Chap 645

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Áo choàng tàng hình. Như cái tên nhắc đến, nó làm cho người mặc tàng hình. Nó được làm bởi thợ may huyền thoại Kruger và được cho là chỉ còn lại 5 cái cho đến ngày nay. Nó là một vật phẩm rất hiếm, nên chẳng người chơi nào trực tiếp thấy được nó. Với hầu hết mọi người, thì áo choàng tàng hình chỉ tồn tại như 1 giấc mơ.

Đúng, không ai có thể tưởng tượng được. Ai đó đã tạo ra được áo choàng tàng hình.

Dururuk !

« Nó không hiệu quả trừ khi cái nón được đội lên »

Chiếc Hoodie Zip Up được Grid tạo ra sau khi tiêu thụ 'Sáng tạo vật phẩm' có hiệu ứng cơ bản của chiếc áo choàng tàng hình. Nó là một vật phẩm đặc biệt làm cho người trang bị không thể bị xác định.

'Đương nhiên, áo choàng tàng hình bản gốc tỉ lệ cao là tốt hơn'

Grid cho là áo choàng tàng hình bản gốc sẽ xoá bỏ mọi dấu vết của người trang bị. Với những người ở 1 số cấp độ nhất định, anh không thể tự tin rằng chiếc Hoodie Zip Up sẽ hữu dụng so với áo choàng tàng hình. Nhưng cũng đủ.

Điểm đặc biệt của chiếc áo choàng tàng hình là làm mọi thứ trở nên vô hình. Hoodie Zip Up hiện tại vẫn đủ hữu dụng. Nó cho phép anh an toàn đi quanh Kars.

« H-Heok ? G-Grid ? »

« Anh quay lại từ khi nào vậy ? »

Ở một quán trọ ở giữa đồng không mông quạnh. Một khi Grid quay lại, anh tìm thấy Yang Fei đang dọn dẹp giường gối và Idan đang học các công thức nấu ăn. Họ đều bị sốc vì cửa sổ chợt mở ra và Grid xuất hiện. Anh đến từ hư không! Như thể anh là một con ma vậy.

'Xuất hiện và biến mất bất chợt như Hwang Gildong vậy...'

Liệu Grid có phải chính là Hwang Gildong huyền thoại không ? Grid nhắc nhở Yang Fei và Idan đang bối rối.

« Ra khỏi đây thôi »

« À... ? Vâng ! »

Idan bối rối, nhưng Yang Fei là một người nhanh nhạy. Cô đã phát triển nhanh chóng ở lứa tuổi nhỏ vì phải nuôi cha mẹ và 15 anh chị em. Ngay khi thấy được thái độ của Grid, cô nhận ra rằng tình huống rất nguy cấp và bắt đầu đóng gói đồ. Idan bối rối di chuyển chậm chạp, nhưng đang đóng gói cái chảo rán ngay khi thấy ánh mắt Yang Fei gửi cho ông. Idan đã luôn nằm dưới cơ của Yang Fei kể từ ngày đầu tiên mở cửa nhà hàng.

Grid xác nhận rằng 2 người đã hoàn thành công việc và triệu hồi Noe cùng các God Hand.

« Ngươi ngủ ngon chứ ? Mang họ đi theo ta »

« Ta hiểu rồi nyang ! »

Cái mũi hình '' của Noe cắn vào cổ áo Yang Fei trong khi các God Hand nắm lấy Idan. Họ nhảy ra ngoài cửa sổ phía sau Grid và bay lên bầu trời.

« Hiik ! M-Mấy cái tay này là gì chứ ? »
Idan cảm thấy sợ hãi trước cảnh tượng trước mặt. Ông bối rối và sợ hãi khi bị bắt lấy bởi những cánh tay bằng vàng tự biết di chuyển. Ông nhìn xuống mặt đất, những thứ giống như những cái chấm nhỏ, và dần mờ đi. Mặt khác, mắt Yang Fei mở to và sáng lên như đèn lồng.

'Mình đang bay !'

Yang Fei quan sát ánh nắng của sớm mai từ phía Đông. Có vẻ như cô sẽ được trải nghiệm những thứ thật vui và thú vị nếu cô phục vụ Grid trong tương lai.

[Độ thiện cảm với Idan đã giảm đi 10]

[Độ thiện cảm với Yang Fei đã tăng thêm 10. Nó đã đạt mức tối đa]

***

« Không khí của Kars sao rồi ? Tất cả chúng ta có bị truy nã không ? »

« Vua Cho an toàn chứ ? Các yangban có trừng phạt vương quốc Cho không ? »

Sua cẩn thận hỏi Grid, người vừa mang Yang Fei và Idan đến. Grid lắc đầu.

« Tôi bay trên trời, nên không biết được không khí của thủ phủ ra sao »

« Bầu trời... »

« Anh bay ? »

Chẳng phải đây là ở tầm của pháp sư rồi sao ? Grid là một kiếm sĩ, một thợ rèn làm ra cung Phượng Hoàng Lửa, và thậm chí còn có thể bay trên bầu trời ?

« Cậu là thứ gì chứ ? »

Một người làm họ cảm thấy ngạc nhiên hết lần này đến lần khác. Han Seokbong càng biết nhiều hơn về Grid, ông càng sợ hãi.

'Cậu ta thực sự là một con người bí ẩn'

Vô số người đàn ông đã tiếp cận Sua. Nhưng không ai trong số đó có thể làm tim Sua đập mạnh. Sua, người được sinh ra như vậy, chỉ có thể sống một cuộc sống im lặng và giản dị vì cô chưa thể gặp được người có thể đốt bùng lên ham muốn của cô. Giờ có 1 người đàn ông gọi là Grid. Sua muốn hiến dâng tâm trí và cơ thể cho Grid. Vấn đề là Grid cứ lẩn tránh cô.

« Chuyện đó... »

Sau khi được mang đi trong chốt lát, Han Seokbong lấy lại tinh thần và nói cẩn thận.

« Chúng ta đi đâu tiếp theo đây ? »

Tác động của các yangban lan toả đến toàn bộ lục địa phía Đông. Chẳng có nơi nào để Grid và mọi người có thể đi sau khi làm Garam bị thương. Họ đã thành công thoát khỏi Kars, nhưng tương lai thật đen tối. Grid kéo ra một cuộn giấy dịch chuyển về phía Tây và đưa nó cho Han Seokbong xem, người đang tuyệt vọng với hiện thực.

« Chẳng phải tôi đã hỏi ông đến vương quốc của tôi và xây dựng sức mạnh cùng nhau sao ? »
« Chuyện đó... ? »

Cuộn giấy mà Grid lấy ra có vẻ chỉ là giấy bình thường. Nó cũng là một loại giấy rất cũ. Không như Han Seokbong đang bối rối, Sua nhận ra ngay lập tức.

« Có phải đó là lá bùa để đi đến lục địa phía Tây không ? »

Grid gật đầu.

« Đúng thế. Nó là cuộn giấy chứa đựng ma thuật dịch chuyển liên lục địa »

« Tất cả chúng ta có thể đi đến lục địa phía Tây nếu sử dụng nó ? »

« Đúng »

Một cuộn giấy bình thường dùng để trở về phía Tây chỉ có thể dùng cho 1 người. Tuy nhiên, lí do Grid trở về lục địa phía Đông là để kiếm thêm quân số. Sticks rõ ràng sẽ không đưa cho anh cuốn sách dùng cho 1 người nếu ông biết điều này. Sticks là một con người khôn ngoan sẽ đưa cho Grid một cuộn giấy lớn sẽ cho phép anh mang theo nhiều người.

« Đi thôi »

Grid nói và chuẩn bị xé cuộn giấy bằng 2 tay, chỉ dể Han Seokbong ngăn anh lại. Rồi ông cúi đầu và hỏi.

« Ta biết ta hơi quá tự phụ, nhưng ta không thể để mẹ ta lại 1 mình ở Pangea. Trước khi chúng ta đi, ta có thể ghé qua Pangea và mang mẹ ta theo cùng không ? »

Thực tế, Han Seokbong biết đây là một yêu cầu không biết xấu hổ. Càng trì hoãn ở đây trong khi các yangban đang muốn trừng phạt họ chính là tự ssat. Nhưng ông không thể bỏ trốn một mình mà không có mẹ ông. Nếu bỏ lại 1 mình, mẹ ông sẽ mang danh của kẻ phản bội và sẽ phải chịu đau khổ. Han Seokbong không thể bỏ lại mẹ mình.

Trái tim Grid trĩu nặng. Grid cũng có mẹ.

« Tôi hiểu »

« ... !! »

Grid gật đầu không chút do dự hoàn toàn khác với những gì Han Seokbong mong đợi. Han Seokbong nghĩ rằng Grid sẽ từ chối hoặc do dự trong 1 lúc.

« Grid, cậu thực sự...Cậu thực sự rất tuyệt »

Anh là 1 con người cực kì khó nắm bắt. Anh không phải chỉ là 1 vị vua của 1 vương quốc. Sự tôn trọng của Han Seokbong với Grid tăng lên. Grid cười.

« Thực tế, tôi cũng nghĩ về việc ghé ngang Pangea. Tôi muốn mang các thành viên của đội Phượng Hoàng Lửa theo »

Đội Phượng Hoàng Lửa đã không làm gì được nhiều trong việc chống lại bọn 'Kim bọc giáp'. Nhưng điều đó không có nghĩa là sức mạnh của họ có thể bị bỏ qua. Họ có thể so sánh được với các kị sĩ Đen của đế chế Saharan và cấp độ của họ có thể được xếp hạng hàng đầu ở lục địa phía Tây.

'Đặc biệt, chỉ số của họ sẽ tăng thêm 10% nếu họ được Sua dẫn dắt. Nếu mình giao việc huấn luyện Sua và đội Phượng Hoàng Lửa cho Asmophel, đội Phượng Hoàng Lửa sẽ có thể phát triển vượt xa sức tưởng tượng.'

Sua gật đầu.

« Chắc rồi...Tôi tin rằng đội Phượng Hoàng Lửa sẽ đi theo chúng ta nếu họ biết được tình hình »

« Ực »

Môi của Sua thật thú vị. Grid nuốt ực mỗi khi cô mở miệng và nói. Anh vẫn chưa hề nhận ra điều này. (Trans : Mlem :v )

« Hum hum, được rồi. Vậy đến Pangea thôi »

Party của Grid ngay lập tức di chuyển đến Pangea. Tuy nhiên, tốc độ của họ không nhanh lắm. Thể lực của Idan và Yang Fei rất thấp so với cha con Han Seokbong. Họ nhanh chóng mệt mỏi trên đường đi và làm tốc độ di chuyển của cả party chậm lại.

Nhưng không ai trách cứ Idan và Yang Fei cả. Tại sao cha con Han Seokbong lại được mọi người yêu quý và tôn trọng ? Đó là vì họ rất nhân hậu. Han Seokbong và Sua khích lệ Idan và Yang Fei, cho phép họ tập trung vào việc di chuyển.

Trong quá trình đó, chỉ số thể lực của Idan và Yang Fei tăng nhẹ. Grid cười ấm ấp khi anh nhìn vào họ. Anh nghĩ rằng việc anh đến lục địa phía Đông lần này thật tuyệt.

***

« Ngày hành hình lãnh chúa Han Seokbong là 4 ngày trước sao ? »

« Lãnh chúa vĩ đại phải trải nghiệm 1 thứ thật tồi tệ... »

« Tôi chẳng muốn tin vào nó... ! Đây là một cơn ác mộng ! Hức hức »

« ...Lãnh chúa chắc đã đến một nơi thật đẹp rồi »

« Công nương Sua ? Chuyện gì xảy ra với công nương Sua ? »

Pangea là mộ trong những thành phố lớn nhất ở vương quốc Cho. Nó là một thành phố cửa ngõ luôn tràn đầy sức sống. Nhưng chỉ cho đến khoảng thời gian gần đây. Một tháng trước, lãnh chúa Han Seokbong đã bị bắt đến thủ phủ. Kể từ đó, màn mây xám xịt phủ lấy Pangea. Một khi tin tức về cuộc hành quyết Han Seokbong được biết đến, không khí đầy tuyệt vọng đó lại càng dày hơn nữa. Người dân rên khóc tiếc nuối cho Han Seokbong.

« Vậy...Mẹ Park thì sao ? »

Mẹ Park là các mà người dân gọi mẹ của Han Seokbong, Park Jurim. Mẹ ! Đó là một danh hiệu thể hiện mẹ của Han Seokbong được tôn trọng như thế nào.

« Lãnh chúa bị hành quyết thì mẹ Park cũng sẽ không được an toàn... »

« Không thể tin được...Cha mẹ ta từng phục vụ mẹ Park đấy »

« mẹ Park đã cố hết sức cho chúng ta khi gặp nạn đói sau khi bọn đạo sĩ xấu xa xâm lược. Nếu không nhờ có mẹ Park, tất cả chúng ta đã chết đói rồi »

« Chúng ta phải bảo vệ mẹ park ! Chúng ta nên trả ơn bà ấy ! »

« Đúng ! Chúng ta sẽ bảo vệ mẹ Park ! »

Trái tim của người dân Pangea đồng lòng vì mẹ Park. Họ cùng nhau đi đến lâu đài, yêu cầu được bảo vệ mẹ Park.

« Mẹ Park ! Tránh đi ! »

« Giờ không phải lúc để ở lại lâu đài ! Thủ phủ sẽ gửi thêm lính đến để bắt mẹ Park đi mất ! »

« Chúng ta sẽ giương cao nông cụ để mẹ Park có thể chạy trốn ! Chúng ta sẽ bảo vệ người khỏi quân đội hoàng gia ! »

« Chạy đi ! »

Bên ngoài lâu đài xuất hiện rất nhiều người. Họ cầm nông cụ và nói mẹ Park chạy trốn. Một khi bà nghe thấy tiếng ồn, Park Jurim chạy nhanh ra ngoài.

« Các người dám nổi dậy chống lại gia đình hoàng gia !? »

« ... !! »

Giọng nói lớn đến mức khó tin rằng Park Jurim đã hơn 80 tuổi. Tiếng hét của bà vang vọng qua cả lâu đài. Người dân bối rối trước phản ứng bất ngờ và im lặng. Rồi khuôn mặt đầy nếp nhăn của Park Jurim cười buồn.

« Con trai ta là một lãnh chúa vĩ đại, và là 1 đứa con ngoan. Nhưng cuối cùng, nó vẫn bị xử tử như 1 kẻ tội đồ. Bảo vệ người mẹ của 1 kẻ tội đồ ? Tất cả sẽ trở thành kẻ tội đồ sao ? Chồng ta ! Con trai ta ! Người dân mà ta yêu quý đều sẽ trở thành tội đồ chống lại gia đình hoàng gia ? Có phải không ! »

« ... »
« M-Mẹ... »

Trái tim của nhóm người nổi dậy chống lại gia đình hoàng gia nhanh chóng bình tĩnh lại. Mẹ Park nên là người buồn nhất và sợ hãi nhất bây giờ. Nhưng bà vẫn lo cho họ trước. Cảm xúc hỗn loạn ngập tràn trái tim họ. Họ nghĩ rằng họ không nên làm điều gì ngu ngốc vì bà.

Cuối cùng.

Bịch !

« Hức... ! Hức hức ! »

« Mẹ...Mẹ Park... ! »

Người dân buông bỏ nông cụ và ngồi xuống đất. Họ đấm xuống đất và than phiền. Rồi ai đó nói lên thứ đáng lẽ không nên nói.

« Tất cả là do tên thợ rèn đó... ! Tên thợ rèn làm ra cung Phượng Hoàng Lửa ! hắn... ! Lãnh chúa Han Seokbong sẽ không bị xử tử nếu hắn không làm ra được cung Phượng Hoàng Lửa ! »

« ... »

Thực tế, tất cả mọi người đều biết. Han Seokbong bị kéo đến thủ phủ và bị xử tử vì ông khong nói cho các yangban biết người làm ra cung Phượng Hoàng lửa đang ở đâu. Tuy nhiên, không nên quở trách người làm ra cung Phượng Hoàng Lửa. Nếu anh không phục chế lại được chiếc cung Phượng Hoàng Lửa đã mất đi, các yangban cũng sẽ giận dữ với Pangea. Pangea sẽ bị loại bỏ.

« Ta biết. Tất cả chúng ta đều biết »

« Anh ta không nên bị quở trách khi làm ra cung Phượng Hoàng Lửa...Ta biết rằng ta nên biết ơn ! »

Nhưng họ có thể làm gì ? Tình hình quá đau đớn và tuyệt vọng, thật không công bằng khi họ không được đổ lỗi cho ai đó.

Kwarururururung !

Có phải là nước mắt của hàng ngàn người dân đã tác động đến thiên đường ? Một ánh sét xuất hiện trên bầu trời xanh.

Swaaaaaah.

Mưa đổ xuống mọi người và làm trái tim họ dịu lạnh. Mặt đất ướt đẫm . Park Jurim lo lắng khi bà thấy người dân ướt đẫm.

« Ôi trời, họ sẽ bị cảm lạnh mất »

Bà xem người dân như con mình. Đó là một sự chở che đã dược truyền lại trong gia đình Han suốt nhiều thế hệ. Cũng bình thường khi Park Jurim cũng lo lắng cho người dân vì bà được gả vào gia đình Han.

« Các người đang làm gì vậy ? Cho họ về đi ! »

Park Jurim hét về phía nhóm Phượng Hoàng Lửa. Vào giây phút đó. Một giọng nói quen thuộc vang lên từ mái nhà cung điện.

« Không. Để họ ở đó. Cần có thật nhiều khán giả »

« ... !!!!! »

Park Jurim và nhóm Phượng Hoàng Lửa bị sốc. Rồi mắt họ mở to. Có một người đàn ông tóc đen với đôi mắt sắc bén và thể lực bất thường.

« Công tước đức hạnh của Pangea ! »

Người làm ra cung Phượng Hoàng Lửa !

--------------------------------------------------

Trans : DanteKA

Nếu có sai sót hoặc gợi ý gì thì các bạn cứ cmt ở ngay đó nhé, sau này mình sẽ khắc phục hoặc đổi lại cho phù hợp – cảm ơn ^_^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro