốn tên Pain, hiện đang cùng Sasuke giao chiến với hai tên còn lại. Kakashi trước đó tiêu hao khá nhiều chakra, có lẽ là sử dụng Susanoo." Obito cau mày nói, "Từ nơi này đi đến làng Lá cũng chỉ mất năm sáu phút..... Hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì."

————————

Xảy ra vấn đề lớn.

Sasuke đang ngăn trước người Naruto, thời điểm vì cậu đỡ lấy cây hắc bỗng kia, Kakashi nghĩ.

".....Sakuke! Uhhhhhh-!" Một lượng lớn bọt khí màu đỏ thẳm từ thân thể Naruto nổi lên, trong nháy mắt bao phủ toàn thân cậu. Bốn cái đuôi sau lưng cậu điên cuồng đập xuống đất, thanh âm phát ra từ trong miệng Jinchuriki giống như tiếng gào rống của dã thú. Tứ chi cậu chạm đất, nằm phía trên thân Susuke, mặc dù là tư thế bảo hộ nhưng chakra vĩ thú tràn ngập đã đốt cháy làn da của Sasuke.

"Hình dạng giống như lần ở cầu Thiên Địa...." Thanh âm của Sakura phát run, "Tiếp tục như vậy chẳng những Naruto sẽ triệt để mất khống chế, mà Sasuke cũng bị cậu ấy làm bị thương! Nếu như Naruto sau khi tỉnh lại biết mình đã làm cái gì.... Phải đưa Sasuke đến nơi an toàn!"

"Sakura, đợi đã!" Kakashi vội vàng ngăn cản kunoichi tóc hồng đang muốn xông ra ngoài, vịn vách tường đứng dậy, "Thầy đi cùng em."

"Grừ! Grừ——!" Cảm nhận được có người tới gần, Naruto quay mặt về phía Kakashi và Sakura phát ra tiếng gầm gừ dữ dội. Cái đuôi thứ năm và thứ sáu từ phía sau cậu dài ra, xương vĩ thú hiện lên quanh đầu và bả vai. Cậu hé miệng, năng lượng màu đen tụ lại trong miệng.

Bùm!

Vĩ thú ngọc phóng đi nhanh đến mức không có thời gian để né tránh. Kakashi tiến lên ngăn trước người Sakura, dùng kunai Phi Lôi Thần nghênh tiếp đòn công kích đánh tới.

Phốc! Vĩ thú ngọc đã được dời đi thành công.

"Nắm chặt thầy!" Kakashi quát. Susanoo xuất hiện lần nữa, lần này chỉ có xương và cánh tay.

"Uhhhh, uhhhh!" Lúc này sợi dây chuyền quanh cổ Naruto đột nhiên tỏa ra ánh sáng, biến thành nhiều sợi dây quấn chặt lấy cậu. Thừa dịp Naruto bận rộn tránh thoát trói buộc, Kakashi đem kunai ném đến dưới chân cậu, đồng thời mang theo Sakura thuấn di tới.

Susanoo phát ra âm thanh ríu rít dưới sự ăn mòn chakra của vĩ thú, bộ phận khung xương đã bắt đầu tan chảy. Nhưng cuối cùng Kakashi và Sakura đã hợp lực bắt lấy Sasuke, đem cậu kéo ra khỏi Naruto.

Khoảng khắc tiếp theo, ba ngươi quay trở lại nơi ban đầu theo dõi trận chiến. Vừa thoát ly khỏi chiến trường, Susanoo lập tức biến mất, Kakashi cũng một lần nữa ngã nhào trên đất.

"Đừng .... để ý đến thầy," Y gắng chống đỡ nói với Sakura, "Đi...chữa trị cho Sasuke trước đã."

Một bên khác, trên chiến trường lại có biến hóa mới. Naruto bóp nát sợi dây chuyền của Đệ Nhất và thoát khỏi phong ấn bảo vệ. Sasuke bị đoạt đi hiển nhiên khiến cho cậu nổi cơn thịnh nộ hơn nữa, cũng quyết định đem cơn tức giận này phát tiết lên mục tiêu trước mắt —— Thiên đạo

Khi Obito bước ra khỏi không gian kamui, đây là những gì hắn nhìn thấy.

"Naruto nổi điên rồi," Kakashi nhìn thấy hắn lập tức như gặp được đại xá, gấp giọng nói, "Đuôi thứ tám đã xuất hiện, phong ấn sắp bị phá vỡ. Mau ngăn Naruto lại!"

"Các người quả nhiên là chuyên gia làm loạn!" Obito cả giận nói. Trong lòng biết không kịp nhiều lời, hắn dùng chakra Tam Vĩ bảo vệ thân thể, hướng chiến trường chạy đi.

Lúc này, cơ thể của Jinchuriki đã trở nên cực kỳ to lớn, gần bằng kích thước ban đầu của Cữu Vĩ. Dùng hư hóa né qua cái đuôi quét ngang, Obito vòng tới trước mặt Naruto và nhảy lên không trung. Trong nháy mắt đối mặt, hắn đem đồng lực Sharingan ngưng tụ thành một điểm, cưỡng ép xâm nhập thế giới tinh thần của đối phương.

Trong đường hầm dài, lạnh lẽo và tối tăm chứa đầy chất lỏng màu đen bao phủ bắp chân hắn. Obito ngẩng đầu, nhìn thấy Naruto máy móc di chuyển hai chân, từng bước một đi về phía trước. Cuối đường hầm là một chiếc lồng giam khổng lồ với con yêu hồ chín đuôi đang nhe răng cười ngay sau song sắt.

"Naruto!" Hắn hét lên, chạy về phía đối phương, "Không được để——"

Ba!

Việc chạy và la hét của hắn đột ngột dừng lại khi có người thứ ba bất ngờ xuất hiện nắm lấy cổ tay Naruto.

"Mặc dù ta không muốn gặp lại Cữu Vĩ, nhưng nếu như có thể nhìn thấy đứa con trai trưởng thành của mình thì cũng đáng giá." Ngự thần bào chuyển động, năm chữ "Hokage Đệ Tứ" đỏ tươi ướt át. Nam nhân tóc vàng quay đầu, ánh mắt dán chặt vào Naruto đã khôi phục thần trí một lúc rồi nhìn về phía sau lưng thiến niên. "Chưa kể còn hơn thế nữa."

Đôi mắt màu xanh lam cong lên, Namikaze Minato lộ ra mỉm cười bi thương.

"Đã lâu không gặp.... Obito."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro