Chapter 05

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Neymar đổ bệnh kể từ khi Paredes rời đi, Levi không biết boss đã nói gì, y vẫn chăm sóc Neymar như thường trong thời gian đó, tâm trạng của ông trời con không tốt, liên tục yêu cầu hết cái nọ tới cái kia. Levi vốn rất bận, nên để khiến anh hài lòng, y mời tới một bác sĩ chuyên khoa phục hồi chức năng đến theo dõi tình trạng.

Điều khiến Levi cảm thấy kỳ quái nhất là cả tháng qua Paredes chưa từng quay lại bệnh viện một lần nào, chỉ có Noah thi thoảng tới hỏi thăm về tiến độ phục hồi của Neymar, và Neymar cũng không hề nhắc đến Paredes.

"Leo có ở nhà không?", một ngày trước khi xuất viện, lần đầu Neymar nhắc đến Paredes sau một tháng, khi đang ăn nho.

Levi sửng sốt, sau đó lắc đầu, "Không biết, có lẽ là ở công ty."

Neymar không hỏi thêm, khoảng thời gian sau đó anh cư xử như một người khác khiến Levi hoảng sợ, y vội vã đưa anh về nhà, vừa định bàn giao cho quản gia trong biệt thự, lại bị Neymar ngăn lại.

"Đừng vội, giúp tôi việc này đã."

Tay anh vẫn được quấn bằng băng gạc đặc biệt do đích thân Levi yêu cầu, chất liệu đặc biệt này có lợi cho việc phục hồi sau khi tháo băng. Neymar chỉ đạo Levi lấy ra bốn chiếc vali lớn và bắt đầu đi vòng quanh từ tầng một của biệt thự, Levi không dám để cho người hầu đi theo, vậy nên y phải nhờ hai thuộc hạ của mình giúp anh khiêng những chiếc vali đó.

"Tôi thích chiếc bình này lắm, mang nó theo."

"Nến thơm này không dùng được nữa, bỏ qua."

"Cái chăn tôi thường đắp, ừm...cất vào đi."

"Cái này, cái này nữa......"

Hai giờ sau, quản gia đờ đẫn nhìn căn nhà bị xới tung thành một mớ hỗn độn, Levi nhìn bốn chiếc vali chất đầy đồ đạc, "Ney ... anh định..."

"Cậu không biết à?" Neymar ra hiệu cho thuộc hạ giúp anh cài đôi hoa tai kim cương cuối cùng, sau đó gấp một chiếc áo len màu hồng nhét vào trong, bốn chiếc vali đã không còn chỗ trống. "Chúng tôi ly thân rồi."

"Hả?!" Levi sững sờ nhìn Neymar, trong khoảng thời gian này, đúng là có tin đồn Paredes và Neymar sắp ly hôn, đặc biệt là sau khi Neymar bị thương, Paredes chưa từng đến thăm anh, PSG úp mở rằng vết thương khiến Neymar không còn hữu dụng như trước. Cuộc hôn nhân này sớm muộn cũng đổ vỡ.

Nhưng... Levi giật mình, mỗi lần Noah đến đều nói Boss dặn phải chăm sóc Neymar thật tốt, càng chưa từng nhắc đến chuyện ly hôn. Quản gia cũng mù mờ, bởi bốn năm qua, sau mỗi lẫn cãi vã, dù Neymar bỏ nhà đi hay bị đuổi ra ngoài, thì sớm muộn Paredes cũng đưa anh trở lại, ông đã quá quen với điều đó.

"Đừng ngơ ra thế chứ, lái xe đi." Neymar bất mãn đá vào chân Levi sau khi đám thuộc hạ chất vali vào cốp xe.

"Đi đâu?"

Neymar mỉm cười: "Lên xe đi, cứ lái theo chỉ dẫn của tôi là được." Anh nhìn căn biệt thự càng lúc càng xa qua cửa kính, nơi đây đã từng là nhà của anh và Paredes.

Anh dựa đầu vào cửa sổ, một lúc sau mới nhẹ giọng thì thào: "Sói nhỏ không cần tôi nữa."

Nhỏ đến nỗi chẳng ai có thể nghe thấy.

***

Năm 194 theo lịch Liên minh, biên giới nước M.

Đây là điểm cuối cực nam của bang M. Bên kia dòng sông hung hãn là rừng nhiệt đới nóng cháy và ẩm ướt. Đi bộ hàng trăm mét dưới cái nắng gay gắt của rừng nhiệt đới, bạn có thể nhìn thấy một dãy tường đen bạc, cao ngang với những tán cây che nắng trong rừng nhiệt đới, nhìn không thấy điểm cuối. Nếu quan sát kỹ, hàng rào được làm bằng những thanh sắt dày bằng ngón tay, bên trong giăng lưới điện.

Đây là Phân hiệu Alpha của Yudie.

Phân hiệu tiếp nhận tân sinh vừa mới phân hóa thành alpha, ngắn nhất là hai tháng, dài nhất cũng chưa tới nửa năm. Những đứa trẻ đáng thương chưa kịp thích nghi với những thay đổi do đặc tính giới alpha mang lại đã bị đưa từ trụ sở chính đến phân hiệu alpha để được huấn luyện nâng cao.

Paredes nằm dưới hàng rào thép gai, kiệt sức đến nỗi không thể cử động dù chỉ một ngón tay. Khoảng cách giữa hàng rào thép gai và mặt đất lầy lội chỉ khoảng 20 cm, những chiếc gai phủ dày đặc đâm sâu vào da thịt, tuy không thể quan sát tình hình phía sau nhưng cũng không có ai ở vị trí ngang bằng hay dẫn trước hắn dưới hàng rào thép gai này.

Không khí tràn ngập mùi máu tanh, nhưng điều đáng chú ý nhất lúc này không phải là mùi máu, mà là sự đối kháng của đủ loại pheromone, va chạm và đan xen, khiến thái dương hắn đập thình thịch.

Một nam một nữ khoanh tay đứng bên lề, lắc đầu với những tân sinh đang bị mắc kẹt dưới hàng rào thép gai và cọc tiêu ngày càng thấp dần.

"Chất lượng của lứa này tệ quá, lâu như vậy rồi mà chưa một ai hoàn thành được bài tập huấn." Huấn luyện viên nam nhìn Paredes, người đang bò một mình phía trước, "Chẳng có lấy một đứa ra hồn ... Ôi, Cather, có kẻ muốn trốn kía."

Cather đá mạnh vào người học viên đang trèo lên mép lưới sắt cố gắng thoát ra, những chiếc gai cắm sâu vào cơ thể học viên một cách ghê rợn, vệt máu đỏ tươi rỉ ra từ bộ quần áo lấm lem bùn đất.

"Dám trốn cơ đấy?" Đôi bốt đen giẫm mạnh lên lưng nữ alpha, ấn xuống tấm lưới sắt càng lúc càng nặng.

Nữ sinh xấu số đau đớn rên rỉ, cắn răng lắc đầu, mỗi khi cử động, trên mặt sẽ lại có thêm một vết thương.

"Các người nhìn gì?" Nữ huấn luyện viên cười lạnh một tiếng, "Các ngươi đều chờ ở chỗ này? Mong muốn được thả sao?" Chân của nàng càng dùng sức, trên đế giày còn có một tia vết máu. Nữ alpha trẻ tuổi dưới chân dần dần không còn cử động, không rõ sống hay chết.

"Đám khốn các người chỉ có hai con đường," ả nhe răng cười hung ác, nghiêm khắc nói với tất cả alpha đang giãy giụa dưới tấm lưới, "Hoặc là bò ra khỏi đây, hoặc là nằm đó như một con chó, chờ cho máu trong người khô cạn mà chết!"

Càng nói, ả ta càng trở nên phấn khích, đôi mắt nâu nhạt dường như bị nhuộm một tầng máu đỏ, ả đạp lên nữ alpha hai lần, miệng phát ra tiếng cười phóng đãng và điên cuồng.

Paredes không còn nghe thấy gì nữa, hắn cố hết sức kéo sự chú ý của mình ra khỏi những tiếng rên rỉ đứt quãng hay tiếng thở hổn hển tuyệt vọng phía sau, pheromone mùi cam đắng bao trùm khắp cơ thể anh, vận chuyển adrenaline về não bộ, tạm thời cô lập sự đau đớn và cơn thịnh nộ đang trỗi dậy trong lòng.

Bọn họ đã bò ở đây một ngày một đêm, tấm lưới sắt này trải rộng khắp phân hệ alpha, tất cả các tân sinh đều phải bắt đầu bò ​​từ lối vào, lớp gai nhọn đó sẽ đâm vào thịt, quá nhiều alpha, quá nhiều máu , vòng ức chế không còn tác dụng với pheromone nồng độ cao và hỗn tạp như vậy, những alpha mới phân hóa dần ngã gục, phần lớn sẽ rơi vào trạng thái bị tổn thương tuyến thể, liên tục lăn lộn trên đất như con heo rừng động dục.

Giờ phút này, niềm hy vọng, lối thoát duy nhất mà họ ngày đêm mong mỏi, chỉ còn cách Paredes hơn một cây số.

Cằm chạm vào bùn ướt, mỗi khi bò thêm một bước, mu bàn tay lại bị gai kéo đâm, máu thịt hòa với bùn đen, cơ thể tiến lên theo bản năng trong thời gian dài - khô kiệt vì mất nước. Mùi hôi thối của bùn đất, mùi máu tanh và mùi cam đắng của Paredes.

Trước mắt và trong đầu chỉ có một lối thoát, lưới sắt càng ngày càng thấp, thậm chí đã cứa vào da đầu, hắn không cảm thấy đau, không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào, giống như một sợi dây thừng siết chặt, để tìm đường sống, hắn phải tiến về phía trước, leo lên và trèo ra ngoài ...

Cather cười khẩy nhìn alpha duy nhất chui ra khỏi lưới sắt, quần áo sau lưng bị cắt thành từng mảnh, trên đầu và tay đều là máu trộn lẫn với bùn, đôi mắt xanh lạnh như băng vằn đỏ đầy tơ máu. Bò lâu dưới tấm lưới, hắn như quên mất phải đứng lên, vẫn duy trì tư thế bò. Mấy phút sau, Paredes chống tay, lảo đảo đứng dậy, còn chưa đứng vững đã bị ả huấn luyện viên đá vào bụng và ngã về phía sau.

Nhưng hắn không rơi vào lưới sắt, một bàn tay nhỏ bé đỡ lấy cánh tay phải đẫm máu, giữ hắn lại. Paredes giương đôi mắt đỏ ngầu nhìn người vừa cứu mình, một khuôn mặt quen thuộc giữa khung cảnh lạ lẫm, Omega đã tăng cân đôi chút so với lần đầu tiên họ nhìn thấy nhau cách đây vài tháng, cuối cùng anh ấy không còn gầy gò một cách đáng báo động như trước nữa, nhưng thân hình gầy guộc trông vẫn lạc lõng trong bộ quân phục rằn ri màu xanh lá, chiếc mũ đen trên sống mũi gần như che khuất nửa khuôn mặt nhỏ nhắn.

Đôi mắt xanh lục đó không nhìn Paredes mà nhìn chằm chằm vào nữ huấn luyện viên với vẻ thù địch bất mãn.

"Catherine, cô định khiến tôi không có học sinh nào thể dạy đấy à"

"Không... Tôi không có ý đó ..." Catherine lui về phía sau một bước, vẻ điên cuồng trong đáy mắt đần tan biến, nam huấn luyện viên bên cạnh sắc mặt cũng dần trở nên khó coi.

"Ney, đừng giận, chúng tôi chỉ muốn dạy cho lũ khốn vô dụng này một bài học mà thôi," anh ta ra vẻ thoải mái đứng trước mặt Catherine, "Nhìn xem, chẳng phải Cather và tôi cũng từng vượt qua "Sinh lộ" này sao? Sau đó thế nào?"

"Anh là anh, bọn họ là bọn họ," Neymar buông tay liếc nhìn Paredes đã gần hôn mê, cau mày bảo hắn nằm sang một bên, "So sánh với những người mới vừa chân ướt chân ráo gia nhập không giúp đề cao bản thân, mà là coi thường chính mình."

Hai huấn luyện viên ban nãy còn kiêu ngạo, bị những lời này của Neymar làm cho cứng họng, tức giận siết chặt nắm tay, nhưng lại không dám phản bác nửa lời.

Omega nhỏ con này chỉ hơn các tân sinh vài tuổi, được cử tới phân hiệu từ nửa năm trước, trở thành nhân vật chính trong mọi lời đồn đoán trong căn cứ, lần đầu tiên trong 30 năm, phân hiệu alpha có một huấn luyện viên omega. Ngay khi vừa đến, anh đã được chỉ định là người huấn luyện đặc biệt.

Nền tảng của anh chắc hẳn phải mạnh hơn bất kỳ người nào trong phân hiệu, và thực lực của anh ... Kai - huấn luyện viên  đến từ một trấn nhỏ ở bang Z, vào ngày thứ hai Neymar xuất hiện, đã mạt sát anh, rằng làm sao một alpha xuất chúng như hắn có thể chấp nhận trở thành đồng nghiệp với omega? Sau đó hắn bị Neymar đánh gãy một tay và bốn xương sườn, nằm viện hai tháng và sớm từ giã sự nghiệp huấn luyện viên. Kể từ đó, không ai trong phân hiệu Alpha của Yudie dám coi thường omega nhỏ bé này.

Hai huấn luyện viên không chỉ sợ Neymar, họ còn sợ một nhân vật cấp cao của Yudie, người được đồn đoán là có mối quan hệ thân thiết với anh.

Neymar không quan tâm đến những ánh mắt hằn học nhắm vào mình, anh ngồi xuống nắm lấy tay Paredes, lặng lẽ kiểm tra vết thương chằng chịt trên tay và đầu hắn. Paredes vẫn cố chấp nhìn anh, sợ rằng nếu nhắm mắt lại, omega này sẽ lại biến mất. Não gần như đã ngừng hoạt động, nhưng vẫn điên cuồng phát tín hiêu rằng lần này không được để omega chạy mất. Tại sao anh lại cứu tôi trong kỳ sát hạch? Tại sao anh lại ở đây? Tại sao một omega lại xuất hiện ở phân hiệu alpha?

Omega đứng dậy, dùng ngón tay dính đầy máu kéo vành mũ xuống, miệng mím lại thành một đường thẳng.

"Catherine, Mason," giọng Neymar nhẹ nhàng mềm mại, nếu không phải người hiểu rõ anh, thậm chí sẽ không phát hiện ra anh đang tức giận, "Nếu vậy thì chúng ta đánh cược đi."

Neymar rút con dao găm ở thắt lưng, xoay nó trong tay và thản nhiên chỉ vào những alpha đang hấp hối dưới hàng rào thép gai.

"Tôi cùng hai người chơi một trò chơi, nếu như tôi thắng, hai người sẽ cùng nhau quay lại quá khứ, lần nữa vượt qua "Sinh lộ", được không?" Omega cười lộ chiếc răng nanh nhỏ, khuôn mặt vô hại như con thỏ nhỏ đáng yêu, "Tôi sẽ đích thân giám sát, chờ hai người tái sinh một lần nữa".

Năm 194 theo lịch Liên minh, phân hiệu Alpha của Yudie xuất hiện một việc kỳ lạ nhất kể từ khi thành lập.

Hơn 20 tân sinh alpha trải qua mấy ngày đêm lăn lộn, bạn đồng hành rơi rớt dọc đường đi, khi được giám sát viên thông báo đã ra khỏi "Sinh lộ", phần lớn đều là chẳng còn chút hơi tàn, những tân sinh đó người thì đã hôn mê, người khác lại rơi vào cảnh mất kiểm soát pheromone, không ai còn sức lực để tự bò ra khỏi con đường sinh tử đó, đội ngũ y tế ngay lập tức có mặt để hỗ trợ. Các giáo viên và học sinh kỳ cựu của khắp phân hệ đều chạy đến nghe ngóng khi nghe tin đồn về việc ai đó lại xúc phạm huấn luyện viên Ney, họ tập trung tại lối ra của "Sinh lộ" và may mắn chứng kiến ​​​​một khung cảnh khó quên.

Paredes là người ở gần nhất, hắn mở to mắt nhìn ba người giao chiến, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào omega nhanh nhẹn như báo đốm. Đôi bốt đen giẫm lên cổ họng Mason, nam huấn luyện viên phun ra một ngụm máu, há miệng thở hổn hển, nữ huấn luyện viên nằm gục phía trước, co quắp vì đau đớn.

Mặt trời sắp lặn, chênh lệch nhiệt độ trong rừng nhiệt đới giữa ngày và đêm rất lớn, Neymar co người lại, có vẻ như không chịu được lạnh, anh dùng ngón chân đá vào cằm nam huấn luyện viên, chỉ về phía lối vào "Sinh lộ". Con đường đen ngòm không nhìn thấy điểm cuối, "Gọi vài người tới khiêng họ đến đó."

"Chúa ơi, Ney không thực sự bắt Cather và Mason đi vào "Sinh lộ" đấy chứ."

"Tôi nghĩ là thật đấy, anh ấy đang rất nghiêm túc."

Neymar quay đầu lại nhìn các đồng nghiệp đang xì xào bàn tán với vẻ khó hiểu: "Còn chờ gì nữa, nhanh lên, họ nặng lắm, tôi nhấc không nổi".

Đội y tế đang bận chăm sóc những tân sinh bị thương nặng không thể di chuyển, những người còn miễn cưỡng tỉnh táo tròn mắt mắt nhìn vị huấn luyện viên tàn nhẫn của Yudie. Hai kẻ huênh hoang nằm rạp dưới chân Omega, so với những tân sinh dưới hàng rào thép gai vừa rồi trông còn giống chó hoang sắp chết hơn.

Sau khi tận mắt thấy hai người bị khiêng đi, Neymar quay lại, dùng tay áo lau vết máu trên dao găm, nhìn cậu tân sinh bên cạnh mình, cười ngọt ngào như chưa có gì xảy ra: "Làm quen chút nhé, tôi là Neymar, là huấn luyện viên đặc biệt của cậu."

- TBC - 

Author's Note:

Chương sau sẽ là câu chuyện xảy ra trong phân hệ Alpha của Yudie 13 năm trước

Quá khứ của sói con và người huấn luyện trẻ tuổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro