[ONESHOT] Dandelion, SeoSic

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au: Taiyou

Dandelion.

Trong truyện cổ tích, bao giờ kết thúc cũng là hoàng tử lấy được công chúa và cả hai sẽ sống hạnh phúc mãi mãi về sau.

Cô biết công chúa sẽ luôn đi với hoàng tử. Còn cô bé làm vườn đôi khi sẽ kết thúc với anh đầu bếp tốt bụng. Chưa có ai nói là cô bé làm vườn sẽ được ở bên công chúa bao giờ cả. Cô thậm chí không chắc là có ai nghĩ đến việc đó.

Nhưng Joo Hyun không phải đứa ngốc. Cô biết những gì mình có thể làm được và những gì tốt nhất chỉ là giấc mơ. Cả một ngày cô sẽ làm việc thật chăm chỉ rồi đến đêm sẽ có những giấc mơ thật đẹp. Thực tế và mơ mộng song hành,đôi khi có đan xen vào nhau,nhưng phần lớn thời gian đó là hai khái niệm khác biệt.

Cô gặp công chúa thường xuyên. Công chúa rất thích đi dạo trong vườn. Cô là người làm vườn, thế nên mọi việc hoàn toàn tự nhiên khi công chúa gọi cô lại và hỏi về ý nghĩa của những loài hoa trong khu vườn hoàng gia. Lần nói chuyện đầu tiên cô đỏ mặt không dám nhìn công chúa. Lần thứ hai công chúa ra lệnh cho cô không được phép thi lễ hay cúi mặt khi nói chuyện. Lần thứ ba cô ngạc nhiên khi nghe công chúa nói công chúa thích nhất hoa bồ công anh.

Công chúa đã rất vui khi thấy những khóm bồ công anh đầu tiên trong khu vườn. Công chúa bảo không có gì đẹp bằng nhìn những hạt bồ công anh bay trong gió cả. Chúng thật tự do. Chúng mang lại hi vọng. Mỗi khi nhìn chúng công chúa cảm thấy có một ngày bản thân cũng sẽ được tự do như thế.

Công chúa cũng bảo nếu được nhất định công chúa sẽ dẫn cô theo.

Những lúc gặp nhau thường cả hai sẽ nói chuyện, bất cứ chuyện gì trên đời. Đôi khi công chúa sẽ mang những quyển sách nhỏ ra và dạy cô đọc. Từ đầu tiên cô học được là “phép màu”. Công chúa nói phép màu có thật, chỉ là không ai nói về nó thôi. Với lại phép màu không hẳn là mạnh nhất, còn có thứ khác mạnh hơn nhiều.Cô hỏi đó là gì, công chúa không trả lời mà chỉ nhìn cô mỉm cười.

Câu chuyện giữa cả hai luôn mở đầu với những lễ lạc trong cung đình và những tin đồn mới nhất. Công chúa biết được rất nhiều chuyện mà trong cuộc đời mười bảy năm sống trong cung đình cô không hề biết.Rồi cả hai đương nhiên sẽ nói về những quyển sách. Một đôi lần công chúa có kể cho cô nghe những ước mơ thầm kín nhất. Cô biết được là công chúa của mình muốn được làm một nhà phiêu lưu, đi đến những chân trời mới, học hỏi về phép màu và tìm những loài hoa lạ. Thậm chí công chúa còn muốn được kết bạn với những tên cướp biển khét tiếng nhất bởi vì khi đó cuộc sống nhất định sẽ sống động hơn. Hoặc có khi công chúa sẽ cho cô xem những bức vẽ về một ngôi nhà giữa cánh đồng đầy hoa bồ công anh. Ước mơ lớn nhất của công chúa là được sống trong ngôi nhà đó, làm một cô giáo dạy học và sống một cuộc đời thật bình yên,đơn giản.

Cô cũng kể cho công chúa nghe những ước mơ của riêng mình dù cô nghĩ nó chẵng hề thú vị. Cô luôn muốn làm một nhà bác học hoặc một nhà văn, nhưng lại không được đi học và cũng không muốn phải ngồi nghe những triết lý dài dòng. Hồi nhỏ thì cô muốn được chơi piano,một nhà soạn nhạc,song cô cũng không có tiền đi học và mơ ước đó vẫn chỉ là mơ ước. Cô cũng đã nghĩ đến việc làm một cô giáo dạy piano, nó có lẽ cũng không tệ. Khi nghe điều đó công chúa tươi cười bảo rằng vậy tốt nhất là cô nên theo công chúa sống trong ngôi nhà trên cánh đồng bồ công anh. Cả hai sẽ mở trường dạy học. Công chúa dạy chữ và cô dạy piano. Joo Hyun mỉm cười gật đầu, đỏ mặt khi nhận ra ngón út của công chúa khẽ khàng nắm lấy ngón út của cô.

Thế rồi một ngày người ta phát hiện ra công chúa trong tòa tháp phía nam. Tay công chúa đã bị chiếc thoi đâm và nàng đã chìm vào giấc ngủ như lời nguyền của mụ phù thủy năm xưa.

Cô không được phép đến gần công chúa khi công chúa được đưa về phòng. Cô chỉ muốn tặng công chúa một bông hoa bồ công anh. Nếu công chúa ngủ trong một trăm năm, hoa bồ công anh sẽ ở bên cạnh công chúa. Hoa bồ công anh có nghĩa là hi vọng, có nghĩa là tự do. Công chúa sẽ không vui nếu không có hoa bồ công anh bên mình.

Và rồi những bà tiên tốt bụng tới, đưa cả lâu đài vào giấc ngủ. Joo Hyun tự hứa là sẽ thức dậy sớm nhất.

Có một thứ còn mạnh hơn cả phép màu.

Cô ngủ. Trong giấc ngủ cô thấy mình tự hỏi rằng công chúa đang mơ thấy những gì. Bản thân cô mơ thấy những dây gai nhọn và dày phá đi vườn hoa xinh đẹp cô chăm sóc, cả tòa lâu đài tối tăm không một tiếng động, mặt trời không xuyên qua được những tầng mây đen kịt trên bầu trời, nàng công chúa ngủ, vẻ mặt yên bình, kế bên là một bông hoa bồ công anh. Cô mơ thấy mình thức dậy.

Một ai đó có lẽ sẽ tới. Một chàng hoàng tử đẹp trai trên con bạch mã, cầm gươm vượt qua bao khó khăn để đến cứu công chúa và cả vương quốc. Công chúa sẽ cùng hoàng tử đó sống hạnh phúc mãi mãi về sau trong lâu đài tráng lệ này.

Joo Hyun ép mình thức dậy, chống lại phép thuật của những bà tiên. Từng bước một qua những bụi gai sắc nhọn,cô tìm đường lên đến tòa tháp nơi công chúa nằm.

Có một thứ còn mạnh hơn cả phép màu.

Cô hôn công chúa. Hoa bồ công anh của cô mạnh hơn bất cứ phép màu nào trên đời.

FIN.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro