36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au đã quay lại sau một năm trời lười chảy nhớt (chắc còn lười dài dài :D). Chap này au viết tới tận 5k6 chữ lận, tha hồ mà tận hưởng :D
Thành thật cảm ơn mọi người vẫn ngóng chờ và theo dõi bộ truyện này
-----------------------------
Chương 36: Smoking Bomb

Rulili từ mở mắt ra, trước mắt nàng là một nhà giam với vài ngọn đèn hắt hui le lói trong bóng đêm. Rulili đoán chắc có lẽ đang là ban đêm, nàng không biết nàng đã hôn mê bao lâu rồi, trong đầu nàng chỉ nhớ mang máng là giao chiến với Raidan cùng với Shachi và Penguin, nhưng không may là Shachi cùng Penguin không phải là đối thủ của hắn, còn nàng thì bị khắc chế bởi đá nước biển nên không cách nào hoàn thủ được

Rulili nghĩ có lẽ là do khi gặp lại Raidan, kí ức chìm sâu trong cơ thể khi còn là một nô lệ đã phá xích mà ra, làm cho nàng nhớ lại tất cả những điều kinh khủng đó.Cũng chỉ trải qua việc đó mà nàng đánh mất rất nhiều thứ, không còn cười sáng lạng và thật thà như trước mà chỉ còn là nụ cười lạnh, nụ cười giả dối. Nàng còn đâm ra rất tham tiền, bởi vì nàng nghĩ có tiền mới có quyền lực có tất cả, chi phối mọi thứ. Đồng thời nàng còn trả một cái giá khá đắt đó chính là vị giác của nàng bị hư hỏng nặng do trành giành đồ ăn, thậm chí là đồ ăn ôi thiu, bị bẩn hoặc tràn đầy máu tanh, không chỉ những món đó nàng còn tranh đoạt cướp bất cứ thứ gì có thể ăn được. Nhưng rất may là nàng chưa đánh mất bản tính người giống như những đứa trẻ bị bắt trong đó, bọn chúng thậm chí ăn cả thịt của những đứa trẻ bị chết khác. Nàng còn không dám ngủ một mình vào buổi tối, chỉ nhắm mắt lại hình ảnh bị tra tấn, tiếng la hét cứ thế lần lượt hiện lên trong tâm trí của nàng, nàng chỉ dám ngủ khi có người ở kế bên, như vậy nàng mới có cảm giác an toàn, có hơi ấm chứ không phải là phòng giam lạnh như băng..

"Tỉnh sao Ishtar"Trong lúc Rulili suy yếu tựa vào tường nhắm mắt nghĩ ngơi thì cửa phòng giam mở ra, Raidan với bộ đồ vest thường ngày cùng với giọng nói trầm thấp bước vào

Rulili thân mình khẽ run lên, cho dù trong mộng nàng đã hứa với Surya rằng nhất định sẽ can đảm đối mặt, nàng không chỉ một mình nhưng khi nghe giọng nói của Raidan cơ thể vẫn không thể ức chế được sự sợ hãi tột cùng trong tâm trí.Nhưng mà nhiều năm tôi luyện khi ở quân cách mạng khiến nàng nhanh chóng áp nổi sợ sâu trong lòng. Nàng ngước mặt, lạnh lùng nhìn hắn, ánh mắt căm tức, oán hận

Raidan trông không có vẻ gì là bận tâm về ánh mắt chết người của Rulili, hắn vẫn từ tốn mở cửa nhà giam rồi thô bạo kéo Rulili ra ngoài và quăng nàng ngã xuống sàng đá lạnh lẽo"Trong suốt gần 10 năm, ta vẫn mong chờ sẽ có ngày gặp lại ngươi"Raidan từ tốn lên tiếng trong khi rút cây roi từ bên hông của hắn raRulili do bị còng bởi đá nước biển nên không cách nào có thể di chuyển được, nàng chỉ có thể dùng ánh mắt căm hận, lạnh thấu xương nhìn chằm chằm Raidan. Nàng không rên, không la một tiếng nào khi một vết roi cắt vào tay nàng, nơi đó máu bắt đầu chảy ra tạo thành một mùi tanh nồng trong không khí"Ngươi càng lớn càng không thú vị Ishtar"Nhìn thấy khuôn mặt không cảm xúc của Rulili, Raidan cất tiếng nói nhưng mà roi trên tay hắn vẫn không có xu hướng dừng lại. Những tiếng vút roi vẫn cứ đều đặn cắt lên da thịt trên tay Rulili

"Haha..."Rulili nở nụ cười nhạo một cách khó nhọc. Nghe tiếng cười của nàng, Raidan dừng tay lại nhìn nàng với ánh mắt nghi ngờ"Ngươi chết...không toàn thây đâu"Rulili vừa nói vừa ngước mặt lên nhìn Raidan,đôi mắt đen nháy ẩn chứa sự cười nhạo. Trong một thoáng đôi mắt ấy đã khiến Raidan e ngại, mà sợ hãi. Nhưng mà hắn nhanh chóng tỉnh táo lại rồi cười khẩy

"Đó chỉ trong giấc mơ của ngươi thôi" Mặc cho bao nhiêu vết roi cắt lên cánh tay, Rulili vẫn không hé răng lấy một lời.Ánh mắt nàng bình tĩnh đến lạ lùng, đôi con ngươi nhanh chóng nhìn hoàn cảnh xung quanh, bắt đầu phân tích và tìm ra con đường thoát thân cho mình.

"Ishtar.Ta nên làm gì với ngươi bây giờ"Có vẻ như sự lạnh lùng của Rulili khiến Raidan không còn hứng thú việc hành hạ nàng, hắn ngồi xổm và nâng cằm Rulili lên làm cho ánh mắt của nàng nhìn trực diện vào đôi mắt vàng của hắn

"Nếu như ta móc hai tròng mắt của ngươi ra thì sẽ thế nào nhỉ" Giọng nói bình thản của Raidan vang lên, điều đó khiến đồng tử của Rulili hơi co rụt phản ánh hành động thoáng sợ hãi của nàngCho dù có bao nhiêu đòn roi đi chăng nữa Rulili vẫn có thể chịu đựng được, nhưng với việc móc mất tròng mắt là không thể. Đôi mắt của nàng là đặc trung của bộ tộc Rusia, nàng quý đôi mắt này hơn hết thảy mọi thứ trên đời. Nó giúp nàng nhớ tới những kỷ niệm đẹp về mẹ, anh trai và mọi người trong làng. Nếu mất đi nó thì chẳng khác nào mất đi liên kết cuối cùng của nàng với bộ tộc

Có vẻ như Raidan khá là hài lòng với phản ứng của Rulili, hắn phá lên cười to. Sau khi dứt hẳn tiếng cười, hắn rút ra con dao găm bằng tay phải, còn tay trái vẫn nắm lấy cằm của Rulili, vuốt ve con mắt của nàng mà nói

"Chào tạm biệt với đôi mắt của ngươi đi Ishtar"Và nhanh chóng dùng tay phải đâm vào mắt của Rulili

"ROOM"Ngay lúc này đây, giọng nói quen thuộc vang lên, sau đó một giây Rulili cảm giác mình bị dịch chuyển đi và rơi vào một vòng tay ấm áp. Nàng ngước mắt nhìn lên người vừa mới ra tiếng đó. Ngay lập tức nàng bắt gặp ánh mắt vàng lạnh lùng ấy, nhưng không hiểu sao nàng lại có cảm giác an toàn

Law ôm Rulili trông tay, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cái người đang từ từ đứng dậy đối diện với mình. Cho dù hắn không nhìn, thì hắn cũng biết được người trong lòng mình bị thương tích rất nặng bằng đòn roi, và mùi máu tanh nồng trong không khí

"Cứu tinh sao" Raidan lúc đầu hơi giật mình nhưng ngay lập tực đã tỉnh táo lại, giọng nói của hắn đầy mỉa mai nhưng thập phần cảnh giác. Trực giác nói cho hắn biết cái người mới vào đây không phải hạng đơn giản gì so với hai kẻ mới bị đánh bại hồi nãy.

Law không nói một tiếng, hắn tính thi triển kĩ năng thì bị một bàn tay cản lại

"Nơi đây giao cho ta. Ngươi đi trước trị liệu cho Ru chan đi" Zain bất chợt lên tiếng. Đôi mắt híp của hắn đã mở ra và sắc bén nhìn kẻ đang từ từ đứng đậy đối diện bản thân. Theo thông tin được biết từ Shachi và Penguin thì vây kiếm của hắn khắc chế được với những người có năng lực trái ác quỷ. Law rất khó thể sẽ bị tên kia kìm chế nên tốt nhất là để hắn ra tay.

"Giao cho ngươi" Không cần suy nghĩ nhiều, Law lập tức đáp trả. Hắn cùng với Bepo nhanh chóng cất bước ra ngoài

"Muốn chạy. Không dễ vậy đâu" Raidan nhanh chóng vung roi của hắn về phía Law. Sợi roi như một con rắn uốn éo và lướt nhanh về phía cửa ra

"Ầm" bất chợt sợi roi của Raidan đã bị chặn lại bởi một vụ nổ

"Đối thủ của ngươi là ta" Đôi mắt của Zain lúc này nhắm híp lại, mặt nở nụ cười cùng bên miệng hắn vẫn ngậm điếu thuốc. Vừa dứt lời, hắn tung thêm một loạt bom khiến căn phòng trở nên mù mụt khói bụi, không cách nào có thể nhìn thấy được hình ảnh nào của Law đâu nữa. Raidan nhanh chóng lẩn trốn khỏi đám bom bay tiếp cận mình

Ngay khi đám khói tan đi, đã không còn hình ảnh của Law lẫn Rulili. Raidan dùng ánh mắt vàng sắc bén căm tức nhìn Zain mà lên tiếng "Đồ phá hoại". Rồi nhanh chóng hắn chuyển thù hận qua bên Zain

Raidan rút roi ra và quất về phía Zain. Theo hắn thấy cái người đàn ông mắt nhắm, ngậm điếu thuốc trước mặt này không hề đơn giản. Thêm việc hắn sử dụng bom để tấn công khiến Raidan không dám sử dụng kiếm để tấn công gần, như vậy sẽ rất bất lợi cho hắn

Chiếc roi của Raidan uốn lượn cắt đứt bom của Zain trên không trước khi quả bom kịp thời tiếp cận Raidan và phát nổ. Tuy Raidan có thể chặn được những quả bom của Zain nhưng mà hắn không cách nào có thể điều khiển roi đánh trúng đối thủ của hắn. Đừng nhìn Zain thường ngày hay cười cười chỉ là đầu bếp yếu đuối vô năng, nhưng mà sức tấn công và sự nhanh nhạy của hắn chỉ đứng sau Law mà thôi.

Tốc độ ném bom của Zain khiến Raidan âm thầm kinh sợ. Hắn không hề nhìn thấy đối thủ của mình rút bom như thế nào hay để bom ở chổ nào, tốc độc quá nhanh thêm việc hắn lẩn trốn trong khói bụi mà đánh lén khiến Raidan không cách nào theo kịp. Hắn chỉ có thể nhờ trực giác trong những cuộc huấn luyện và cuộc chiến thực sự mà tránh thoát. Nhưng mà có đôi lần hắn bị bom của Zain làm bị thương

Ngược hoàn toàn với Raidan. Zain ngoài việc chỉ dính khói bụi do ẩn mình trong bom ra thì hắn không hề bị thương dù chỉ một chút. Nhờ cái đầu khôn ngoan và tính toán một cách chính xác khoảng cách bom nổ cùng với uy lực cũng như độ dài của roi, mà hắn có thể thoải mái né tránh. Nói thoải mái chứ thật ra cũng ko hẳn vậy, hắn không hơn gì đối thủ của mình ngoại trừ việc không bị thương, bởi cho dù có tính toán nhanh chóng chính xác thế nào thì roi của Raidan cứ như một con rắn sống, uốn lượn không theo một quy luật nào cả, chật vật và khó khăn lắm Zain mới có thể tránh thoát mà không bị thương

Lúc này đây Raidan vừa điều khiển roi phá bom của Zain, vừa tấn công áp sát Zain vào vách tường đá. Không còn đường lùi Zain bèn dậm chân vào vách tường mượn lực bật nhảy tránh khỏi sự theo đuổi của dây roi. Lợi dụng lúc này Raidan rút kiếm bằng tay trái và đâm về phía trái tim Zain khi hắn còn đang tư thế trên không

"Không ổn" Zain nhìn thấy đường kiếm đang tiếp cận mình, ngay lập tức hắn biết không thể tránh khỏi, cắn răng Zain đành phải xài tới kỹ năng đó

Chỉ thấy Zain đạp mạnh chân phải vào không khí, tạo thành sức bật nhảy tránh xa lưỡi kiếm của Raidan, Zain tiếp tục đạp bước chân của hắn trên không chạy xa khỏi Raidan một khoảng rồi mới đáp xuống đất

"Kỹ năng đó" Raidan ngớ ngưới ra nhìn kỹ năng bước nhảy trên không quái dị của Zain, hắn thu hết mọi thế công rồi nhìn chằm chằm vào Zain mà thì thào "Ngươi không lẽ là...."

Nhưng mà chưa kịp để Raidan hết lời, Zain đã nhanh chóng tung một cú đá vào không khí, Raidan thấy không ổn đã nhanh chóng lẩn trốn sang một bên "Rầm" bức tường phía sau chổ Raidan đứng nứt ra và sụp đổ một phần

"Hai kỹ năng đó. Geppou (Nguyệt bộ) và Rankyaku (Lam cước). Lục thức" Raidan ngạc nhiên hô lớn "Chẳng lẽ ngươi là hải quân"

---------------------------

"Ầm" "Rầm" "Keng" đây là những tiếng động xảy ra khi mà băng hải tặc Heart đối đầu trực tiếp với hải quân tại căn biệt thự của Raidan. Đủ mọi tiếng ồn ào, bụi đất cùng với màu đỏ của máu vương vãi khắp nơi trong đại sảnh biệt thự

Law ôm Rulili cùng với Bepo chạy ở phía sau xuất hiện ở đại sảnh, ngay lập tức có vài tên hải quân chạy lại cản đường."Hây ya" chỉ sau đưa đầy hai cái hô hấp bọn chúng đã bị kung fu panda...à không kung fu gấu bắc cực hạ gục

"ROOM: Shamble" Một tay Law ôm Rulili, một tay hắn sử dụng kỹ năng trái ác quỷ. Ngay lập tức hàng tá đầu hải quân lẫn tay chân bay tùm lum trong đại sảnh, tiếng la hét pha lẫn sự sợ hãi tạo thành một tiếng ồn chói tai và thế là

"A....a... a" những cái đầu của hải quân chỉ còn lại sự ú ớ ko nói nên lời. Ấy là do Law ngại phiền quá ồn, có khi còn ảnh hướng tới người trong lòng hắn nên hắn đã tách luôn lưỡi của cái bọn hải quân ấy ra

"Đi" Hắn nhìn quanh một vòng đại sảnh nơi chỉ còn có thuyền viên của hắn mà ra lệnh. Law nhanh chóng xải bước ra khỏi đại sảnh, đằng sau hắn là thành viên của băng Heart lẫn lộn với một số nô lệ vừa mới được tiện tay giải cứu. Có ai ngờ được, đường đường là một hải quân mà trong căn hầm lại có không biết bao nhiêu nô lệ đủ mọi tầng lớp lứa tuổi. Trong lúc giao chiến với hải quân, băng Heart đã tranh thủ cướp lấy chìa khóa của cai ngục mà giải thoát họ. Băng Heart tuy là một hải tặc, cái họ muốn là rong đuổi tự do trên biển khơi, nhưng mà đối với hành vi mua bán ngược đãi nô lệ họ rất căm phẫn. Không nói đâu xa xôi, Shushanu, Akira và Isora chính là những ví dụ điển hình trong việc này. Cả ba đã gián tiếp hay trực tiếp mất đi người thân vì kiếp nô lệ hay gần như phải nếm trải tư vị bị bắt cóc là như thế nào

Khi mà cả bọn đã ra khỏi tòa nhà lấy Law cầm đầu đi trong bóng đêm vắng lặng. Căn biệt thự của Raidan nằm cách thị trấn một khoảng khá xa nên những tiếng ồn ở đây chưa bị người khác phát giác. Số nô lệ bị bắt đã được thành viên bang Heart cho một số tiền để bọn họ bỏ trốn, tùy vào việc họ sẽ chạy đi đâu nếu hên thì có thể trở về nhà nếu xui thì lại bị nắm lần nữa. Băng Heart đã làm tất cả những điều có thể, họ không thể đem một đống nô lệ theo ra khơi được

Law thì không màng tới việc thuyền viên nhà mình muốn làm gì, chỉ cần trong phạm vi hắn cho phép, hắn tuyệt không có bất kì ý kiến gì cả. Law ôm Rulili bằng hai tay, còn thanh kiếm Kikoku của hắn thì quăng cho Bepo cầm, hắn đi đằng trước còn thuyền viên nhà hắn hộ tống phía sau. Mới đi được một quãng nhỏ thì "ẦM" bất chợt một tiếng nổ lớn vang lên, cả bọn giật mình ngoái đầu nhìn ra sau thì chỉ thấy cả tòa biệt thự đáng giá cả hàng triệu beli đang bị một ngọn lửa nhấn chìm tất cả. Mơ hồ có thể thấy được hình ảnh một người đàn ông bận đồ trắng dính bê bết máu, miệng ngậm điếu thuốc, tay đút túi quần tay kia cầm một thanh kiếm đang bước đi thong thả về phía họ

--------------------------------------

"Hải quân" Zain lập lại, một tay hắn đút túi quần một tay gãi đầu tiếp lời "Cái từ này, trước sau vẫn chán ghét như vậy" Dứt lời Zain mở mắt hí của hắn ra để lộ một đôi mắt đen nháy sắc bén, ngay lập tức hắn bật nhảy về phía Raidan dùng chân tấn công. Raidan nhanh chóng lẩn trốn một bên nhưng không ngờ uy lực cú đá của Zain mạnh đến nổi khiến lớp sàn thủng lỗ văng đất đá lên trời, Zain đã lợi dụng điều đó đá mấy viên đá về phía Raidan. Tuy Raidan nhanh chóng né tránh nhưng cũng không may mắn tránh hết, hắn bị vài viên đá bay trúng tay cùng với phần bụng của hắn. Raidan lùi về phía xa một khoảng, tay vẫn còn ôm bụng, hắn ngước mắt lên định kiếm cơ hội tấn công Zain thì thấy có tới tận năm, sáu trái bom sắp phát nổ. Ngay lập tức hắn rút kiếm chém số bom đó làm đôi, nhưng mà thay vì phát nổ chúng lại phun ra một đống khỏi bụi mịt mù khiến Raidan bị sặc phải ho khan. Ngay lúc này đây một bóng đen bay vụt ra khỏi đám khói và thả hàng loạt bom về phía Raidan

"ẦM, ẦM, ẦM, ĐÙNG" Một chuỗi âm thanh liên tiếp nổ ra, khiến cả căn phòng đã hoang tàn nay trở thành tàn phế, khói bụi mịt mờ một mảnh. Nhưng mà điều này cũng không thể cản tầm nhìn của Zain chỉ thấy hắn nhanh chóng nhảy về phía sau tránh đi đường kiếm sắc bén phá tan đám khói của Raidan

Một lúc sau khói bụi tan hết, Raidan với bộ đồ rách tả tơi, trên người vết máu và vết thương chồng chất nhưng không một cái nào là yếu hại, nặng nhất cũng là do viên đá trúng bụng khiến hắn bị chảy máu phần đó, phải lấy tay che lại. Ngược lại với hắn, áo của Zain tuy có bị rách đôi chổ nhưng hắn đều hoàn hảo không bị chảy máu hay vết thương chí mạng nào, có quá thì cũng chỉ là những vết trầy xước xơ xơ mà theo định nghĩa của hắn thì liếm một cái là xong

"Ta vẫn luôn thắc mắc" Raidan lên tiếng hỏi khi hơi hạ thanh kiếm xuống, nhưng lại đầy cảnh giác "Tại sao một hải tặc như ngươi lại biết lục thức. Ngươi rốt cuộc là hải tặc hay hải quân"

Lục thức hay còn gọi là Rokushiki là các chiêu thức giúp hỗ trợ chiến đấu và phòng thủ cực tốt. Sáu nguồn sức mạnh của Rokushiki được đo bằng Doriki và mỗi người sử dụng lại có các biến thể của riêng họ cho mỗi kỹ thuật để phù hợp, linh hoạt hơn và mang dấu ấn cá nhân. Nó còn luyện tập và sử dụng bởi hải quân. Kỹ năng mà Zain sử dụng là Geppou (Nguyệt bộ), nó khiến người dùng có thể nhảy và di chuyển trên không bằng cách đạp vào không khí. Kỹ năng thứ hai là Rankyaku (Lam cước), nó là 1 tuyệt kỹ dùng chân đá tạo ra đòn tấn công mạnh truyền đi được trong không khí và có thể tấn công đối thủ ở khoảng cách xa. Raidan tuy có biết về lục thức nhưng hắn không cách nào thực hành được, những kỹ năng này cần một thời gian dài luyện tập cùng với sự nổ lực tự tìm hiểu là chính. Lý thuyết thì tất cả những thành viên hải quân đều có thể biết, nhưng thực hành và làm được thì không mấy ai

"Ta a" Zain không biết từ lúc nào lấy ra điếu thuốc một tay châm lửa, một tay đút túi lên tiếng "Bây giờ là một hải tặc" Trong giọng nói đầy sự kiên quyết như thể không ai có thể lay động được hắn

"Ngươi nói bây giờ, chẵng lẽ trước kia ngươi là hải quân" Raidan ngạc nhiên lên tiếng hỏi

"Có thể nói như vậy" Miệng Zain vẫn ngậm điếu thuốc, tay thì gãi đầu lơ đáng đáp

"Ngươi đã suy bại tới nổi đi làm hải tặc à" Raidan cười khẩy trong khi tay vẫn ôm bụng đang chảy máu, giọng nói đầy châm chọc. Đối với hắn, hải quân đem đến cho hắn rất nhiều ích lợi, sức mạnh, quyền lực, đặc biệt là bắt cóc mua bán nô lệ, tra tấn và nhìn thấy sự tuyệt vọng sợ hãi của bọn nô lệ đó là một thú vui của hắn. Từ bỏ làm hải quân chẳng khác nào như đi tìm đường chết, hắn không có ngu để làm như vậy

"Ngươi muốn biết lí do ư" Zain quẳng điếu thuốc xuống đất, lấy chân chà đạp lên tàn thuốc rồi tiếp lời "Bởi có những kẻ như ngươi mà ta từ bỏ làm hải quân" Ánh mắt Zain cực kì sắc bén, giọng nói chứa đầy sự căm ghét thù hận, từ hắn toát ra một luồng sát khí đen khiến Raidan đổ mồ hôi lạnh

"Chúng ta kết thúc đi nào. Dù sao đi nữa ta cũng có được thứ này rồi, không cần tốn thời gian với ngươi" Ngay lập tức Zain trở lại khuôn mặt tươi cười đáng đánh đòn hằng ngày, trong lúc nói Zain giơ cánh tay đút túi nãy giờ ra cho Raidan xem thứ hắn đang cầm. Đó chính là hình dạng của một chiếc chìa khóa bình thường, nhưng khiến Raidan lúng tung sờ soạng khắp người hắn. Chiếc chìa khóa đó chính là chìa giải còng nước biển của Rulili. Trong lúc tung bom khói, Zain đã nhanh chóng nhảy ra khỏi đám khói tranh thủ chôm chiếc chìa khóa này

"Đồ ăn cắp" Raidan giận dữ rút dây roi ra, tấn công Zain. Zain nhanh chóng né tránh miệng còn không quên hét lớn "Ta là hải tặc, ta có quyền" Đồng thời không quên bổ them vài cú đá vào không khí tạo ra những lưỡi đao bay về phía Raidan. Raidan tránh né không hết đành phải dùng kiếm đỡ, điều đó khiến hắn bị văng ra một khoảng.

"Bây giờ đến phiên ta hỏi ngươi" Zain cười cười lên tiếng, điều đó khiến Raidan cảnh giác. Này giờ chiến đấu, Raidan biết hắn đang ở thế hạ phong, ánh mắt hắn lơ đãng nhìn về phía cửa chính, hắn biết hắn đánh không lại Zain nên chỉ còn cách tìm cơ hội trốn thoát. Chỉ cần giữ cái mạng của mình, Raidan tin chắc sẽ có một ngày hắn đòi lại mối thù này.

"Ngươi có cảm thấy là lạ ở trong bụng không?" Hai tay Zain đút túi, khuôn mặt cười hỏi người trước mặt

Nghe vậy Raidan mới giật mình phát giác ra một việc vết thương trước bụng nãy giờ chưa hề cầm máu lại, đã thế trong bụng hắn có một cảm giác như nuốt phải cái gì đó khó tiêu. Mới đầu hắn chẳng qua chỉ cho là hít phải khói bụi cùng mùi thuốc súng khiến bụng hắn cảm thấy khó chịu, bây giờ nghe Zain nói như vậy hắn lơ mơ đoán được điều gì đó, nhưng điều này lại không hề có lợi cho hắn

Zain lôi từ trong túi quần ra một cái điều khiển nhìn khá là nhỏ rồi nói "Lúc ta bay ra từ đống bom khói ta đã kịp thời quăng trực tiếp vào bụng ngươi thứ này" Từ trong một túi quần khác, hắn lôi ra một loại bom mini cực nhỏ. Nếu có Shachi ở đây hắn sẽ nhận biết rõ bom mini cùng với công tắc này. Vì cái bom mini tự chế cùng với công tắc này mà hắn được một phen bay trên không gần kề cái chết (Xem lại chương 27)

"Muốn biết công dụng của nó không" Zain nở nụ cười "hiền lành, thiên chân vô tà" nhất của hắn

Không cần ai nói lúc này Raidan cũng biết nét mặt của hắn trông rất khó coi, và cái thứ mà đối thủ hắn đang cầm lẫn thứ hắn nuốt vào là cái gì. Đối thủ của hắn là một nhà chế tạo bom với uy lực khủng khiếp, thì chắc chắn hai thứ đó cũng có liên quan tới bom

"Cho ta dừng tay" Raidan bất chấp tất cả hét lớn và nhào về phía Zain hòng giật lấy cái công tắc trên tay Zain. Ngay lúc này đây Zain mấp máy môi hai từ "Tạm biệt" và nhanh chóng ấn kíp nổ

"ẦM" Chỉ thấy một tiếng nổ lớn xảy ra, máu thịt văng tung tóe khắp nơi, vương vãi trên tường, nội tạng thành đống rơi trên sàn, máu còn văng khắp nơi trên áo trắng của Zain. Không còn thứ gì có thể phân biệt được Raidan nữa ngoài một đống thịt nát ra. Zain bước lại gần đá đống thịt nát lẫn nội tạng ra, hắn cúi người cầm lên thanh kiếm làm từ đá nước biển rồi chém vài đường vào không khí, âm thầm gật đầu đây là thanh kiếm tốt

Zain liếc cái đám không ra hình dạng gì dưới sàn rồi lên tiếng nói "Người như ngươi chết không toàn thây là tốt nhất"

Dứt lời hắn bước đi nhanh chóng ra phía ngoài, men theo con đường cũ phản hồi ra đại sảnh. Vừa đi một đoạn hắn vừa ném bom ra đằng sau lưng mình, nhưng những quả bom này không hề phát nổ. Không gian im ắng xung quanh khiến hắn không khởi nhớ lại truyện trước kia, vào khoảng hơn 20 năm về trước lúc hắn mới 20 mấy tuổi (Lúc trước ghi tuổi của Zain là 30 mấy thấy không hợp lý nên đổi lại thành 40 mấy nha, thông cảm) một cái tuổi thanh xuân tràn đầy sức sống và nhiệt huyết.

Lúc đó hắn là một hải quân mang trong mình một chính nghĩa không ai có thể đập vỡ được, cùng với sự khao khát ước mơ chế tạo bom mìn của hắn. Từ một tạp vụ, tân binh nho nhỏ hắn nhanh chóng trở thành một chuẩn tướng với chiến công hiểm hách, một hải quân mà hải tặc nghe phải sợ mất mặt xa lánh. Cùng với một cái đầu thông minh và có hứng thú về bom mìn, hắn cũng đã thành công trở thành viện trưởng viện nghiên cứu và chế tạo bom mìn của hải quân lúc đó. Ước mơ của hắn là dùng chính bom và thuốc súng uy lực mà hắn chế tạo ra để bắn phá những con tàu hải tặc. Hắn muốn bảo vệ mọi người, những hải quân cấp dưới của hắn, những người bạn thân thiết của hắn thậm chí là bảo vệ vợ con của hắn. Đúng vậy, hắn có gia đình, nhưng vì tương lai vì lí tưởng có một thế giới hòa bình hắn ra đi và gia nhập vào hải quân

Tuy gia nhập hải quân khó khăn muôn trùng nhưng qua thư từ, qua cuộc gọi điện từ người vợ thân yêu, từ đứa con gái đầu lòng cực kì dễ thương của hắn mà hắn mới có thể tiếp bước leo lên vị trí càng cao. Gia đình của hắn không những không có oán trách hắn, mà họ còn ở phía sau âm thầm cổ vũ cho ước mơ khát khao của hắn. Vì sự kì vọng của người nhà, hắn đã nhanh chóng leo lên làm chuẩn tướng (nếu mọi người muốn biết về cấp bậc hải quân trong onepiece thì có thể xem chap 66 trang cuối cùng) cùng với một thân phận viện trưởng viện nghiên cứu bom mìn. Tiền đồ của hắn là vô lượng, thế giới của hắn là một mảnh hào quang

Những khi Zain nghĩ đến con gái và vợ của mình hắn liền mỉm cười một cách thoải mái và chân thành. Hắn lục lọi trong túi áo ra một cái ví cũ đã sờn màu, mở ra bên trong thì thấy đấy là một bức ảnh gia đình ba người. Một người phụ nữ trẻ đẹp đang ôm một đứa con mập mạp khoảng 8 tuổi, phía sau hai người là hình ảnh người đàn ông ôm chầm lấy cả hai. Đó chính là Zain nhưng nhìn trẻ hơn rất nhiều. Kế bên đó là một dòng chữ [Cố lên ông xã, em và con ủng hộ anh]. Chỉ một vài từ đơn giản nhưng thể hiện đầy đủ sự quan tâm, và ủng hộ ước mơ của một người vợ dành cho chồng. Hắn mỉm cười rồi khép chiếc ví lại tiếp tục vừa bước đi vừa vứt bom

Mọi thứ đối với Zain đều hoàn hảo, cho đến cái ngày định mệnh hôm đó. Khi hắn còn đang ở trong viện nghiên cứu, tự nhiên hắn cảm thấy bồn chồn lo lắng không dứt, bên tai hắn như thể vang lên tiếng khóc và la hét của vợ và đứa con bé xinh. Hắn giật mình và biết có chuyện không hay đã xảy ra. Hắn liền lao ra ngoài, gọi điện và tìm kiếm trong tuyệt vọng. Nỗi lo sợ đánh mất một thứ gì đó rất quan trọng bao trùm lấy hắn, cơ thể hắn run rẩy không kìm nén lại được. Hắn điên cuồng đào bới thông tin và cuối cùng cũng đã tìm ra lí do. Hắn hầu như chết lặng khi xem bản thông tin tuyệt mật mà hắn kiếm được. 20 năm trước một hòn đảo bị triệu tập lệnh Buster Call và đã bị xóa xổ vĩnh viễn trên bảng đồ thế giới. Hòn đảo của các học giả Ohara. Đồng thời đó cũng chính là nơi vợ và con gái hắn đang sinh sống. Quê hương của hắn ở một nơi khác, nhưng Ohara lại chính là quê hương của vợ hắn. Trong hải quân người ta chỉ biết hắn có vợ có con chứ không ai ngờ rằng vợ con hắn lại đang định cư ở Ohara.

Cơ thể hắn lạnh ngắt khi hay tin này, và đau đớn hơn nữa chính là những chiếc hạm đội đó đã dùng chính thuốc súng mà hắn tạo nên nhấn chìm cả hòn đảo. Chính hắn đã gián tiếp giết chết hàng trăm sinh linh vô tội, chính hắn đã gián tiếp giết chết vợ và con gái bé bỏng của hắn. Lúc đó hắn hối hận, hắn hối vì đã tạo nên những vũ khí đáng sợ ấy, hắn hận vì cái gọi là chính nghĩa mà ra tay tàn sát không chừa đường sống cho một ai. Hắn khóc trong đau đớn, cuộc sống lúc đó của hắn như bị dập tắt, những ánh hào quang nay đã không còn mà thay vào đó là sự dày đặc của bóng tối hận thù. Hận hải quân, hận cái chính nghĩa đầy dơ bẩn ấy.

Zain cắn răng chịu đựng nỗi mất mát đau thương, hắn nuốt nước mắt vào tim và hắn thề sẽ trả mối thù giết vợ con này. Hắn vẫn ở lại hải quân điều tra ra những ai lúc đó có mặt tại hòn đảo Ohara. Việc đầu tiên hắn làm đó chính là giết hết bọn hải quân, tiếp theo là hắn phá hủy nguyên một viện nghiên cứu cùng những hồ sơ cơ mật mà hắn dày công nghiên cứu ra. Rồi bỏ trốn biệt tăm, từ đó không ai còn biết về vị chuẩn tướng với chiến công hiểm hách năm nào nữa. Hắn cũng đã quyết tâm không sử dụng những kỹ năng của hải quân như lục thứ nữa. Nhưng mà thật không ngờ, tên Raidan ấy lại có thể dồn ép hắn tới mức khiến hắn phải sử dụng kỹ năng lục thức nếu muốn chiến thắng

Vừa đi vừa nhớ lại chuyện cũ đau thương, bất tri bất giác hắn đã đứng ngoài cổng vào. Zain thờ dài một hơi, hắn ngước lên trời như thể đang để những giọt nước mắt vô hình rơi ngược lại trong tâm trí hắn. Sau đó hắn chuyển ánh nhìn về phía trước, nơi thành viên bang Heart đang bước đi vội vã mà cầm đầu là thuyền trưởng Law của họ. Nhìn họ hắn mỉm cười, trải qua bao đắng cay gian khổ, rốt cuộc hắn cũng đã tìm lại được lí tưởng sống của bản thân, tuy  hắn vẫn không thể nào tha thứ cho bản thân mình khi xưa, nhưng mà hắn thề hắn sẽ không dẫm lại vết xe đổ đó một lần nữa

Zain điều chỉnh lại tâm trạng của mình rồi mỉm cười, một tay hắn cầm kiếm, một tay hắn lấy công tắc điều khiển ra ấn chổ kích hoạt. Lập tức sau lưng hắn nổ ra một tiếng vang cực lớn, ánh lửa bùng cháy nuốt trọn cả căn biệt thự, mọi thứ bắt đầu sụp đổ sau lưng hắn

"Zain" Không biết ai là người bắt đầu kêu tên hắn, sau đó là một chuỗi tiếng gọi ngày một tang. Thế là Zain cứ bước đi, bỏ mặc sau lưng ánh lửa bùng cháy thiêu rụi tất cả

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro