Chương 649: Hình đại diện màu đen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngăn anh ta lại! Hàn Phi!" Lý Quả Nhi không thể để ý gì nữa, cô hét lớn kêu gào muốn đánh thức Hàn Phi.

Lúc 0 giờ, quỷ sẽ bùng phát toàn bộ sức mạnh, nếu như chỉ có như vậy thì Lý Quả Nhi cũng không sợ, vấn đề là trong một không gian kín hoàn toàn như này, ngoài sự biến dị của người tài xế bị nghi là quỷ ra, đồng đội thân nhất của mình cũng bắt đầu phát điên rồi!

Thân thể Hàn Phi kịch liệt run rẩy, hai mắt lồi ra, mạch máu phồng lên, trông còn đáng sợ hơn cả người tài xế điên kia.

Tài xế người ta dường như chỉ là chịu kích thích, tinh thần không bình thường, phía Hàn Phi bên này nhìn càng giống như bị quỷ cấp cao trực tiếp nhập vào, như thể sắp hủy diệt mọi thứ xung quanh.

Đồng hồ điện tử trong xe ngừng chuyển động, thời gian được ấn định vào lúc 0 giờ 01 phút, thời gian này dường như có một ý nghĩa đặc biệt nào đó.

Có vẻ như vào thời khắc này, cả thế giới sẽ bước vào thời gian thuộc về "quỷ", mà chỉ có những người bị quỷ ảnh hưởng, hoặc những người ở bên cạnh quỷ, mới bước vào thời gian này, trải qua khoảnh khắc cực kỳ dài này.

"Tôi phải đến lớp học thêm lam trắng, ở đó có một biển hoa, tôi phải đi đón con tôi!" Tay của tài xế như đã hàn chặt vào vô lăng, Lý Quả Nhi có chút lo lắng đối phương sẽ trực tiếp rút cả cái vô lăng ra.

Thông qua cửa kính xe, Lý Quả Nhi đồng thời nhìn thấy hai người đàn ông biến thái, bởi vì cú sốc do hai người đó gây ra quá dữ dội nên cô thậm chí còn bỏ qua sự thay đổi nào đó đang diễn ra trong chính chiếc xe.

Ngọn đèn nhỏ trên nóc xe bắt đầu nhấp nháy, ánh đèn giống như ảo giác, xuất hiện một vài con thiêu thân nhỏ.

Trên người con thiêu thân có hoa văn kỳ lạ, giống như tro tàn và khói đen bốc lên từ hiện trường vụ cháy.

Những con thiêu thân đó cũng không biết đến từ đâu, số lượng của chúng ngày càng nhiều.

Nóc xe mới thay cũng xuất hiện vết nứt, những sợi tóc xõa xuống qua kẽ hở.

Đệm ghế trở nên nhớp nháp và ẩm ướt, mông ngồi lên trên, dường như chiếc quần sẽ dính đầy máu, cơ thể sẽ không ngừng sụt lún.

Lý Quả Nhi lo lắng lấy ra súng bắn điện đã được sửa đổi, nhưng thứ này không thể đối phó với tất cả các loại quỷ dị trong xe.

Bắp chân rung chuyển, Lý Quả Nhi đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó cọ vào bắp chân mình, như thể một con chuột đang chạy xung quanh trong xe.

Bản thân Lý Quả Nhi không quá sợ chuột, cô dùng bình xịt hơi cay đập về phía bắp chân của mình, nhưng khi cúi đầu xuống mới phát hiện ra, đó không phải là một con chuột, mà là một bàn tay thò ra từ dưới ghế!

Có một "người" cơ thể vỡ thành nhiều mảnh nhỏ đang bò ra ngoài!

Lý Quả Nhi bật súng bắn điện ở mức tối đa, một luồng điện sáng và nguy hiểm vụt qua và đâm thẳng vào cánh tay của người đàn ông.

Nếu như là một người bình thường bị điện giật như thế này, hôn mê là chuyện nhỏ, thậm chí có thể trực tiếp bị điện giật chết, nhưng cánh tay đó không hề bị ảnh hưởng gì hết, nắm lấy bắp chân của Lý Quả Nhi.

Một lực không thể tưởng tượng nổi ập đến, Lý Quả Nhi bị cánh tay đó kéo xuống dưới ghế, đầu cô va vào lưng ghế trước của xe taxi.

Ánh mắt chuyển động, Lý Quả Nhi và đầu người dưới ghế sau vừa hay đối diện nhau, khuôn mặt đầy máu hoàn toàn biến dạng, trong mắt tràn đầy hận và ghen tị với người sống, anh ta dường như muốn nghiền nát xương cốt của Lý Quả Nhi, kéo cô ấy xuống dưới ghế của chiếc taxi, để cô vĩnh viễn không được siêu sinh.

"Hàn Phi! Dùng con dao đó giết bọn họ đi!"

Điện giật không có tác dụng với quỷ, Lý Quả Nhi cố gắng hết sức muốn đánh thức Hàn Phi, muốn đối phó với quỷ quái dường như chỉ có những vật phẩm do quỷ quái để lại.

Hàn Phi lúc này cũng đã tỉnh táo lại, lật tay lấy ra con dao sắc bén bầu bạn.

Sau khi một lỗ nhỏ trên tấm vải đen ký ức bị xé ra, nội tâm sợ hãi mọi thứ của Hàn Phi suy yếu đi rất nhiều, hắn vung tay ném con dao vào camera trong xe.

"Fuck! Đã là lúc nào rồi, anh còn để tâm đến cái camera làm gì!" Âm thanh trật xương phát ra từ bắp chân của Lý Quả Nhi, cô hét lên thê thảm.

"Xin lỗi, bệnh nghề nghiệp quen rồi." Sau khi Hàn Phi phá camera, hắn đập bộ đàm trên taxi rồi kề dao nhọn vào cổ tài xế: "Lập tức dừng lại!"

"Tôi phải đi đón con tôi, muộn chút nữa, có thể sẽ xảy ra chuyện vô cùng tồi tệ! Tôi nhất định phải nhanh lên!" Người tài xế quay đầu nhìn Hàn Phi, ngũ quan anh ta càng ngày càng trở nên không giống người, mà giống một con quái vật hình người hơn.

Hàn Phi biết rất khó để nói đạo lý với một người không bình thường, bàn tay cầm dao của hắn dùng lực ấn xuống.

Cổ tài xế chảy ra máu, người tài xế này đã biến thái đến mức này rồi, vậy mà anh ta vẫn còn sống, là một người còn sống sờ sờ.

Anh ta dường như là một hình thái của cái xác không hồn, bị thứ gì đó chi phối, hoàn toàn đánh mất chính mình, linh hồn trở thành một chấp niệm tà ác.

Nhìn thấy cổ tài xế sắp bị cắt ra, nhưng sắc mặt của anh ta và Hàn Phi đều không thay đổi.

Người tài xế hoàn toàn không để ý đến đau đớn, trong mắt chỉ có sự điên rồ.

Biểu hiện của Hàn Phi khiến chính hắn cũng cảm thấy sợ hãi, giết chết một người dường như không phải là chuyện khó chấp nhận đối với hắn, càng tồi tệ hơn là, hắn cảm thấy trước đây mình nhất định đã từng làm chuyện tương tự, thậm chí còn kinh khủng hơn chuyện này.

Khi con dao sắc bén cắt qua da và máu chảy ra, hắn vậy mà lại cảm nhận được sự quen thuộc mà lâu rồi không có.

Tiếng hét của Lý Quả Nhi phát ra từ hàng ghế sau, tài xế điều khiển xe không ngừng tăng tốc, hình như là chuẩn bị tông thẳng vào kiến trúc nào đó phía trước.

Trong trường hợp này, bản năng của Hàn Phi lại đưa ra một lựa chọn.

Lưỡi dao cắt ngang, hắn quyết định vĩnh viễn bầu bạn cùng linh hồn của người tài xế.

Máu bắn tung tóe trên cửa kính xe, khi sinh khí trong cơ thể người tài xế không ngừng biến mất, sắc mặt kinh hãi trên gương mặt anh ta rốt cuộc cũng dần dần thu lại, dường như lúc này anh ta mới trở lại bộ dạng ban đầu của mình.

"Tôi phải đến lớp học thêm lam trắng, con tôi bị trồng trong một khu vườn bí mật màu lam trắng, nó đang đợi tôi đến đó giữa muôn vàn bông hoa..."

Trong miệng nói ra những lời không thể giải thích được, Hàn Phi đã tranh lấy vô lăng, đạp phanh xe.

Cũng ngay sau khi hắn tự tay giết chết người tài xế, lại nghe thấy giọng nói trong đầu: "Mã số 0..."

Giọng nói phía sau không thể nghe rõ, Hàn Phi lúc này mới chậm rãi ý thức được, dường như mỗi khi hoàn thành việc gì đó hoặc đưa ra lựa chọn nào đó, giọng nói đó sẽ xuất hiện.

"Mình đã từng giết thứ gì đó trước đây, nhưng mình không cảm thấy có lỗi chút nào, rút cuộc đây là do tính cách biến thái méo mó của mình trong quá khứ? Hay là vì mình không hổ thẹn với lương tâm, chỉ giết những người đáng bị giết?"

Trí nhớ bị kỉ niệm khuấy động, Hàn Phi nắm chặt con dao trong tay: "Đúng vậy, con dao của mình, hình như chỉ giết được những kẻ xấu xa tay nhuốm đầy máu."

Chiếc xe còn chưa dừng lại hẳn, Hàn Phi đã mở khóa cửa xe taxi, trực tiếp nhảy ra khỏi xe.

Người bạn đồng hành duy nhất rời đi một cách dứt khoát như vậy, khoảnh khắc đó trái tim của Lý Quả Nhi như rơi xuống đáy vực.

"Bùm!"

Lưỡi dao cứa vào cửa kính xe, vô số thiêu thân màu đen bị nhiễu loạn, bay tứ tung loạn xạ, rải ra bột có mùi thối khét.

Hàn Phi kéo một cái mở cửa sau, không nói lời nào, trực tiếp chồm lên đầu người núp dưới ghế ngồi, dùng dao chặt đứt cánh tay tái nhợt của anh ta.

"Nắm chặt tôi!"

Hàn Phi đưa tay về phía Lý Quả Nhi, cô ấy vừa mới bị quỷ quái kéo đi nhìn về phía hắn, có chút hoảng hốt.

Trong ấn tượng của cô, hình như cũng có một người đã  không màng tất cả lao đến cứu cô như vậy.

Giống quá, hai bóng dáng đó gần như trùng khớp với nhau.

Khi Hàn Phi cứu Lý Quả Nhi ra, trực tiếp lao vào trong xe, điên cuồng chặt chém con "quỷ" ẩn dưới ghế ngồi bằng con dao sắc nhọn.

"Cẩn thận nóc xe!"  Lý Quả Nhi ngã xuống đất, cô cũng không kêu đau, lập tức đứng dậy đến giúp đỡ, hai người giống như là đồng nghiệp lâu năm, hợp tác với nhau rất ăn ý.

Tóc đen trên đỉnh đầu xõa xuống, trên xe xuất hiện những khuôn mặt trên lớp da mới, dường như hấp thụ máu của tài xế chảy ra.

Hàn Phi toàn lực đối phó với con quỷ trong xe, Lý Quả Nhi nhắm thẳng cơ hội lôi xác người tài xế ra ngoài.

Ý tưởng của Lý Quả Nhi rất hay, nhưng đã xảy ra sự cố trong quá trình thực hiện, hai chân của người lái xe bị kẹt vào ghế lái chính, phần thân dưới của anh ta dường như đã mọc vào chiếc xe rồi.

"Hỏng rồi!" Lý Quả Nhi phát hiện trên thành xe từ từ xuất hiện những đường vân giống như mạch máu, chiếc xe quỷ có rất nhiều người chết này hình như sắp dị hóa hoàn toàn rồi.

Lý Quả Nhi  thò tay vào túi xách lấy con dao của mình ra, không chút do dự mà chém vào chân tài xế.

Dao của cô không thể làm tổn thương "quỷ", nhưng phân xác thì không có vấn đề gì.

Hiểu ngầm với nhau, phối hợp tanh máu, trước mặt cái chết, Hàn Phi và Lý Quả Nhi đều đang nỗ lực hết mình để đạt được cái kết tốt đẹp nhất.

Máu chảy dài trên khung kính, khuôn mặt ngọt ngào đó khiến người ta cảm thấy sợ hãi kinh hoàng.

Lý Quả Nhi chỉ mất hơn mười giây để lôi xác tài xế ra khỏi xe thành công, hai chân của anh ta và vô số mạch máu li ti dính vào xe taxi đã bị xé đứt, những khuôn mặt trên nóc xe giận dữ hét lên, nhưng đã không còn tác dụng nữa.

Hàn Phi ngồi ghế sau cũng thành công chặt tan cái đầu người kia ra sau một trận đôi co kịch liệt, chiếc taxi quỷ dị từ từ trở lại bình thường.

Thở ra hổn hển, Hàn Phi ngồi phịch xuống ghế sau, nhìn vết dao dày đặc trên xe, lúc này mới cảm thấy có chút sợ hãi.

"Bây giờ vẫn chưa đến lúc để nghỉ ngơi, chúng ta phải nhanh chóng rời đi." Lý Quả Nhi mặt bê bết máu, cầm dao đứng dậy, giọng điệu lạnh lùng, so với Hàn Phi cô trông giống một kẻ giết người hàng loạt hơn.

"Tại sao phải rời đi, khó khăn lắm chúng ta mới có một chiếc xe của chính mình." Hàn Phi vỗ vỗ đệm: "Một chiếc xe tang second hand."

"Xe bị quỷ ám anh cũng dám ngồi?" Lý Quả Nhi cau mày: "Nếu như chuyện tương tự lại xảy ra thì sao? Quá nguy hiểm!"

"Chú hề số 11 đã nói rồi, anh ta sẵn lòng giúp đỡ tôi vì tôi đã hoàn thành một tiếc nuối nào đó của anh ta trước đó, cũng có nghĩa là, chỉ cần chúng ta hoàn thành tiếc nuối của một con quỷ nào đó, những con quỷ đó cũng có thể là trợ lực của chúng ta." Hàn Phi cầm con dao ngồi dậy: "Tôi không chắc kẻ thù thực sự của chúng ta là ai, để đảm bảo an toàn, thì sẽ coi tất cả bọn họ như kẻ thù, cố gắng giết chết tất cả mọi người bao gồm cả công viên và người tổ chức trò chơi."

"Nhưng chỉ dựa vào sức của chúng ta thì rất khó làm được, vì vậy chúng ta phải mượn sức."

"Hầu hết những người tham gia trò chơi cũng không hợp với chúng ta lắm, vì vậy chúng ta chỉ có thể tập trung vào những 'người' khác."

"Nếu như công viên vui chơi muốn chúng ta bắt quỷ, vậy thì chứng tỏ bọn chúng ít nhiều cảm thấy quỷ là rắc rối của mình, có lẽ chúng ta có thể liên thủ với những con quỷ này để làm suy yếu sức mạnh của công viên vui chơi."

Trong bộ đồ đen xộc xệch, Hàn Phi cầm dao ngồi ở hàng ghế sau, hắn vừa giết chết một con quỷ, trên người đang toát ra một thứ khí chất khó tả.

Lý Quả Nhi nhìn chằm chằm Hàn Phi, lau vết máu trên má, dường như thấy rằng bộ dạng này của mình quá hung tàn, quay đầu nhìn sang bên cạnh: "Vậy cụ thể anh định làm gì? Anh có thể giao tiếp với quỷ không?"

"Cứ thực hiện từng bước một, chiếc xe tang này chính là một khởi đầu rất tốt, chúng ta hãy đi tìm hiểu những người chết oan này trước, sau đó mới có thể cho thuốc bắt bệnh, tìm ra vấn đề của bọn chúng." Hàn Phi cũng không biết tại sao, hắn luôn cảm thấy mình rất có kinh nghiệm về vấn đề này.

"Nghe có vẻ hơi điên rồ." Lý Quả Nhi muốn từ chối Hàn Phi, nhưng lời nói lại biến thành: "Vậy thì thử xem, có tin tức về tài xế được viết trên báo ở ghế sau."

Lý Quả Nhi xoay người đi xử lý thi thể của tài xế, Hàn Phi cẩn thận kiểm tra xe taxi, trong đầu ghi lại thông tin trên báo, phát hiện điện thoại di động của tài xế và một lượng lớn ghi chú do anh ta để lại trên ghế lái chính.

Đứa con của người tài xế chết trong đám cháy do có người gây ra, anh ta không thể chấp nhận được việc con mình bị chết, nên cả người phát điên.

Mở điện thoại di động của anh ta ra có thể nhìn thấy vòng kết nối bạn bè và lịch sử trò chuyện của người tài xế đầy rẫy các thể loại tà thần và quỷ quái khác nhau, còn thường chuyển tiếp những câu nói rất kỳ lạ.

Khoảng vài tuần trước, có một người lạ mặt có hình đại diện là màu đen tuyền đã thêm bạn bè với tài xế, người lạ đó nói với tài xế rất nhiều nghi thức khiến người chết tái sinh, mượn dương thọ, kéo dài sinh mệnh, cũng bắt đầu từ đó, mà tài xế từng bước từng bước bắt đầu trở thành con rối của ác quỷ.

"Hung thủ thực sự có lẽ là người này, là anh ta đã hại chết những hành khách đó."

Bấm vào thông tin của người này, tên của đối phương là một hàng dấu chấm hỏi, trong phần giới thiệu chỉ viết một câu Bạn là ai?

Cảm giác như anh ta biết Hàn Phi sẽ nhìn thấy câu này vậy.

"Không có bất kì manh mối nào." Hàn Phi nhìn hình đại diện màu đen của người đó, giống như đang nhìn vào vực sâu màu đen, không ai biết trong bóng tối sâu hơn đó ẩn chứa thứ gì.

"Đối phương hẳn là vẫn chưa biết chuyện tài xế bị giết, tôi có thể lấy điện thoại di động của tài xế, chờ đợi tin tức của đối phương, hoặc là nói giả làm tài xế để làm một số chuyện."

Tiếp tục đọc đoạn lịch sử trò chuyện giữa tài xế và hình đại diện màu đen, Hàn Phi cũng biết được địa điểm tài xế tổ chức nghi thức, thi thể của người qua đường hình như đều được giấu ở đó.

"Xem ra tối nay sẽ rất bận rồi."

Hàn Phi cất điện thoại di động và những tư liệu đó đi, xuống xe giúp Lý Quả Nhi cùng giấu xác.

"Chờ sau khi chúng ta xoa dịu những linh hồn trong xe taxi, thì có thể có một chiếc xe của riêng mình rồi." Hàn Phi rất vui mừng, phương tiện giao thông có thể lái đi trong đêm tối này vô cùng quan trọng.

"Khi bàn tay của anh đang dính đầy máu như thế, thì đừng nói với một giọng điệu vui vẻ như vậy, đây cũng không phải là một bộ phim tình yêu đô thị." Lý Quả Nhi trừng mắt với Hàn Phi, cả hai hợp sức dọn sạch vết máu, mai táng thi thể.

"Cứ như vậy đi, trước tiên hãy đến homestay Cuộc sống hoàn hảo nhắc nhở những người tham gia trò chơi đó một cái, nhân tiện lấy thuốc men và dụng cụ giấu xác mà chúng ta cần, sau đó lại quay lại." Bọn họ không hề lãng phí quá nhiều thời gian, sau khi xử lý qua loa, lập tức lên xe.

"Chiếc xe này lái thực sự kỳ quặc." Lý Quả Nhi ném hai chân của tài xế xuống dưới ghế phụ lái, điều khiển xe đi vào đêm tối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro