15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 15:Bữa sáng "Yên bình"

Sáng sớm ngày hôm sau khi mà ánh nắng mặt trời len lỏi và rọi sáng vào con thuyền của băng hải tặc Heart, thường ngày thì tất cả mọi thành viên đều lục đục thức dậy và chuẩn bị đi ăn bữa sáng thịnh soạn, nhưng mà bây giờ ai nấy đều tập trung đứng bên ngoài cánh cửa phòng bếp, bọn họ không màng quan tâm tới cái bụng rỗng nguyên một đêm đang kháng nghị, mà cái bọn họ quan tâm là

"Penguin chúng ta trên thuyền còn bao nhiêu thuốc trị đau bụng"Shachi lấy cùi chỏ hích nhẹ Penguin đang đứng kế bên trước cửa phòng bếp

"Ta nghĩ chắc là đủ cho mọi người chống đỡ một cái buổi sáng"Penguin nhìn cảnh tượng bên trong phòng bếp nuốt nước miếng

"Không phải đâu, chỉ có một cái buổi sáng"Thuyền viên A

"Ta đề nghị đến đảo kế, mua càng nhiều thuốc trị đau bụng càng tốt"Thuyền viên B cất tiếng, ngay lập túc được mọi người hưởng ứng

"Ta phải trở về ngủ tiếp, chắc chắn là ta chưa tỉnh ngủ"Không muốn đối mặt với sự thật trước mặt thuyền viên C

"Thực xin lỗi nhưng đó thật sự là ác mộng"Kể cả con gấu trắng hiền lành Bepo bây giờ đã không thể tiếp thu việc trước mặt

Tiếng ồn ào huyên náo càng ngày càng nhiều, mà không ai lại muốn mở cánh cửa phòng bếp một tí nào.Ngay lúc nước sôi lửa bỏng đây, một giọng nói quen thuộc mang theo tiếng khàn khàn của việc mới tỉnh dậy vào sáng sớm vang lên sau lưng mọi người

"Các ngươi đang làm cái gì?"Tất cả mọi người giật mình quay qua nhìn thì ra đó là vị thuyền trưởng kính yêu của họ vừa mới ngủ dậy và tính chuẩn bị bước vào phòng bếp.Law liếc nhìn thuyền viên nhà mình đang tụ tập ngay phòng bếp, mọi người ngay lập tức tách ra làm cái lộ cho hắn bước tới, ngay khi hắn bước gần cửa phòng bếp thì hắn nghe loáng thoáng tiếng nói chuyện trong đó, giữa hai người mà hắn cho là không đội trời chung

"Zain cái này ta cắt xong rồi nè"Giọng của Rulili vang lên

"Cho vào nồi" bếp trưởng Zain

"Cái này ta cũng làm xong rồi nè, cho vô nồi luôn hả?"Zain chưa kịp trả lời thì hắn nghe tiếng thứ gì đó rơi trong nước

"Tổ tông của ta ơi, ngươi vừa cho cái gì vào vậy"Tiếng hốt hoảng của Zain vang lên

"Thì nguyên liệu nấu ăn hồi nãy ngươi kêu ta cắt, với một chút muối"Tiếng của Rulili vang lên

"Cái đó không phải thứ để bỏ vào trong nồi, còn có đây là đường là đường.Tức chết ta"Tiếng Zain giận dữ la hét "May mà ngươi không cho nhiều.Tiểu tổ tông của ta ơi, ta lạy ngươi đi ra ngoài"

"Không cần thiết.Ta ở đây giúp ngươi, tiếp cắt cái gì?Bỏ cái gì vào?"Giọng nói hùng hồn của Rulili vang lên kèm tiếng thở dài của Zain

Càng nghe càng đen mặt, hắn hiểu lí do tại sao thuyền viên nhà hắn không muốn vào nhà bếp rồi, đây không còn là bữa tiệc thịnh soạn vào buổi sáng mà là bữa tiệc trước khi chết thì đúng hơn.Tức giận hắn mở bung cửa vào và cảnh tượng trước mặt làm hắn choáng váng, nồi niêu xong chảo hổn độn thành một mớ, dao cắm chặt trên thớt, nguyên liệu nấu ăn tuy được cắt chỉnh tề nhưng mà lại bị bỏ vào sai nơi, thịt thì lại cho vào nồi trong khi đáng lẽ phải nằm trên chảo, rau dưa cho vào nồi thì đằng này lại an tọa trên chảo, nói chung là dùng từ nguyên một bãi chiến trường để hình dung phòng bếp bây giờ

"Rulili-ya"Cơ hồ là cắn răng niệm từ, lần đầu tiên Law hô to tên của Rulili.Nghe vậy hai người trong phòng bếp đình chỉ động tác ngước nhìn người trước cửa phòng bếp, hai người trên mặt xuất hiện hoàn toàn bất đồng biểu tình.

Zain cơ hồ là mừng rơi nước mắt nhìn nhà mình thuyền trưởng, nếu như có khăn tay ở đây hắn nhất định sẽ cắn chặt lấy nó để phát tiết nỗi lòng của mình.Sáng hôm nay ma xui quỷ khiến sao mà cái con tiểu hồ ly xuất hiện ở nhà bếp và muốn giúp hắn làm bữa sáng, hắn nghĩ là con gái chắc sẽ hội làm bếp nhưng mà thật sự không ngờ hắn sai rồi, mới đầu tiểu hồ ly này cắt gọt rất đẹp mắt và thành thục cơ hồ làm hắn tưởng là một tay lão luyện nên yên tâm giao việc, nhưng mà không ngờ ngay sau đó hắn đã hối hận con tiểu hồ ly này không biết phóng đồ như thế nào, bỏ đồ ăn gia vị lộn xộn cả lên, đường muối lẫn lộn, nước mắm nước tương xì dầu gì cũng cho hết vô nồi canh trong lúc hắn không chú ý, đến lúc hắn nếm thử hắn cơ hồ cảm thấy mình bị bệnh cao huyết áp vì quá mặn.Đã thế còn quậy banh cái phòng bếp của hắn, làm hắn vừa nấu ăn vừa canh chừng cái con tiểu hồ ly đó, quả nhiên là đòi mạng mà

Còn Rulili mặt mày hớn hở đánh tiếp đón với Law, đêm hôm qua nói chuyện với Arashi được biết có thể tin tưởng Zain, nên sáng sớm Rulili quyết định kết thân với Zain xem sao, và việc đầu tiên mà nàng nghĩ được chính là phụ giúp Zain trong việc làm bếp, có như thế khoảng cách của hai người sẽ gần nhau hơn, Rulili cũng có thể dễ dàng hơn trong việc moi móc thông tin từ Zain.Nàng không ngờ cắt gọt thì nàng làm rất tốt, nhưng khổ nổi nàng hay cho lộn gia vị vào nồi canh, bản thân Rulili khi nếm thấy rất ngon không hiểu lí do gì Zain lại kêu quá mặn.Tha thứ cho nàng đi, từ 12 năm về trước vị giác của nàng cơ hồ đã bị biến đổi kể từ năm đó

"Lần sau, ta cấm ngươi lại gần nhà bếp nửa bước"Mặt đen hơn phân nữa, Law tiếp tục cắn răn gằn từng tiếng một "Ngươi thu thập tàn cục cho ta"Chỉ tay vào Rulili và chỉ một đống hỗn độn xung quanh phòng bếp, xong rồi xách kiếm bỏ đi.Hay nói giỡn, nhìn cái đám hỗn độn đó mà còn tâm tình ăn được bữa sáng thì chẳng khác nào là thánh nhân

Thuyền viên thấy thuyền trưởng nhà mình bỏ đi cũng tính bỏ chạy theo nhưng mà không ngờ bị Zain quát "Các ngươi vào đây hết cho ta" đành phải ngậm ngụi vào nhà bếp và an tọa vị trí thường ngày của mình.Sau đó bọn họ đau khổ thấy Zain bưng nguyên một mâm đồ ăn sáng làm cùng Rulili đặt hết lên bàn, mặt mang mỉm cười tươi thật tươi đối diện bọn họ phun ra câu từ chết người

"Các ngươi ăn hết cho ta"Rồi cầm lấy con dao làm bếp cắm phập lên bàn tiếp tục mỉm cười mở miệng "Trên biển là không thể phung phí thực vật" một đám thuyền viên nghe vậy nuốt nước miếng nhìn món ăn trước mặt, nhìn từ khía cạnh nào đi chăng nữa thì đó cũng là một món ăn hoàn toàn bình thường không bị sứt mẻ hay bị khét một chút nào, nhưng mà bọn họ thừa biết mùi vị bên trong không đẹp tí nào khi nghe hai con hồ ly đối thoại.Chịu nhục trước ánh mắt dâm uy của Zain, tất cả thuyền viên ngậm đắng nuốt cay, biểu tình liều chết múc từng món cháo, từng món thịt, từng món rau bỏ vào miệng

"Phụt...canh sao mặn vậy"Thuyền viên mới ngậm một muổng nước canh đã đồng loạt phun ra

"Má ơi, tại sao thịt lại đắng như vậy"Thuyền viên ăn thịt đồng thanh

"Trời ơi!!!Rau tại sao lại cay?"Thuyền viên ăn phải món rau được coi là bình thường nhất nhưng lại là bất bình thường nhất

Liên tiếp tiếng than vãn bay đầy trời, bọn thuyền viên khóc không ra nước mắt mà tiếp tục ăn, bọn họ cho dù có chết cũng không dám trái lệnh vị đầu bếp duy nhất trên chiếc thuyền

"Ru chan ngươi canh bọn họ, ta đi làm đồ ăn cho thuyền trưởng"Zain tùy ý dùng lí do sai sử Rulili

"Ta giúp ngươi"Khi nghe về Zain muốn làm cơm, Rulili trực tiếp xắn tay áo lên chuẩn bị làm cơm, nguyên buổi sáng Rulili giúp Zain làm cơm đâm ra nàng bắt đầu cảm thấy hứng thú trong việc cắt gọt và nấu cơm

"Không cần"Cơ hồ là dùng quát mà hô, trong lòng Zain hò hét ngươi mà giúp ta thì lát nữa đưa cơm cho thuyền trưởng, người chịu sát thương của thuyền trưởng chăc chắn sẽ là ta "Ngươi chỉ canh bọn họ ăn cho hết là được, không thì Ru chan ngươi giúp bọn họ ăn một phần đi"Đây là hắn cố ý, hắn muốn cho đứa con gái này biết mùi vị nó làm khó ăn đến cỡ nào, muốn cho Rulili biết là trên biển thực vật rất là quý báu

"Tốt"Nghe ăn, Rulili không thèm quan tâm hay canh chừng người khác, nàng an tọa ở vị trí thường ngày của mình, múc cháo lấy thịt rau ăn.Ngay khi Rulili định ăn thì có tới hàng chục con mắt tỏa ánh sáng nồng cháy, ngước nhìn lên thì thấy ai nấy cũng đang nhìn nàng

"Các ngươi nhìn ta làm gì"Trước hàng chục cặp mắt tỏa sáng Rulili rớt xuống một giọt mồ hôi lạnh, không được tự nhiên quát

"Không!Không có gì"Một đám đồng thanh nói, bọn họ đang tính xem phản ứng của Rulili ra sao khi ăn một đám thức ăn đó, nói rồi ai nấy cũng quay trở lại món ăn của mình nhưng vẫn không quên len lén nhìn Rulili

Không thèm quan tâm tới bọn họ, Rulili bưng món cháo lên ăn một muổng bỗng dừng tay lại, bọn thuyền viên thấy thế chuẩn bị cười haha rồi tính làm xấu mặt Rulili, nhưng mà chưa kịp cười thì tiếng nói tiếp theo của Rulili làm bọn họ nghẹn ở trong họng

"Ngon tuyệt!!!!"Trước cái ánh mắt trố ra của mọi người, nàng nhanh chóng giải quyết sạch bữa ăn.Zain trố mắt ra đứng chết trân, xong hắn đi lại gần Rulili lấy tay sờ lên trán của nàng

"Không nóng, không bị sốt, bình thường"Zain lẩm nhẩm, ông tưởng rằng Rulili đang bị sốt nên mới ăn được cái món có khẩu vị ghê tởm đến như vậy

Lách cái đầu khỏi tay của Zain, Rulili ghét bỏ nhìn Zain tiện thể tống một miếng thịt vào cái miệng đang lải nhải.Lập tức Zain đen mặt, từ màu sắc bình thường chuyền thành màu xanh sau đó thành tím cuồi cùng chuyển thành đen

"Nước"Zain điên cuồng hô hào kiếm nước uống ừng ực, hắn hối hận a, vì cái gì hắn muốn cho Rulili nếm phải đau khổ vì thực vật khủng bố mà cuối cùng cái mạng nhỏ của hắn mém tí nữa là đi tong, hắn bây giờ đã hiểu tâm trạng khi ăn một đống món đồ khủng khiếp này của bọn thuyền viên rồi, hắn quay qua nhìn thuyền viên đang hả hê trên nổi đau của hắn, bằng vẻ mặt triều mến cộng với thương cảm, làm cho cả bọn rùng mình rợn da gà

"Ru chan, ngươi đem mấy món này đi cho thuyền trưởng đi.Nói là do ta làm"Câu cuối cùng để chắc mẻm rằng Law sẽ không rút kiếm chém Rulili, khi mà Law tưởng lầm là Rulili làm

"Được thôi"Rulili đứng dậy cầm món điểm tâm mà nãy giờ Zain tranh thủ làm xong trên tay, bước ra khỏi phòng ăn.Trước khi đi nàng còn hồn nhiên tươi cười nói chuyện với Zain

"Bữa trưa ta sẽ qua đây phụ ngươi một tay Zain, chờ ta nha~~"Âm cuối cơ hồ là kéo dài ra, xong sau đó nhanh chóng chuồn mất để lại tiếng rống của tập thể thuyền viên băng hải tặc Heart

"KHÔNG CẦN"Ác mộng một buổi sáng là đủ rồi

"Các ngươi qua đây phụ ta một tay, đừngăn những món đó nữa, ném hết đi"Zain gian nan mở miệng, lần đầu tiên trong đờiđầu bếp hắn phung phí thực vật.Nghe tiếng tất cả mọi người đồng loạt dừng tay,cơ hồ là muốn khóc thét lên vì mừng rỡ, cuối cùng thì cũng qua rồi cơn ác mộngbuổi sáng��O���

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro