Chương 612: Bọn họ đã từ bỏ hy vọng duy nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đã nói là quay phim, Đường Nghị anh lại phát sóng trực tiếp? Anh không tử tế, vô cùng không tử tế."

Hàn Phi đã nhìn thấy trước khi vào bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng lúc này hắn cảm thấy nên giả bộ vừa mới phát hiện thì sẽ tốt hơn, ít nhiều giữ cho Đường Nghị một chút thể diện, dù sao thì người ta cũng là đại boss trong ngành.

Bấm vào phòng phát sóng trực tiếp của mình trên điện thoại di động, Hàn Phi thông qua góc độ quay của phòng phát sóng trực tiếp, tìm ra vị trí của camera giấu kín gần đó.

Hắn tiện tay lau sạch vết máu và bụi bẩn trên tường, để lộ chiếc camera thu nhỏ theo dõi thông minh vốn được giấu trong vết nứt của bức tường.

Đứng trước ống kính máy quay, Hàn Phi nhìn nhìn máy quay, sau đó lại nhìn phòng phát sóng trực tiếp, bão bình luận tràn ngập màn hình, hiệu ứng phát sóng trực tiếp bùng nổ.

"Toi rồi, BBQ rồi!"

"Thật là xấu hổ mà, bây giờ tôi cảm thấy mình như ngoại tình bị phát hiện vậy, còn các bạn thì sao?"

"Khó khăn lắm tôi mới được thỏa mãn một lần nhìn trộm, anh lại để cho tôi thua triệt để đến vậy, mẹ nó !"

"Mới bắt đầu nửa tiếng, đã ném vai tên sát nhân?! Anh là diễn viên sao! Anh hãy nói thật lớn cho tôi biết anh là diễn viên sao!"

"Một tên cuồng sát nhân lại có thể chịu ủy khuất vậy? Mau đứng lên đi!"

"Các diễn viên khác khi tham gia gameshow đều sợ mất hình tượng, Hàn Phi rõ ràng là không có lo lắng này."

"Lúc nãy khi tôi nghe thấy những lời Bạch Trà nói mà tức chết đi được, gặp phải nguy hiểm cả sáu người bọn họ đều bỏ chạy hết! Bọn họ vậy mà lại muốn để cho kẻ sát nhân đối mặt với một mình Hàn Phi, chẳng lẽ bọn họ không lo lắng cho tình huống của tên sát nhân hay sao? Bạch Trà anh đúng là không có tâm!"

"Có gì nói nấy, vừa rồi Bạch Trà hình như đã thực sự bị thương, có phải là đã xảy ra tai nạn gì không? Tôi cảm thấy bình thường Hàn Phi sẽ không ra tay nặng như vậy, hẳn là."

"Mấy diễn viên đó đã từ bỏ hy vọng duy nhất của chính mình..."

Bình luận quá nhiều, Hàn Phi căn bản không thể xem hết.

Thời khắc hắn phát hiện ra đang phát sóng trực tiếp, mức độ phổ biến của phòng phát sóng trực tiếp của hắn lại tăng vọt lần nữa, cao hơn mức độ phổ biến của tất cả các phòng phát sóng trực tiếp khác cộng lại.

Đường Nghị ở bên kia màn hình cũng đang căng thẳng, anh ta đã chuẩn bị cho ngày này rất lâu rồi, đây là chương trình gameshow thực tế hoàn toàn mới được anh ta lên kế hoạch cẩn thận sử dụng công nghệ mới nhất, khi cuộc cạnh tranh trong chương trình gameshow đến mức gay cấn nhất, anh ta sẽ tìm những cách giải quyết không bình thường, muốn tạo ra một kì tích nữa.

Phản ứng chân thực của các minh tinh được phát trực tiếp từ hiện trường, khiến khán giả có thể nhìn thấy một mặt chân thực nhất của các diễn viên.

Thực ra Đường Nghị cũng biết làm như vậy sẽ đắc tội đến các diễn viên, vì vậy những diễn viên anh ta mời đều là diễn viên tuyến hai và tuyến ba được nhắc đến nhiều nhất, những người nổi tiếng tuyến một anh ta căn bản không dám mời, bởi vì sợ rằng với thân phận của mình sẽ không thể áp chế được.

Sự thật đã chứng minh, anh ta đã thực sự thành công, chương trình gameshow mới đã trở thành một hit ngay lập tức, khi bảy minh tinh còn hoàn toàn trong bóng tối, phòng phát sóng trực tiếp của Đường Nghị đã xuất hiện trên đầu bảng các nền tảng video lớn.

Bên trong và bên ngoài chương trình, bảy diễn viên này đều có đủ loại quan hệ phức tạp, muốn xem chuyện phiếm ở đây có, muốn tìm kiếm sự kích thích ở đây có, muốn biết diện mạo thực sự của các minh tinh ở đây cũng có.

Tất cả mọi thứ đều nằm trong dự đoán của Đường Nghị, cho đến khi bảo vệ lùn bắt đầu mất kiểm soát, không thực hiện theo kịch bản đã định trước.

Lúc đó Đường Nghị cũng rất hoảng sợ, nhưng sau đó chuyện càng ngoài dự đoán của anh ta xuất hiện, Hàn Phi đã khuất phục được kẻ sát nhân, còn phát hiện ra buổi phát sóng trực tiếp.

Nếu như Hàn Phi lúc này nói điều gì đó không tốt, thì chương trình gameshow mà anh ta dày công chuẩn bị sẽ bị hủy hoại, chi phí liên quan trong này sẽ là vô cùng lớn.

Đường Nghị lúc này rất hối hận không đối xử tốt với Hàn Phi, nhanh chóng nhờ người gửi tin nhắn vào điện thoại di động của bảo vệ, muốn nói với Hàn Phi một cách uyển chuyển rằng có thể thêm tiền.

Cầm điện thoại di động của bảo vệ, Hàn Phi đem máy quay lấy ra từ trên người bảo vệ cố định lại lên áo của mình.

"Ông chủ Đường, anh muốn tạo một bất ngờ cho mọi người tôi có thể hiểu được, anh cố gắng khôi phục hiện trường nhiều nhất có thể, nhưng những thứ anh dựng lên vẫn quá khác với cảnh truy sát thực tế." Hàn Phi nhìn camera: "Tối nay tôi sẽ vượt qua những bối cảnh này của anh, hy vọng sau này anh có thể tạo ra những chương trình gameshow hay hơn và thực tế hơn trong tương lai, cũng hy vọng rằng khán giả trước màn hình có thể hiểu được cảnh sát thường ngày khi truy đuổi kẻ sát nhân khó khăn như thế nào, ở một đất nước thanh bình, bọn họ là một trong những nghề gần gũi với nguy hiểm nhất."

Sau khi bị lừa dối, Hàn Phi không tức giận, cũng không quay lưng lại với Đường Nghị, hắn không chỉ đồng ý tiếp tục qua cửa trò chơi, mà thậm chí còn thăng hoa chủ đề ở cuối bài phát biểu của mình.

Nếu là người khác nói những điều này có thể khiến khán giả cảm thấy làm màu, nhưng Hàn Phi thì khác, "lý lịch" danh dự cá nhân của hắn được đăng trên trang web chính thức của cảnh sát.

Phòng phát sóng trực tiếp lại bị bình luận lấp đầy một lần nữa, Hàn Phi cũng nhìn thấy tin nhắn phía Đường Nghị gửi đến, bọn họ cầu xin Hàn Phi tiếp tục chơi.

Bỏ qua tin nhắn đó, Hàn Phi tìm đến phòng phát sóng trực tiếp của Hạ Y Lan trên điện thoại di động, người phụ nữ đó đang đi một mình trong một vùng tối đen, cô ta cúi thấp đầu, không ai có thể nhìn rõ được mặt.

Không ai biết cô ta đang làm gì, ngay cả bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp của cô ta cũng đều là dấu chấm hỏi, đương nhiên, thỉnh thoảng sẽ có một hoặc hai bình luận khen ngợi kỹ năng diễn xuất của Hạ Y Lan, nói rằng cô ta diễn trúng tà giống như thật vậy.

"Cô ta ở tầng bảy?" Hàn Phi mơ hồ nhìn thấy số tầng được dán trên tường trong phòng phát sóng trực tiếp "7".

"Cô ta đến đó làm gì? Ai đang gọi cô ta?" Hàn Phi chuẩn bị lát nữa sẽ đi tìm cô ta, trước khi hỏi rõ một số chuyện, Hạ Y Lan vẫn không thể xảy ra chuyện được.

Nhấn nút thang máy, ánh sáng trên đầu Hàn Phi lập tức vụt tắt.

Cửa thang máy từ từ mở ra hai bên, trên màn hình thang máy hiện ra một tia sáng xanh lục quỷ dị.

Mùi tanh nồng của sơn và máu thoang thoảng phát ra từ buồng thang máy, những chữ màu đỏ như máu kia lại trở nên nhiều hơn một chút, hầu hết trong số đó dường như vừa được vẽ ra.

Nâng phần thân của thi thể nữ lên, Hàn Phi ném nó vào trong thang máy, trên màn hình nứt vỡ xuất hiện một con số khác "7".

"Tình cờ chính là tầng nơi Hạ Y Lan đang ở?" Hàn Phi vốn nghĩ rằng mình sẽ có thêm manh mối, nhưng đợi đến khi thang máy đóng lại, hắn cũng không có thêm manh mối nào.

"Vậy thì mình sẽ đi lên tầng bảy xem xem." Hàn Phi liếc mắt nhìn phòng phát sóng trực tiếp, phong cách phòng phát sóng trực tiếp của hắn rất khác với những người khác, không biết còn tưởng hắn là kẻ giết người, đang đuổi theo sáu minh tinh kia.

Đường Nghị sau khi nghe Hàn Phi nói đồng ý tiếp tục chơi cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn còn dùng camera trên người bảo vệ mở một phòng phát sóng trực tiếp riêng biệt, phòng phát sóng trực tiếp này là góc nhìn thứ nhất của Hàn Phi.

Trước khi cửa thang máy đóng hoàn toàn, Hàn Phi lại lôi đạo cụ thi thể nặng nề ra.

Trong tòa nhà thiếu vũ khí tiện dụng, gậy gộc và những thứ khác quá dễ gây thương tích cho người khác, ngược lại, cái đạo cụ thi thể rắn chắc này không có góc cạnh, nếu có đập trúng người sống, cũng sẽ không chảy máu.

Khi bóng tối ập đến, Bạch Trà và Tiêu Thần đều quên giữ phong thái quý ông của mình, bọn họ làm gì còn nhớ được câu ưu tiên phụ nữ trước nữa, người nào cũng chạy rất nhanh.

Sau khi sáu người cố gắng điên cuồng để trốn thoát lao vào lối đi an toàn, một hơi chạy đến tầng ba, Bạch Trà dừng lại đầu tiên.

Anh ta cầm điện thoại di động trên tay chiếu sáng về phía sau, xác định kẻ giết người không đuổi theo nữa.

"Nghỉ, nghỉ ngơi một chút đi, tên bảo vệ điên kia không đuổi theo nữa rồi." Bạch Trà dựa vào tường, hai tay đặt ở trên đầu gối, thở phì phò.

"Không đúng! Hàn Phi vẫn chưa chạy ra ngoài!" Ngô Lễ sau khi nhìn xong số người, mặt tái mét: "Vừa rồi tôi nghe thấy tiếng vật nặng bị đập xuống đất dưới tầng, còn nghe thấy tiếng dao chém qua lại, Hàn Phi có phải đã bị hại rồi không?"

"Hàn Phi không phải đã phối hợp với cảnh sát giải quyết nhiều vụ án sao? Anh ấy chắc không sao đâu." Tiêu Thần cũng không biết Hàn Phi có chuyện gì không, dù sao anh ta cũng sẽ không bao giờ xuống tầng để kiểm tra nữa.

"Không có ánh sáng, hoàn toàn không quen thuộc với địa hình, cho dù là Hàn Phi cũng khó có thể khuất phục được một bảo vệ đang cầm dao." Biểu cảm Lê Hoàng rất nghiêm túc, cô nhìn bốn phía xung quanh, bắt đầu tìm camera giấu kín: "Chương trình này đã hoàn toàn thoát khỏi phạm trù của một show thực tế rồi, chúng ta nhất định phải bắt Đường Nghị dừng ghi hình."

"Nhưng tất cả chúng ta đều đã ký hợp đồng rồi, nếu vi phạm hợp đồng sẽ phải đền một khoản tiền rất lớn."

"Bây giờ còn quan tâm tiền bạc gì nữa? Cậu không thấy Bạch Trà đã bị thương rồi sao? Vừa rồi nếu như không phải Hàn Phi đá anh ta ra, nói không chừng đã bị bảo vệ một dao chém chết rồi!" Khuôn mặt Lê Hoàng lạnh lùng.

"Không đúng." Bạch Trà che vết thương nông trên má: "Tôi càng nghĩ càng thấy không đúng!"

"Cậu lại làm sao nữa?" Lê Hoàng cau mày nhìn chằm chằm Bạch Trà.

"Vừa rồi sau khi chúng ta đến tầng một, ánh đèn liền vụt tắt, trong bóng tối, Hàn Phi nhìn đến lối đi an toàn bị bỏ hoang nơi có người bảo vệ một cách khó hiểu! Mọi người hãy nghĩ kỹ lại đi, lúc đó bảo vệ còn chưa có xuất hiện." Bạch Trà dường như đã phát hiện thứ gì đó rất quan trọng: "Bảo vệ còn chưa xuất hiện, Hàn Phi đã nhìn vào nơi anh ta có thể xuất hiện trước, điều đó có nghĩa là việc bảo vệ tấn công chúng ta có lẽ là một kịch bản! Và Hàn Phi đã biết chuyện này!"

Trên mặt truyền đến cơn đau, còn có bộ dạng xấu xí vừa rồi, đều khiến Bạch Trà cảm thấy xấu hổ, sắc mặt có chút méo mó: "Bảo vệ xông tới như chó điên, ánh đèn lúc tối lúc sáng, mọi người đều không kịp phản ứng lại, tại sao lại cứ là Hàn Phi đá tôi ra? Cứu tôi một cách trùng hợp như vậy?"

"Cũng đúng." Tiêu Thần gật đầu: "Chúng ta đều chạy, nhưng cậu ấy lại bình tĩnh như vậy lưu lại, còn cứu được Bạch Trà vào thời khắc mấu chốt, chẳng lẽ cậu ấy và Đường Nghị đã thương lượng trước sao? Cậu ấy còn cầm kịch bản giấu kín?"

Tiêu Thần và Bạch Trà đều có gia cảnh rất tốt, giàu có lại đẹp trai, thường ngày đều được nâng lên tận trời, muốn bọn họ thừa nhận sự hèn nhát và nhu nhược của mình trước ống kính rất khó, bọn họ sẽ tìm đủ mọi lý do để tự lừa dối mình.

"Cậu nên cảm thấy mừng vì hiện tại mình chỉ bị thương, nếu như Hàn Phi không đá cậu ra, cậu đã chết rồi." Lê Hoàng sẽ không chiều theo Bạch Trà.

"Tôi cảm thấy mình bị thương, hoàn toàn là bởi vì Hàn Phi và bảo vệ phối hợp không tốt. Chính sai sót của bọn họ đã khiến mặt tôi bị thương, chờ sau khi quay xong, tôi sẽ để công ty nói chuyện với Đường Nghị." Bạch Trà mặc dù là một diễn viên tân binh, nhưng đằng sau anh ta là Deep Space Entertainment.

"Nếu như cậu đã cảm thấy mọi thứ đều là giả, vậy tại sao bây giờ không xuống tầng xem thử?" Lê Hoàng chỉ vào hành lang tối nói: "Vừa hay Hàn Phi vẫn chưa theo kịp, bây giờ cậu có thể xông tới cứu cậu ấy, giống như việc cậu ấy đã cứu cậu vậy, cứu cậu ấy từ tay bảo vệ."

Nhìn lối đi an toàn tối tăm, mặt Bạch Trà từ từ đỏ lên: "Không cần thiết phải làm như vậy, tôi không muốn làm đứa nhỏ vạch trần bộ quần áo mới của hoàng đế."

"Cậu là không dám phải không? Chạy còn nhanh hơn bất cứ ai, nói nhảm cũng nhiều hơn bất cứ ai." Lê Hoàng biết Bạch Trà và Tiêu Thần không đáng tin cậy, vì vậy cô nhìn về phía Ngô Lễ và A Lâm: "Vừa rồi mọi chuyện đột ngột, nhưng nghĩ kỹ lại, chúng ta không thể để Hàn Phi ở đó một mình. Cho dù là đang quay chương trình hay là có chuyện gì đó thực sự xảy ra, chúng ta đều nên quay trở lại."

A Lâm đang mặc áo khoác của Hàn Phi, cô đã bị dọa sợ đến khóc mấy lần, hiện tại trong lòng vô cùng do dự, cô thực sự là vô cùng sợ hãi.

Ngô Lễ cũng cảm thấy nên đi cứu Hàn Phi, nhưng trong nội tâm lại có một giọng nói khác đang không ngừng ngăn cản anh ta.

Sự phức tạp của bản chất con người được phản ánh một cách sống động vào lúc này, năm minh tinh dừng lại ở tầng ba khoảng hơn mười phút, cho đến khi Tiêu Thần nghe thấy tiếng bàn di chuyển trên tầng.

"Mọi người có nghe thấy tiếng động gì không?"

Tất cả mọi người đều nhìn sang Tiêu Thần, mọi người đều nín thở, cẩn thận lắng nghe.

Giữa tầng 4 và tầng 3 truyền đến âm thanh gỗ ma sát vào mặt đất, âm thanh đó rất nhỏ, nếu không nghe kỹ sẽ không thể nghe thấy.

"Hình như là truyền tới từ trên tầng?"

Mấy người nhìn nhau với vẻ mặt khó hiểu, trong bóng tối tiếng gỗ chuyển động dần rõ ràng hơn, bọn họ tiến đến tay vịn cầu thang, lấy đèn pin điện thoại di động soi lên phía trên tầng.

Chiếc bàn cúng ban đầu được đặt ở hành lang tầng 4 đã bị ai đó chuyển lên giữa tầng 4 và tầng 3, di ảnh khổng lồ không mặt đang dựa vào tay vịn cầu thang, như thể đang nhìn chằm chằm vào bọn họ!

"Ai, ai đặt bàn cúng ở đây?"

Tiêu Thần chân mềm nhũn, anh ta sợ tới mức không dám thở mạnh, những người khác cũng choáng váng.

Trong không gian yên lặng chết chóc, lại vang lên tiếng gỗ cọ trên mặt đất, cả năm diễn viên đều nhìn thấy chiếc bàn từ từ di chuyển xuống dưới!

"Nó đang đến đây!"

Di ảnh khổng lồ rơi khỏi bàn cúng, giống như một người phụ nữ không mặt đang lao về phía mấy người bọn họ.

Năm diễn viên không ai dám dừng lại, bắt đầu bỏ chạy một cách điên cuồng.

Tầng một có tên sát nhân, di ảnh trực tiếp rơi xuống tầng ba, năm diễn viên đó cũng không thể toàn bộ chạy vào tầng hai nơi có đặt chiếc bánh kem màu đỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro