Chương 55 - 56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

55. Phản kích

“Ivey…” Mộ Sa cảm kích nhìn cậu, rồi thút thít kể lại chuyện mấy ngày nay của cô và Chelsea cho Ivey nghe, nhưng cố ý bỏ đoạn có Ryan, dù sao cũng là chuyện giữa cô và Chelsea, cô không muốn nhắc đến Ryan.

Ivey sau khi nghe xong, nhíu chặt mày, vẻ mặt không đồng ý nói: “Mộ Sa, lần này cô thật sự hơi quá đáng rồi, cô biết không, lúc Chelsea còn nhỏ, cha mẹ hắn trong một lần du ngoạn, sơ ý gặp phải bao vây của mãnh thú khổng lồ, hai người đều bị thương, khó khăn chạy về được thôn, nhưng không biết bị thương ở đâu mà máu cứ chảy không ngừng, cứ vậy mà chảy mãi chảy mãi, không đầy hai ngày thì chết, hắn là được người trong thôn nuôi nấng mà lớn. Từ đó về sau thì luôn rất sợ thấy máu chảy, cô còn lừa hắn như vậy, hắn nhất định là một lúc tức giận mới làm cô bị thương, bây giờ khẳng định là đang hối hận chết được, có điều không mặt mũi nào xin lỗi cô, bằng không cô không càn quấy được đâu, còn ở riêng nữa chứ, tôi nói với cô rồi, dục vọng giống đực rất mạnh, cô như thế không cho hắn chạm đến, chắc chắn hắn khó chịu lắm rồi, cẩn thận bị tên Hồ tộc kia cướp mất á, tôi thấy y vẫn chưa từ bỏ Chelsea đâu, bằng không sẽ không trăm phương ngàn kế muốn ở nhà các người, cô mau về đi, làm nũng với Chelsea rồi kéo hắn lên giường, cho ăn thật no, cho tên hồ ly thúi kia giương mắt nhìn.” Ivey vừa nói vừa kéo Mộ Sa ra ngoài.

Mộ Sa còn đang mơ mơ hồ hồ đã bị Ivey đẩy ra, bị nước mưa lạnh như băng xối lên mới tỉnh táo.

Cô thật sự không ngờ thân thế Chelsea lại bi thảm như thế, tuy cô cũng không cha không mẹ từ nhỏ, nhưng hắn tận mắt nhìn thấy cha mẹ chảy máu mà chết, nhất định là càng đau đớn hơn cô. Nghĩ vậy không còn giận Chelsea nữa, ngược lại thấy hơi đau lòng cho hắn. Nhưng đau lòng thì đau lòng, phải dạy cho bài học thì phải dạy, hắn dám ngang nhiên mang, ờ, bạn trai cũ về nhà, nói gì cũng phải cho hắn biết mùi một chút mới được.

Thế là Mộ Sa đến chỗ Kreider xin mấy thứ rồi mới đi về.

Vừa vào đến cửa thì thấy Chelsea với Philo đang nấu cơm chiều, một đưa một nhận phối hợp thật là ăn ý, lòng Mộ Sa lại ê ẩm.

Philo vừa thấy Mộ Sa về, liền nhiệt tình chào hỏi: “Mộ Sa cô về rồi à, chờ một lát là có cơm ăn rồi.”

Mộ Sa ừm một cái, cho thấy cô biết rồi, rồi quay đầu đi, bất mãn lầm bầm nhỏ: “Vô liêm sỉ, sao không nghĩ ai mới là chủ nhà chứ.”

Tiếng Mộ Sa dù nhỏ, nhưng Chelsea thính lực tốt nghe rất rõ ràng, trong giọng cô không hề che giấu mùi vị ghen tuông làm Chelsea bất giác nhếch miệng, thấy cô cả người ướt sũng, sợ cô lạnh sinh bệnh, vậy là ném cơm chiều cho Philo lo một mình, quay vào phòng tắm nấu nước nóng cho Mộ Sa tắm.

Mộ Sa vào phòng, lấy quần áo chuẩn bị đến phòng tắm tắm rửa sẵn tiện gội đầu, thay quần áo luôn, vừa đẩy cửa phòng tắm thì thấy Chelsea đang ngồi chồm hổm nấu nước, nghi hoặc nhíu mày, đang nấu nước cho cô đấy à?

Mấy ngày nay mỗi buổi sáng hắn đều để thứ trái cây kì quái trước cửa phòng cô, bây giờ còn nấu nước nóng cho cô, đây là đang làm hoà với cô sao? Nhưng hắn không chịu nói chuyện với cô, lại không giống vẻ đang làm hoà, Mộ Sa bị hắn làm cho hồ đồ.

Chelsea thấy cô vào, hơi xấu hổ đứng lên đưa tay thử nước, cảm thấy vửa đủ nóng, tắt lửa, đổ nước ấm vào thùng tắm, rồi chẳng nói chẳng rằng, quay lưng đi ra.

Mộ Sa nhìn chòng chọc cánh cửa, chờ cả buổi không thấy ai vào nữa, nghĩ thầm chắc là chuẩn bị cho cô rồi, thế là cởi quần áo, tắm nước nóng một cách khoan khoái.

Khi cô tắm xong đi ra, Chelsea và Philo đã chuẩn bị xong cơm chiều. Philo thấy cô đi ra, vô cùng nhiệt tình mời cô ăn cơm.

Mộ Sa bất mãn y thể hiện với mình cứ y như y là chủ nhà này vậy, còn cô là khách đến chơi, nhưng không tiện nổi sùng, bất quá cô sẽ không để y quá đắc ý là được.

Thế là cười yếu ớt gật đầu, đi đến ngồi kế bên Chelsea, cô chịu ngồi gần hắn như thế, Chelsea rất bất ngờ, vui sướng cắt miếng thịt bỏ vào chén cô.

Mộ Sa nhích sát người hắn, ôm tay hắn nói nũng nịu: “Anh yêu à, anh cắt nhỏ nhỏ cho người ta được không? Lớn quá người ta sợ mắc nghẹn.”

56. Bài học (1)

Chelsea nghe mà ngạc nhiên, trong mắt có vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, lần đầu tiên cô gọi hắn là ‘anh yêu’ nha, xem ra hắn để Philo vô ở là làm đúng rồi.

Vội vàng ân cần cầm chén thịt cắt nhỏ cho cô, rồi cầm một miếng đút cho cô ăn, Mộ Sa mỉm cười nuốt xuống, rồi bánh ít đi bánh quy lại cầm một miếng đút lại cho Chelsea.

Philo nhìn hai người ngọt ngào thân mật đút nhau ăn, ghen tị không dứt, không còn để tâm thưởng thức mùi vị, ăn nhanh vài miếng liền nói ăn no rồi, tránh về phòng.

Mộ Sa thấy y đi rồi, chẳng còn tâm tình ra vẻ ân ái gì nữa, cầm chén đứng lên ngồi ở chỗ cách xa hắn nhất, cũng chả thèm nhìn hắn, cúi đầu ăn cơm.

Chelsea thấy cô đột nhiên trở lạnh như băng, bấy giờ mới kịp phản ứng, hoá ra vừa rồi cô vì chọc tức Philo mới cố ý thân thiết với hắn, hắn còn tưởng cô vì sợ hắn bị cướp đi mới nồng nhiệt thế kia, báo hại hắn mừng hụt cả buổi.

Không khỏi oán hận trừng cô, Mộ Sa mặc kệ hắn có trừng cô hay không, cứ cắm cúi ăn, trong lòng còn tính toán đêm nay trừng trị hắn ra sao.

Một lát sau hai người cũng ăn xong, Chelsea thu dọn xong, thấy sắc trời tối đen, nghĩ sắp được ôm Mộ Sa mà lòng ngứa ngáy.

Thấy cô còn rề rà không chịu lên giường ngủ, Chelsea gấp không chịu nổi, nhưng không dám thúc giục cô, sợ làm cô phản cảm, đành tự nằm im re trên giường giả vờ ngủ.

Nhắm mắt chờ hồi lâu, cuối cùng đến khi Mộ Sa chậm chạp bò lên giường, nằm cuộn tròn ở bên kia giường cách hắn thật xa.

Chelsea cười thầm, duỗi tay kéo cô vào lòng.

“Á…” Mộ Sa hết hồn há miệng định kêu thì bị Chelsea hôn lên môi, nuốt tiếng kêu sợ hãi của cô vào bụng.

Chelsea đói bụng đã lâu, bây giờ được hôn lại cánh môi hắn thèm khát lần nữa, lập tức cảm thấy toàn thân khô nóng, thân dưới nháy mắt sưng lên.

Mộ Sa cố tránh khỏi hắn nhưng làm không lại. Thấy hắn sắp đạt được ý đồ xấu, Mộ Sa thật sự không cam lòng, thế là mò bàn tay xuống dưới, túm lấy vật hắn đang để bên hông cô, bóp chặt.

“Ư…” Chelsea kêu lên đau đớn, Mộ Sa không ngừng khuấy động cực đại sưng cứng của hắn, càm thấy lực hắn đè lên cô giảm bớt đi.

Thế là nhẹ giọng nói: “Em muốn lên trên.”

Chelsea thấy cô không cự tuyệt, còn dùng tay chủ động kích thích hắn, hắn khoan khoái hừ hừ. Nghe cô nói muốn lên trên, không nghĩ nhiều liền ôm cô xoay người, để cô ngồi giạng chân trên người mình.

Mộ Sa nhếch môi, tay vừa kích thích nhanh hơn, vừa lấy đồ giấu dưới tấm da thú, đó là cái túi nhỏ chứa bột phấn xin ở chỗ Kreider, rồi nín thở, một tay banh miệng túi ra, lúc Chelsea còn đang mở miệng thở dốc liền vẩy về phía hắn.

Chelsea không hề phòng bị, hít vào một lượng lớn, đợi khi hắn cảm thấy không ổn muốn nín thở thì người đã run lên, không nhúc nhích nổi.

“Em àm zì ậy?” Ma Tê tán, Mộ Sa lại dám dùng ma tê tán với hắn, Chelsea chấn động, không tin nổi trừng mắt hỏi Mộ Sa, nhưng cả đầu lưỡi cũng bắt đầu không nghe theo hắn.

Mộ Sa không ngó đến hắn, xác định hắn thật sự không động đậy được, mới đứng dậy mở cửa sổ ra, rồi một tay bịt mũi, một tay lấy miếng da thú nhúng nước lau sạch bột phấn trên giường. Cô không muốn lát nữa sơ ý đụng phải phần bột còn sót lại, vậy thì cả cô cũng không nhúc nhích được.

Khi Mộ Sa dọn dẹp sạch sẽ xong, đóng cửa sổ lại, rồi bò lên giường, nằm lên người hắn, cúi đầu cắn lên môi hắn, bàn tay trêu chọc hai chỗ nhạy cảm trước ngực hắn.

“Ưmm…” Chelsea cảm thấy một luồng điện từ bụng dưới chạy lên, vật ấy càng thêm sưng to khó chịu, muốn đè cô xuống, hung hăng vọt vào tiểu huyệt chật khít, nhưng cơ thể không nghe theo hắn điều khiển, đành trừng hai mắt tức giận nhìn cô.

Mộ Sa bị biểu hiện khó chịu của hắn chọc cho mắc cười, nhỏm eo lên ngồi trên bụng hắn, cánh mông cọ nhẹ lên vật sưng cứng, nghịch ngợm hỏi: “Rất khó chịu đúng không? Rất muốn vào đúng không?”

Chelsea bị cô tra tấn sắp phát điên, nhưng không phát ra được tiếng nào, chỉ có cách dùng ánh mắt nóng rực và tiếng nức nở khốn khổ biểu đạt khao khát của mình.

“Đúng rồi, em quên anh bây giờ không thể nói được.” Mộ Sa hả hê cười trên nỗi đau của hắn, “Vậy đi, em hỏi anh một câu, nếu anh đồng ý thì nháy mắt hai cái, nếu không thì nháy một cái, nếu anh trả lời làm em vừa lòng, có lẽ em sẽ cho anh được dễ chịu, hiểu không?” Nói rồi còn cố ý vòng tay ra sau búng lên vật cứng của hắn một cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro