Chương 618: Món ăn ngon nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bên cạnh bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ chính là công viên vui chơi giải trí, điện thờ trong công viên có lẽ chính là điện thờ cuối cùng mà Phó Sinh để lại cho mình rồi."

Sau khi nhận được nhắc nhở từ số 4, Hàn Phi cũng hơi do dự một chút, nhưng công viên là nơi hắn nhất định phải đến, bây giờ bên trong công viên vẫn còn 18 người chơi bị mắc kẹt. Nếu như không quan tâm, nói không chừng Chân Lý Tất Nhiên sẽ còn phái nhiều người đến đó hơn nữa.

"Tối nay sẽ tiếp xúc một chút với bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, hy vọng mọi người có thể hòa khí cùng phối hợp đối phó với bên ngoài."

Hàn Phi có con át chủ bài của mình, nếu đối phương muốn tử tế thì mọi người sẽ đều tử tế, nếu đối phương không muốn tử tế, vậy thì hắn cũng có năng lực thể giúp đối phương tử tế.

"Tan làm thôi! Về nhà chơi game!"

Các nhân viên xung quanh đều đang chạy vội vào bên trong tòa nhà, ngoài bác sĩ và cảnh sát ra, những người từ công ty của các diễn viên cũng lần lượt chạy đến.

"Buông ra! Tôi không điên! Những gì tôi nói đều là sự thật!"

Cửa lớn của bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ bị ai đó bật mở, tiếng la hét của Bạch Trà từ bên trong truyền ra, hai nhân viên hợp lực cũng không thể khống chế được anh ta.

"Bệnh viện toàn là trẻ con! Trẻ con đó! Bọn chúng đi ra từ trong bức tranh, máu phun ra cao như thế này!" Bạch Trà vô cùng kích động: "Mọi người mau nhìn mặt của tôi đi! Bảo vệ cầm dao chém tôi! Tôi đã bị thương rồi!"

Những chuyện xảy ra vừa rồi đã phá vỡ tâm lý phòng bị của Bạch Trà, anh ta đã thể hiện hết toàn bộ những khía cạnh chân thật nhất của mình ra: "Đừng có quay nữa! Tôi nói cho mấy người biết! Chuyện này chưa kết thúc đâu! Trả lại điện thoại cho tôi! Quản lý của tôi đâu! Tôi muốn tìm luật sư!"

Hất tay nhân viên ra, Bạch Trà ôm vết máu và nước mắt trên mặt, bộ dạng anh ta vô cùng thê thảm.

Nhưng cứ đúng lúc này, anh ta lại nhìn thấy Hàn Phi vừa thay quần áo xong, mình thì vô cùng nhếch nhác, mà kẻ thù lại sạch sẽ, lửa giận trong lòng liền bộc phát.

"Hàn Phi! Chính là cậu! Tôi biết ngay mà, cậu là cùng một giuộc với bọn họ!"

Anh ta bỏ qua sự ngăn cản của những người bên cạnh, xông tới trước mặt Hàn Phi: "Có phải Đường Nghị đưa cho cậu kịch bản ẩn không! Các người hợp lực vào chơi chúng tôi phải không!"

"Không phải, cậu hiểu lầm rồi." Hàn Phi lắc lắc đầu.

"Nói xạo!" Bạch Trà rống lên rất lớn, lúc này các phóng viên báo đài bên ngoài cũng đã tới nơi.

Đây là một sự kiện chấn động, làm sao những phương tiện truyền thông cung cấp lượng truy cập nóng hổi đó có thể buông tha cho được.

Bọn họ lao thẳng qua hàng rào do các nhân viên dựng lên, lấy ra nhiều thiết bị khác nhau để quay, hoặc phát trực tiếp.

Thấy phóng viên truyền thông đi tới, Bạch Trà cũng bình tĩnh lại một chút, nhưng giọng nói vẫn rất lớn: "Nếu không nói rõ mọi chuyện, hôm nay cậu đừng mong rời đi!"

Bạch Trà cũng không biết dũng khí từ đâu ra, đứng chặn trước mặt Hàn Phi, cảnh sát và nhân viên bên cạnh đều cảm thấy rất quỷ dị, ánh mắt bọn họ nhìn Bạch Trà vô cùng cổ quái.

"Mấy người nhìn cái gì mà nhìn?! Tôi ở đó quyết chiến với quỷ quái! Cậu ta thì lại trốn ra ngoài trước!"

"Quyết chiến?"

Nghe thấy Bạch Trà nói vậy, có một nhân viên thực sự không kìm được mà bật cười.

Bọn họ đều là những người làm việc chuyên nghiệp, thông thường sẽ không cười, trừ khi thực tế không thể kìm được.

"Cười? Đây là chuyện rất buồn cười sao?!" Bạch Trà tức đến nhảy dựng lên.

"Tôi khuyên cậu nên lấy lại điện thoại của mình trước, rồi gọi cho người đại diện, hỏi xem vừa rồi đã xảy ra chuyện gì." Hàn Phi có thể có ý nghĩ xấu gì chứ, hắn chỉ muốn mau chóng tan làm thôi.

Bạch Trà bị người thợ sơn dọa sợ đến mất trí, lúc này nhận ra mọi người xung quanh đều rất kỳ lạ, anh ta túm lấy quần áo của nhân viên bên cạnh, cưỡng ép mượn điện thoại di động của đối phương, sau đó gọi cho người đại diện của mình.

Sau khi bị cúp máy vài lần, người đại diện của Bạch Trà mới trả lời điện thoại, điều này khiến anh ta càng thêm bất mãn: "Là tôi! Anh đang ở đâu vậy? Mau tới đây!"

"Bạch, Bạch Trà?" Người đại diện ngây ra một chút, sau đó lập tức nói: "Cậu mau đến chỗ xe van! Nhớ đừng để những phóng viên truyền thông đó chặn đường! Nhất định phải nhanh!"

Bạch Trà nhìn đám phóng viên lao về phía mình như một bầy cá mập, trong lòng hơi chút khó hiểu: "Tại sao? Rút cuộc là xảy ra chuyện gì? Tại sao lại có nhiều phóng viên đến địa điểm quay phim như vậy? Có phải bọn họ nhận được tin đồn gì không?"

"Đại ca! Chúng ta bị Đường Nghị gài rồi! Đây căn bản không phải là quay phim, mà là truyền hình trực tiếp từ hiện trường! Tất cả những chuyện cậu làm trong tòa nhà đó đều đã bị hàng triệu người nhìn thấy rồi!"

Giọng của người đại diện truyền vào tai như sấm nổ vang trời, ngón tay đang cầm điện thoại của Bạch Trà trực tiếp buông ra.

Điện thoại rơi xuống đất, cuộc gọi bị gián đoạn, nhưng một lúc sau, người đại diện của Bạch Trà lại gọi lại, tiếng chuông tươi đẹp vang lên bên cạnh anh ta.

"Bầu trời trong xanh, ngoài cửa sổ có hàng nghìn con hạc giấy, từng phút từng giây cùng con đánh đàn viết nhạc. Con đã viết ra một bài hát để tặng mẹ, bỏ công việc trong tay xuống và lắng nghe mẹ nhé......"

Bộp một tiếng, Bạch Trà không đứng vững, ngã ngồi trên mặt đất.

Nhìn thấy anh ta như vậy, những người xung quanh sao có thể nhịn được, có mấy nhân viên đã bật cười thành tiếng.

"Trông người ta đã thê thảm thế này rồi, mọi người còn cười được nữa." Hàn Phi ráng nhịn sự thôi thúc vỗ tay, lắc lắc đầu, lên xe cảnh sát rời đi.

Người cảnh sát lái xe chính là đàn em của Lệ Tuyết, anh ta dặn dò Hàn Phi rất nhiều chuyện, trước khi Cánh Bướm thực sự bị bắt về quy án, hy vọng hắn đừng chạy lung tung, càng không nên tham gia vào loại chương trình có sự nguy hiểm nhất định như này.

Hàn Phi ngoài miệng đồng ý, sau đó bắt đầu lấy điện thoại di động ra kiểm tra các thể loại thông tin.

Buổi phát sóng trực tiếp của Đường Nghị đã xông vào bảng xếp hạng hot search toàn quốc, bản thân Hàn Phi cũng lên bảng theo, chỉ trong vài giờ đã đạt được gần 300 ngàn lượt theo dõi, hiện tại đề tài và độ nổi tiếng của hắn còn cao hơn cả Bạch Hiển.

Tuy nhiên, căn cơ của hắn vẫn kém xa anh ấy, chỉ có thể nói là tạm thời trong thời gian ngắn có thể áp đảo được người khác, qua thời gian nữa nếu như hắn không có tác phẩm mới, mọi người có thể sẽ dần dần lãng quên.

"Tiếp tục phát triển theo xu hướng này, e rằng mình sẽ trở thành diễn viên có tốc độ thăng hạng nhanh nhất."

Đại khái xem qua các chủ đề liên quan đến buổi phát sóng trực tiếp, rất nhiều khán giả đã mạnh miệng bày tỏ rằng họ còn xem chưa đã, nếu mùa đầu tiên đã kết thúc ngay tập đầu tiên, bọn họ hy vọng Đường Nghị sẽ chuẩn bị cho mùa thứ hai càng sớm càng tốt, một gameshow như này thực sự quá thú vị.

Trong tình huống này, Lý tổng của Tinh Đồ Entertainment e rằng sẽ trở thành người chiến thắng lớn nhất.

Việc phát sóng trực tiếp gameshow đã bị dừng lại, có rất nhiều chi tiết chưa được xử lý tốt, ông ta có thể thêm bổ sung trong phim, nuốt trọn sức nóng lần này.

Điều duy nhất ông ta lo lắng lúc này là liệu nó có gây ra phản ứng ngược hay không, sức nóng này nếu không xử lý tốt, ông ta có thể sẽ gặp phải rắc rối lớn như Đường Nghị.

Sau khi thoát khỏi trang web, Hàn Phi lại mở ngân hàng của mình ra, sau khi tìm được một tài khoản đặc biệt, hắn nhập vào chuỗi mật khẩu mà Đường Nghị để lại.

Không bao lâu, "phí bịt miệng" mong đợi không xuất hiện, hắn nhận được một bức thư thoại được mã hóa từ quản gia ngân hàng thông minh.

Đeo tai nghe vào, Hàn Phi mở hộp thư thoại, giọng nói của Đường Nghị truyền vào tai hắn.

"Hàn Phi, cậu đã cứu tôi một lần, tôi cũng không muốn nợ cậu. Thực ra, lần này mời cậu và Hạ Y Lan tham gia chương trình, không chỉ là vì Lý tổng của Tinh Đồ Entertainment, mà còn có nhà đầu tư lớn đứng sau công ty của tôi. Tôi không tiện nói cho cậu biết cụ thể tên của cô ấy, cậu có thể gọi cô ấy là Lam tiên sinh, bản thân cô ấy là một trong những thành viên hội đồng quản trị của Deep Space Technology, cũng là một đứa trẻ mồ côi được cố chủ tịch của Vĩnh Sinh Pharmaceutical Phó Thiên nhận nuôi. Tôi không biết tại sao cô ấy lại để ý đến cậu, hy vọng cậu hãy cẩn thận hơn, người đó vô cùng đáng sợ. Nhớ kĩ, là vô cùng đáng sợ!"

Tin nhắn thoại mã hóa chỉ được phát một lần, sau đó sẽ tự động bị hủy.

Hàn Phi nhìn số dư tiền gửi vẫn không thay đổi: "'Phí bịt miệng' này của anh ta có chút đặc biệt đấy."

Trở về nhà của mình, Hàn Phi đóng cửa lại, ngồi ở trên giường nghỉ ngơi hồi lâu.

"Chủ nhân của hộp đen là Phó Sinh, nhưng trong quá trình nghiên cứu phát triển của game《Cuộc sống hoàn hảo》, đóng góp nhiều nhất lại là Deep Space Technology... Bỏ đi, nghĩ nhiều cũng vô ích, bám chắc lấy cảnh sát, từng bước tìm lại ký ức thực sự rồi tính sau."

Những công ty lớn đó liên lụy đến quá nhiều thứ, Hàn Phi không muốn nhúng tay vào, hắn muốn nhân lúc mình vẫn đang được cảnh sát bảo vệ, nhanh chóng công lược trò chơi, khôi phục lại quá khứ đã mất.

Hơn mười một giờ tối, Hàn Phi đã ăn uống no say đang định nằm xuống cabin máy chơi game, điện thoại di động đột nhiên vang lên, là Hoàng Doanh gọi cho hắn.

"Anh Hoàng? Có chuyện gì thế?"

"Buổi phát sóng trực tiếp của em hôm nay khốc liệt thật đấy, bố anh còn muốn mời em làm người phát ngôn hình ảnh của bệnh viện bọn anh." Hoàng Doanh trước tiên lịch sự nói một câu xã giao.

"Bác trai cũng xem chương trình phát sóng trực tiếp của em á?"

"Đúng vậy, anh còn nói với ông ấy rằng đây là người anh em của con, ông ấy cảm thấy em là một người xứng đáng để kết thân." Hoàng Doanh bởi vì những chuyện xảy ra thời thơ ấu, nên mối quan hệ với bố không mấy tốt đẹp, anh cũng là sau khi gặp Hàn Phi, mới "mở nút thắt trong lòng", bắt đầu cố gắng giao tiếp với bố mình.

Từ những gì anh nói hiện tại, có thể thấy rõ ràng rằng mối quan hệ của anh và bố đã được cải thiện rất nhiều, đây có thể nói đều là do công lao của trò chơi hệ chữa trị.

"Không nói chuyện khác nữa, anh chủ yếu muốn nói với em một chuyện, Chân Lý Tất Nhiên chuẩn bị phái đội thứ tư tiến vào thăm dò mê cung, vẫn là một nhóm sáu người tiêu chuẩn."

"Đội thứ tư?" Hàn Phi cũng không nói nên lời, hắn cảm thấy phải càng sớm càng tốt tìm ra sự thật của công viên giải trí rồi, dù thế nào thì đây cũng là 24 mạng người.

"Em xem có thể tìm cách đưa người chơi có biệt danh là Ông Chủ ra ngoài trước không, nếu không ước chừng sẽ càng có thêm nhiều người rơi vào đó."

"Được, em biết rồi."

Hàn Phi cúp điện thoại, nằm ở trong cabin máy chơi game, đội mũ bảo hiểm trò chơi lên.

Sắc máu buông xuống, Hàn Phi rõ ràng nghe thấy tiếng cười điên cuồng truyền đến từ sau lưng.

Hắn biết rằng có một người đầy máu đang đứng phía sau mình, khoảnh khắc tiến vào trò chơi, cảm giác đó giống như có thứ gì đó nằm dưới cabin trò chơi của mình vậy.

Hàn Phi cố gắng quay đầu lại, nhưng mỗi lần sắp nhìn thấy mặt đối phương, lại đăng nhập thành công.

Mở hai mắt ra, Hàn Phi đã xuất hiện trong tòa nhà chết chóc, cơ thể còn chưa hoàn toàn khôi phục, đến bước đi cũng cảm thấy rất vất vả.

Vừa đi được một bước, cửa căn phòng hắn ở bị mở ra, Khóc ôm bể cá nhìn vào trong phòng, Ứng Nguyệt thì đang ngồi trên linh đàn của Khóc, nghịch ngợm con rối đang gào thét.

"Cảm giác hai người giống như anh em ruột vậy." Trước khi Hàn Phi rời khỏi phòng, đã ngửi thấy mùi thơm của thịt khiến người ta say mê, khát vọng đối với thịt của đồ tể nửa đêm càng được khuếch đại, hắn vịn vào bức tường, đi thẳng về hướng truyền tới mùi thơm.

Khi cư dân của tòa nhà chết chóc dọc đường nhìn thấy Hàn Phi, đều chào hỏi hắn, biểu cảm của bọn họ hơi chút cổ quái, dường như muốn ngăn cản hắn tiến lên, nhưng lại không dám.

Khi lên đến tầng năm, Hàn Phi đẩy cánh cửa trước mặt ra, phát hiện căn phòng ở tầng này đã đập thông hết, cải tạo thành một căn bếp khổng lồ, bên trong có rất nhiều thứ có lẽ là "nguyên liệu", chẳng hạn như tóc chứa những nguyền rủa khác nhau, động vật không biết tên toàn thân khắc đầy nguyền rủa chết chóc, "rượu vang" ủ từ máu tươi, tim lợn màu đen chất thành đống như núi...

"Trở về rồi à?" Giọng Từ Cầm vọng ra từ sâu trong "phòng bếp": "Đói không? Chị chuẩn bị cho cưng một chút đồ ăn."

Hàn Phi đi về phía phát ra giọng nói, hắn nhìn thấy Từ Cầm đang đặt những đĩa thịt đẹp mắt thơm ngon trên bàn ăn.

Món ăn nào cũng toát lên sức hấp dẫn khó cưỡng, mùi thơm như sợi dây quấn quanh cổ thực khách, khiến người ta sẵn sàng trở thành tù binh của món ăn ngon.

"Thơm vậy sao?"

Nghe được lời khen ngợi chân thành của Hàn Phi, Từ Cầm dừng công việc lại, mỉm cười: "Cũng chỉ có cưng sẽ nói như vậy, những người khác thấy chị nấu nướng là đã trốn đi thật xa, đến nếm thử cũng không dám, bây giờ tầng này chỉ còn duy nhất một mình chị thôi."

"Bọn họ là không có lộc ăn." Sự thèm ăn của Hàn Phi không thể kìm nén được nữa, nhưng hắn vừa ngồi vào bên cạnh bàn ăn, ngoài hành lang liền vang lên âm thanh cực lớn, không bao lâu cửa đã bị mở ra, vẻ mặt Đại Nghiệt tràn đầy hưng phấn lăn lộn bên bàn ăn, nhìn Hàn Phi đầy mong đợi.

"Tên này sao càng ngày càng giống chó lớn vậy?" Nhìn thấy Đại Nghiệt kích động như thế, mặt Hàn Phi hơi hơi giật giật, nội tâm hắn biết rất rõ điều này có nghĩa là gì.

"Chỉ cần ăn không chết thì không sao." Hàn Phi tự an ủi mình, sau đó cầm lấy quả tim lợn mà mình quen thuộc nhất nhồm nhoàm nuốt xuống miếng lớn.

Cũng không biết Từ Cầm đã làm nó như thế nào, dùng những nguyên liệu gì ở âm gian, rõ ràng là tim lợn rất bình thường, nhưng cô ấy làm ra lại cực kỳ thơm ngon, khiến người ta bị nghiện.

"Người chơi số 0000 hãy chú ý! Bạn đang thưởng thức món ăn rank E được chế biến bởi hận ý là tim lợn, lần đầu thưởng thức món ăn rank E, nhận được danh hiệu có thể nâng cấp thành Chuyên gia ẩm thực."

"Chuyên gia ẩm thực, danh hiệu rank F: Danh hiệu này có thể được nâng cấp cùng với việc thưởng thức món ăn ngon! Sau khi đạt được danh hiệu này, khả năng chống lại nguyền rủa liên quan đến thực phẩm tăng lên 10%, có đủ điều kiện chuyển nghề tối thiểu của nghề nghiệp ẩn chuyên gia ẩm thực!"

"Tim lợn, món ăn rank E: Món ngon được nấu chín cẩn thận bởi hận ý, trong đó chứa đựng tất cả hận ý và ái ý của cô ấy dành cho bạn, còn có nguyền rủa vô danh không bao giờ có thể giải trừ, nếu như bạn không chắc chắn 100%, tốt nhất là không nên tùy tiện thưởng thức."

"Sau khi nuốt xong món ngon này, có xác suất 60% bị nguyền rủa, có xác suất 30% cơ hội bị nguyền rủa giết chết, và xác suất 10% cơ hội nhận được một buff đặc biệt."

Hàn Phi nuốt xuống được một nửa, trong đầu vang lên âm thanh của hệ thống, sau đó hắn cảm giác mình như cá mắc lưới, thân thể ngay lập tức căng thẳng, ngay cả thở cũng không nổi!

Những đường vân nguyền rủa bò trên da hắn, Hàn Phi ngã rầm xuống đất, trên mặt hiện ra những nguyền rủa chết chóc khác nhau, giống như có một đóa hoa hồng đen nở rộ trên mặt hắn.

Nghe thấy tiếng động, Từ Cầm vội vàng chạy tới, cô vươn tay ấn vào lồng ngực của Hàn Phi.

Nguyền rủa từ từ lắng xuống, toàn bộ bị Từ Cầm hấp thu hết.

"Hình như là đã kích hoạt nguyền rủa..." Hàn Phi mặt mày tái mét, thân thể vốn đã yếu ớt không thể chống đỡ được nữa, nhưng hắn không dừng lại, thể lực vừa hồi phục được một chút liền cầm lấy tim lợn còn lại tiếp tục ăn.

Ngoại trừ việc ăn vào có thể sẽ chết ra, thức ăn của Từ Cầm hầu như không có khuyết điểm, nó có đủ màu sắc, hương thơm và mùi vị.

Nhìn thấy Hàn Phi mặc dù bị trúng nguyền rủa vẫn thích ăn thức ăn của mình làm như vậy, bờ môi Từ Cầm từ từ nhếch lên.

Sau khi ăn liên tiếp hai quả tim lợn, cuối cùng Hàn Phi cũng kích hoạt buff đặc biệt của món ăn rank E.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý ! Bạn đã ăn thành công tim lợn dính đầy nguyền rủa, tốc độ hồi phục cơ thể tăng 35%! Trạng thái buff đặc biệt này có thể kéo dài trong năm phút!"

Vẻ mặt Hàn Phi từ từ trở lại bình thường, hắn đang dùng cách của chính mình để cơ thể quen với nguyền rủa.

Trong khi những người chơi khác vẫn đang trồng hoa trồng cỏ uống cà phê, thì Hàn Phi đã bắt đầu dùng đồ ăn của hận ý để rèn luyện sức khỏe.

"Đừng miễn cưỡng chính mình." Từ Cẩm dìu Hàn Phi lên, trước khi rời đi, lại quay đầu nhẹ giọng hỏi: "Cưng ăn nhiều như vậy, thịt chị làm thực sự rất ngon phải không?"

"Đây là món ăn ngon nhất mà em từng ăn trên thế giới! Em nghĩ rằng nó có thể chữa trị tất cả nỗi đau của em."

Hàn Phi nói một cách vô cùng quyết đoán, không có chút do dự nào, hắn vì để nhanh chóng khôi phục cơ thể yếu ớt của mình, ngồi vào bàn ăn nhồm nhoàm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro