Chap 1: Play boy Kenma

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-A ! Đói bụng quá đi mất !

Giờ nghỉ trưa mong ngóng mãi đã đến rồi .Như thường lệ ,tôi mở hộp cơm đang đặt trên bàn ra ,bên cạnh một hộp sữa nho nhỏ .Đi học đúng là phiền chết được ,niềm vui duy nhất trong cuộc sống trường lớp của tôi là được ăn trưa với Hinata và Yamaguchi - hai cậu bạn cùng lớp mới thân.

Tôi là Kageyama Tobio - năm nhất ,vừa bước chân vào ngưỡng của cao trung hồi tháng Tư năm nay. Tuy mới nhập học chưa đầy ba tháng ,nhưng tôi cũng đã kết bạn được với khá nhiều bạn ,cuộc sống mỗi ngày đều vô cùng vui vẻ.

Điều khiến tôi phiền não nhất hiện giờ chính là dáng người thấp bé cộng thêm gương mặt như trẻ con của mình ,nhìn sao cũng thấy nhỏ hơn tuổi thật. Tôi không thuộc dạng thông minh ,cũng chẳng đẹp trai ngời ngợi gì cho cam (ngoài việc tôi là một cường thụ đích thực) ,sở trường lại càng chẳng có ,ước mơ về tương lai chỉ là con số 0 tròn trĩnh.

Từ thời sơ trung đến giờ ,cuộc sống của tôi cũng bình thường như bao học sinh cùng trang lứa khác .Tôi cũng có bạn bè ,và....cũng từng hẹn hò .Nhưng cuộc tình nào cũng kết thúc chỉ sau khoảng thời gian ngắn ngủi.

Tình yêu thực sự là gì ,tôi không biết .Thứ duy nhất tôi hiểu chỉ là những mối tình chóng vánh trôi qua .Tôi đã từng cho rằng không yêu cũng không sao ,ấy vậy mà ngay lúc ấy ,tôi đã gặp được anh.

Cuộc sống của em những tưởng sẽ êm đềm trôi qua như thế ,vậy mà lại thay đổi vì gặp anh.

Như thường lê tôi ,Hinata và Yamaguchi lặng lẽ tập trung vào phần cơm của mình.Tại sao mọi người đều im lặng không nói năng gì trong lúc ăn thế nhỉ?

Ngay lúc đó ,cửa lớp học lạch xạch mở ra ,một tên con trai bước vào ,hai tay đút túi quần,sải bước thoăn thoắt tiến lại gần chỗ chúng tôi.Tên đó đứng trước mặt ba đứa ,bắt chuyện bằng giọng điệu bông đùa :

-Xin chào ! Tôi tên Kenma .Học ở ngay lớp 2 ,mấy cậu biết tôi không ?

Ba đứa bọn tôi khẽ đưa mắt nhìn nhau rồi vờ như không biết gì ,tiếp tục tập trung vào phần ăn của mình .Vừa chân ướt chân ráo vào trường ,bọn tôi đã nghe hàng tá lời đồn đại tai tiếng về tên Kenma này .Đại khái là hắn thay người yêu như thay áo ,là một tay chơi chính hiệu.Mà cũng phải thôi ,ai bảo cái tên Kenma này mỗi ngày đến trường là lại cặp với một đứa con gái hay một cậu con trai khác (bạn nào là thụ thôi ), làm sao tránh được lời đồn.

"Cẩn thận với tên Kenma đó nha !"

"Ai mà bị Kenma để mắt thì có chạy đằng trời."

Những lời khuyên như thế này ,hầu như học sinh nào cũng nghe qua...

Kenma có gương mặt ưa nhìn ,tướng tá cũng cao ráo (mỗi tội lùn hơn tôi :))),tóc nhuôm vàng trông có vẻ đã mấy tháng chưa nhuộm lại , còn ánh mắt đờ đờ nhìn chằm chằm đối phương như xuyên thấu hết thảy .Đúng là mẫu người có nhiều điểm khiến người khác phải xiêu lòng.Vấn đề là nhân cách của anh ta...

Cái tính tình ngả ngớn này chẳng biết có thể thay đổi không nữa .Nhưng có lẽ đó lại là một trong những nguyên do khiến người ta mê mệt anh ta.Vì đã được nghe những lời đồn tai tiếng ấy nên đương nhiên chúng tôi cũng không muốn dây vào làm gì.Cứ thế, ba người bọn tôi giả vờ không biết đến sự tồn tại của Kenma ,cắm cúi ăn cho xong bữa trưa.

-Ồ ,lơ tôi đấy à ? Kết bạn với tôi đi ! Chúng ta trao đổi số điện thoại nhé !

Rõ ràng bọn tôi đã không thèm đoái hoài ,sao tên đó vẫn không có chút xíu ý định bỏ cuộc vậy nhỉ? Cố nén sự bực dọc trong lòng vì bị làm phiền ,tôi nắm chặt lấy hộp sữa dâu bên cạnh mà rít mạnh một hơi.Trong bầu không khí im ắng ,Hinata đột nhiên cất tiếng:

-Chậc ,biết làm sao bây giờ ? Thôi được rồi! Trao đổi thì trao đổi!

Tôi và Yamaguchi sửng sốt ,mắt mở to nhìn nhau.Một khung cảnh không thể tin được đập vào mắt ,Hinata đang vui vẻ trao đổi số điện thoại với Kenma. Sau khi thấy Kenma hài lòng bước ra khỏi lớp học, tôi mới nghiêm túc hỏi HInata:

-Sao cậu lại cho tên tào lao ấy số điện thoại? Sẽ gặp rắc rối đó!

Hinata đáp lại sự lo lắng của tôi bằng một câu tỉnh rụi:

-Bởi vì tớ thích những người đẹp trai mà!

Ngược lại với tôi, Hinata là một nam sinh có gương mặt vô cùng dễ thương. Cậu ấy rất có gu ăn mặc ,đặc biệt là mái tóc cắt ngắn màu cam nổi bật ,thế nhưng đường tình duyên lại không được suôn sẻ. Cậu ấy toàn hẹn hò với mấy tên lông bông, thiếu đứng đắn nên chẳng bao lâu lại đường ai nấy đi.

-Hinata ,cậu đừng thật lòng với loại người như vậy đó.

Đối mặt với vẻ nghiêm túc lo lắng của Yamaguchi ,Hinata chỉ hời hợt đáp:

-Đừng lo, không sao đâu mà.

Hôm đó, sau khi tan học về, đang thư thả ngồi xem ti vi trong phòng ,đột nhiên tôi nghe tiếng chuông điện thoại vang lên ,không những vậy còn là từ số điện thoại lạ. Ai thế nhỉ? Bình thường có số lạ nào gọi cho mình đâu. Tôi cầm máy lên trong tâm trạng bất an.

- A lô?

- ....

Đối phương không trả lời.

- A lô?

Tôi gom hết dũng khí hỏi lại lần nữa. Đap lại là tiếng ngắt máy, rồi ấm thanh "tít...tít..." liên hồi.

Là quấy rồi ư? Hay là gọi nhầm số nhỉ?

Reng...reng...

Chuông điện thoại lại vang lên. Trên màn hình hiện số gọi đến trùng với số ban nãy. Tôi đoán đối phương sẽ tiếp tục im lặng nhưng vẫn thử nghe máy.

- A lô?

- A...A lô...

Từ phía đầu dây bên kia tôi nghe thấp thoáng một giọng nam xa lạ.

- Ơ? Ai thế?

Đột nhiên đối phương lớn tiếng trả lời khiến tôi muốn thủng màng nhĩ.

- Kageyama? Xin lỗi, sóng hơi yếu! Kenma nè! Nhớ không? Người mà trưa nay có bắt chuyện với cậu đó!

Gì?! Kenam? Cái tên Kenma thay người yêu như thay áo đó sao? Cái tên Kenma hôm nay mới trao đổi số điện thoại với Hinata đấy à?

Hiện giờ trong đầu tôi rất hoảng loạn, không biết phải ứng xử thế nào. Trong hoàn cảnh như thế nào thì tôi biết tìm từ nào để đáp lại đây. Đúng rồi, hay tôi cứ cúp điện thoại cho xong, Tôi sắp sửa ấn nút ngắt máy thì Kenma lại bắt chuyện.

- Đột nhiên gọi điện đến khiến cậu giật mình ,xin lỗi nha! Tôi được Hinata cho số của cậu đấy. Chúng ta kết bạn nha!

Thì ra là thế. Lại là Hinata tự tiện cho số điện thoại của tôi. Hán đã nói thế thì làm sao tôi từ chối cho được! Tôi vừa nghĩ ngày mai mình phải phạt đấm Hinata như thế nào cho bõ tức vừa giả bộ bình tĩnh trả lời:

- Thế...có chuyện gì không?

- Thì...kết bạn với tôi nha! Nè, làm ơn đi!

Ngả ngớn, ngả ngớn quá rồi. Nói thật là tôi không nghĩ tên này lại ngả ngớn đến mức đó.

- Được rồi. Tạm biệt

Sau khi buộc phải đồng ý kết bạn trong bực bội, tôi đơn phương ngắt điện thoại. Vì tôi có thể tưởng tượng được việc đáng hận nhất là không biết đến lúc nào mới có thể cúp máy được nếu không đồng ý với hắn. Số điện thoại của Kenma....thôi thì cứ lưu lại.

Âm thanh đáng ghét của chiếc đồng hồ báo thức khiến tôi choàng tỉnh, hôm nay lại phải đến trường. Lúc đeo giày ở sảnh ngoài ,bắt gặp một bóng dáng quen thuộc của Hinata, tôi tức tốc chạy đến chỗ cậu ta.

- A ,Kageyama, chào buối sáng!

- Chào buối sáng! Hinata boke, cậu bị điên à?! Không được tự tiện cho số điện thoại của tôi. Hôm qua Kenma đã gọi điện cho tôi đấy!

- Xin lỗi ,cũng tại Kenma cứ lải nhải số của cậu. Tớ sẽ đãi cậu gì đó ,bỏ qua đi nha!

Liếc nhìn khuôn mặt bình tĩnh như không có gì của Hinata, tôi hít một hơi thật sâu.

Từ sau hôm đó, hầu như ngày nào Kenma cũng đều gọi điện hoặc nhắn tin cho tôi. Ở trường tôi theo học ,lúc bấy giờ số người có điện thoại di động như bây giờ rất ít, hầu như mọi người đều sử dụng loại điện thoại khác là PHS. Nó có chức năng P mail và P mail DX. P mail cho phép có thể soạn tin nhắn trong khoảng 15 kí tự chữ cứng, còn P mail DX cho phép soạn tin nhắn dài hơn như điện thoại di động thông thường. Bình thường, hầu như ai cũng sử dụng P mail, còn P mail DX là để soạn thư có nội dung quan trọng.

Tin nhắn được gửi đến từ Kenma, lần nào cũng có nội dung giống nhau, lúc nào cũng vỏn vẹn hai dòng

" Khỏe không? "

" Giờ cậu đang làm gì thế? "

Thoạt đầu, dù nội fung ngắn gọn, tôi cũng chịu khó nhắn tin trả lời, sau đó thì thấy phiền quá nên không thèm nghe điện thoại hay hồi âm nữa.

Vì Kenma học ngay ở trên tầng trên nên nhiều khi cũng có chạm mặt ở hành lang, cầu thang, nhưng tôi đều tránh mặt. Dĩ nhiên không phải tôi thì ghét gì Kenma. Chỉ là tôi cảm thấy phiền phức. Việc Kenma dường như mỗi ngày đều liên lạc với tôi cũng là một trong số những lý do. Hơn nữa, lý do quan trọng khiến tôi không trả lời là vì nghe được Hinata, cậu bạn đang đến ý đến Kenma, nói xấu sau lưng tôi là " thằng đĩ thản nhiên qua lại với người yêu của bạn thân. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro