6.5 Năm tháng vào năm cuối cấp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm tháng vào năm cuối cấp

Gun đang mơ màng trong thư viện nên không nghe thấy tiếng ghế kéo đến bên cạnh. New nhìn xuống người bạn của mình, uống cà phê của cậu trong khi vẫy tay trước mặt Gun nhưng người kia dường như không có dấu hiệu hiện diện ở đây. Anh cười nhẹ và đập tay xuống bàn, khiến các học sinh xung quanh phải lườm nguýt, nhưng ít nhất điều đó cũng khiến Gun hoàn hồn.

'Sao rồi?', anh ấy hỏi, 'Có điều gì trong đầu mày muốn chia sẻ không?'

'Không', Gun trả lời nhanh chóng, điều này khiến cậu nghe có vẻ còn đáng ngờ hơn. New nhếch mép cười với cậu và im lặng ngồi bên cạnh cậu. Anh ấy không nói gì cả. Anh ấy hiểu Gun quá rõ đủ để biết rằng cậu sẽ trốn như một con rùa nếu anh quấy rầy cậu để nói chuyện, vì vậy anh ấy chỉ nhìn xuống điện thoại, đợi Gun bộc phát và nói cho anh biết cậu ấy đang nghĩ gì.

'Từ khi nào mày phát hiện ra mình là gay vậy?'

Ồ. Đó không phải là điều mà New đã mong đợi. Anh gần như sặc sụa vì đồ uống của mình khi ngước nhìn Gun.

'Sao mày lại hỏi vậy?'

'Chỉ hỏi vậy thôi'

'Chà...', New bắt đầu, 'Tao nghĩ là tao luôn biết điều đó'

'Nhưng... Có khoảnh khắc nào nó bùng nổ không?', Gun hỏi, 'Giống như một quả bom? Và sau đó mày chợt nhận ra nó?

'Ờ...', New không thể nhớ, 'Tao có lẽ đã thích ai đó hồi tiểu học', anh trả lời, không thực sự chắc chắn đó có phải là bước ngoặt chính của anh hay không, nhưng nó đã khơi dậy rất nhiều câu hỏi mà khi còn nhỏ anh không biết phải tìm kiếm câu trả lời từ ai. Có lẽ việc phải lòng một ai đó là điều khiến anh ấy bắt đầu tìm kiếm câu trả lời, 'Tao nghĩ là khi mày bị thu hút bởi một ai đó, nó khiến mày thực sự phải suy nghĩ, đúng không?'

'Hmm', Gun ậm ừ, gật đầu với câu trả lời của New. Cậu dựa vào ghế và cắn đầu bút, tự hỏi liệu điều đó có áp dụng được cho mình không?

————————————————

Toàn trường náo loạn cả buổi sáng trước tin Off bị đình chỉ học. Lớp chủ nhiệm của hắn đang dồn dập tấn công Arm và Tay với những câu hỏi mà họ không thể trả lời. Làm sao họ có thể khi họ cũng không biết rõ toàn bộ câu chuyện. Một phút trước Off đã đến trường sớm, ngay phút sau hắn đã túm cổ áo Pete và đấm vào mặt anh ta. Các bạn cùng lớp của họ không biết Pete đã làm gì hay nói gì để xứng đáng nhận được cú đấm đó, nhưng cả lớp đều biết Off quá rõ rằng hắn sẽ không bắt đầu cuộc chiến trừ khi bị khiêu khích. Và nó phải thật sự rất quá đáng thì mới có thể làm hắn mất kiểm soát.

Gun bước vào lớp khi chỉ còn năm phút nữa là chuông reo, cậu ngồi ở ghế phía trước và đeo tai nghe, không để ý đến việc lớp chủ nhiệm đang bàn tán. Cậu tạm dừng list nhạc của mình, mở túi để lấy sách ra thì thấy chưa có ai ngồi vào ghế của mình. Cậu tò mò quay ra phía cuối lớp.

'Tại sao Off lại đấm cậu ta?'

'Tao không biết', Arm nói với họ, 'Off chỉ đang nghịch điện thoại và sau đó đột nhiên kéo Pete ra ngoài hành lang. Tao thậm chí không thể làm gì được, nó diễn ra quá nhanh'

Gun nghe thấy tên Off trong cuộc trò chuyện và với những đoạn thảo luận ngắn mà cậu ấy có thể nghe được, cậu đã ghép lại với nhau rằng chắc hẳn đã có một cuộc chiến xảy ra trước khi cậu đến đây.

'Này', cậu ấy đưa tay ra và vỗ nhẹ vào cánh tay Nanon, 'Có chuyện gì vậy?'

'Off đã đánh nhau với Pete', Nanon giải thích, 'Không ai biết tại sao và bây giờ cả hai đều đang ở phòng Hiệu trưởng. Có người đi ngang qua và nói rằng họ tình cờ nghe được Hiệu trưởng nói Off có thể bị đình chỉ'

Đình chỉ? Sự lo lắng hiện rõ trên nét mặt của Gun khi cậu cau mày nhìn bạn của Off. Họ cũng đang rất lo lắng. Tất nhiên, Off Jumpol là một kẻ chuyên gây rắc rối, hắn đã từng bị cấm túc nhiều lần chỉ vì làm ồn hoặc đi học muộn. Nhưng điều bất ngờ là, mặc dù không thèm quan tâm đến cách cư xử của mình, hắn ta vẫn có đủ lý do để không đấm ai đó vô cớ.

————————————————

'Off, tôi biết tại sao em cảm thấy tức giận, nhưng bạo lực không bao giờ là câu trả lời', Hiệu trưởng Panhan la mắng hai học sinh đứng trước mặt cô khi đang giải thích tình huống, giáo viên chủ nhiệm của họ đã kéo tai cả hai đến văn phòng của cô trước khi cô kịp cởi áo khoác của mình ra. Nhìn thấy Off đã không còn là chuyện gì ghê gớm lắm, cậu học sinh vẫn ngồi yên trên ghế sau nhiều năm vướng vào rắc rối nhưng đây là lần đầu tiên hắn bị lôi ra trước vành móng ngựa vì đấm bầm mắt một học sinh khác.

'Nếu cậu ta còn trêu chọc New hoặc Tay một lần nữa, tốt nhất cô nên tin rằng em sẽ tiếp tục đấm vào mặt cậu ta', Off quay lại và nhổ vào mặt Pete, khiến người kia phải chửi thề lại với hắn.

'Nói chơi thôi mà, thằng chó'

'Ăn nói cẩn thận. Cả hai đứa', Hiệu trưởng Panhan đập tay xuống bàn, 'Cả hai người đều sai. Pete, chính xác thì em đã nhắn tin gì cho New?'

'Không có gì ạ', Pete khịt mũi, rõ ràng không thấy có lỗi gì trong hành động của mình, 'Và em không biết tại sao tên mách lẻo đó lại chụp màn hình và gửi nó cho tên đần kia'

'Bởi vì cậu ấy biết tao sẽ giết mày', Off cãi lại, 'Hiệu trưởng Panhan, khi Tay nói cậu ấy sẽ công khai, cô đã hứa với cậu ấy rằng nhà trường sẽ không chấp nhận bất kì sự kỳ thị người đồng tính nào, nên em không biết tại sao cô vẫn chưa loại trừ thằng chó khốn nạn này'

'Chính xác thì cậu ấy đã nói gì?', Hiệu trưởng Panhan hỏi lại, không biết nên trừng phạt Pete như thế nào nếu cô không biết cậu ấy đã làm gì. Off đảo mắt và mở khóa điện thoại, ném nó lên bàn của cô và cô nhìn vào cuộc trò chuyện trên ảnh chụp màn hình diễn ra giữa New và Pete. Cô đọc qua xuyên suốt những lỗi chính tả và tiếng lóng và tìm thấy từ ngữ như đâm vào ngực mình. Cô lập tức ngước nhìn Pete.

'Pete, em thực sự đã gửi cái này à?'

'Nó chỉ là một trò đùa thôi'

'Chà, tôi không thấy đó là một trò đùa', vẻ mặt cô ấy thay đổi, nghiêm nghị và tức giận, 'Tôi có thể dễ dàng phạt em hai tuần đình chỉ vì tội bắt nạt một bạn học'

'Em không bắt nạt cậu ta!'

'New rõ ràng cảm thấy không thoải mái với cách lựa chọn từ ngữ của em nên đã gửi nó cho bạn bè của mình để được giúp đỡ', Hiệu trưởng Panhan thốt lên. Off cười khúc khích và lè lưỡi với Pete, 'Và đừng nghĩ rằng em cũng thoát tội Jumpol Adulkittporn', cô ấy cũng chỉ vào Off, 'Em cũng bị đình chỉ. Trong ba ngày'

'Cô đang đùa em đấy à'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro