16.3 Bữa tối hội ngộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bữa tối hội ngộ.

'Có nhớ khi chúng ta tổ chức bữa tiệc chia tay bất ngờ cho Off không?'

'Không bất ngờ gì lắm khi tên ngốc này đã đi nói với Off', Alice đánh vào tay New, cả hai tinh nghịch cãi nhau. Bữa tiệc đúng như những gì mọi người đã mong đợi - một cái cớ để mọi người quậy phá trước khi đại học bắt đầu. Off biết rằng Mike sẽ chuẩn bị lên đường vào đại học sớm một chút vì anh ấy cũng đã được nhận vào một học viện bóng đá, học viện yêu cầu anh ấy phải bắt đầu sớm hơn một chút so với những người còn lại. Jane cũng sẽ tham gia một hội thảo mùa hè ở Nhật Bản về diễn xuất trước khi bắt đầu năm đầu tiên đại học, vì vậy sự ra đi của Off là một cái cớ hoàn hảo để mọi người tụ họp bên nhau lần cuối.

Và điều đó còn không ngăn được mọi người quẩy tung nóc trong nhà của Off. Cảm ơn trời ba hắn đã đi công tác, nếu không Off sẽ bị giết vào sáng hôm sau.

'Phải thừa nhận rằng nó vui bỏ mẹ', Oab nói thêm, 'Tao chưa bao giờ thấy ai say như Gun'

'Đừng nhắc đến chuyện đó', Gun rên rỉ, nhưng tất nhiên, một khi chủ đề đã tập trung vào cái bữa tiệc chết tiệt đó thì mọi người đều phải nói về Gun.

'Tom và Jerry của cả nhóm cho đến phút cuối cùng', Oab gầm lên, khiến mọi người bật cười trừ Gun, người chỉ ngồi uể oải trên ghế. Cậu ấy trông thực sự xấu hổ và thậm chí không thể nhớ được một nửa sự việc hôm đó.

Off cười khẩy một chút. Không như Gun, hắn không say nên vẫn nhớ đêm đó rõ như ban ngày.

————————————

Ba Tuần Trước Khi Khởi Hành.

'Ngạc nhiên chưa!', Off nghe thấy tiếng thét lớn khi mở cửa vào nhà. Hắn ta đã lo ngại và gần như nguyền rủa khi một không khí tiệc tùng bất ngờ nổ ra trước mặt và hắn nhìn xung quanh thì thấy tất cả bạn bè đang tụ tập trong nhà với bóng bay khắp nơi. Hắn mỉm cười và giả vờ ngạc nhiên.

'Làm thế nào mọi người vào được nhà tao?', hắn hỏi mặc dù đã biết New được cho là đã 'trộm' chìa khóa dự phòng vào nhà hắn, nhưng thật ra hắn chỉ ném nó vào người kia và cảnh cáo cậu ta không được làm đổ bể bất cứ thứ gì.

'Bọn mình muốn làm cậu ngạc nhiên!', Alice mỉm cười, và Tay không thể không cười khúc khích trước vẻ mặt tự hào của mọi người, mà không biết rằng Off đã biết chuyện đó vài ngày trước.

'Được rồi, giờ Off đã ở đây, quẩy lên thôi!', Mike hét lên, trở thành người khuấy động mọi thứ trong nhóm. Anh ấy bật cái loa trong phòng và ngay lập tức, căn phòng tràn ngập âm bass nặng nề và tiếng nhạc ầm ĩ, khiến mọi người phải hét lên và hò reo.

Off bị mọi người lê đi khắp nơi, vòng quanh và nói chuyện trong tiếng nhạc ầm ĩ về lý do tại sao hắn lại chọn đi du học đại học. Hắn đưa ra những lời bào chữa mơ hồ, lảng tránh chủ đề một cách không khó khăn mấy khi mọi người đã bắt đầu có cồn trong người. Hắn muốn kiểm tra điện thoại của mình để xem Gun có đến không vì ban đầu hắn không nhìn thấy cậu bé cùng với những người còn lại.

'Này, Gun làm gì ở đây vậy?', Tay hỏi New và Off nghe thấy từ bên cạnh. Hắn ngay lập tức quay về phía Tay và New đang nhìn chằm chằm, và cậu ấy đã ở đó.

Gun đang mặc chiếc áo mà hắn đã mua cho. Hắn mỉm cười với chính mình. Chiếc áo vẫn còn rất rộng trên người cậu ấy, tệ hơn nữa là nàng tiên cá nhỏ được in một cách đáng ghét ở phía trước. Hắn thắc mắc tại sao Gun lại mặc nó trong tất cả mọi thứ ở tủ đồ của cậu. Nó khiến cậu ấy trông nhỏ nhắn hơn – nhưng chắc chắn là theo chiều hướng dễ thương.

'Cậu ấy nói muốn đến', New giải thích, 'Đừng đuổi cậu ấy ra ngoài nếu không tôi sẽ giết anh'

'Đó không phải là lựa chọn của anh', Tay trả lời lại, 'Là của Off'

Ngược lại, Off lại mừng vì mọi người đều bận rộn, quá mất tập trung nên không nhận thấy hắn đang tiến đến gần Gun ở góc phòng khách. Dù sao thì đèn cũng đã tắt, không có gì ngoài ánh nắng bên ngoài chiếu qua cửa sổ, nhưng khi mặt trời lặn, căn phòng dần tối lại.

'Lúc đầu tao thậm chí còn không để ý thấy mày', Off gọi ngay khi đứng trước mặt Gun, 'Sao mày không đứng cạnh Alice?'

'Sẽ rất kỳ cục', Gun trả lời, 'Rồi mày muốn tao làm gì? Ôm mày à?', nghe có vẻ hơi phòng thủ, nhưng Gun thực sự lo lắng về việc phải hành động như thế nào khi có người khác ở xung quanh họ.

'Mày không nghĩ việc tiếp tục che đậy là ngu ngốc sao?', Off nhẹ nhàng hỏi, giọng hắn gần như bị nhấm chìm giữa tiếng nhạc ồn ào, nhưng hắn đã nghiêng người đến gần Gun hơn một chút. Người kia ngay lập tức lùi lại một bước và nhìn quanh căn phòng. Hắn nhận thấy Gun đã trở nên lo lắng đến mức nào, liếc nhìn phía sau hắn để kiểm tra những người khác. Hắn không biết nhiều, nhưng hắn biết đủ rõ để đọc được vẻ mặt của một người không muốn bị bế tắc.

Off lùi lại, hơi thất vọng trước phản ứng của Gun.

'Mày biết không, mày nói đúng', Off lên tiếng, quay lưng đi, 'Nó sẽ rất kỳ quặc'

'Off, đợi đã-', Gun gọi hắn, nhưng chàng trai đã lướt vào nhà bếp, được Mike và Fiat ôm lấy, kéo đi xa khỏi cậu. Đã quá muộn, cậu không thể tham gia cùng họ trong bếp, họ sẽ hỏi quá nhiều câu hỏi. Cậu bực tức túm lấy tóc mình và nhìn quanh phòng khách, thấy các cô gái đang nhảy nhót với nhau trong khi các chàng trai thì la hét ầm ĩ từ trong bếp. Cậu cảm thấy hơi lạc lõng và thở dài trong thất vọng.

Cậu không có ý tổn thương Off. Mọi thứ vẫn còn quá căng não đối với cậu.

Ánh mắt cậu rơi vào những chai bia trên bàn cà phê và không chút do dự, cậu cúi xuống cầm lấy một chai. Cậu lờ đi cái mùi khó chịu khi nhấp một ngụm lần đầu tiên. Cậu đã ho sau cái nóng rát ban đầu của chất lỏng chảy xuống cổ họng, khiến cậu quằn quại.

'Ồ, mày vừa uống bia à?', một trong số các cô gái hỏi thăm khi nhận thấy Gun vẫn ở trong phòng khách với các cô ấy, khuỵu gối xuống trước bàn cà phê.

'Cẩn thận đó', Alice cảnh báo Gun, 'Mày chưa từng uống chất cồn trước đây. Mày có thể bị say'

'Tao sẽ ổn thôi', Gun nhăn mũi và cắn môi. Cậu không muốn bị đối xử như một đứa trẻ, ngay cả khi cậu là người nhỏ nhất trong phòng. Cậu có khả năng uống nhiều như họ và cậu muốn chứng minh điều đó. Những cô gái khác so với vẻ mặt lo lắng của Alice, thì thay vào đó, họ cổ vũ cậu và đẩy một chai bia khác cho cậu, hát theo một bài hát mà cậu không biết.

————————————

'Vậy, tụi mày muốn cược rằng Off sẽ kiếm cho mình một cô bạn gái nước ngoài khi cậu ta đến London không', Oab cười khúc khích khi họ hò reo cạn ly, mọi người đều cá cược vào những gì Off có thể làm ở London. Những lời chửi rủa ầm ĩ theo sau khi hắn phủ nhận tất cả, lắc đầu và cười thầm một mình khi nhấp thêm một ngụm nữa.

'Tao đến đó để học, bọn ngu', Off trợn tròn mắt, 'Tao không ở đó để làm chuyện ruồi bu'

'Bọn tao đều biết là dù sao đi nữa thì đó cũng là điều mày sẽ làm', Oab nói đùa, lời trêu chọc được ủng hộ bởi những chàng trai khác cũng cười theo anh ấy.

Tay tinh nghịch lắc vai, cười khúc khích cùng họ và thậm chí còn tham gia vào một số trò đùa, và Off, như mọi khi, cũng xuôi theo họ. Hắn cười khi cần thiết và cạn ly khi được yêu cầu, nhưng hắn đang nghĩ về phản ứng theo bản năng của Gun khi hắn cố gắng bước lại gần cậu. Rõ ràng, trước mặt tất cả những người họ biết, Gun sẽ cảm thấy khó xử, nhưng hắn không nghĩ cậu sẽ cảm thấy không thoải mái khi ở bên mình – như thể cậu không muốn bị nhìn thấy đi cùng hắn. Hắn không biết mình nên cảm thấy buồn hay có lẽ hắn đã phản ứng thái quá. Rốt cuộc thì hắn là gì đối với Gun?

'Off!', Alice chạy vào bếp đến chỗ các chàng trai, trông có vẻ lo lắng, 'Off, đến giúp tôi'

'Gì vậy?', hắn tự hỏi tại sao cô gái ấy lại chạy vào và làm gián đoạn cuộc trò chuyện của họ.

'Gun... Cậu ấy say rồi'

'Cậu đùa đấy à?', Arm hỏi cô ấy và đến bên cạnh cô, nắm lấy tay cô khi họ lao trở lại phòng khách. Off chạy theo họ, đẩy cửa mở và nhìn thấy những cô gái còn lại đang cố gắng giữ lấy Gun, người đang lảo đảo xung quanh.

'Gun', Off tiến lại gần, giữ lấy cánh tay cậu khi người kia đang loạng choạng ngã xuống đất, 'Gun, coi nào, đứng dậy', hắn ra hiệu cho cậu bé bám lấy mình, nhưng khi Gun chớp mắt mở ra, cậu nhận ra Off và vùng vẫy khi hắn chạm vào.

'Buông tao ra', cậu ấy rên rỉ, môi dưới sưng tấy và má đỏ bừng, 'Tao không muốn... tao không muốn...', cậu ấy lắp bắp loạn xạ, lúng túng trong từng câu chữ và đẩy Off ra khỏi người cậu. Nhưng người kia khỏe hơn, tay giữ chặt cánh tay cậu, kéo cậu về phía cầu thang khi cậu tiếp tục la hét và làm loạn.

'Ai cho cậu ta đồ uống có cồn vậy?', Off chửi rủa, để rồi Alice thông báo rằng Gun chính là người đã chụp lấy chai bia trước. Chỉ sau vài chai, Gun hành động như thể cậu đã uống cả một thùng. Nếu là dịp khác thì có lẽ chắc cậu ấy sẽ thấy vui vẻ.

'Cậu có cần giúp không?', New đề nghị, chạy đến chỗ bạn mình và lau mồ hôi đang lấm tấm trên trán, 'Cậu ấy chưa bao giờ uống đồ uống có cồn trước đây'

'Tôi có thể thấy điều đó', Off thì thầm trong khi kéo Gun, 'Tôi sẽ chăm sóc cậu ấy'

'Không ai sẽ chăm sóc cho tao cả!', Gun đột nhiên hét lên, vung tay và vô tình trúng vào mặt Off, 'Đặc biệt không phải là một kẻ ích kỷ khốn nạn như mày'

'Tôi tưởng cậu đã nói rằng cậu ấy sẽ không gây chuyện mà?', Arm thì thầm với Alice, rõ ràng là không thích thú với cái cách Gun đột ngột hành động thậm chí sau khi họ đã cho phép cậu ấy tham dự bữa tiệc chia tay này.

'Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với cậu ấy nữa', Alice trả lời, siết chặt tay Arm trong tay mình khi cô nhìn một cách đầy lo lắng. Cô biết Gun uống bia là một ý tưởng tồi và cô tự trách mình vì đã không ngăn cản cậu ấy sớm hơn.

Off, bất chấp những lời nói cay nghiệt của Gun, vẫn cố gắng kéo cậu bé say xỉn lên cầu thang về phía phòng của mình. Tiếng nhạc vẫn ầm ĩ nhưng may mắn thay họ đã tránh được cái nhìn chằm chằm của người khác. Off mở cửa phòng ngủ ra, đóng sầm nó lại và gần như bế Gun về phía phòng tắm riêng.

'Nếu mày nôn trong phòng tao, tao sẽ giết mày', Off đe dọa cậu, biết rằng nếu ai đó say đến mức này thì việc nôn mửa sẽ là giai đoạn tiếp theo. Gun lắc lư một chút, lần này tay cậu giật mạnh tóc mình khi cố gắng đứng thẳng.

'Đồ khốn nạn', Gun lẩm bẩm, giọng cậu nhẹ nhàng khi bắt đầu nấc lên một chút, 'Sao mày lại có thể không biết...'

'Biết cái gì?', Off rên rỉ khi nhanh chóng kéo Gun vào phòng tắm. Hắn không biết liệu Gun có nói hết câu hay không, nhưng tất cả những gì hắn làm là nhắm mắt lại khi Gun quỳ trước bệ toilet và một âm thanh ồ ạt tràn ngập khắp căn phòng.

Off ghét nhìn thấy cảnh nôn mửa. Hắn cũng ghét phải nghe nó nữa, hắn muốn đóng sầm cửa lại và để Gun ở trong đó, nhưng thay vì vậy, hắn đặt tay lên lưng cậu, vỗ nhẹ vào đó và chờ cho ra hết chất cồn trong người Gun.

'Thằng chó má', Gun rên rỉ, mặt cậu đổ mồ hôi và cổ họng có vị chua rát, 'Mày cứ làm thế này... Với tao...'

'Gun, mày say rồi', Off thông báo với cậu, 'Bình tĩnh và nôn ra hết đi. Tao sẽ giúp mày tắm rửa'

'Tao ghét mày', Gun rên rỉ, siết chặt bụng và tựa đầu vào thành bồn cầu, 'Tao ghét mày bỏ mẹ'

'Được rồi', Off gật đầu, bình tĩnh trả lời Gun khi hắn lấy một chiếc khăn tắm và bật vòi nước, nhúng nó vào nước lạnh, 'Mày ghét tao, chúng ta biết điều đó', hắn thì thầm. Hắn không muốn tranh cãi với Gun, nhất là khi cậu đang trong tình trạng này, nên thay vào đó, hắn dùng ngón tay chải lại tóc cậu, nhìn Gun khi hắn lấy khăn ẩm lau miệng cho cậu, 'Mày ghét tao nhiều bỏ mẹ như vậy, nhưng điều đó không có nghĩa là mày phải say xỉn', hắn nói thêm, 'Bây giờ mày chỉ đang hành xử ngu ngốc thôi'

'Không, mày mới là ngốc', Gun rên rỉ, giọng cậu gần như thì thầm, 'Mày thật ngu ngốc khi không biết'

'Không biết cái gì?', Off nhìn xuống và thấy dưới vạt áo Gun có vết bẩn và hắn đưa tay xuống lấy khăn lau đi nhưng có vẻ như nó không chịu bay hết. Gun thậm chí còn không trả lời câu hỏi của hắn, cũng không có dấu hiệu giải thích lý do tại sao cậu lại đột nhiên nổi giận với Off. Chính cậu là người đã rút lui trước mặt mọi người, trong hoàn cảnh đó, Off lẽ ra mới là người phải buồn một chút mới đúng.

Hắn có thể nghe thấy tiếng Gun nấc lên lần nữa và hắn giữ cậu ấy lại, đảm bảo rằng cậu sẽ không bị ngã, 'Gun, lại đây', hắn thì thầm, vuốt tóc cậu ra sau. Hắn nín thở nhắm mắt lại, nhưng do mất cảnh giác nên hắn đã không nhận ra đầu Gun cách bồn toilet quá xa và phải đến khi cảm nhận được một thứ gì đó ấm nóng chạm vào chân mình, hắn mới có dũng khí mở mắt ra và nhìn xuống.

'Gun', Off gọi cậu, nhìn xuống để thấy Gun đã nôn hết lên áo cậu và trên sàn nhà. Hắn không phàn nàn, không la hét cũng không trách móc Gun, hắn chỉ đơn giản lấy thêm khăn tắm và bắt đầu lau người cho cậu bé, cởi áo ra và để cậu nôn xong trước khi lau đôi môi cậu. Hắn thậm chí còn không thèm lau vết nôn trên người mình, chỉ tập trung vào chàng trai rõ ràng đã uống quá nhiều trong lần đầu tiên uống bia, 'Giờ mày ổn chưa?', hắn tiếp tục hỏi, xoa lưng cho cậu và đảm bảo rằng cậu đã sạch sẽ trước khi kéo cậu về phòng và lên giường của mình.

'Mày không nên uống nhiều như vậy', Off cười thầm khi Gun đã bình tĩnh lại. Hắn vẫn có thể nghe thấy cậu ấy đang lẩm bẩm điều gì đó, nhưng lúc này cậu ấy không nói được thứ ngôn ngữ nào cả, chỉ rên rỉ và than vãn khi gục đầu vào gối của Off. Hắn gấp chiếc áo bị bẩn mà Gun mặc lại và lấy một chiếc khác từ tủ quần áo của mình. Ban đầu nó hơi trắc trở và hắn đã cố gắng để không di chuyển Gun quá nhiều, nhưng may mắn thay hắn cũng đã mặc nó vào được.

'Mhhm', hắn nghe thấy Gun càu nhàu, nhưng đó là tất cả những gì cậu có thể nói được khi cơ thể đã bị mất nước và đầu óc quay cuồng.

'Mày ghét tao', Off thì thầm, nhìn cái cách mà Gun nằm trên giường mình, nghiêng đầu sang một bên, 'Tao biết mày ghét tao', hắn khẽ thở dài, từ từ quỳ xuống trước giường của mình, đặt lòng bàn tay lên má người nhỏ hơn.

'Mày ghét tao, nhưng tao yêu mày', hắn thì thầm, giọng gần như không thể nghe rõ. Nó trôi qua như một cơn gió, cảm xúc của hắn lộ rõ nhưng Gun không thể nhìn thấy được. Hắn đã hy vọng có lẽ bữa tiệc này sẽ là cơ hội để hắn nói với Gun và mọi người rằng hắn thích cậy ấy. Đó là điều duy nhất hắn muốn làm trước khi rời đi. Nhưng thay vào đó, hắn lại nhìn Gun ngủ say trên giường, mùi nôn mửa và mùi cồn xung quanh họ. Tay hắn vẫn đặt trên má Gun và hắn muốn giữ chúng ở đó, để giữ lấy cậu thêm một chút nữa, nhưng hắn biết mọi người ở tầng dưới đang lo lắng. Vì vậy, hắn đứng dậy thay quần áo, cuối cùng cũng lau vết nôn trên người rồi rời khỏi phòng, sẵn sàng giải thích với mọi người rằng Gun vẫn ổn và đang ngủ.

Gun thì đã hoàn toàn ngất lịm để có thể nhận ra bất kỳ hành động nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro