Chương 59 - 60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

59. Thoả hiệp

“Hả?” Mộ Sa và Ivey cùng kêu lên, biết là Chelsea đã đuổi tới.

“Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Ivey, cứu tôi đi.” Mộ Sa gấp gáp lắc lấy lắc để cánh tay Ivey.

“Tủ quần áo, cô trốn vào đó trước đi.” Ivey dù biết trốn trong tủ chỉ là lừa mình dối người, có điều bị cô lắc đến phát ói, cậu ta đành chỉ đại một chỗ.

“A.” Mộ Sa không chần chừ, nhìn theo hướng tay Ivey, ba chân bốn cẳng phóng vào tủ.

Mộ Sa vừa trốn xong, đã nghe Chelsea phá cửa xông vào. Rồi không thèm liếc mắt đến Ivey và Sander, lập tức đi đến kéo cửa tủ, vươn tay kéo Mộ Sa đang choáng váng ra, vác lên vai khiêng đi.

“A… Ivey, cứu…” Mộ Sa tỉnh hồn, bắt đầu giãy dụa la hét.

“Im lặng…” Chelsea vỗ một cái lên mông cô, nghiến răng nói.

“Ugh…” Mộ Sa tê rần mông, không dám hét nữa.

Chelsea ra tới cửa đứng lại, quay lại lạnh lùng nói với Sander không biết xảy ra chuyện gì: “Sander, quản lý bạn đời của cậu cho tốt đi, món nợ này tôi sẽ tính với cậu.” Nói rồi khiếng Mộ Sa đi nhanh ra ngoài.

Hắn nghĩ hôm qua Mộ Sa dùng Ma tê tán là do Ivey dạy, tuy không thể làm gì Ivey nhưng hắn sẽ đòi lại từ bạn đời của cậu ta.

“Hớ…” Sander sửng sốt, nghi hoặc nhìn Ivey.

Ivey chối vội: “Anh đừng nhìn em, em không biết gì hết, không làm chuyện gì xấu hết nha.” Trời ơi, oan cho cậu quá, hôm qua còn khuyên Mộ Sa làm hoà với Chelsea, nay Chelsea không cảm ơn thì thôi, sao còn tìm Sander tính sổ nữa, Mộ Sa rốt cuộc đã làm gì vậy?

Sander không mấy tin: “Em không làm gì sao Chelsea bảo anh quản lý em, còn muốn tìm anh tính sổ. Anh mặc kệ, anh ta muốn ra tay với anh, anh sẽ đòi lại ở em trước, hôm nay em đừng hòng xuống giường.” Nói rồi Sander hung tợn nhào qua.

“Đừng… Anh nghe em nói…” Ivey cảm thấy mình tự nhiên mắc oán, vừa trốn Sander vừa cố giải thích.

Nhưng Sander không chịu nghe, xô cậu ngã lên giường, giật da thú, hôn hít hung ác. Chỉ trong chốc lát, Ivey chỉ còn rên ư ư a a.

Ivey bên kia oan uổng không nói, Mộ Sa bên này cũng không dễ chịu, cô bị Chelsea vác trên vai, lắc la lắc lư muốn phát ói, còn sợ về nhà hắn sẽ trừng phạt cô, thế là đỏ mắt, thỏ thẻ nhận lỗi: “Chelsea, em sai rồi, em sai rồi, mau thả em xuống, em sắp ói rồi.”

Chelsea không thèm nghe cô năn nỉ, khiêng cô về đến nhà, ném cô lên giường rồi nhào lên, vừa xé quần áo vừa đói khát hôn cô.

“Chelsea, đừng… anh đừng xé đồ em, nghe em nói đi mà.” Mộ Sa vừa quay đầu tránh nụ hôn của hắn, vừa giữ rịt quần áo. Cô tuy không kháng cự nhưng bây giờ đang ban ngày, hơn nữa Philo còn ở phòng bên kia.

Vừa nghĩ đến Philo, Mộ Sa đã thấy khó chịu, vỗ mạnh lên bàn tay đang sờ soạng phía dưới, tức giận nói: “Philo còn ở đây, anh không phải đã hứa sẽ đuổi y đi à.”

Chelsea chỉ một lòng muốn cắm gậy thịt sưng phồng vào trong cô, rong ruổi đã đời, chuyện khác hắn không rảnh nghĩ đến: “Em thoả mãn anh trước rồi nói sau.” Vừa nói vừa đẩy hai chân cô ra, chen ngón tay dài vào trong hoa huyệt, ra vào thật nhanh.

“Ưm…” Mộ Sa kêu đau đớn, vừa xoay eo muốn đẩy ngón tay ra vừa uy hiếp nói: “Anh lấy ra, nếu bây giờ anh đụng vào em, sau này em… em không để ý anh nữa.” Nghĩ rồi thêm vào một câu: “Em nói được làm được.”

Chelsea nghe vậy chấn động, dừng tay lại, tuy hắn có thể không màng đến uy hiếp của cô, cứ muốn cô, hơn vật dưới thân cũng thúc giục hắn làm vậy, nhưng mấy ngày nay, cô không ngó ngàng đến quả thật làm hắn khó chịu không thôi, làm chuyện gì cũng chẳng có tinh thần.

Do dự một hồi, cuối cùng thoả hiệp rút ngón tay ra, oán hận: “Vật nhỏ, em thật đáng ghét.” Vừa nói vừa hôn cô, kéo lưỡi cô ra cắn mút một lát, đến khi cô sắp ngộp thở mới buông ra, cầm quần áo ném cho cô.

Đợi cô mặc xong lại kéo cô đi triệu tập mấy thú nhân giống đực không có bạn đời, dầm mưa cất một căn nhà mấy gian cho giống cái Hồ tộc ở tạm.

Chelsea luôn để Mộ Sa đứng trước cửa nhà một thú nhân, vừa đụt mưa vừa chờ hắn, một bước cũng không thể rời khỏi tầm mắt, hắn sợ thừa cơ bỏ chạy.

Nhà được cất rất nhanh, Chelsea lập tức sai người giúp Philo và giống cái khác dọn đồ vào.

Lần này Philo không còn lý do ở lại Chelsea nữa, đành bất đắc dĩ dọn vào chỗ mới, trước khi đi còn tỏ vẻ cảm ơn Mộ Sa.

Mộ Sa đang bận suy nghĩ cách lát nữa đối phó với Chelsea, căn bản không còn sức đâu phản ứng lời khiêu khích của y, nói vài ba câu đã bị Chelsea kéo vào nhà.

60. Bản tính khó dời

Mới vào cửa, không để Mộ Sa lên tiếng, Chelsea đã đè nghiến cô lên cửa, cúi đầu hôn mạnh, đầu lưỡi ngang ngược cạy miệng cô ra, đảo quanh trong miệng cô, kéo lưỡi cô ra dùng sức mút.

Đồng thời hai tay cũng không rảnh rỗi, hơi dùng sức lại kéo rách quần áo Mộ Sa, một bàn tay ôm eo cô, một bàn tay mò xuống dưới chen vào giữa hai chân, đụng đến cửa hoa huyệt liền cắm một ngón vào, rồi ra vào rất nhanh.

“Ứm…” Môi Mộ Sa bị hắn bịt kín, bên dưới từng cơn tê dại làm cô mềm nhũn cả người, dựa sát vào hắn nức nở.

Cảm giác hoa huyệt của cô dần ướt át, Chelsea cũng không chịu đựng nổi, rút ngón tay ra, rồi ôm mông cô lên, kéo hai chân cô ra, đỡ vật cứng hung hăng đâm vào.

“Aaa…” Mộ Sa chưa đủ ướt, bị hắn đâm vội vàng làm cô đau thét lên, hoa huyệt siết chặt hơn.

“Ư…” Chelsea vẫn còn một ít chưa vào hết, bị cô siết lại cũng không nhúc nhích được, còn hơi đau đau, nên vừa xoa mông cô cố để cô thả lỏng, vừa ngậm tai cô, hạ giọng dỗ dành: “Bảo bối, thả lỏng, cho anh vào hết đi.” Mộ Sa thật ra cũng đau lòng cho hắn, nhưng không chịu nổi vì hắn quá vội vàng, có điều bây giờ kêu hắn lấy ra là chuyện không thể nào, đành đấm lên ngực hắn một cái trút giận, rồi thả lỏng cho hắn vào toàn bộ.

Chelsea cảm thấy cô không còn vặn chặt, lúc này mới thoáng rút ra một chút rồi lại đi vào thật nhanh.

“A…” Tuy đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng nháy mắt cảm giác bị lấp đầy làm Mộ Sa không tự chủ được phải kêu lớn.

Chelsea tựa như còn chút lý trí, vẫn nhớ là mình đã hứa không làm cô đau nên không đi vào miệng tử cung mà chỉ tới chỗ sâu nhất trong hoa huyệt rồi ngừng lại, rồi lại rút ra rồi tiến thẳng vào.

Dù là thế, Mộ Sa vẫn bị sức lực của hắn ép chặt vào cửa, toàn bộ lưng đều bị cạ đau.

“Chelsea… Về giường… Lưng đau… Ưm…” Mộ Sa không biết hôm nay hắn phải làm mấy lần mới thoả mãn, nên nhất định phải tìm chỗ thoải mái cho mình, bằng không sáng mai chắc chắn người cô sẽ đau nhức vô cùng.

Chelsea rất nghe lời ôm cô về giường, rồi lại lần nữa đè lên người cô. Mộ Sa cả người mềm yếu nằm trên giường, miệng phối hợp rên rỉ kêu theo tốc độ của hắn.

Chelsea đói bụng đã lâu, còn khống chế lực ra vào, không thể vào hết, chỉ trong chốc lát liền cảm thấy không đủ cảm giác, thật sự là không thể thoả mãn, thế là dừng lại, nhìn cô ủ ê nói: “Bà xã à, thế này anh không thoả mãn.”

Mộ Sa lườm hắn, biết hắn bản tính khó đổi, không dễ gì mà trở nên dịu dàng săn sóc, bất quá hắn chịu thiệt hồi lâu như vậy, còn biết phải hỏi ý cô trước, cô đã vui lắm rồi.

Thế là hít thật sâu, cố hết sức thả lỏng bản thân, nhắm mắt cam chịu nói: “Anh muốn thế nào thì làm thế đó đi.”

Chelsea nghe xong vui vẻ, cúi đầu hôn cô một cái, khen ngợi: “Bào bối, em ngoan lắm.” Nói xong vác một chân cô lên vai rồi cắm mạnh gậy thịt vào hoa huyệt, đội thẳng vào miệng tử cung.

“Aaa…” Cửa tử cung bị đẩy ra đau nhức khiến Mộ Sa ngửa đầu kêu lên.

Chelsea thì bị cánh cửa bên trong hút chặt hơn làm cho hoàn toàn không còn lý trí, rút toàn bộ ra rồi cắm hết vào, miệng còn nói mấy câu bậy bạ dâm loạn: “Chặt quá, bảo bối, em ngậm chặt thật, thật muốn làm chết em, xé nát em, sướng quá, bảo bối… Sướng không? Anh làm em có sướng không?”

“A… A…” Chelsea hoàn toàn điên cuồng, chẳng quan tâm dịu dàng nâng niu nữa, lấy toàn bộ bản năng va chạm lung tung bên trong Mộ Sa, Mộ Sa cơ bản không theo kịp tiết tấu của hắn, bị hắn đâm thở không ra hơi, hắn còn ép cô nói mấy câu nói tục, không nói thì lại hiếp đáp cô.

Mộ Sa không ngừng tiếp nhận va chạm tàn nhẫn, vô lực rên rỉ, dần dần sau khi đã quen bị thô bạo, đau đớn cũng bị khoái cảm mãnh liệt bao phủ, không tự chủ mà thần phục dưới thân hắn, mặc hắn làm gì thì làm.

“Xin anh xé nát em… đâm chết em đi…” Chelsea hai mắt đỏ ngầu, nhìn chằm chằm vật nhỏ không ngừng vặn vẹo dưới người hắn, dụ dỗ.

“Aaa…” Hoa huyệt Mộ Sa bị khuấy đảo đến mơ hồ, nghe theo kêu rên: “Sướng lắm… a… Chelsea, xin anh xét nát em… đâm em… aaah… sâu quá… nhẹ thô…i…”

“Vật nhỏ, đâm chết em!” Chelsea cuối cùng hài lòng, giữ chặt eo cô, tốc độ ra vào nhanh hơn, sau một hồi đánh vào không nương tay, cắm mạnh gậy thịt vào hoa huyệt, quy đầu vọt vào cửa tử cung, gào lên, bắn ra.

“A…” Mộ Sa bị dòng dịch nóng hổi bắn vào cũng run rẩy lên đỉnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro