Chương 4: Trên tình trường thì không được đánh nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc chơi nào rồi cũng sẽ tàn. Niềm vui nào rồi cũng sẽ tan. Cả bữa tiệc vui vẻ tối hôm ấy cũng kết thúc dưới sự nghiêm khắc của đại tỷ Otae.

Nhưng đối với Okita, tối hôm ấy quả là một đêm khó quên. Không phải vì sự náo nhiệt từ bữa tiệc khiến cậu cảm thấy vui vẻ cả đêm. Mà hôm nay - Lần đầu tiên, cậu nhìn thấy Tàu ngố thân thiết với ai đó như vậy ngoài anh chủ, cậu Shinpachi , tên anh trai điên rồ và ông bố hói đầu của nó. Tên Hongou Hiashi đấy nhìn có vẻ yếu ớt. Cậu nhẹ nhàng cười thầm trong sự mỉa mai và sung sướng khi cảm thấy mình tốt hơn tên đó vạn lần ở khoản sức mạnh.

Nhưng mà lỡ như Tàu ngố thích kiểu người như thế thì sao nhỉ ? Tên đó nhìn cũng đẹp mã , lại còn có vẻ là quý tộc nữa. Và còn một vấn đề quan trọng hơn là tại sao cậu lại phải suy nghĩ về việc đó đến độ mất ngủ thế này ? Chỉ là con Tàu thôi mà nó muốn quen ai là chuyện của nó chứ liên quan gì đến mình nhỉ?

Nói rồi ,Okita quyết định chùm chăn đi ngủ. Nhưng trong lòng lại bồn chồn , khó chịu , trở mình liên tục . Cậu quyết định đứng dậy , tìm cái áo khoác màu đỏ đen của mình khoác lên cho đỡ lạnh, rồi đi ra vườn .

Không khí ở nơi này đúng là lạnh hơn ở Edo nhiều. Cậu tự hỏi ,nếu bắt mấy tên cậu ghét ở trong đội chỉ mặc mỗi cái khố, chạy quanh khu vực đầy tuyết, dưới cái lạnh cắt da cắt thịt,và hô to :"đội trưởng Okita thật vĩ đại ." Thì sung sướng biết mấy nhỉ. ( S quá anh ơi :DD)

Đang chìm đắm trong mấy cái suy nghĩ biến thái tàn độc đúng chuẩn một thằng Sadist thì cậu nhìn thấy một cô bé có mái tóc đỏ quen thuộc bước ra từ gian phòng nữ bên cạnh. Theo như kinh nghiệm của cậu thì những kẻ còn thức đêm như thế này rất là mờ ám ( chẳng phải anh cũng đang thức còn gì =.=) . Huống chi con bé Tàu lại còn bước đi rón rén và cẩn thận như thế. Chắc chắn nó đang tính làm điều gì đó không đúng với lương tâm và pháp luật đây mà.

Với ý chí và suy nghĩ của một tên Sadist lộng quyền lộng hành ,luôn làm mọi việc dưới danh nghĩa của một cảnh sát đúng mực. Cậu cho rằng việc theo dõi cô bé là đúng luật. Và rồi hắn bất giác theo cô .

Okita quả thật rất giỏi cái trò theo dõi. Cậu đi khá gần nhưng nhẹ nhàng để cô không nhận ra. Cuối cùng, cậu thấy Kagura dừng lại ở phòng 108. Cô nhẹ nhàng gõ cửa.

Một người thanh niên quen thuộc mở cửa và đó chính là Hongou. Okita ngạc nhiên. Trong đầu cậu thầm rủa tên kia hàng vạn lần nhưng tim hắn lại trở nên nhức nhối vì cảnh tượng trước mắt.

Sau khi họ nói chuyện một hồi . Kagura bước vào phòng của Hongou và rồi cánh cửa đó đóng lại trước mắt của' đội trưởng S '. Cậu cảm thấy tức giận và thầm nghĩ rằng :' Con Tàu ngố này,mi không biết việc bước vào phòng một thằng con trai vào buổi đêm nguy hiểm tới chừng nào sao ?'

Tuy rất muốn xông vào nhưng có gì đó cản hắn lại. Cậu lại bắt đầu suy nghĩ về sự giận dữ của mình và lý do để cậu tham gia vào cuộc gặp mặt mờ ám ngay lúc đêm khuya của họ. Cậu không có tư cách để can ngăn và cả giận dữ làm cậu trở nên mông lung. Cuối cùng cậu chọn cách xông vào vì một khoảng thời gian khá dài đã trôi qua kể từ khi con Tàu ngố đó bước vào phòng của thằng quý tộc kia . Có lẽ sau đó cậu sẽ lấy lý do là bảo vệ an toàn cho người dân khỏi tộc Dạ Thố hoặc thay mặt anh chủ ngăn cản sự háo sắc của China.

Vừa tìm ra được một lý do cho hành động của mình. Okita lập tức dùng hai thanh kiếm đang giắt ngay đai áo tiến về phía cánh cửa 108 tội nghiệp nhẹ nhàng chém nó ra làm nhiều mảnh. Xông vào và kề kiếm vào tên công tử yếu ớt mà cậu ghét . Nào ngờ từ sau lưng Tàu ngố lại đánh vào đầu hắn một phát rồi hỏi:

- Thằng Sadist này, mày làm gì ở đây ?

Cậu đáp lại với tông giọng có pha chút giận dữ:

- Tao hỏi mày mới đúng.Mày làm gì ở đây vào ban đêm thế hả. Mày có nghĩ đến hậu quả cho thằng cu này khi ông bố đầu hói , anh chủ và thằng anh trai điên của mày biết chuyện này không.

Kagura thản nhiên nhìn hắn và giải thích với giọng giễu cợt:

- Mày ghen tị và định cướp sukonbu của tao hay gì ? Mà tao đã xin phép
Gin - chan rồi mà nên việc tao qua đây chơi chả có gì là sai cả.

Nghe vậy Okita bắt đầu nhìn xung quanh, cậu nhận ra rằng tên kia đang cầm một đống Sukonbu và trên tivi là bài tập thể dục buổi sáng theo radio. Okita bất ngờ và tra lại kiếm của mình vào vỏ.

Hắn ôm hết đống Sukonbu trên tay Hiashi rồi nắm lấy cánh tay thon gọn của Kagura định dắt cô về phòng. Nhưng vừa đi tới cửa lại có một viên đạn sượt ngang qua mặt hắn. Hắn bất ngờ quay đầu lại và rút kiếm ra một lần nữa rồi hỏi với giọng điệu bất ngờ:

- Ngươi có súng ?

Cậu trai quý tộc với khuôn mặt tinh tế và đẹp trai cười khẩy rồi đáp lại:

- Đây chỉ là đồ phòng thân và tấn công khi ta gặp một thứ gì đó cản trở thôi. Ngươi hiểu chứ.

Rồi hắn nhìn về phía Kagura , mỉm cười nhẹ nhàng rồi nói với cô bằng tông giọng của một 'con cừu non' chính hiệu:

- Nè , Kagura à lại đây chơi với tớ đi, cùng tập hết bài thể dục này nào tớ còn nhiều Sukonbu và pudding lắm.

Okita nheo mắt lại rồi nói với giọng đe dọa:

- Ngươi có biết việc một người dân giữ súng như ngươi là tội nặng và trong khi ngươi còn chưa đủ tuổi . Ngươi có biết rằng chỉ với hai tội trên đủ để ngươi vào tù ăn ở với đá và gián không?

Hiashi với khuôn mặt bình tĩnh đáp lại rằng:

- Ta sẽ chờ thử xem tên cảnh sát nào lại có thể tống ta vào nơi đó

Okita trở nên tức giận. Cậu vào thế chiến đấu và Hiashi thì chĩa súng thẳng về phía Okita. Giữa cuộc chiến đầy căng thẳng và sát khí của hai người đàn ông.Nữ chính rất tỉnh và đang ngoáy mũi đã dùng dù của mình chắn ngang lưỡi kiếm của tên cảnh sát kia.

Kagura thản nhiên nói:

- Hai người định đóng phim hả. Nếu định đánh nhau thật sự thì sao lại quên mất 'nữ hoàng Kabuki' hả. Ta sẽ nghiền nát hai người dưới chân của đại mĩ nữ này. Hahahah

Hai người nghe vậy, sát khí liền giảm xuống một nửa. Okita tay phải cầm kiếm tay trái nắm lấy tay của Kagura ánh mắt dịu dàng nhìn cô rồi nói:

- Tối rồi, về ngủ thôi Tàu ngố

Rồi anh vác cô lên vai rồi đi về phòng trong tiếng kêu la của Kagura khi cô liên tục hét:

- Thả ta ra tên chết tiệt này .

Sau khi đi được một khoảng cách khá xa. Okita nói với cô bé lời nhắc nhở đầy thân thiện rằng:

- Nếu ngươi còn hét lên nữa ta không chắc đại tỷ Otae sẽ tha cho ngươi đâu

Dưới sự hăm dọa đáng sợ đó cô lập tức im lặng. Vì mặc dù Gin - chan đã cho nhưng việc đi chơi sau giờ ngủ thế này vẫn sẽ bị đại tỷ xử lý. Thay vì khó chịu khi không được la hét thì việc tên này đang bế cô trên vai lại càng khó chịu hơn . Cô đá vào chân hắn rồi nhảy xuống trong lúc tên đó ôm lấy chân của mình. Kagura định chạy vù về phòng nhưng hắn nắm lại cánh tay cô rồi nhẹ nhàng nói:

- Lần sau đừng tự tiện vào phòng của một thằng con trai như thế , dù ngươi mạnh nhưng hắn vẫn có thể hạ ngươi với một gói thuốc cưỡng chế người Dạ Thố.

Kagura lắc đầu rồi tự hào nói;

- Hiashi là bạn của ta , cậu ấy sẽ không làm vậy đâu . Có khi tên như ngươi mới nguy hiểm ấy đồ Sadist .

Ánh mắt của Okita thoáng buồn tồi dưới ánh trăng sáng đó , cậu nhẹ nhàng tiến lại phía cô , áp vô vào tường rồi nói:

- Ngươi có thể không biết ,bất cứ thằng con trai nào đứng trước một người mà hắn thích cũng sẽ trở nên điên loạn và nguy hiểm

Ánh mắt si mê đó hòa quyện vào ánh trăng lộng lẫy và khuôn mặt mĩ lệ của tên S kia khiến Kagura xấu hổ. Cô cố nhếch mép với khuôn mặt đỏ ửng rồi nói:

- Nếu đứng trước người mình thích mà trở nên nguy hiểm thì ngươi đang thích ta hả?

Okita mặt đỏ lừ rồi ngưng thế kabedon lại. Quay sang chỗ khác . Một lúc sau hắn mới nói với cô rằng :

- Đứng trước con khỉ đột như ngươi ta chỉ là nguy hiểm để đề phòng thôi

Mặt Kagura đen lại. Cô tức giận và hét lên:

- Cái gì! Ngươi dám chê ta là khỉ đột sao, hôm nay chắc chắn ta phải đánh cho ngươi không còn mồm để chê ta nữa thằng Chihuahua.

Okita cười nhẹ rồi quay mặt về phía Kagura với khuôn mặt cực kì bựa rồi nói với giọng thách thức:

- Thích thì nhào vô anh đây chấp vài ba chiêu mèo cào của mi ,con Tàu ngố !

Nói rồi hành lang này lại trở thành nơi tỷ thí cực kì gay cấn của hai đứa nhỏ . Đêm hôm ấy, có nhà báo nọ viết rằng cảnh sát đánh dân đen rồi bị tên cảnh sát kia chém mất quyển sổ ghi chép . Nhà báo khác viết dân đen chống đối chính quyền , hành hung cảnh sát nhưng lại con bé tóc đỏ nào đó bắn mất cây bút mực. Quả thật cái khách sạn này sáng nhất đêm nay.

Trong lúc đó tên công tử đầy nguy hiểm kia . Bình tĩnh ngồi trong phòng cùng hai tên lạ mặt. Nhẹ nhàng ăn bánh uống trà và nói gì đó . Tuy rằng chúng ta chưa thể biết được nhưng chắc chắn đây chính là bắt đầu cho cả tá rắc rối sắp ập đến với cặp đôi chó mèo của Edo . Hãy cùng tìm hiểu ở các chương tiếp theo nào.

P/s:XIN LỖI CHAP BẠN VÌ CHAP MỚI UP HƠI LÂU. VIỆC MÌNH DỪNG GIỮA CHỪNG LÀ VÌ KHÔNG CÒN NHIỀU HỨNG THÚ ĐỂ VIẾT.BÂY GIỜ MÌNH ĐÃ CÓ HỨNG THÚ VÀ SẼ CỐ GẮNG VIẾT TIẾP ĐỂ HOÀN THÀNH TRUYỆN. MONG CÁC BẠN VẪN ỦNG HỘ. LÂU NGÀY CHƯA VIẾT LẠI VĂN CÓ THỂ SẼ KHÔNG CÒN HAY NHƯNG MÌNH SẼ CỐ GẮNG Ạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro