Chap 2: Tình yêu chớm nở

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi cứ tiếp tục trải qua những ngày tháng khổ sở như thế, kỳ nghỉ hè đầu tiên từ khi bước vào cao trung rốt cuộc cũng đến. Vào một buổi sáng râm ran tiếng ve , Iwaizumi ,đàn anh thời sơ trung đến nhà tôi chơi. Chúng tôi đã cùng nhau rong chơi suốt cả mùa hè. Iwaizumi là người đàn anh quan trọng và tận tình mà tôi có thể tâm sự hết mọi phiền não trong lòng. Hôi sơ trung, bọn tôi cũng thường xuyên bày trò phá phách ở trường. Có thể gọi chúng tôi là " đôi bạn cùng xấu "cũng không sai. Ngày hôm đó, khi chúng tôi đang phấn khích trò chuyện thì tiếng âm báo cuộc gọi vang lên ,cắt ngang cuộc trò chuyện của chúng tôi.

- Xin lỗi Iwaizumi-san ! Em đi nghe điện thoại chút .
- Không sao!

Khi nhìn màn hình, cuộc gọi đến từ số lạ. Có lẽ không lẽ không phải từ PHS mà từ điện thoại bàn.

- Em không nghe mấy à?!

Iwaizumi vừa khó hiểu vừa đưa mắt nhìn vào PHS.

- Kệ đi Iwaizumi-san. Em ghét nghe máy số lạ gọi đến lắm !

Tôi vừa nói xong, vừa định ngắt điện thoại thì Iwaizumi đã nhanh tay chộp lấy PHS, thay tôi nhận điện thoại.

- A lô? Tôi là bạn của Kageyama. Ừ, kiếm Kageyama sao? Giờ tôi chuyển máy đây!

- Người đó nói là bạn ở trường. Không phải người lạ đâu!

Iwaizumi vừa che điện thoại để không cho đối phương nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hai chúng tôi vừa thì thào nói nhỏ rồi đưa PHS qua. Hết cách, tôi đành phải nhận điện thoại.

- A lô?

- A lô ,anh đây! Kenma đây! Tobio cứ tránh anh suốt, hơi buồn đấy! Thật là muốn khóc quá!

Gì chứ?! Cái tên ầm ĩ hưng phấn này là...Kenma!

- Có chuyện gì? - Tôi lạnh lùng đáp.

- Lại nữa rôi. Tobio đừng lạnh lùng quá. Anh đã làm gì Tobio chứ? Không có làm gì hết nhé!

Anh ta say rượu hay sao mà cứ huyên thuyên thế này?

- PHS của anh bị cắt mất rồi. Giờ anh đang gọi điện từ nhà Oikawa đó! Thông minh lắm đúng không? Giờ anh sẽ chuyển máy cho cậu tạ!

- Ơ này...chờ đã...

Tôi còn chưa kịp nói xong thì anh ta đã chuyển máy.

- A lô?

- Ơ...A lô... - Tô đáp theo phản xạ.

- Anh là Oikawa Tooru, bạn của Kenma nhưng học năm 3. Tên đó hôm nay uống say, xin lỗi em nhé!

Người này có chất giọng trầm ấm giống hệt với Kenma.

- Không có gì đâu, Oikawa-san. Gọi điện thoại từ nhà anh không sao chứ?

Trước câu hỏi của tôi, anh cười khẽ đáp lại qua điện thoại:

- Gọi anh là Tooru được rồi! Cho anh số PHS của em được không? Để anh gọi lại cho.

Và rồi chúng tôi trao đổi só điện thoại với nhau.

Đó là lần đàu tiên tôi biết đến Tooru. Từ ngày trao đổi số điện thoại với Oikawa Tooru, à không, với Tooru-san, suốt mùa hè hầu như ngày nào chúng tôi cũng liên lạc với nhau. Vì chưa từng gặp Tooru nên tôi cũng không biết mặt mũi anh thế nào, nhưng sở thích giống nhau khiến chúng tôi dễ dàng nói chuyện. Sau nhưng lần trò chuyện qua lại, tôi hiểu được vài điều như sau: Đầu tien ,tôi và Tooru-san chung trường nhưng lớp cách khá xa. Tiếp đó, Tooru thường nghe Kenma nhắc đến tôi nên biết có người tên Tobio tồn tại. Và rôi, cứ hễ rảnh rỗi là chúng tôi lại liên lạc với nhau, thân thiết lúc nào chẳng hay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro