14.1 Buổi sáng ngày hội ngộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi Sáng Ngày Hội Ngộ.

Gun tỉnh dậy với cơn đau nhức nhẹ. Mắt cậu căng lên khi ánh nắng chiếu vào mặt và cậu phải nhắm mắt lại thêm vài giây nữa cho đến khi có tầm nhìn trở lại. Cậu biết hôm nay là thứ Bảy. Khi đầu cậu đau nhức đến mức này, điều đó chỉ có thể là do cậu đã quẩy tung nóc vào đêm hôm trước. Đính kèm thêm một cơn đau ở nơi khác. Cậu xem xét lại tình hình mình đang gặp phải và thở phào nhẹ nhõm khi nhìn quanh khung cảnh quen thuộc. Cậu đang ở trong phòng của mình – thật nhẹ hết cả người – nhưng có một điều cậu không muốn nhìn thấy là thứ gì đó khác trên giường của mình. Hoặc là ai đó.

Cậu biết Jingjing sẽ giết mình. Cậu rên rỉ với bản thân khi nhấc tấm chăn lên và đây rồi – một người lạ chết tiệt trên giường cậu.

Làm thế quái nào mình có thể thoát khỏi anh ta đây?

Hầu hết những người tình của Gun đều bao gồm những người lạ sẽ rời khỏi căn hộ của cậu sau khi họ vui vẻ xong. Rất ít người quyết định ở lại qua đêm và rất hiếm khi cậu để điều đó xảy ra.

'Mhhm', cậu nghe thấy người lạ mặt kia rên rỉ. Cậu cần phải đưa tên người dưng nước lã này ra ngoài trước khi Jingjing phát hiện cậu cùng một người đàn ông khác trên giường-

'Được rồi em yêu, dậy và bung hết chất mình đi nào', cậu nghe thấy tiếng cửa mở toang và người bạn thân nhất của mình bước vào. Cô ấy đang mặc bộ đồ ngủ buổi sáng, tóc buộc đuôi ngựa phía sau và khuôn mặt vẫn còn ẩm ướt vì rửa mặt, 'Tao sẽ cần căn hộ này cho riêng mình trong ba giây nữa vì bạn trai tao sắp đến, vì vậy, dậy, dậy, dậy!', cô ấy bắt đầu hét lên, giọng cô chói tai và hơi đáng sợ.

'Hả? Chuyện gì đang xảy ra vậy?', người đàn ông bên cạnh cậu cuối cùng cũng mở mắt ra. Ánh nắng chiếu vào phòng cậu, Gun cuối cùng cũng nhìn xuống mặt anh ta. Anh ấy dễ thương, nhưng chắc chắn là ở khía cạnh già dặn hơn. Cậu sẽ không bao giờ vui vẻ với một người như anh ấy và Jingjing biết điều đó, vì vậy cuộc trò chuyện sau đó sẽ trở nên khó xử.

'Chuyện gì đang xảy ra vậy?', người đàn ông kia hỏi, giọng khàn đặc.

'Tôi nghĩ anh cần phải đi đi',  Gun trả lời, kéo đủ chăn để che người mình. Thật trớ trêu là sau khi làm tình, cậu vẫn ngại ngùng đến thế nào, nhưng đó là một thói quen mà cậu không bao giờ bỏ được, 'Tôi xin lỗi', cậu nói thêm chỉ để thuận tiện. Thực ra mà nói, nghe giọng của Jingjing vào sáng sớm như vậy rất khó chịu. Gun không làm gì nhiều, người bạn thân nhất của cậu đã làm tất cả công việc đuổi cổ người kia và cậu phải tự nhắc mình cảm ơn cô ấy. Cậu nhìn người đàn ông thu dọn đồ đạc và từ từ rời khỏi chỗ của mình, may mắn thay Jingjing còn không cho anh ta đủ thời gian để xin số điện thoại của cậu.

————————————

'Mày có rất nhiều thứ phải giải thích đấy', Jingjing quay lại trừng mắt nhìn cậu ngay khi cô đóng cửa lại, cánh tay cô dựa vào cửa.

'Cái gì?', Gun nhìn cô với đôi mắt tròn ngây thơ. Cậu đã cố gắng mặc một chiếc áo vào khi họ cùng nhau bước vào bếp. Ơn trời trong bếp vẫn còn thuốc giảm đau cho cậu uống. Cậu cần phải thoát khỏi cơn đau đầu và đau nhức chết tiệt của mình, nó đang giết chết cậu.

'Ba đêm liên tiếp?', Jingjing lo lắng nhìn cậu. Cô bật ấm đun nước và đợi nó sôi vì cần một tách cà phê sau khi phải thức dậy lúc nửa đêm với sự ồn ào của những tiếng va chạm và lời lẽ khiêu dâm phát ra từ phòng bạn thân, 'Ý tao là, có chuyện gì đã xảy ra à?'

'Không có gì xảy ra cả', Gun nhún vai, 'Tao chỉ đang vui vẻ thôi'

'Thỉnh thoảng đi chơi đêm để chiêu đãi bản thân cũng là một niềm vui. Nhưng ăn nằm với những người lạ ngẫu nhiên ba đêm liên tiếp là điều quá đáng lắm rồi', Jingjing giải thích với cậu ấy, 'Và tao hiểu mày đủ rõ để biết mày đang cố quên đi điều gì đó'

'Tao không cố quên bất cứ điều gì cả', Gun chế giễu lời buộc tội của cô, 'Tao chỉ thấy mệt mỏi vì độc thân thôi'

'Nếu mày thực sự mệt mỏi, thì mày nên hỏi những người mày đã ăn xong để xin số điện thoại của họ và có thể là cho một cuộc hẹn hò'

'Được rồi mẹ, tại sao mẹ lại muốn giảng đạo cho con vào sáng sớm như thế này vậy?', Gun rên rỉ. Jingjing từ từ tiến đến gần cậu và cậu không muốn có bất kỳ cuộc trò chuyện nghiêm túc nào vào lúc 10h34 sáng trong khi vẫn còn say.

'Gun', Jingjng hạ giọng, điều đó là tệ nhất, bởi vì đó là lúc Gun biết cô ấy thực sự lo lắng, 'Mày biết mày có thể nói với tao bất cứ điều gì mà'

'Tao biết', Gun gật đầu, 'Chỉ là không có gì để nói cả'

'Vậy hãy nói cho tao biết, tại sao mày lại ăn nhau với người lạ? Người yêu cũ của mày đã liên lạc lại à?'

'Cái gì? Không', Gun đảo mắt, 'Tao đã chặn số hắn ta'

'Tốt', Jingjing thở dài. Cô tò mò liệu Gun có còn liên lạc với Jay hay không. Cô luôn ghét bạn trai cũ của cậu, trên thực tế, cô ghét tất cả bạn trai cũ của Gun, kể cả người đầu tiên mà cậu giới thiệu với cô khi họ trở thành bạn bè ở trường đại học. Họ đều là những gã ngốc được che đậy bằng những nụ cười dễ thương và có lẽ là bằng những bộ tóc hoàn hảo nữa. Cô nghĩ mẫu người của Gun sẽ thay đổi theo năm tháng, nhưng cậu ấy luôn phải lòng những kẻ vô dụng, 'Mày biết không, mày đã độc thân gần cả năm rồi, có lẽ quay lại yêu đương cũng không tệ lắm. Thực tế-'

'Tao sẽ không tham gia một trong những buổi hẹn hò giấu mặt của mày đâu', Gun ngăn cô ấy lại trước khi cô có thể tiếp tục. Cậu biết chính xác những gì Jingjing sẽ nói và cậu không muốn bất kỳ phần nào trong số đó. Cô ấy đã cố gắng gài cậu mấy tháng nay.

'Cậu ấy có một công việc tuyệt vời và cậu ấy làm tình nguyện viên tại một trạm y tế!', cô ấy chỉ ra, 'Không phải mày cũng đã từng làm tình nguyện viên ở các trạm cứu hộ động vật sao?"

'Đúng vậy, ở trường trung học', Gun chế giễu, 'Tao rất nghi ngờ việc mình sẽ có điểm gì chung với cậu ta'

'Có chứ! Cậu ấy đã đạt được danh hiệu đầu tiên trong lĩnh vực y học và cậu ấy là bác sĩ nội trú tại Bệnh viện Đại học Bangkok '

'Một bác sĩ', Gun rên rỉ, 'Vậy thì cậu ấy sẽ không có thời gian dành cho tao đâu'

'Gun, thôi nào', Jingjing gọi cậu khi thấy cậu đang rời khỏi bếp, 'Mày cần tìm một anh chàng hoàn toàn không phải là một tên đầu đất. Hầu hết bạn trai cũ của mày đều vô dụng '

'P'Book thì không', Gun chỉ ra, 'Anh ấy là một nhà văn'

'Anh ta cũng là một kẻ hoang tưởng và rối loạn nhân cách luôn buộc tội mày lừa dối', Jingjing đảo mắt và nhắc Gun nhớ lại những đêm mệt mỏi cô đã ngồi bên cậu khi cậu khóc với cô về những cuộc cãi vã mà họ đã có.

'Jingjing, tao nghĩ tao có thể tự giải quyết chuyện tình cảm của mình', Gun cáo lỗi và rời khỏi nhà bếp để thay đồ. Cậu nghe thấy tiếng Jingjing đặt tách cà phê xuống và theo cậu vào phòng.

'Chà, tao chắc rằng mày có thể một khi mày điều chỉnh khẩu vị của mình về đàn ông', cô đề nghị cậu ấy, điều mà không cần thiết và cậu chắc chắn đã không yêu cầu điều đó.

'Jingjing, mày định thật sự ở lại đây à? Tao cần phải thay đồ'

'Tao vừa mới đuổi tình một đêm khỏa thân của mày ra khỏi căn hộ này. Tao có thể nói chuyện trong khi mày thay đồ', Jingjing khoanh tay và dựa vào tường. Cô nhướng mày nghi ngờ khi Gun mở tủ quần áo và bắt đầu thay đồ. Cậu cởi áo của mình ra và lấy một chiếc áo khác đã bạc màu. Nó trông giống như một chiếc áo của một thập kỷ trước và Jingjing không biết phần lớn số áo của Gun đã có là từ đâu. Người bạn thân của cô rất thời trang, nhưng đôi khi cậu ấy lại mặc một chiếc áo hoodie hoặc một chiếc sweater rõ ràng không vừa với kích cỡ của mình. Cô từng cho rằng nó phải thuộc về vài người trong số những người yêu cũ của cậu, nhưng quần áo bạn trai cũ của cậu thường bị vứt vào thùng rác và Gun chưa bao giờ để lại một dấu vết nào từ một chàng trai một khi cậu cắt đứt quan hệ với họ.

'Mày cần phải bỏ một vài trong số đó. Chúng trông cũ hết rồi', Jingjing chỉ ra trong khi cô đợi cậu ấy thay đồ xong.

'Để tao yên', Gun thì thầm khi nhìn vào gương. Cậu mặc một chiếc sweater cũ, quá khổ và bạc màu do giặt nhiều. Cậu biết có lẽ mình cần phải vứt bỏ một số quần áo cũ vì cậu có một đống quần áo mới rải rác khắp phòng, nhưng cậu không bao giờ có thời gian để vứt bỏ chúng, 'Mày coi sự lựa chọn của tao về đàn ông như cỏ rác và giờ mày đang coi quần áo của tao là rác. Sáng nay mày bị sao vậy?'

'Tao đã không ngủ đủ giấc bởi vì mày đang quất ai đó ngay bên kia phòng', Jingjing xấc xược chỉ ra, 'Ý tao là nếu mày không muốn nói về chuyện đó thì thôi, nhưng tao không tin mày khi mày nói không có chuyện gì xảy ra cả'

Giữa họ có một sự im lặng khi Gun tiếp tục nhìn vào chiếc áo sweater của mình – thứ mà cậu nhận ra thậm chí không phải của mình. Cậu ấy ghét giữ lại những thứ vớ vẩn của bạn trai cũ và cậu có thói quen vứt bỏ mọi thứ sau khi kết thúc một mối quan hệ. Nhưng có một chàng trai mà cậu không bao giờ có thể từ bỏ được, thậm chí không một dấu vết nhỏ nào về hắn.

Nó không còn có mùi như Off nữa. Nó có mùi giống cậu – hay chính xác hơn – nước xả vải của Jingjing. Cậu thường mặc quần áo của hắn ta vì nó có mùi của hắn. Cậu đã phát điên trong năm đầu tiên đại học tới mức thậm chí còn mua loại bột giặt mà Off thường dùng cho quần áo của hắn. Cậu hoàn toàn bị ảo tưởng và cậu ghét bản thân mình vì điều đó. Có lẽ cậu nên bỏ chiếc áo sweater này đi. Cậu đáng lẽ đã nên bỏ nó từ nhiều năm về trước.

'Mày biết không, mày nói đúng', Gun gắt gỏng lên khi cởi chiếc áo sweater ra, 'Tao nên thoát khỏi những thứ này'

Gun dành cả buổi sáng để chất quần áo cũ vào hộp. Rất may Jingjing có đủ hộp cũ để cho cậu ấy mượn. Tủ quần áo của cậu ấy chứa đầy quần áo, từ những món đồ thiết kế mà cậu bắt đầu sưu tập từ vài năm trước, cho đến một số quần áo cũ mà mẹ đã mua cho cậu nhân dịp sinh nhật.

Nhưng cậu nhận thấy những dấu vết ẩn giấu trong khắp các ngăn kéo của mình, những chiếc áo phông họa tiết bạc màu, những chiếc áo hoodie quá khổ và những chiếc áo len nỉ dài tay mà cậu đã không tự mình mua. Cậu thậm chí còn có cả những đôi tất cũ của hắn.

'Mày đã từng mặc rất nhiều quần áo rộng thùng thình ở trường trung học nhỉ?', Jingjing chỉ ra, bắt chéo chân khi nhìn Gun gấp một đống áo cũ và đặt chúng vào trong chiếc hộp được dán nhãn đại khái là 'đồ vớ vẩn trung học' ghi bằng chữ viết tay của cậu ấy.

Chúng không phải của mình, Gun nghĩ, nhưng cậu không thể nói to điều đó ra, bởi vì điều đó sẽ mở ra cả một đống câu hỏi từ người bạn thân của cậu. Và cậu biết Jingjing sẽ cảm thấy buồn lòng nếu cô phát hiện ra đống quần áo đó không phải của cậu. Cô ấy thậm chí còn không biết cậu có bạn trai ở trường trung học. Cậu đã nói với mọi người rằng cậu chưa bao giờ hẹn hò. Cô vẫn nghĩ Ssing là bạn trai đầu tiên của cậu ấy. Theo một khía cạnh nào đó, thì đúng là như vậy. Ssing rủ cậu đi chơi, cậu đã đồng ý và trong vòng một tuần sau vài lần hẹn hò, họ đã chính thức là một cặp.

Off chưa một lần nói với cậu rằng hắn yêu cậu. Hắn thậm chí còn không thừa nhận rằng hắn thích cậu. Rốt cuộc thì tất cả đều nằm trong đầu Gun.

Cậu chợt nhớ đến cuộc điện thoại của Alice. Nó đang khiến cậu phát điên. Tất nhiên, cậu cũng không thể nói với Jingjing điều đó. Cậu không muốn cô ấy biết rằng lý do khiến cậu hành động kì lạ như vậy là vì tin tức mà cậu không nghĩ mình sẽ nhận được cuối cùng đã xảy ra sau sáu năm, sau khi cậu bước tiếp với cuộc sống của mình. Cái tin tức cậu hằng chờ đợi đã đến với cuộc đời mà không hề được chào đón, một sự bất ngờ đến kinh ngạc khiến cậu đứng hình - giống như chính tên khốn Off đó - nó đã khiến Gun bối rối trong mơ hồ.
**********

- 10 thùng bia ăn mừng OPT có series mới mấy bà ơiiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro