1. (Nhớ xem MV và đọc lời sub trước khi đọc truyện này nha)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạ Lưu Hàn đứng trước của phòng Dạ Vô Trần. Chỉ một ngày nữa thôi, người mà hắn yêu thương nhất đời này sẽ bước vào lễ đường cùng một người phụ nữ khác.

Cốc Cốc

-Vào đi.

Dạ Vô Trần ngồi trên giường, đầu hơi cúi xuống nhìn mặt đất. Y cũng chẳng để ý ai là người bước vào. 

Dạ Lưu Hàn muốn tranh thủ từng phút từng giây bên cạnh Dạ Vô Trần, từ trước tới giờ hắn chưa từng rời khỏi y quá 2 tiếng vì sống chung nhà. Mà hiện tại, cuộc sống hạnh phúc của hắn sắp bị kẻ khác dễ dàng cướp lấy.

Lúc biết tin Dạ Vô Trần muốn kết hôn, hắn gần như phát điên mà muốn giết chết nữ nhân kia rồi ôm chặt lấy Dạ Lưu Hàn để y không thể rời khỏi hắn nữa.

Nhưng hắn không thể. Dạ Vô Trần là người mà hắn yêu thương cùng trân trọng nhất cuộc đời này. Dù con thú trong lòng đang không ngừng gào thét giữ lấy y, hắn vẫn không thể làm chuyện thương tổn y. 

Dạ Lưu Hàn hít một hơi thật sâu bình ổn lại cảm xúc. Nhưng khi bước vào, vết bàn tay hằn đỏ trên má của y khiến hắn vô cùng sửng sờ cùng phẫn nộ.

-Là ai làm?

Hắn vội vã bỏ cốc nước lên bàn rồi bước tới quỳ xuống đối diện với y, bàn tay thon dài nắm chặt lấy đôi tay tinh tế của y. Sau đó dùng thần lực xoa dịu đi dấu tay trên má y. 

Từ trước đến nay hắn đối với người này đều là nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, vậy mà lại có kẻ dám thương tổn y. Hắn nhất định không để yên chuyện này.

-Vô Trần à, là ai dám đánh anh? Nói cho em. 

-...

Thấy y vẫn im lặng, hắn sốt ruột rút điện thoại ra muốn gọi cho thư ký điều tra chuyện này. 

Lúc này, Dạ Vô Trần mới nắm lấy bàn tay cầm điện thoại của hắn, y lắc đầu

-Đừng, là lỗi do anh. Cô ấy không làm gì sai cả.

-Là Âu Dương Như Nguyệt làm?

Dạ Lưu Hàn trở tay dịu dàng xoa nhẹ ngón tay tinh tế của Dạ Vô Trần nhưng trong giọng nói của hắn lại vô cùng phẫn nộ

-Sao có thể để yên cho cô ta? Cho dù có là vợ chưa cưới của anh, em cũng phải dạy cho cô ta một bài học. Nữ nhân đáng giận đó, cô ta nghĩ mình là ai chứ?

Hắn ghen ghét mà đáp lời Dạ Vô Trần. Sự ghen tị cùng xót xa khiến khuôn mặt anh tuấn trở nên vặn vẹo dữ tợn. Kẻ dám làm tổn thương bảo bối của hắn, dù có là ai hắn cũng sẽ không để yên. Hắn bắt đầu suy nghĩ nên làm thế nào để tách Dạ Vô Trần khỏi nữ nhân ngu ngốc kia.

Dạ Vô Trần ngước đầu lên nhìn hắn. Hắn nhìn đôi mắt đào hoa trong veo vẫn còn hơi đỏ tựa như vừa mới khóc mà đau lòng vô cùng.

Dạ Lưu Hàn quả thật bị sợ ngây người rồi. Hắn nôn nóng mà ngồi lên giường ôm chặt lấy Dạ Vô Trần. Đã rất lâu kể từ lần cuối hắn thấy y khóc. Bảo bối của hắn. Tâm can của hắn lại vì nữ nhân kia mà tổn thương.

-Nữ nhân chết tiệt. Vô Trần ngoan, đừng khóc. Để em giúp anh hả giận nhé.

Hắn dùng giọng điệu nhẹ nhàng nhất có thể dỗ dành Dạ Vô Trần. Sau đó nhẹ nhàng mà đặt lên trán y một nụ hôn thành kính. 

-Hàn à, tụi anh... chia tay rồi.

-.....

Dạ Lưu Hàn cứng đờ cả người. Hắn dường như không tin nổi mà ôm siết chặt lấy Dạ Vô Trần khiến y đau đớn khẽ rên .

-Đau.

-A... xin lỗi Vô Trần. Anh... anh nói lại lời vừa rồi được không?

-Anh và Âu Dương Như Nguyệt chia tay rồi.

Dạ Vô Trần buồn bã tựa đầu lên vờ vai rộng vững chắc của Dạ Lưu Hàn

-Tại sao?

-Cô ấy muốn quan hệ trước khi cưới. Anh cũng nghĩ việc đó không sao nên chấp nhận. A.?

Dạ Lưu Hàn bỗng bế cả người Dạ Vô Trần ngồi lên trên đùi hắn mà ôm chặt. Cả người to lớn gần như bao bọc thân thể có phần gầy yếu của Dạ Vô Trần. Hắn nắm lấy bàn tay trắng nõn của y, không cho cự tuyệt mà tinh tế hôn lên từng ngón tay,  giọng khàn khàn hỏi:

-Sau đó thì sao? Hai người thực sự quan hệ à?

-Không có. Anh vừa định hôn cô ấy thì... lại có cảm giác không thể hôn được. Vậy nên anh chẳng chỉ đành nói thật với cô ấy. Sau đó thì....Haiz. Là anh có lỗi với cô ấy vì đã không rõ ràng tâm tư của mình. Anh  đã nghĩ lần này sẽ có thể tiến tới hôn nhân sau khi đính hôn cơ đấy....

Dạ Vô Trần có hơi buồn bã mà nói. Âu Dương Như Nguyệt là cô gái hợp ý y nhất từ trước đến giờ, xinh đẹp còn giỏi nữ công gia chánh. Y vừa nhìn thấy nàng đã có chút rung động. Vốn nghĩ lần này chuyện yêu đương sẽ không thành vấn đề. Nào ngờ y vẫn chẳng thể chạm vào người ta, khiến nàng xấu hổ mà bỏ đi.

Dạ Vô Trần đang định nói thêm thì một luồng khoái cảm nóng rực đột nhiên toả ra khắp cả người y. Dương vật trong đũng quần cũng có dấu hiệu cương lên:

-Hàn, em... em ra ngoài trước đi. Anh có chút chuyện cần xử lý.

Y rút tay về mà kéo áo xuống cố gắng che đi nơi xấu hổ kia. Mặt y hơi sầm lại trông có vẻ đáng sợ. Chắc chắn ly nước vừa nãy mà Âu Dương Như Nguyệt đưa cho y có vấn đề. Chỉ là thể trạng đặc biệt khiến thuốc tới giờ mới phát tác.

Y có chút xấu hổ muốn rời khỏi người Dạ Lưu Hàn nhưng bàn tay hắn lại tựa núi Thái Sơn vững chắc giữ lấy eo y, sau đó còn kéo sát y dính vào người hắn khiến dương vật đang cương cứng của y cọ vào bụng hắn.

-Này này, bỏ anh ra ...hộc...một chút. Lúc nãy ly nước Âu Dương Như Nguyệt..hộc... đưa cho anh có vấn đề.

Y hơi thở dốc vặn vẹo người muốn rời khỏi vòng tay như gông kìm của Dạ Lưu Hàn.

Chờ một hai phút vẫn chưa nghe thấy tiếng Dạ Lưu Hàn, lúc này y mới thấy kỳ lạ mà ngước đầu nhìn lên. Ai ngờ vừa ngước lên đã bắt gặp tầm mắt nóng rực của Dạ Lưu Hàn. 

Ánh mắt tựa như muốn ăn tươi nuốt sống này là lần đầu tiên y thấy ở em họ mình.

-Hàn? Hàn ...ưm....

Đối diện với ánh mắt trong veo có hơi nhiễm màu tình dục cùng câu nói đã chia tay của người trong lòng. Dạ Lưu Hàn rốt cục không nhịn được nữa mà cúi xuống dùng đôi môi nóng bỏng của mình bao bọc lấy đôi môi nhỏ xinh của Dạ Vô Trần. Hắn không ngừng liếm cắn hai cánh môi mềm mại mà bản thân đã mơ ước bấy lâu. Thấy Dạ Vô Trần vẫn khép chặt miệng, tay hắn liền bóp nhẹ lấy dương vật của y. 

-A... đừng mà

Dạ Vô Trần hết hồn há miệng muốn bảo Dạ Lưu Hàn dừng lại. Chỉ chờ có thế, cái lưỡi tinh ranh của hắn lập tức vói sâu vào cuống họng y, quấn lấy chiếc lưỡi mềm mại của y mà hút lấy nước bọt ngọt ngào đang không ngừng chảy ra vì sự khiêu khích của hắn.

Tiếng mút chùn chụt ái muội vang vọng khắp cả căn phòng khiến Dạ Vô Trần nóng hết cả mặt

-Ưm.. đừng.. ưm

Dạ Vô Trần cố gắng đẩy đầu Dạ Lưu Hàn ra nhưng sức của hắn thực sự quá lớn, dù có quay đi đâu cũng sẽ bị áp sát mà hôn ngấu nghiến. Càng nói gì đến việc cả người đang nóng lên không còn sức của y đang bị hắn chặt chẽ ôm trong lòng. Thực sự khó mà trốn thoát.

-Ân... ưm.. dừng.. lại

Nụ hôn tựa như dã thú của hắn càng lúc càng mãnh liệt. Hắn tham lam mà nuốt lấy nước bọt ngọt ngào của người trong lòng. Nhìn y vì bị mình hôn mà cả người ửng đỏ nhũn ra khiến lòng Dạ Lưu Hàn như có lửa đốt. Ngứa ngáy nóng cháy đến khó chịu.

Mới vừa nãy hắn còn khổ sở vì y sẽ lấy người khác. Hắn vốn định sẽ lui về phía sau bảo hộ y. Ai ngờ ông trời lại cho hắn một tin vui bất ngờ.  Đứa con gái tầm thường kia vậy mà dám làm y buồn. 

Nếu người y muốn không mang lại cho y hạnh phúc. Vậy lần này, ai cũng đừng hòng cướp Vô Trần khỏi hắn. Y chỉ có thể là của hắn.

Dạ Lưu Hàn si mê không ngừng hôn sâu lên đôi môi xinh đẹp mà hắn ao ước đã lâu. 

-Hàn.. ưm.. tại sao?

Dạ Vô Trần há miệng thở dốc dựa cả người vào lồng ngực Dạ Lưu Hàn. 

Y vốn có chứng khiết phích. Chỉ cần tiếp xúc da thịt quá nhiều với người khác sẽ nhịn không được mà có cảm giác ghê tởm. Dù là bị chuốc thuốc nhưng lúc nãy khi chạm vào Âu Dương Như Nguyệt, thân thể cùng năng lượng linh hồn của y vẫn thập phần bài xích mà tạo ra lá chắn đẩy Âu Dương Như Nguyệt ra.

Vậy mà lúc này đây, khi bị Dạ Lưu Hàn hôn sâu, cả thân thể lẫn linh hồn y lại chẳng hề thấy bài xích mà còn ... có chút kích thích. 

Như vậy nghĩ là gì? Dạ Vô Trần có chút đăm chiêu suy nghĩ.

Còn chưa đợi y nghĩ kĩ, Dạ Lưu Hàn đã siết chặt lấy eo y. Đôi môi hắn vẫn không tha mà chà sát đôi môi của Dạ Vô Trần. Hắn vô cùng thích loại cảm giác quấn quýt chỉ có giữa người yêu như thế này với Dạ Vô Trần. Thậm chí, linh hồn cuồng bạo của hắn cũng đang kêu gào muốn hoà quyện với người trước mặt. 

-Vì sao ư? Vì... em yêu anh. Anh có biết lúc anh và cô ta ở cạnh nhau em khổ sở thế nào không? Cả người em như điên lên vì ghen tị. Em đã muốn vờ như bản thân cuồng loạn mà cướp anh đi. Tình yêu của anh vốn dĩ nên thuộc về người yêu anh nhất đời này. Em đã yêu anh hơn 15 năm kể từ lần anh cứu em.  Vô Trần à, em yêu anh. Yêu đến cháy lòng. Anh cũng yêu em đi, có được không?

Hắn vừa mong chờ vừa bất an mà nhìn y

-Anh không... ưm

Lời từ chối còn chưa kịp nói ra đã bị Dạ Lưu Hàn mạnh mẽ chiếm lấy. Hắn vô cùng sợ hãi y sẽ từ chối hắn. Vì thế chỉ có thể dùng hành động biểu đạt cho y biết hắn có bao nhiêu yêu y.

Đôi môi hắn vẫn giữ lấy đôi môi Dạ Vô Trần. Bàn tay không an phận bắt đầu chạm rãi luồn vào áo thun của y mà mơn trớn vuốt ve phần eo nhạy cảm

Cả người Dạ Vô Trần vì sự vuốt ve âu yếm của Dạ Lưu Hàn mà càng lúc càng nóng ran. Tác dụng của thuốc đã bắt đầu phát huy khiến đầu óc y có chút mơ hồ.

-Không được... A

Dạ Vô Trần giật mình trốn tránh muốn đẩy tay Dạ Lưu Hàn ra nhưng làm thế nào cũng đều vô dụng. Bàn tay thon dài chằng chịt gân kia vẫn đang không ngừng vuốt ve làn da mịn màng, kích thích từng tế bào thần kinh y. 

Nhân lúc y không để ý, hắn vén áo y lên cao rồi chui tọt đầu vào trong hít hà hương hoa đào quyến rũ từ thân thể y. 

Hắn nhìn hai núm vú màu hồng nhạt nhỏ xinh ngay trước mắt, hắn si mê mà ngậm lấy, sau đó le lưỡi ra liếm nhay đầu vú đang vô cùng nhạy cảm của y.

Chụt chụt

-A, không được, Hàn à..hức..

Bộ dáng cùng âm thanh gợi tình của y khiến hắn nứng không chịu được. Dương vật to lớn dưới đũng quần nhanh chóng cứng ngắc chỉa vào mông thịt mềm mại của Dạ Vô Trần.

Hắn kéo khoé quần để lộ ra dương vật căng cứng cùng gân nổi lên trông có vẻ dữ tợn. 

-Vô Trần.. Vô Trần... Bảo bối... Để em giúp anh giải toả, tự mình giải toả sẽ rất khó khăn. 

Hắn khàn giọng gọi tên người thương, sau đó llại không ngừng liếm mút đầu vú đã sưng đỏ của y. Đôi tay mơn trớn từ eo chậm rãi trượt xuống mông mà không ngừng bóp nắn.

-A..Hàn à

Cách một lớp quần đùi mỏng, Dạ Vô Trần có thể cảm nhận dương vật nóng bỏng của Dạ Lưu Hàn đang cọ sát chính giữa kẽ mông của mình. Y uốn éo muốn ngồi dậy nhưng bị hắn kéo xuống ngồi đè lên dương vật cứng nóng. 

-Bảo bối, anh thấy gì không? Dương vật của em đang vì anh mà cương cứng đến phát đau. Từ trước đến nay, nó vẫn luôn chỉ vì một mình anh mà dựng lên. Anh có cảm nhận được không?

Giọng nói hắn trầm khàn nhiễm đầy tình dục. Vừa nói hắn vừa không ngừng thúc mạnh dọc theo kẽ mông y, để y có thể cảm nhận rõ ràng vật cứng phía dưới. 

Lúc này, cả người Dạ Vô Trần bị hắn kích thích đã nhiễm một tầng đỏ ứng quyến rũ. Đôi mắt xinh đẹp cũng hiện rõ ham muốn tình dục hơn.

-A...hức.. không nên.. chúng ta là anh em

-Bảo bối, từ trước tới nay em chưa bao giờ coi anh là anh em cả. 

Hơi thở ấm nóng của hắn phả vào tai Dạ Vô Trần khiến y rụt cả người lại. Hắn tiếp tục khiêu khích mà vươn đầu lưỡi liếm vành tai đang vô cùng nhạy cảm của y.

Dạ Vô Trần chẳng còn cách nào né tránh mà mặc hắn hôn liếm, y không ngừng thở dốc cùng rên rỉ.

Dạ Lưu Hàn bị bộ dạng câu nhân của Dạ Vô Trần câu mất ba hồn bảy phách. Hắn thò tay vào quần đùi của y nắm lấy dương vật đã hơi rỉ nước mà bắt đầu vuốt ve.

-A... Hàn à.. chỗ đó

Lúc này, Dạ Vô Trần đã hoàn toàn bị dục vọng chi phối. Dù gì y cũng không bài xích hắn, vậy thì để hắn giúp một chút chắc không sao. 

Dạ Vô Trần đã nghĩ vậy.

Khoái cảm từ thân dưới bị bàn tay to có vài vết chai của Dạ Lưu Hàn đánh úp vào đại não khiến Dạ Vô Trần sung sướng mà rên rỉ cùng không ngừng nhích người chà sát dương vật vào bàn tay ấm nóng của hắn.

Dạ Lưu Hàn nghĩ mình quả thật đã bị bảo bối trong lòng làm cho phát điên rồi. 

Hắn bế y đứng lên hướng về phía giường lớn rồi thả y xuống chiếc giường mền mại. Hắn cởi quần áo ngoài của mình và Dạ Vô Trần quăng xuống giường, sau đó mới kéo quần đùi của y xuống.

Khung cảnh ẩm ướt đẹp tựa mộng khiến Dạ Lưu Hàn si mê mà nhìn chằm chằm. Hắn cúi người xuống, há miệng ngậm lấy dương vật màu hồng phấn của Dạ Vô Trần sau đó không ngừng nuốt nhả khiến y sung sướng mà nắm lấy tóc hắn đong đưa ấn dương vật vào khoang miệng ấm nóng của hắn

-Sướng.... Hàn.. Sướng quá

Dạ Vô Trần trong vô thức mà gọi tên Dạ Lưu Hàn tựa như đang cổ vũ khiến đôi mắt hắn càng trở nên thâm trầm như thể muốn ăn sạch y vào bụng. Hắn không ngừng nuốt nhả, bàn tay cũng không rảnh rỗi mà xoa nắn hai túi tinh nhỏ xinh của y.

Hắn muốn y.

Điên cuồng muốn y.

Muốn tất cả của y.

Mọi lần đầu của hắn đều trao cho y. Vậy nên hắn cũng muốn mọi lần đầu của y sẽ là của hắn. 

-A... anh sắp bắn rồi... Hàn....hức...anh bắn.... anh bắn

Dạ Vô Trần gấp gáp thở dốc. Y ưỡn người phun ra tinh dịch ấm nóng trắng đục vào miệng Dạ Lưu Hàn.

Hắn nhả dương vật của y ra, sau đó nuốt xuống toàn bộ tinh dịch của y

-Ực, tinh dịch của Vô Trần ngọt thật.

Dạ Lưu Hàn si mê ngắm nhìn biểu cảm vừa lên đỉnh của Dạ Vô Trần. Đôi má đỏ hây hây, đôi mắt đào hoa vẫn còn vương chút nước mắt cùng tình dục khiến y trông vô cùng động lòng người. Y khẽ liếc nhìn Dạ Lưu Hàn tựa như đang lên án. Ánh mắt có hơi tức giận khiến y trông càng có vẻ quyến rũ.

Dạ Lưu Hàn bị y nhìn đến tâm can ngứa ngáy vô cùng. Dương vật to lớn phía dưới đã cứng đến sắp nổ. 

Hắn xoay người y lại, dựng phần hông của y lên. 

-A?

-Khép chặt chân lại. Bảo bối, em nhịn không nổi nữa.

Dạ Vô Trần nghe lời hắn mà khép chặt đùi lại. Hắn gấp gáp không chịu nổi mà nâng dương vật nặng trịch cứng ngắc vào giữa hai đùi của y mà cọ sát.

Bạch bạch bạch

Hai tay hắn nắm lấy eo Dạ Vô Trần, thân dưới liên tục dập mạnh vào giữa hai đùi y. Dương vật nóng bỏng của hắn mỗi rút ra đẩy vào lại ma sát mạnh mẽ vào dương vật vừa mới cứng lại cùng túi tinh của Dạ Vô Trần mang lại khoái cảm kì lạ khiến y sung sướng rên thành tiếng.

-A... a

-Vô Trần, bảo bối của em , em yêu anh

Hắn vừa nói lời yêu vừa không ngừng đâm rút cùng hôn mút tạo dấu hôn trên tấm lưng trắng nõn xinh đẹp của y. 

-Hàn.. không được.. anh lại sắp ra rồi.. a...ư..

Tiếng rên rỉ quyến rũ của y khiến Dạ Lưu Hàn vì kích động mà có thể bắn ngay lập tức. Hắn đưa đẩy thêm vài trăm cái nữa mới nhịn không được gầm lớn mà bắn đầy ra trên đùi của Dạ Vô Trần. 

-Sướng quá, Vô Trần

Dạ Vô Trần ngay lúc hắn bắn cũng đồng thời phun ra tinh dịch.

Dạ Lưu Hàn nằm nghiêng sang một bên. Cả người hắn dính sát tấm lưng cùng mông thịt của Dạ Vô Trần. Vòng tay cũng bao trọn ôm chặt lấy cả người y. 

Hắn nâng tay xoay mặt y lại mà không ngừng hôn sâu. 

Chụt chụt 

-Ưm..ưm

Cả người to lớn rắn chắc của hắn đè nặng lên thân thể có phần gầy yếu của y. Dương vật to lớn nhanh chóng cứng lại ở giữa đùi của Dạ Vô Trần. Hắn ôm chặt lấy y mà không ngừng chà sát từ phía sau.

-Đừng cọ nữa.. Hàn... A

Dạ Vô Trần tránh né đôi môi nóng bỏng đang không ngừng đòi hỏi của Dạ Lưu Hàn, y đưa tay ra sau chạm vào dương vật cứng nóng của hắn muốn đẩy nó ra khỏi chân mình.

Bị bàn tay thon dài mềm mại của Dạ Vô Trần chạm vào khiến dương vật của Dạ Lưu Hàn càng thêm cứng ngắc. Hắn mút mát cần cổ trắng nõn của y vừa khàn giọng nói

-Bảo bối, anh làm em nứng chết mất.

 Nói xong, hắn kích động xoay úp người y lại, nâng hông y lên. 

Hắn vét lấy tinh dịch ẩm ướt dính đầy trên đùi non của Dạ Vô Trần bôi lên huyệt động phấn hồng nhỏ xinh của y. Ngón trỏ của hắn nhẹ nhàng chọc ngoáy vào bên trong huyệt động của y.

-A... không được

Dạ Vô Trần rên rỉ muốn đẩy tay hắn ra nhưng cả người không còn sức khiến cái đẩy tay của y tựa như đang mời gọi hắn bắt nạt y. Hắn đã có thể đưa ngón thứ hai vào chọc ngoáy sâu bên trong. Huyệt động co rút như đang mời gọi hắn nếm thử.

-Không sao, sẽ sướng ngay thôi.

Dạ Lưu Hàn cúi xuống hôn liếm bàn tay đang muốn đẩy mình ra của Dạ Vô Trần, sau đó hắn rút hai ngón tay ra, chiếc lưỡi dài tinh ranh của hắn vói vào bên trong huyệt động của y mà không ngừng chọc ngoáy. Bàn tay cũng không an phận mà xoa nắn hai túi tinh cùng dương vật của y. 

Cả mặt trước sau đều được phục vụ khiến Dạ Vô Trần không nhịn nổi mà rên rỉ thành tiếng

-A... Hức

Dáng vẻ đê mê của y khiến Dạ Lưu Hàn càng thêm hăng hái mà đánh lưỡi. Cuối cùng, hắt rút lưỡi lại, thay vào đó bằng ba ngón tay thon dài không ngừng khuếch trương bên trong. 

Mặt sau của Dạ Vô Trần vừa ngứa ngáy vừa khó chịu. Cảm giác này khiến y muốn đẩy dị vật kia ra ngoài. Bất ngờ, ngón tay của Dạ Vô Trần chạm vào một điểm mềm mại có hơi nổi lên bên trong khiến cả người Dạ Vô Trần như bị điện giật mà run lên

-A.. chỗ đó không được.

Dạ Lưu Hàn nhịn không nổi nữa. Hắn rút ngón tay ra rồi lật người Dạ Vô Trần lại. Biếu cảm như vừa bị mất đi thứ gì của y khiến máu trong người hắn sôi trào. Hắn nắm lấy hai đùi của Dạ Vô Trần để y gác lên hai vai hắn. Cả người hắn đè nặng lên y. Mười ngón tay cũng đan vào siết chặt lấy đôi bàn tay tinh tế của y. 

 Dương vật cứng rắn như trêu đùa mà ma sát ở miệng huyệt ẩm ướt

-Vô Trần, em muốn anh. 

Hắn nhìn thẳng vào mắt Dạ Vô Trần. Đôi con ngươi đen nhánh phản chiếu duy nhất bóng hình của y cùng tình yêu điên cuồng cháy bỏng mà hắn che dấu bấy lâu nay.

Lần đầu tiên, Dạ Vô Trần nhìn thấy dáng vẻ cường liệt này của Dạ Lưu Hàn. Việc lần này một phần là do y trúng thuốc nhưng nếu y không muốn, cơ thể sẽ tự động tạo ra màn chắn công kích. Vậy nên, điều này có nghĩa là y không hề bài xích hắn mà thậm chí còn có tình cảm đặc biệt với hắn. Tình cảm đó không đơn giản chỉ tình anh em như y vẫn tưởng bấy lâu nay. 

Thấy Dạ Vô Trần bỗng im lặng, Dạ Lưu Hàn vô cùng bất an nôn nóng. Hắn không chỉ muốn thân thể y mà còn muốn cả trái tim y. Hắn sẽ không đi quá giới hạn mà Dạ Vô Trần đặt ra nếu y không muốn. Nhưng hắn thật sự rất muốn ôm y. 

-Bảo bối, em yêu anh mà.

Người của hành tinh Mã Lan một khi đã quyết định động tình thì nhất định phải được giải toả với đối tượng khiến họ động tình. Nếu không bản thân họ sẽ phải chịu thương tổn khá lớn. Đặc biệt là với những người có năng lực càng cao, tổn thất sẽ càng lớn. 

 Hắn vừa khổ sở mạnh mẽ chà sát dương vật lên cửa huyệt ướt át vừa không ngừng mút mát cánh môi đã dưng đỏ vì bị hôn mút quá nhiều của y. 

-Vô Trần, Vô Trần, em thực sự nhịn không nổi. Em muốn anh. Vô cùng muốn anh. Cho em đi, được không? Đây cũng là lần đầu của em.

Hắn khàn giọng cầu xin y. Đôi mắt vì kiềm nén mà nổi lên tơ máu trông vô cùng dữ tợn. Mà đầu khấc dương vật của hắn cũng đang không ngừng đâm chọc ở cửa huyệt như thể vô cùng muốn tiến vào bên trong mật huyệt của y.

-Hàn à.. anh...

Dạ Vô Trần hồi thần mà cảm nhận đầu khấc đang va chạm ở phía dưới. Y có hơi ngại ngùng nhưng lại nghĩ tâm ý hiện tại của mình đã rõ ràng. Y cũng biết đặc tính khi động tình của người Mã Lan. Nếu lúc này dừng lại thì quả thật là vô cùng có lỗi với Dạ Lưu Hàn.

Y nhìn vào đôi mắt tràn ngập tình yêu cùng ham muốn cháy bỏng của hắn, sau đó ngại ngùng  mà gật đầu.

Dạ Lưu Hàn quả thực hạnh phúc đến điên rồi. Người trong lòng rốt cục đã chấp nhận tâm ý của hắn. 

Lần đánh cược này, hắn thắng rồi. 

Dù rất kích động nhưng động tác của hắn vẫn vô cùng dịu dàng. Vì là lần đầu của y, hắn chậm rãi đưa dương vật to lớn vào mật huyệt đã được nới lỏng . Bên trong mật huyệt ẩm ướt không ngừng hút lấy thứ đó khiến hắn sung sướng mà rên lên một tiếng. 

-Ưm..Hoá ra đây là cảm giác khi vào bên trong Vô Trần. Bảo bối, bên trong anh ấm quá.

Hắn tạm thời để yên dương vật để bên trong thích ứng với kích thước khổng lồ của mình, đôi môi cũng không rảnh rỗi mà mút mát môi y.

-A....Ưm..To quá....Đã, đã vào hết rồi?

-Ừm

Bụng dưới bị lấp đầy khiến Dạ Vô Trần có chút khó chịu mà vặn vẹo thân mình.

-Em động nhé?

Dạ Vô Trần biết Dạ Lưu Hàn cũng chẳng dễ chịu gì khi phải giữ yên dương vật như vậy. Hai má y ửng hồng mà gật đầu.

Hắn chậm rãi đưa đẩy, sau đó dập mạnh ngay điểm cực khoái khi nãy mà hắn đã tìm được của y khiến Dạ Vô Trần sướng đến chảy nước mắt

-Không... chỗ đó không được.. dừng lại...á

Bạch bạch bạch

Cảm nhận được mật huyệt đã nới lỏng hơn cùng biểu cảm khoái lạc của Dạ Vô Trần, Dạ Lưu Hàn sung sướng đến phát run.

Hắn không nhẫn nhịn nữa mà bắt đầu tăng tốc độ đâm vào mật huyệt

-Tiểu Trần của em dâm quá, mật huyệt ướt át bóp chặt lấy dương vật không chịu nhả ra khiến chồng sướng chết mất. Bên trong ấm quá. Chồng đụ anh sướng quá. 

Hắn không ngừng thì thầm những lời dâm ngữ vừa không ngừng dập mạnh vào điểm cực khoái của y khiến Dạ Vô Trần sướng đến tê tái không nói nên lời. Bên trong mật huyệt co bóp mạnh mẽ khiến Dạ Lưu Hàn cảm nhận được khoái cảm to lớn gấp trăm lần so với việc thủ dâm khi nghĩ về Dạ Vô Trần.

Rốt cục hắn cũng đã có được người này. Người này là của hắn. Toàn bộ đều là của một mình hắn. 

Hắn hưng phấn mà không ngừng rút ra rồi lại đâm lút cán vào tận sâu bên trong. Dạ Vô Trần bị đâm đến sắp bắn ra thì hắn bỗng dừng lại khiến y ngứa ngáy khó nhịn. Trong đôi mắt bị tình dục nhuốm lên có hơi đờ đẫn mà nhìn hắn như thể đang khó hiểu vì sao hắn lại dừng lại

-Bảo bối, gọi chồng đi. Chồng đụ anh sướng như vậy, thế mà anh ngay cả cái danh phận cũng không cho em.

Hắn xụ mặt rút dương vật ra ngoài, sau đó chỉ nhấp nhẹ ở ngoài cửa huyệt khiến Dạ Vô Trần vô cùng ngứa ngáy. Rốt cục y cũng chịu thua trước ánh nhìn lên án của hắn mà nói

-Chồng.... 

-Gì cơ? Em nghe không rõ

Hắn vẫn không chịu đâm vào mà tiếp tục khiêu khích ngoài cửa động

-.....Chồng!

Dạ Vô Trần tức giận mà trừng mắt nhìn hắn. Y đâu biết đôi mắt đào hoa ấy khi tức giận gọi tiếng chồng lại như đang câu nhân khiến Dạ Lưu Hàn vô cùng si mê. Hắn vội vã cúi xuống hôn y ngấu nghiến. Dương vật cũng to thêm một vòng mà đâm mạnh vào trong mật huyệt khiến Dạ Vô Trần sung sướng đến ngất ngây

Bạch bạch bạch

Lép nhép

Cả căn phòng vang vọng những tiếng da thịt va chạm vô cùng kích thích.

-Á.. chậm thôi..ư.. a... sâu quá, anh chết mất

Dạ Vô Trần thở gấp mà tiếp nhận từng cú dập mạnh mẽ của Dạ Lưu Hàn.

-Không được nói bậy, chồng còn muốn đụ anh cả đời. 

Hắn yêu thương hôn lên đôi mắt xinh đẹp ngập nước của y. 

Nửa tiếng sau, Dạ Lưu Hàn thở dốc mà gầm lên

-Bảo bối, em sắp bắn. Chúng ta cùng nhau bắn.

Hắn vừa quấn quýt môi lưỡi với Dạ Vô Trần, vừa không ngừng tăng tốc đâm sâu vào trong. Mật huyệt co bóp liên tục. Dạ Vô Trần cũng sắp lên đỉnh.

-Vô Trần, em muốn bắn vào bên trong anh

-Không, không được.. á...ứ

Phụt phụt

Còn chưa kịp để y trả lời, hắn đã nắc mạnh mấy chục cái cuối cùng rồi ôm siết cả người y mà bắn ra toàn bộ tinh đặc vào bên trong. Dạ Vô Trần cũng đồng thời bị tinh dịch ấm nóng bên trong kích thích mà bắn ra. 

-A... bảo bối, lỗ nhỏ của anh làm chồng sướng quá.

Hắn cúi xuống hôn mút cần cổ Dạ Vô Trần, dương vật cũng không rút ra mà giữ nguyên bên trong.

Mật huyệt vẫn còn co bóp liên hồi khiến dương vật vừa mới xìu xuống của Dạ Lưu Hàn ngẩng đầu dậy nhanh chóng

-Gượm đã, anh còn chưa... a..hức

Dạ Vô Trần thấy điềm chẳng lành muốn đẩy Dạ Lưu Hàn ra. Còn chưa kịp đẩy ra, hắn đã xoay người y nằm úp sấp lại mà mạnh mẽ thúc vào trong.

Dạ Vô Trần tê tái đến nỗi chỉ biết ôm lấy gối mà rên rỉ

-Vô Trần, Vô Trần, anh có nghe thấy tiếng con tim của em đang vì anh mà đập cuồng loạn không?

Hắn vừa nói vừa đè nửa người trên dính sát lên tấm lưng trắng nõn của y. Y có thể cảm nhận nhịp tim điên cuồng của hắn. 

Dạ Lưu Hàn không nói dối. Hắn quả thật yêu y đến điên rồi. 

Thúc từ phía sau khiến y có thể cảm nhận rõ ràng phần lông mu cùng hai túi tinh lớn của Dạ Lưu Hàn. Chúng liên tục phát ra tiếng bộp bộp khi hắn thúc vào khiến Dạ Vô Trần có chút ngại ngùng lại cảm thấy vô cùng kích thích. 

Hai chân Dạ Lưu Hàn tách hai chân y rộng ra để dương vật tiến càng sâu vào bên trong.

Bạch bạch bạch

-Chậm.. chậm chút..

Dạ Lưu Hàn bị bộ dáng quyến rũ của Dạ Vô Trần kích thích, hắn liên tục dập mạnh vào bên trong y 

-Em yêu anh đến phát điên, bảo bối à. Nói đi, anh có yêu chồng không? Hửm?

Mỗi lần dừng nói một chút hắn lại rút dương vật ra rồi đâm lút cán vào điểm cực khoái của Dạ Vô Trần khiến y chẳng còn nghĩ gì được nữa, nước miếng cũng không khống chế được mà chảy từ miệng xuống gối.

-Chậm lại..a....

-Trả lời em rồi em không dập nữa.

Bạch bạch bạch

-A... đừng ... đừng dập nữa.. anh yêu em ... anh yêu em mà

Câu trả lời của Dạ Vô Trần khiến niềm hạnh phúc trong Dạ Lưu Hàn tăng lên gấp bội. Hắn không kiềm chế nổi mà dập càng nhanh, càng sâu vào huyệt động đã bị đâm đến tê tái của Dạ Vô Trần

Y hoảng hốt muốn né ra chỗ khác nhưng lại bị hắn kéo lại giữ chặt vòng eo mà không ngừng dập xuống

-A... Ứ.. Em nói dối.. á... không được.. anh không bắn nổi nữa... á

Phập phập phập

Bao lời muốn nói của Dạ Vô Trần đều bị nhịp dập mãnh liệt của Dạ Lưu Hàn làm cho nuốt xuống

-Bảo bối, em xin lỗi, em yêu anh, em yêu anh , Vô Trần, Vô Trần của em.

Hắn vừa không ngừng nói lời thương vừa không ngừng đâm xuống mấy trăm cái cuối cùng.

-Không được.. anh lại sắp ra nữa rồi... ư..a

-Bảo bối, em ra, chồng ra bên trong anh đây. Em yêu anh. Em yêu anh.

Bạch bạch bạch

Phụt phụt

 Dạ Lưu Hàn ấn mạnh vào bên trong mật huyệt của Dạ Vô Trần mà vừa nắc mạnh vừa phun ra toàn bộ tinh dịch. 

-Á... ứ...Hàn.. anh raaaaa

Cả hai cùng ra một lúc khiến tinh dịch văng đầy trên giường. 

Chờ đợt tinh cuối cùng xả đầy bên trong Dạ Vô Trần, Dạ Lưu Hàn mới hơi thoả mãn mà gục xuống ôm chặt lấy người trong lòng, hắn yêu thương mà hôn lên đôi môi xinh đẹp của y.

-Rút, rút cái đó ra

Dạ Vô Trần đỏ mặt xoay lưng về phía Dạ Lưu Hàn. 

Dương vật to lớn của hắn dù đã xìu xuống nhưng kích thước vẫn vô cùng khủng bố. Y có thể cảm nhận sự nhớp nháp của đống tinh mà hắn bắn ra trong bụng mình. 

-Cho em để thêm chút nữa thôi. Bảo bối à, anh thấy sướng chứ?

Người hành tinh Mã Lan có cơ thể cấu tạo đặc biệt, sau khi hoan ái, cơ thể sẽ có thêm một nguồn sức mạnh vô cùng lớn. Sau khi dùng năng lượng quét toàn bộ cơ thể Dạ Vô Trần để chắc chắn y không bị thương phần nào. Dạ Lưu Hàn mới quấn quýt mà thả những nụ hôn dày đặc lên đôi vai trần mỏng manh của y.

Chỉ khi cái đó của hắn vẫn còn ở bên trong y mới có thể cho hắn cảm giác chân thật rằng y đã là của hắn. Hắn yêu cảm giác này.

Dạ Vô Trần bị sự vô liêm sỉ của hắn làm cho bực mình. Bạn bè thì có thể nuông chiều nhưng người yêu thì tuyệt đối phải huấn luyện qui củ.

Lúc này tác dụng thuốc đã hết, sức mạnh của y cũng đã hồi phục. Y mạnh mẽ đẩy cái người đang bám dính y ra một bên.

Dương vật to lớn vừa rút ra, rất nhiều tinh từ huyệt động vẫn đang co rút của y chảy xuống đùi khiến Dạ Vô Trần tím tái cả mặt.

CHÁT

Y tát hắn một cái thật vang, sau đó lạnh lùng mà nhặt quần áo mặc vào muốn rời khỏi phòng

Dạ Lưu Hàn bị một chuỗi sự việc trước mắt làm cho đờ cả người.

Hắn nhìn trong lòng trống rỗng, lại nhìn người đang chống hông sau muốn ra ngoài kia. Đầu óc hắn choáng váng, còn chưa kịp định thần thì cơ thể đã theo bản năng mà vội vã chạy tới ôm chặt lấy Dạ Vô Trần từ phía sau.

-Bảo bối, anh muốn đi đâu?

-Tìm Âu Dương Như Nguyệt.

Vừa nghe tới Âu Dương Như Nguyệt, bao nhiêu bất an cùng lo lắng của hắn lập tức trồi lên. Vòng ôm của hắn càng thêm siết chặt, hắn ghen tị chua chát nói

-Bảo bối, cô ta đã làm những việc tày đình như vậy mà anh còn muốn ở bên cô ta? Bằng cô ta mà cũng xứng? Anh đã cướp đi lần đầu của em , anh phải chịu trách nhiệm. Anh ở đâu em ở đó. Anh là của em. 

-Buông tay.

-Không buông. 

Dạ Vô Trần gỡ thế nào cũng gỡ không ra vòng tay tựa như xiềng xích của Dạ Lưu Hàn.

-Tôi nói lại lần nữa. Buông tay. 

Lúc này Dạ Lưu Hàn bỗng quỳ xuống ôm chặt lấy chân y. Dáng vẻ sống chết không buông. Giọng nói hắn chứa đầy vẻ bất an cùng hoảng sợ, đôi mắt hắn đỏ ngầu, nước mắt không khống chế được mà chảy xuống

-Vô Trần, em là kẻ có bệnh, nếu không có được tình yêu của anh , em sẽ cuồng loạn phát bệnh mà làm ra những điều tồi tệ mất. Bây giờ hoặc là anh giết chết em , hoặc là để em ở bên cạnh anh, yêu anh, chăm sóc anh, chiều chuộng anh, bảo vệ anh. Nếu không, em sẽ điên cuồng mà giết chết tất cả những kẻ anh yêu vì ghen tị và đau đớn mất. 

Hắn thê lương khóc tựa như một đứa trẻ. Trong đôi mắt đen thâm trầm hiện rõ vẻ điên cuồng cùng tình yêu cháy bỏng đau đớn mà nhìn Dạ Vô Trần.

Lần đầu tiên Dạ Vô Trần thấy dáng vẻ này của hắn. 

Y có hơi cảm thấy tội lỗi mà xoa xoa mũi. Lúc nãy vì thẹn quá nên hình như đã làm hơi quá rồi nhỉ?

-Đứng dậy.

Y nhíu mày dùng tay đẩy hắn ra nhưng hắn sống chết không chịu buông chân y ra. Sao y lại không biết hắn cứng đầu như vậy chứ?

-....

Dạ Lưu Hàn đáng thương mà nhìn Dạ Vô Trần. Nước mắt vẫn không dừng lại mà lã chã rơi xuống. Hắn đã thương người này hơn cả mạng của mình. Hiện giờ nói hắn buông tay chẳng bằng lấy dao mà khoét tim gan hắn. Mà hắn cho dù có biến thành quỷ cũng nhất định sẽ theo Dạ Vô Trần đến đời đời kiếp kiếp. Bởi chấp niệm duy nhất của hắn không gì ngoài tình yêu cùng sự ấm áp và mạnh mẽ của Dạ Vô Trần. 

Nếu y rời bỏ hắn đi theo người khác lần nữa, hắn nghĩ hắn sẽ sụp đổ mất. Không được! Dù có chết hắn cũng quyết không để y rời khỏi hắn. Chỉ cần y ở bên cạnh hắn, lâu dài nhất định sẽ nảy sinh tình cảm. Dạ Lưu Hàn u ám nghĩ. 

-Được rồi, khóc cái gì. Tôi đi tìm cô ta tính sổ vụ bỏ thuốc và bàn chuyện huỷ đám cưới thôi. Em khóc cái gì? 

Y có chút buồn cười mà vỗ nhẹ đầu hắn. Cuối cùng cũng nhịn không được mà bật cười ra tiếng vì sự đối lập giữa lúc đè y ra ăn sạch của hắn và hiện tại. 

-Anh nói thật chứ?

-Vậy anh kết hôn với cô ta nhé?

-Không cho phép. Anh chỉ có thể kết hôn với em. 

-Được được.

-Gì cơ?

-Anh nói được. Anh cũng thích em. 

Câu trả lời của Dạ Vô Trần như một lời hứa đảm bảo cho nỗi bất an của Dạ Lưu Hàn khiến hắn hạnh phúc đến ngây người. 

Nhìn thấy thái độ của Dạ Vô Trần đã thả lỏng, Dạ Lưu Hàn mới cẩn thận đứng dậy ôm chặt lấy thân hình thon gầy của y. Thấy y không phản kháng, nỗi bất an trong lòng hắn mới chậm rãi biến mất. 

Hắn cúi đầu xuống dùng đôi mắt tràn ngập tình yêu mãnh liệt mà nhìn người thấp hơn hắn cả một cái đầu. 

-Em... em hôn anh nhé?

-Sao lúc nãy hôn tôi em không hỏi?

Dạ Vô Trần bực mình búng trán hắn. Lúc này Dạ Lưu Hàn mới vội vã bế Dạ Vô Trần tựa lên vách tường mà hôn ngấu nghiến.

Vừa rồi quả thật đã doạ hắn sợ chết khiếp. Vô Trần của hắn, Vô Trần của hắn. Thật may vì y vẫn luôn bao dung hắn như vậy. 

Dạ Vô Trần cũng không từ chối mà vòng tay ôm lấy cổ hắn, đáp lại nụ hôn nồng cháy khiến Dạ Lưu Hàn kích động mà hôn càng thêm mãnh liệt

-Ưmm...Dừng. Đủ rồi.

Y choáng váng mà rời khỏi bờ môi đang khát cầu của hắn, sau đó dùng tay che miệng hắn lại. Nào ngờ hắn lại vươn lưỡi hôn liếm ngón tay tinh tế của y. Trong mắt là si mê cùng độc chiếm không hề che giấu. 

Chụt chụt chụt

-Dừng lại. Thả anh xuống.

Dạ Vô Trần rốt cục không chịu nổi nữa mà véo mạnh lồng ngực vững chắc màu lúa mạch của Dạ Lưu Hàn

-A.. Anh à...

-THẢ.. ANH.. XUỐNG

Dạ Vô Trần gần như gằn từng tiếng mà yêu cầu Dạ Lưu Hàn. Nếu còn tiếp tục, cái tên nắng cực này nhất định sẽ ăn sạch y không sót mảnh nào.

Thấy y thực sự tức giận. Dạ Lưu Hàn mới không tình nguyện mà thả y xuống dưới đất. 

-Anh đi tắm đây.

-Tắm cùng nhau?

Mắt Dạ Lưu Hàn sáng lên mà đi theo sau Dạ Vô Trần về phía phòng tắm. Dạ Vô Trần sao có thể không biết Dạ Lưu Hàn có ý đồ gì? 

Y nhếch môi quay người vươn tay nhéo mạnh đầu vú sẫm màu của hắn khiến hắn rên rỉ thành tiếng, sau đó nhoẻn miệng cười mà thì thầm

-Cút.

RẦM

Cửa phòng tắm bị đóng sầm khiến Dạ Lưu Hàn thất vọng mà quay đầu qua phòng tắm đối diện để tắm. Trước khi đi, hắn không quên gọi thư ký xử lý Âu Dương Như Nguyệt. Cô ta không có lỗi nhưng việc dám bỏ thuốc cùng tát người hắn yêu là điều không thể tha thứ được.

-Alo, tìm tất cả bằng chứng về các mối quan hệ ngoài luồng của Âu Dương Như Nguyệt cùng các mối làm ăn trái phép của cô ta gửi qua cho tôi. 

-Vâng, chủ tịch. 

-----

Sau khi tắm rửa hong khô tóc ở phòng tắm xong, Dạ Vô Trần vừa bước ra khỏi cửa phòng tắm đã rơi vào vòng ôm siết chặt của Dạ Lưu Hàn. 

Hắn cúi xuống dùng môi mình quấn lấy đôi môi mềm mại của y mà không ngừng nút cùng liếm mút. Động tác vội vã như muốn nuốt sạch nước miếng của y. Bên khoé môi y vì vậy mà cũng chảy ra một ít chất lỏng. 

Chụt chụt

-Anh, người anh thơm quá

Bàn tay không an phận bắt đầu mò vào áo tắm, xoa nắn cặp mông đầy đặn của y.

-A... Hôm nay đủ rồi. Anh muốn ngủ. 

-Được rồi.

Hắn yêu thương bế y đặt lên giường, sau đó bản thân cũng thuận theo mà ôm chặt lấy y. Hắn dụi đầu vào hõm vai y mà không ngừng hôn mút khiến y vì nhột mà né tránh

-Haha

-Anh.. em muốn thỉnh cầu một việc

-Chuyện gì?

-Em.. em muốn đút dương vật vào bên trong anh khi ngủ.

Hắn bất an lại mong chờ mà nhìn y.

Nhin dáng vẻ bất an lo được lo mất kia, Dạ Vô Trần cũng hiểu tại sao hắn cứ muốn giữ dương vật trong mật huyệt của y bởi nó cho hắn cảm giác an toàn.

Dạ Vô Trần thở dài. Cuối cùng trước ánh nhìn áp lực của Dạ Lưu Hàn mà gật đầu đồng ý. Y cũng hết cách. Thôi thì chiều theo hắn một lần vậy. 

Vừa thấy được cái gật đầu của Dạ Vô Trần, Dạ Lưu Hàn vô cùng sung sướng mà hôn chụt lên má y.

-Anh là tuyệt nhất.

Hắn vội vã cởi hết áo ngủ của cả hai xuống, sau đó cúi người liếm láp chọc ngoáy mật huyệt vẫn còn đang giãn ra của Dạ Vô Trần.

-A...  không phải chỗ đó....Á

Dạ Lưu Hàn bỗng rút lưỡi ra, không nói trước mà nâng dương vật nặng trịch  đâm vào trong mật huyệt của Dạ Vô Trần. 

Bàn tay hắn không an phận mà xoa bóp mông thịt của y, một bộ chưa đã thèm 

-Anh... một lần nữa nhé?

Hơi thở nóng bỏng của hắn phả bên tai khiến Dạ Vô Trần nhũn cả người. 

-Anh mệt lắm, mai còn phải lên công ty

-Đừng lo, anh là ông chủ, nghỉ một hôm cũng chẳng sao.

Hắn cắn cắn tai y mà dụ dỗ

-Không được.. Hàn à... đừng đẩy.. á..hức

-Anh mệt nên cứ ngủ đi, em sẽ tự làm

-Sao... sao có thể.. a..

Dương vật to cứng của Dạ Lưu Hàn bắt đầu không ngừng đưa đẩy mà phát ra tiếng bạch bạch dâm đãng.

-Anh có biết không, bên trong anh hút chặt cái của em như không muốn nó rời đi vậy.

Vừa nói y vừa không ngừng đâm rút cùng hôn liếm cơ thể Dạ Vô Trần. 

-A... ư...Hàn à

-Anh à, anh có biết em đã mơ về chuyện này vô số lần rồi không?  Mỗi lần như thế, cả thân thể và trái tim em lại vô cùng khổ sở bởi lúc đó em biết, bản thân chẳng thể có được anh. Hiện tại em hạnh phúc lắm, em yêu anh.

Hắn vừa hôn cắn vừa kể ra nỗi nhớ nhung khổ sở của bản thân với y khiến Dạ Vô Trần

Nhìn đôi mắt mang theo quyến luyến cùng tình yêu nồng đậm khi nhìn mình. Dạ Vô Trần hạnh phúc mà nắm chặt lấy tay hắn

-Hàn à, anh cũng yêu em. Có lẽ đã từ rất lâu rồi.

-Anh, em yêu anh. 

Hắn nghĩ, hôm nay là ngày hạnh phúc nhất kể từ lúc hắn sinh ra.  

Khoảng một tiếng sau, Dạ Vô Trần khàn giọng tới chẳng thể rên rỉ nổi nữa. 

-Hàn, anh chịu không nổi nữa, em còn muốn làm tới khi nào.. ư

Nhịp nắc liên tục của Dạ Lưu Hàn khiến y chịu không nổi mà trống rỗng đầu óc. 

-Anh, sắp rồi

-A.. Hàn... anh ra... ra nữa rồi

Dạ Vô Trần lên đỉnh mà thở dốc, Dạ Lưu Hàn si mê ngắm nhìn khuôn mặt ửng đỏ vì tình dục của y mà nắc thêm 5 phút nữa, rốt cục hắn cũng rút dương vật ra khỏi hậu huyệt của y. Sau đó, hắn ngồi dậy quay người y lại mà mút mát liếm sạch tinh dịch còn dính trên dương vật y, bàn tay không ngừng tuốt lên xuống cuối cùng cũng bắn lên bụng y. 

-Ha...Tuyệt quá... Anh ơi, em yêu anh

Hắn ôm chặt lấy y mà cắn mạnh lên hõm cổ y. Chờ cơn cực khoái qua đi, Dạ Lưu Hàn mới không ngừng liếm láp vết cắn lúc nãy. Hắn liên tục hôn liếm cả người Dạ Vô Trần từ cần cổ đến ngón chân đáng yêu. Khắp cả người y đều là dấu hôn do hắn tạo ra. 

-Anh à, từ nay anh là của em.

Hắn hạnh phúc quay về nằm sau lưng y, xoay mặt y lại mà hôn sâu, sau đó đỡ dương vật đã xìu xuống vào bên trong mật huyệt nhạy cảm

-Lần này em chỉ để đây thôi

Dạ Vô Trần đã chẳng còn sức mà phàn nàn với hắn. Y vừa bắn ra liền mệt mỏi mà khép chặt mắt mặc hắn muốn làm gì thì làm. 

-Anh? 

Trong bóng đêm, con ngươi đen thâm trầm của hắn tràn ngập tình yêu cháy bỏng cùng độc chiếm dành cho Dạ Vô Trần. Cả người hắn ôm siết chặt lấy y tựa như mãnh thú độc chiếm báu vật của mình. 

Dạ Lưu Hàn thoả mãn mà hôn lên mái tóc mềm mại của người thương.

-Ngủ ngon, Vô Trần của anh. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro