Chương 67 - 68

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


67. Hết ngứa

Chelsea thả tay để Mộ Sa đi tắm.

Mộ Sa nấu nước xong, cởi quần áo nhảy vào thùng tắm, thoải mái hừ khẽ, vừa sờ da mình, vừa không khỏi cảm khái, không biết có phải do nước hay không, bây giờ cô cả ngày ra nắng ra gió, còn không xài mỹ phẩm, da chẳng những không đen với sần, mà còn càng ngày càng mịn, càng ngày càng trắng, đây chính là ước mơ tha thiết của toàn bộ nữ giới nè, không ngờ tới nơi dị giới này lại không uổng công.

Hơn nữa cô còn phát hiện thể chất của cô đã tốt hơn nhiều, ví như leo núi, cô lúc mới tới leo được lưng chừng núi đã mệt chết, bây giờ lại dễ dàng leo lên đến đỉnh, chẳng lẽ do ở đây toàn trái cây sạch, không khí không ô nhiễm, nên đặc biệt bổ dưỡng à, Mộ Sa đang để tâm trí đi mây về gió thì nghe Chelsea thúc giục cô nhanh nhanh.

Bất đắc dĩ thở dài, đáp lại, rồi vội vàng bước ra khỏi thùng tắm, lau đại nước cho khô, suy nghĩ một hồi rồi lấy thuốc mỡ Kreider đưa, xoa một ít lên cả nơi trước sau, tuy rằng sắp hết sưng, nhưng coi bộ Chelsea vội vàng thế kia, khó tránh lát nữa hắn lại nổi thú tính dồn ép cô, đột nhiên lại nhớ ra Kreider có dặn phải để Chelsea vận động cho đổ mồ hôi, mặt không khỏi đỏ ửng, hắn nói vận động không phải là để Chelsea vận động cái kia đó chứ.

Sợ Chelsea không kiên nhẫn sẽ xuống giường tìm cô, không nghĩ nhiều, nhanh chóng mặc quần áo đi ra ngoài, vừa đẩy cửa ra liền thấy Chelsea đang định bước xuống, nhanh chóng bước đến đẩy hắn lên giường lại, còn lấy da thú bọc hắn kín mít.

Chelsea thừa cơ ôm chặt cô, nói sao cũng không chịu buông tay, Mộ Sa đành phải nằm xuống cạnh hắn, Chelsea vui vẻ, cúi đầu hôn cô, bàn tay luồn dưới quần áo vuốt ve ngực cô.

Mộ Sa chấn động, đột nhiên cảm thấy hai nơi dưới thân đều rất ngứa, giống như có hàng vạn con kiến bò bên trong, ngứa quá, thật khó chịu, muốn có cái gì đó cắm vào cho hết ngứa, Mộ Sa không kiềm nổi vừa vươn lưỡi chủ động quấn lấy hắn, vừa ưỡn lưng cọ người hắn.

Chelsea cảm thấy Mộ Sa nhiệt tình khác thương, hơi kinh ngạc buông cô ra, nhìn gò má cô hồng bất thường, hỏi han: “Em sao vậy bà xã?”

“Ưm… Chelsea, em ngứa, bên trong ngứa lắm, ưg… Giúp em, giúp em đi!” Mộ Sa vừa ưỡn lưng cọ người hắn vừa nắm tay hắn hướng xuống dưới.

Chelsea cau mày, mặc cho cô kéo tay hắn đến bắp đùi, chỗ đó đã ướt đẫm, hoa huyệt còn không ngừng rỉ nước, Chelsea không tin nổi, cô sao lại ướt nhanh thế, hắn còn chưa đụng đến dưới đó mà cô đã ướt đến thế rồi.

Mộ Sa thấy hắn còn rề rà không chịu giúp cô hết ngứa, kẹp mạnh hai chân lại, khóc nức: “Chelsea… vào đi… ngứa lắm… hức… giúp em…”

“Mộ Sa, em nói anh biết, có ai cho em ăn thứ gì sao?” Chelsea rút tay khỏi hai chân cô, nắm cánh tay cô, nghiêm túc hỏi. Cô giống như đã ăn phải “tình quả”, chỉ có thú nhân giống đực tâm địa độc ác mới lấy “tình quả” lừa giống cái ăn, dụ giống cái giao hợp với họ. Là thủ đoạn rất đáng khinh, trong thôn nghiêm cấm chuyện cho giống cái ăn “tình quả”, rốt cuộc là ai, dám cho Mộ Sa ăn thứ đó quả thật là không muốn sống nữa.

“Không có, không phải ăn trái cây, là thoa… thuốc do Kreider cho… ư… Khó chịu quá, ông xã… giúp em.” Mộ Sa cũng cảm thấy thuốc Kreider cho hình như có vấn đề, nhưng thân dưới lại ngứa còn nhiều hơn làm cô không suy nghĩ được, toàn bộ bản năng đều là cọ lên người Chelsea, tay sờ lung tung lên người hắn.

Chelsea nghe vậy thở ra, may mà là Kreider, chắc hắn và Mộ Sa không biết sao đã đắc tội với gã, nên gã có ý chơi họ, đưa ngón tay thấm đầy mật dịch của Mộ Sa lên mũi ngửi, quả nhiên là có mùi “tình quả”, cuối cùng cũng yên tâm.

Lúc này mới buông tay Mộ Sa, nhỏm người dậy, lột đồ cô, ngón tay di chuyển xuống dưới, đâm vào hoa huyệt đã lầy lội của Mộ Sa, bất động hỏi cô: “Bảo bối, anh vào rồi đó, muốn anh làm sao nữa, nói anh biết đi?”

“Ư ư… di chuyển… ông xã… xin anh…” Mộ Sa như chết đuối vớ được cọng rơm, chụp tay Chelsea, cầu khẩn.

“Như vậy hả?” Chelsea vừa xoay tròn chầm chậm trong hoa huyệt, vừa cười xấu xa nhìn cô hỏi.

Mộ Sa cảm thấy càng ngứa hơn, càng không kiên nhẫn cong eo, thở gấp: “Không phải, phải mạnh hơn, đâm mạnh hơn… ưmm…”

“Nghe theo em hết, bảo bối!” Chelsea nói rồi cúi đầu hôn lên môi cô, rồi đâm ngón tay vào, ra vào nhanh mạnh trong hoa huyệt.

“A…a…amg…” Cơn ngứa trong hoa huyệt giảm đi, Mộ Sa thoải mái rên rỉ.

Không được bao lâu, sâu trong hoa huyệt lại ngứa ngáy, Mộ Sa lại bắt đầu vặn vẹo.

Chelsea dừng động tác tay, biết rõ còn cố hỏi: “Bảo bối, em lại sao vậy? Chẳng lẽ chưa đủ mạnh hả?”

“Bên trong, bên trong ngứa lắm…” Mộ Sa không còn hơi đâu quan tâm hắn chọc ghẹo, phía dưới bị ngứa tra tấn cô sắp điên rồi.

“Bên trong ngứa à, ngón tay không với tới được làm sao đây? Hử?” Chelsea rút ngón tay ra, để vật cứng lên lối vào, cứ chọc chọc mà không chịu vào.

“Vào, vào… xin anh, ông xã… đâm em mạnh vào… a… ưhn…” Mộ Sa không nhịn được nữa, kêu lớn tiếng.

Chelsea chờ cô nói những lời này, không đợi cô nói hết liền ưỡn eo đâm phụp vào, hoa huyệt ướt át làm hắn vào rất thuận lợi, lúc chạm đến chỗ sâu, lại dùng sức đưa quy đầu vào cửa tử cung.

“A…” Mộ Sa bị hắn chen vào cửa tử cung trong tích tắc sợ hãi kêu lớn, bất quá đau đớn nhanh chóng bị cơn ngứa bao phủ. “Ông xã, anh di chuyển, di chuyển đi!”

Chelsea bị bộ dạng cô thẳng lưng ưỡn lên chọc cho thú huyết sôi trào, rốt cuộc không còn tâm tư chọc ghẹo cô, đè cô xuống, đút nhanh vào, mỗi cái vừa sâu lại vừa mạnh.

Mộ Sa bị cắm vào mấy cái liền không chịu nổi, toàn thân run rẩy, co rút lên đỉnh, Chelsea bị cô xoắn lại thiếu chút không kiềm được, cúi đầu cắn lên mũi cô một cái, rồi rút ra toàn bộ xong lại hung hăng đâm vào.


68. Tính sổ

“Ư… ưm…” Mộ Sa bị hắn ra vào hai mắt mơ màng, hoa huyệt cũng hết ngứa, dễ chịu đến mức cô ư a kêu to.

“Vật nhỏ, dễ chịu? Hử?” Chelsea không ngừng thẳng eo, hung hăng thúc vào cô, miệng vẫn không quên trêu chọc.

“Dễ chịu… ừm… ông xã… anh làm em thật dễ chịu… ư… mạnh… mạnh lên… a…” Mộ Sa giờ phút này không còn lý trí, thở dốc kêu lung tung.

“Giết chết em, vật nhỏ, giết chết em!” Chelsea bị cô kích thích càng thêm điên cuồng, ôm cô ngồi dậy, ra sức kéo lên nhấn xuống.

“Aaa…” Mộ Sa ăn không tiêu, cảm giác tử cung sắp bị hắn chọc thủng, nhưng lại có khoái cảm không ngừng kéo đên, bất giác cô xoay eo, hùa theo va chạm của hắn, Chelsea cảm nhận được cô hưởng ứng, lại càng kích động, càng đánh càng mạnh, ra vào mãnh liệt mấy trăm lần rồi mới phun ra.

“A…” Hoa huyệt Mộ Sa bị tinh dịch nóng hổi bắn vào như bị phỏng, rên một tiếng thật dài, mệt mỏi ngã rạp xuống giường không muốn nhúc nhích, nhưng cô còn đang thở gấp, cúc huyệt lại ngứa đến khó chịu, “Chelsea…” Mộ Sa hết hơi gọi hắn.

“Hửm?” Chelsea vẻ mặt thoả mãn ngẩng lên, dịu dàng nhìn cô.
“Em ngứa, phía sau ngứa.” Mộ Sa muốn khóc, cơn ngứa này lại nổi lên.

Chelsea vừa nghe đã vui rạo rực, cúi xuống hôn môi cô một cái, cười nói: “Không sao đâu, bảo bối, anh làm cho em hết ngứa.” Nói xong rút gậy thịt đã cứng lên trong chớp mắt ra, rồi chậm rãi cắm vào cúc huyệt.

Kết quả, Mộ Sa bị Chelsea đè suốt trên giường đến khi hết ngứa, tuy Mộ Sa đã hết ngứa nhưng Chelsea lại nói đề phòng tái phát, nên cần phải chắc ăn, thế là hai nơi của Mộ Sa luân phiên bị hắn dốc sức làm, cuối cùng Mộ Sa chịu không nổi hôn mê bất tỉnh, hắn mới ngừng lại.

Nhìn cô mê man, mồ hôi ướt đẫm mặt, Chelsea yêu thương hôn lên, cả ngày “vận động”, hắn ra không ít mồ hôi, cả người đều thoải mái, đưa tay rờ trán, không nóng, xem ra đã hạ sốt.

Suy nghĩ một lúc, kéo da thú đắp kín Mộ Sa, còn mình mặc đồ vào, đứng dậy đi tìm Kreider tính sổ, tuy cô nhiệt tình chủ động quả thật làm hắn thích thú nhưng Kreider dám chơi xấu bạn đời của hắn, chuyện này hắn không thể nào không tính sổ.

Đến nhà Kreider, hắn không thèm nhìn người ta đang làm gì trong nhà, đứng ngoài cửa kêu lớn: “Kreider, ra đây, tôi đến tìm cậu.”

Kreider mở cửa rất nhanh, dường như đã biết Chelsea sẽ tới, không hề kinh ngạc, thản nhiên trêu chọc: “Cậu tới muộn hơn tôi dự tính, xem ra thể lực Mộ Sa không tệ lắm, vừa mới bị cậu làm ngất đi hả?”

Chelsea bị hắn nói mà đỏ mặt, ho khụ một cái, lại khôi phục vẻ mặt lạnh như băng, hắng giọng: “Kreider cậu có phải quá đáng không, dám lừa Mộ Sa đi bôi thuốc ‘tình quả’.”

“Sao vậy, cậu không thích hả, còn cố ý đến mắng vốn tôi à?” Kreider cười gian trá liếc hắn.

Chelsea nghẹn họng sửng sốt, lập tức giận dữ hét: “Ai nói với cậu chuyện này, tôi hỏi tại sao cậu lại lừa Mộ Sa bôi thuốc ‘tình quả’.”

“Thì là muốn cho cậu dễ chịu một chút đó, thấy bộ dạng gần đây của cậu không được thoả mãn dục vọng, nên có lòng tốt giúp cậu chút thôi!” Kreider trưng vẻ mặt người tốt việc tốt, cậu phải cảm ơn tôi mới đúng ra.

“Cậu…” Chelsea bị gã làm cho cứng họng, nhưng ít nhiều gì hắn dễ chịu cũng là sự thật, nên cơn tức tan hết ném lại một câu: “Ai cần cậu xen vào việc người khác.” Rồi xoay người bỏ đi.

“Cậu là đồ vô lương tâm, được thoả mãn còn không biết cám ơn tôi, thiệt là.” Kreider than thở xong, cũng xoay lưng vào nhà.

Sáng sớm hôm sau, Mộ Sa bị đói mà tỉnh, hôm qua cô ăn có một bữa cơm, còn “vận động” nhiều như vậy không đói mới là lạ á.

Cố nhướng mí mắt cay xè, cảm thấy toàn thân không chỗ nào là không đau, đặc biệt là phía dưới lại càng nóng rát, cảm giác Mộ Sa rất quen thuộc, không khỏi nhỏ giọng mắng: “Hư hỏng.”

“Bảo bối, ai hư hỏng?” Chelsea đã tỉnh từ sớm, vẫn luôn nhìn cô ngủ, đang vô cùng buồn chán hết xoa xoa rồi hôn nhẹ lên người cô, đột nhiên thấy cô mở mắt, còn gắt giọng mắng, nhất thời tâm tình rất tốt, ôm cô từ đằng sau, ngậm vành tai cô dụ dỗ.

“Ứm…” Mộ Sa cứng đờ cả người, chợt nhớ ra bây giờ là mùa mưa, Chelsea không cần ra ngoài đi săn. Tất cả việc hôm qua chậm rãi chiếu lại, Mộ Sa xấu hổ không để đâu cho hết, trời ạ, còn luôn cọ vào người hắn, còn kêu hắn mạnh mạnh lên, là cô hết mà, hu hu… Cô không còn mặt mũi nào gặp ai rồi.

Chelsea thấy cô hồi lâu không nói, khuôn mặt nhỏ nhắn còn hồng rực hết hồn, biết cô đang nhớ chuyện hôm qua, bắt đầu thẹn thùng, hắn lại thích xem dáng vẻ thẹn thùng của cô, lại trêu: “Sao vậy, hôm qua còn kéo anh, nói anh mạnh lên, bây giờ thoả mãn rồi không ngó ngàng đến anh, còn mắng anh hư hỏng. Hử?”

“Chelsea… xin anh, đừng nói nữa mà!” Mộ Sa xấu hổ dúi mặt vào đống da thú trên giường, ấp úng năn nỉ.

“Ha ha… Gì em cũng làm hết rồi, lại không cho anh nói sao, vật nhỏ?” Chelsea bị cô chọc cười, tay không ngừng xoa vuốt người cô, làm Mộ Sa thẹn run rẩy cả người.

“Đừng, Chelsea, em còn đau.” Cảm giác tay hắn càng lúc càng đi xuống, Mộ Sa chẳng màng mắc cỡ, ôm tay hắn chặn lại.

“Tiểu bảo bối của anh, chúng ta tắm rửa ăn cơm, nhé?” Chelsea vừa rồi thừa dịp cô còn ngủ đã kiểm tra, hai chỗ phía dưới quả thật sưng phù, bằng không hắn cũng chả nằm buồn chán đến thế.

“Ừm.” Nghe hắn dùng ngữ điệu yêu chiều gọi cô tiểu bảo bối, Mộ Sa thẹn vô cùng, bất quá trong lòng lại rất ngọt ngào.

Chelsea rất đàng hoàng tắm cho Mộ Sa, còn thoa thuốc giảm sưng, đương nhiên là cái hộp không chứa “tình quả”, hắn định vứt sạch, nhưng nhớ đến hương vị mất hồn hôm qua, thật sự có chút tiếc rẻ, biết đâu có ngày lại dùng đến nên lặng lẽ cất kĩ.

Hai người ăn cơm xong, không chuyện gì làm, bèn nằm trên giường tán gẫu, Chelsea lại khó chịu, bàn tay không ngừng xoa trên người cô cũng dần dần càng lúc càng mạnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro