10.3 Một tháng trước lễ tốt nghiệp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một Tháng Trước Lễ Tốt Nghiệp.

Trận chiến cuối cùng của năm học đã xảy ra một tuần trước kì thi cuối kì. Đám đông tụ tập dày đặc khi Off chen lấn qua nhóm các học sinh. Hắn nhận được tin nhắn từ New, cầu xin hắn hãy đến căn tin. Hắn định phớt lờ nó và tiếp tục học bài trên sân thượng thì nhận được một tin nhắn khác từ Tay, cầu xin hắn làm điều tương tự.

'Cái quái gì đang xảy ra vậy?', Off hỏi khi lao tới chỗ Mike và Fiat. Hắn vẫn không thể vượt qua được đám đông học sinh đang tụ tập ở khu vực căn tin.

'Là Arm', Mike thì thầm với hắn cùng ánh mắt kinh ngạc, 'Rõ ràng là cậu ấy đã cắm sừng Alice'

'Mày vừa nói cái mẹ gì chứ?', Off hét lại với Mike, 'Cậu ta cái gì cơ?'

'Có người nói với Alice rằng Arm đã lừa dối cô ấy'

'Với ai cơ chứ?', Off hỏi và Fiat chỉ vào Jane, người rõ ràng cũng đang cố chen vào đám đông. Off không thể tin được điều đó. Hắn nhạo báng ý tưởng rằng người bạn thân của mình sẽ có thể cắm sừng Alice, 'Arm thậm chí còn không nói chuyện với Jane nhiều như vậy. Thế quái nào mà có người lại nói với cô ấy rằng cậu ta đang cặp kè với Jane?'

'Off! Off!', cuối cùng hắn cũng nghe thấy giọng của Tay và New đang gọi tên mình. Hai chàng trai cao lớn lao về phía họ, cả hai tay họ kéo mạnh cánh tay của Off, 'Mày phải tới giúp đi! Họ đang đánh nhau giữa căn tin kìa'

'Mẹ nó, tao có thể thấy điều đó', Off đảo mắt mỉa mai. Mặc dù hắn không thể nhìn thấy Arm và Alice nhưng hắn vẫn có thể nghe thấy họ. Nơi này ồn ào nhưng đã bị át đi bởi tiếng các học sinh khác đang cố gắng ngăn Alice tát vào mặt Arm.

'Mày cần phải dừng việc này lại', Tay cầu xin Off, 'Alice sẽ không nghe tụi tao đâu'

'Ai đã nói với cô ấy rằng Arm đang ngoại tình?'

'Gun'

Cả Mike, Off, Fiat và Tay đều quay lại xem câu trả lời đến từ đâu. Họ nhìn New với ánh mắt bối rối không kém gì người kia. Thậm chí không ai có thể bắt đầu hỏi tại sao.

'Cậu ấy nói cậu ấy đã nhìn thấy Arm đi cùng Jane tối qua'

'Nó nói nghiêm túc à?', Off hỏi bạn trai của Tay nhưng chàng trai không trả lời được. Cuối cùng, Off lao vào giữa đám đông khi nghe thấy tiếng các học sinh đang gọi cho giáo viên. Điều cuối cùng mà mọi người cần làm là đưa Arm và Alice đến văn phòng Hiệu trưởng ngay trước kỳ thi cuối kỳ.

'Được rồi mọi người, dừng lại đi, ngay lập tức!', hắn hét lên, giọng to và nặng nề khi chen qua đám đông. Hắn tóm lấy Arm và đẩy anh ấy sang một bên khi thấy Alice giơ tay lên. Hắn nhắm mắt lại và cảm nhận sự tác động vật lý. Má hắn nóng bừng và đỏ ửng lên.

'P'Off...', Alice thều thào vì sốc, gọi đích danh hắn một cách kính cẩn lần đầu tiên sau nhiều tháng.

Off đặt tay lên đôi má ửng đỏ của mình, nhìn qua lại giữa Arm và Alice, 'Đừng cãi nhau nữa, giáo viên sẽ đến đây bất cứ lúc nào. Các cậu có muốn gặp rắc rối trước kì thi cuối kì không?', hắn cảnh báo cả hai người bạn của hắn và thậm chí còn không đề cập đến cái tát vào mặt mình khi kéo Arm đi, bỏ Alice lại phía sau. Hắn bước đi rất nhanh nhưng vẫn nhìn thấy Gun đứng bên cạnh Alice, đôi mắt cậu mở to khi họ liếc nhìn ngược lại hắn.

'Arm, mày có nhiều thứ cần phải giải thích lắm', hắn rít lên với tên bạn thân của mình, rõ ràng là không biết thực hư câu chuyện như thế nào.

————————————

'Jane và tao là hàng xóm!', Arm hét vào mặt những người bạn thân nhất của mình ngay khi họ bước ra sân bóng, 'Bọn tao chỉ trò chuyện trên đường đi bộ về nhà! Điều đó không có nghĩa là tao đã ngoại tình!'

'Hai người là hàng xóm của nhau từ khi nào vậy?', Tay hỏi, 'Tao đến nhà mày vô số lần mà chưa bao giờ gặp cô ấy'

'Bởi vì bọn tao không ở chung một nhà, đồ đầu đất', Arm vả vào vai Tay, rõ ràng là bực bội vì đang bị hỏi về điều gì đó ngu ngốc đến vậy, 'Tao và cô ấy không tương tác nhiều, nhưng bất cứ khi nào bọn tao gặp nhau trên đường, bọn tao đều nói chuyện cho đến khi về đến nhà. Đó có phải là một tội ác chết tiệt nào đó không?!'

'Tao đoán là không', Mike chỉ ra khi nhảy lên ngồi trên gờ đá. Anh ta có một quả táo trong tay, thứ duy nhất anh ta có thể lấy từ căn tin trước khi bỏ chạy cùng Off và Arm. Anh cắn một miếng khi nghe Arm giải thích. Điều đó hợp lý. Chàng trai vẫn còn quá si mê Alice để vô tình lừa dối cô.

'Mặc dù vậy, Jane khá là xinh đẹp', Fiat chỉ ra, 'Tao có thể hiểu tại sao ai đó lại nghĩ hai người có gì đó'

'Jane có phủ nhận không?', Tay hỏi.

'Có, nhưng Alice không tin cô ấy... Dù vậy tao cũng không biết tại sao cô ấy lại không tin'

'Bởi vì cô ấy tin tưởng Gun', Off lẩm bẩm, tay chống lên eo. Lẽ ra hắn chỉ nên nghĩ điều đó trong lòng, nhưng Arm đã nghe thấy và anh ngay lập tức quay lại nhìn tên bạn thân đã kéo anh đi.

'Gun? Gun thì liên quan gì tới chuyện này?'

Off ngước lên nhìn chằm chằm vào Tay. Giữa họ có một sự im lặng và Off cau mày, ánh mắt đầy thắc mắc với Tay, người đang lúng túng kéo tay áo hắn. Vậy là, Tay và New đã không nói với Arm.

'Gun là người đã nói với Alice', Off giải thích và ngay lập tức nắm lấy cổ tay Arm. Hắn biết tên bạn thân của mình muốn quay lại và đối chất với thằng nhóc lùn, nhưng Off không để anh đi.

'Off, để tao đi, tao cần nói chuyện với Gun'

'Điều tốt nhất cho mày bây giờ là không nên gây hấn', Off cảnh báo tên bạn thân của mình, mặc dù hắn đã để ý thấy đôi tai đỏ bừng và đôi lông mày nhíu lại của Arm. Hắn biết Arm đang cực kì tức giận, 'Tuần sau thi rồi. Chúng ta cần tập trung'

'Tao đếch quan tâm. Tao cần nói chuyện với Gun!'

'Arm! Nghe tao! Bây giờ nó không đáng! Hãy làm điều đó khi kỳ thi kết thúc!'

'Lúc đó Alice chắc chắn sẽ chia tay tao!', Arm hét lại Off khi chàng trai không có dấu hiệu buông tay, 'Tao cần Gun giải thích mọi chuyện ngay bây giờ!'

'Arm, lần cuối cùng tao gây gổ với Gun, tao xém bị đình chỉ!', Off cảnh báo anh, 'Mày không muốn mắc phải sai lầm như tao đâu'

'Arm, bình tĩnh lại đi. Off có lý', Tay chỉ ra, nắm lấy cổ tay còn lại của Arm và kéo anh trở lại sân.

'Nghe này, có lẽ Gun đã hiểu lầm', Fiat gợi ý, 'Rất dễ để hiểu lầm mà'

'Đúng vậy!', Mike tham gia, bảo vệ thằng nhóc lùn mặc dù không ai trong số họ biết Gun đã nhìn thấy hai người như thế nào cũng như tại sao cậu ta lại đột ngột tiết lộ cho Alice mà không hỏi Arm về điều đó. Off không thể hiểu được Gun nên hắn thậm chí còn không thể cho Arm một câu trả lời.

'Hãy tập trung vào kì thi của chúng ta và giải quyết vấn đề này sau nhé?', Off cầu xin. Hắn không muốn Arm phá hỏng kì thi của mình vì điều gì đó ngu xuẩn như thế này, nhất là khi họ đã dành cả tháng trước để ôn tập như điên dại. Họ sẽ không thất bại và phải vào những trường đại học vớ vẩn chỉ vì một điều gì đó nhỏ nhặt.

'Tốt hơn hết là thằng Gun nên chuẩn bị tinh thần đi. Tao sẽ đập nó một trận ra bã ', Arm hét lên, giọng anh vang vọng khắp sân bóng. Mike lo lắng cắn môi và Fiat thậm chí không thể tin vào những gì mình nghe được. Arm chưa bao giờ lớn tiếng trước đây và chưa ai từng thấy anh ta tức giận. Có vẻ như Gun có tài chọc điên người khác.

'Tao sẽ làm cho ra vấn đề này', Off thì thầm với Arm nhằm cố gắng trấn tĩnh anh ấy, 'Tao hứa'

'Như thế nào?', Tay hỏi, 'Mày và Gun không thể chịu đựng được nhau. Điều gì khiến mày nghĩ cậu ta sẽ muốn nói chuyện với mày?'

————————————

Off gõ cửa nhà Gun, mẹ cậu mở cửa và nhìn thẳng vào hắn. Nếu nói bà cư xử khác với hắn là còn nói nhẹ đi. Bà nhìn hắn từ trên xuống dưới rồi dựa vào khung cửa.

'Tôi có thể giúp gì cho cậu?'

Có vẻ như những lời nói gay gắt của hắn khi họ gặp nhau lần trước vẫn còn ảnh hưởng đến bà. Giờ thì hắn đã biết Gun có nó từ đâu.

'Gun có nhà không ạ?'

'Tại sao cậu lại hỏi vậy?'

'Con cần giúp đỡ... Với bài tập'

'Tại sao cậu lại hỏi một người mà cậu không thích?', bà hỏi hắn. Câu hỏi hay. Đó là một câu hỏi mà hắn không thể trả lời ngay cả khi hắn muốn.

'Bác Phunsawat này, con xin lỗi về chuyện lần trước, nhưng con thực sự cần nói chuyện với Gun. Sau đó bác có thể nguyền rủa con cũng được', Off cầu xin. Arm đã tức tối cả ngày và anh ta dọa sẽ đánh Gun nhiều lần và nếu hắn không đến giải quyết chuyện này, tên bạn thân của hắn có thể sẽ làm điều gì đó ngu ngốc.

'Cậu đến đây để an ủi con trai tôi hay để bắt nạt nó? Bởi vì tôi không cần thằng bé phải buồn bã hơn hiện tại nữa'

'Cậu ấy buồn à?', Off hỏi và mẹ Gun gật đầu. Cậu nhóc lùn có lẽ đã nghe thấy những gì Arm nói với những người khác. Làm sao có thể không khi Arm đã trở thành một tên khốn nhỏ mọn kể từ trận chiến. Hơn nữa, những tin tức như thế này lan truyền như đám cháy, tất nhiên Gun sẽ biết về nó.

'Con ở đây để an ủi cậu ấy. Con hứa, bác Phunsawat'

Mẹ của Gun không còn lựa chọn nào khác ngoài việc cho hắn vào. Khi con trai bà đi học về với vẻ mặt ủ rũ, hầu như không nói một lời nào với bà và nhốt mình trong phòng, bà đã đợi một trong những người bạn của cậu đến thăm, nhưng họ không bao giờ đến. Bà thậm chí còn không biết bạn bè của Gun nên không thể gọi cho họ. Bà cố gắng gõ cửa phòng cậu và nói chuyện với cậu, nhưng cậu vẫn khóa cửa và hét lên yêu cầu bà đi đi.

Khi nghe thấy tiếng gõ cửa, bà thở phào nhẹ nhõm cho đến khi nhìn thấy người ở bên kia cánh cửa. Nhưng bà còn lựa chọn nào khác? Bà chỉ có thể hy vọng Off ở đó để thực hiện những gì mà hắn đã hứa.

Off nhìn cánh cửa bị khóa và thở dài một hơi. Hắn không biết mình đang ở vị trí nào đối với Gun, vì vậy điều này có thể trở nên tồi tệ hơn một cách nhanh chóng. Hắn cuối cùng cũng lấy hết can đảm để gõ cửa, chờ đợi sự phản ứng, nhưng nó không bao giờ đến. Hắn thử gõ cửa lần nữa, lần này to hơn, đập mạnh vào cánh cửa.

'Mẹ, con đã nói mẹ đi đi!', cuối cùng hắn cũng nghe thấy giọng của Gun từ bên kia cánh cửa.

'Nếu mày không mở cửa, tao sẽ nói với cả trường rằng mày đã gọi tao là mẹ', Off nói và giọng nói của hắn chắc chắn đã khuấy động điều gì đó trong Gun vì hắn đã nghe thấy tiếng bước chân trước khi nhìn thấy cánh cửa mở ra. Gun vẫn mặc đồng phục, mặc dù áo sơ mi đã nhăn nhúm và tóc rối bù vì nằm trên giường quá lâu. Off cũng để ý thấy chiếc quần đùi của cậu bị kéo lên nhưng hắn gạt bỏ ý nghĩ đó. Hắn còn có vấn đề khác để nói chuyện.

'Vậy, tao nghe nói mày đã nói với Alice rằng Arm đã lừa dối cô ấy'

'Đó là một sai lầm chết tiệt, tao biết', Gun rên rỉ với hắn.

'Tao sẽ không hỏi tại sao mày lại làm vậy', Off giơ tay thể hiện chủ đích vô tội của mình, 'Tao chỉ muốn biết mày đã nhìn thấy gì thôi'

'Tao không đặt điều. Tao đã nhìn thấy họ cùng với nhau. Họ đang đi bộ đến nhà Arm', Gun chỉ ra, đột nhiên cảm thấy cần phải bào chữa cho bản thân, 'Làm sao mày có thể không nghĩ rằng có chuyện gì đó đang xảy ra?'

'Chà, mày không biết họ là hàng xóm à?', Off hỏi cậu và đây là lúc biểu cảm của Gun thay đổi.

'Tao chỉ mới được biết hôm nay thôi'

'Thì, lẽ ra mày nên kiểm tra thông tin của mình trước khi hủy hoại mối quan hệ của ai đó', Off chỉ ra. Hắn ta có giọng nói điềm tĩnh và có vẻ như hắn không đến để trả thù cho Arm, nhưng điều đó không khiến mọi chuyện bớt tệ hơn. Gun có thể nghe thấy sự phán xét trong giọng nói của Off và cậu càng cảm thấy tội lỗi hơn.

'Tao chỉ đang trông nom cô ấy thôi!'

'Và đây là tao đang trông nom bạn của mình', Off bình tĩnh giải thích mặc dù tất cả những gì Gun từng làm là hét vào mặt hắn kể từ khi hắn đến đây, 'Arm không phải là người như vậy. Tao cần mày biết rằng bạn của tao sẽ không bao giờ làm tổn thương bạn của mày'

'Giờ thì tao biết rồi', Gun thì thầm, ánh mắt nhìn xuống chân mình. Off nghe thấy tiếng nuốt nước bọt của cậu và nhận ra Gun đang cố gắng kiềm chế để không khóc.

'Nhân tiện, làm thế nào mà mày nhìn thấy họ được? Mày không sống quanh khu phố của Arm'

'Jane muốn gặp nhau ở một quán cà phê để thảo luận về lời thoại của bọn tao', Gun thú nhận. 'Đã trễ rồi và bọn tao chuẩn bị tách ra, nhưng tao thấy cô ấy vẫy tay với ai đó và đó là Arm... Họ có vẻ rất thân thiết nên tao chỉ kết luận rằng...'

'Con trai và con gái có thể làm bạn bè với nhau, Gun', Off thở dài với cậu. Hắn không thể nổi giận với Gun khi hiểu rằng cậu nhóc lùn này có thể đã hiểu sai tình huống, nhưng lý do bắt đầu một drama của tên kia không thoả đáng, hắn không khỏi coi thường cậu, 'Mày là bạn bè với Alice'

'Nhưng, tao không giống Arm'

'Ý mày không giống Arm là sao?', Off khịt mũi, khoanh tay, 'Mày là một chàng trai, không phải sao?'

Nhưng tao không thẳng.

Gun không nói gì. Cậu ấy liên tục nhìn xuống đất và tránh ánh mắt của Off. Cậu cảm thấy hổ thẹn vì đã khơi mào cuộc chiến giữa Alice và Arm. Cậu chỉ đang cố gắng giúp đỡ, nhưng hóa ra đó là một sự hiểu lầm to lớn và bây giờ mọi người sẽ nghĩ cậu chỉ là một kẻ chuyên gây rắc rối.

'Tao không cố ý', cậu đột nhiên thì thầm, giọng cậu vỡ ra. Off cúi xuống nhìn Gun thì thấy môi cậu run lên và rưng rưng nước mắt, ​​'Tao chỉ muốn chăm sóc cô ấy thôi'

'Ồ, nhóc con, mày đang khóc à?', Off hỏi, nhưng hắn không có thời gian để xử lý câu trả lời được chuyển sang dạng ôm của Gun, hai cánh tay ngắn choàng quanh eo hắn. Hắn phát ra âm thanh 'oomph' khi bị kéo vào ôm và hai tay hắn lúng túng giơ lên kiểu ​​​​đầu hàng, không biết phải làm gì với chúng khi nhìn xuống cậu nhóc lùn trước mặt mình. Đầu Gun tựa vào ngực hắn khi cậu khóc trên áo Off. Người cao hơn cảm thấy những ngón tay của cậu kéo mạnh áo hắn, siết chặt hắn như một con gấu bông.

Gun tự nhủ rằng cậu ấy sẽ khóc và ôm lấy người đầu tiên nói thẳng với mình và rằng cậu đã không yêu cầu một cái ôm đơn giản chỉ vì đó là Off.

Mặt khác, Off lại quá bận để tìm ra xem mình phải làm gì. Hắn không biết có nên ôm lại hay không. Gun chính là người đã phá hỏng mối quan hệ của bạn thân mình và theo mặc định, lẽ ra hắn phải đấm thẳng vào mặt cậu ta. Tuy nhiên, theo mặc định, hắn cũng nên dành thời gian để an ủi đứa trẻ tội nghiệp đang bám lấy kẻ thù tồi tệ nhất của mình để được an ủi. Hắn biết Alice đang giận Gun và New cũng không muốn nói chuyện với cậu cho đến khi cậu nói chuyện với Alice, vì vậy Gun hoàn toàn chỉ có một mình.

'Mọi người đều mắc sai lầm, nhóc à', Off thì thầm với cậu. Hắn từ từ hạ tay xuống, đặt lên vai Gun để cố ôm lại cậu - nhưng ngay từ đầu hắn chưa bao giờ là kiểu người thích ôm - nên cái ôm vẫn còn lúng túng, 'Mày muốn quan tâm đến bạn mình. Ý định của mày là tốt'

'Họ sẽ ghét tao mãi mãi', giọng Gun bị bóp nghẹt, nhưng Off vẫn hiểu được điều cậu ấy đang muốn nói.

'Ý tao là, chỉ cần giải thích với họ rằng đó chỉ là hiểu lầm thì tao chắc chắn mọi chuyện sẽ ổn thôi', Off không giỏi an ủi nhưng hắn nghĩ nó đã có tác dụng khi Gun ôm hắn chặt hơn, khóc vào lồng ngực hắn to hơn như thể cuối cùng cậu cũng được giải toả thứ mà mình đã kìm nén bấy lâu nay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro