Chương 651: Cướp đoạt tế phẩm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Câu chuyện thứ 90, Lớp học thêm lam trắng, thực ra tôi nên sớm chú ý đến, con bướm nguy hiểm nhất là sống trong khu vườn mà ban đầu bị bỏ quên, màu lam tượng trưng cho giấc mơ bi thương u sầu, màu trắng tượng trưng cho tâm hồn trong sạch của những đứa trẻ, con bướm bay lượn  trong biển hoa lam trắng đan xen."

"Lớp học thêm này thường xuyên xảy ra những chuyện rất kì lạ, nghe nói tòa nhà cũ nơi nó tọa lạc từng là một phòng khám chui, quảng cáo phá thai không đau, để kiếm tiền bẩn."

"Sau đó thông tin của một cô gái đã bị rò rỉ ra ngoài, đối phương đã nhảy từ trên mái nhà xuống trong chiếc áo khoác màu lam, giống như một con thiêu thân bay về phía ngọn lửa địa ngục."

"Vợ của ông chủ phòng khám chết một cách bí ẩn không lâu sau đó, ngày càng có nhiều điều khủng khiếp và kỳ quặc bắt đầu xảy ra trong phòng khám."

"Ông chủ phòng khám may mắn sống sót, mời rất nhiều phù thuỷ và phương sĩ đến xem, cuối cùng có người nghĩ ra cách cho ông, bảo ông mở một nhà trẻ ở đây, nữ quỷ đó thích trẻ con, như vậy có thể mượn sức sống trên người bọn trẻ để xoa dịu nữ quỷ."

"Theo điều tra của chính tôi, mục đích thực sự của nhà trẻ do đối phương xây dựng có thể còn độc ác hơn, có rất nhiều trẻ sơ sinh đã bị phá thai trong phòng khám, ông ta là muốn để những oán hài kia đi vào trong cơ thể của những đứa trẻ, đi theo về nhà, bằng cách này, để giảm nhẹ tội lỗi của chính mình."

"Ông chủ chạy khắp nơi để chuẩn bị khai giảng trường mẫu giáo, nhưng trước khi ngày đó đến, đã đột nhiên biến mất."

"Có người nói ông ta bị nữ quỷ giết chết, chết không có nơi mai táng, có người nói ông ta đã trốn đi thành phố khác, cũng có người nói ông ta bị phù thủy biến thành oán thi nửa người nửa quỷ, kết cục rất thảm."

"Cứ luẩn quẩn vòng quanh vài năm, nơi này cuối cùng đã trở thành một lớp học thêm, bởi vì sân vườn của tòa nhà trồng đầy những bông hoa màu lam và trắng, vì vậy ở đây cũng còn được gọi là lớp học thêm lam trắng."

Đóng lại kịch bản, Hàn Phi lướt qua một lượt tất cả thông tin trong đầu: "Mở đầu trong kịch bản có một câu là thực ra tôi nên sớm chú ý đến, nhìn từ câu này, dường như tất cả các câu chuyện đều được ghi lại theo một thứ tự cố định nào đó? Đây là thứ tự mà tôi khám phá những cảnh tượng kinh dị khác nhau, hay là thứ tự mà tôi... chết?"

"Khụ khụ, anh đừng có đáng sợ như có vậy được không?" Tiểu Giả vò đầu bứt tóc giả, đội tóc giả là tôn nghiêm cuối cùng của anh ta khi đi ra ngoài: "Phiền anh có thể giải thích cho tôi một chút, tình huống hiện tại của chúng ta là như thế nào không?"

"Rất khó hiểu sao?" Hàn Phi cất kịch bản đi: "Thi thể mà chúng ta cần tìm đã bị dã thú ăn mất, tiếp theo chúng ta phải đi vào tòa nhà này, để xem tài xế tổ chức nghi thức tái sinh như thế nào. Tôi có một trực giác, cái gọi là nghi thức tái sinh đó rất quan trọng đối với tôi."

Tiểu Giả khẽ thở dài, anh ta hoàn toàn không hiểu Hàn Phi đang nói cái gì.

"Đến rồi, chuẩn bị xuống xe!" Lý Quả Nhi quyết đoán mạnh mẽ, sau khi đỗ xe xong, một tay cầm dao, một tay cầm túi xách rồi bước ra khỏi xe.

"Cậu chọn ở trong xe hay vào cùng chúng tôi?" Hàn Phi quay đầu lại liếc nhìn Tiểu Giả: "Trong xe này có chín người chết, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện."

"Anh bạn tốt, đây là lần đầu tiên tôi thấy câu hỏi trắc nghiệm có ghi chú đấy." Tiểu Giả căn bản không dám ở trong xe, đi theo sát Lý Quả Nhi.

Hàn Phi mang theo tất cả tài liệu mà tài xế để trong xe ở bên người, hắn xách túi, là người cuối cùng rời khỏi xe taxi.

"Tôi sẽ đi theo trông coi giúp hai người, hy vọng mọi người có thể cho nhau một cơ hội để tin tưởng lẫn nhau."

Trên xe taxi vẫn có giam cầm "quỷ", Hàn Phi quyết định sử dụng bọn chúng để làm một thí nghiệm để xem liệu "quỷ" có thể trở thành trợ lực cho mình hay không.

Giấu "bầu bạn" vào trong tay áo, Hàn Phi toàn thân trong bộ âu phục màu đen, đi đến phía trước của đội ngũ.

Lớp học thêm lam trắng nằm ở cuối con phố, vốn đã là nơi âm khí tích tụ, lớp vỏ ngoài cùng của toàn bộ tòa nhà bị cháy đen, có thể thấy ngọn lửa lan ra rất nhanh, người trong tòa nhà hoàn toàn không có thời gian để trốn thoát.

"Đây có vẻ như là cố ý phóng hỏa, có rất nhiều điểm bắt đầu đám cháy."

"Trên báo nói hung thủ đến hiện tại vẫn chưa bắt được, bọn họ nghi ngờ rằng do một số đứa trẻ làm, cũng có nghĩa là kẻ phóng hỏa đã chết trong biển lửa." Lý Quả Nhi gỡ bỏ máu đông trên tóc: "Bây giờ đã là 0 giờ, sức mạnh của 'quỷ' không ngừng tăng cường, chúng ta tốt hơn không nên đi sâu, đơn giản kiểm tra qua một chút là được rồi."

"Được, tôi sẽ dựa theo tình huống thực tế để phán đoán." Hàn Phi khẽ gật đầu.

"Này này! Tôi cần làm gì?" Tiểu Giả nắm chặt một thanh gỗ, vẻ mặt đầy lo lắng hỏi.

"Đừng chết là được."

Hàn Phi lấy điện thoại di động của tài xế ra, so sánh vị trí tổ chức nghi thức tái sinh, trèo qua hàng rào an ninh, đi vào tòa nhà qua cửa sổ tầng một.

"Mã số 0..."

Khoảnh khắc Hàn Phi bước vào tòa nhà, giọng nói lạnh như băng lại vang lên trong tâm trí, âm thanh mỗi lần vang lên đều rõ ràng hơn lần trước. Nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như thế này, không bao lâu nữa hắn sẽ có thể nghe được những lời hoàn chỉnh của đối phương rồi.

Mặt đất cháy đen, ngọn lửa đã thiêu rụi mọi thứ, dù đã trải qua một thời gian dài nhưng mùi khét lẹt vẫn còn phảng phất trong không khí.

"Ôi trời ơi, thê thảm quá đi mất!" Tiểu Giả nhìn thấy chiếc bàn và chiếc ghế dài đen xì, nơi này trước đây tràn ngập tiếng cười của trẻ con và tiếng đọc sách, nhưng giờ chỉ còn lại một đống tro tàn.

"Im lặng."

Hàn Phi đứng trong hành lang bị đốt cháy, nhịp tim càng lúc càng nhanh, hai mươi hai cái tên như cắm sâu vào trong lòng, khiến toàn thân hắn toát ra một thứ khí tức âm u lạnh lẽo.

"Tôi dự đoán thấy cái chết, ở ngay trong tòa nhà này."

Hàn Phi vừa dứt lời, Lý Quả Nhi liền nghe thấy phía sau có tiếng động lạ, cô lập tức quay đầu lại, mơ hồ nhìn thấy một người bị cháy đen, lặng lẽ chạy vào góc hành lang.

Hít một hơi thật sâu, Lý Quả Nhi nâng kính mắt của mình lên: "Ở đây 'quỷ' có thể không chỉ một con, kinh nghiệm và thực lực hiện tại của chúng ta, e rằng vẫn chưa đủ để vào một tòa nhà nào đó bắt 'quỷ', tôi đề nghị thoát ra trước, ngày mai hãy quay lại."

Bình tĩnh yên lặng, mỗi câu nói của Lý Quả Nhi đều là suy nghĩ một cách cẩn thận, tất cả đều vì lợi ích của cả đội.

"Thi thể của người tài xế đã bị đánh cắp, người sau hậu trường rất nhanh sẽ phát giác ra, đến lúc đó nghi thức tái sinh trong tòa nhà rất có thể sẽ bị phá hủy, đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta." Hàn Phi sải bước về phía trước, nội tâm hắn cảm nhận được cái chết, thực ra hắn còn sợ hơn bất cứ ai khác, nhưng hắn không thể dừng lại.

Men theo cầu thang bị cháy lên đến tầng bốn, Hàn Phi đi qua cánh cửa bị cháy, dừng lại bên ngoài lớp học cuối cùng.

Cánh cửa của phòng học này vẫn còn nguyên, ô cửa đã được lau sạch sẽ, chỉ còn lại những vết đen.

"Hai người có hiểu những cái này không?" Hàn Phi quay đầu nhìn Lý Quả Nhi và Tiểu Giả, hai người đều lắc đầu: "Xem ra chúng ta còn cần phải lừa một người thạo nghề gia nhập mới được."

"Tôi vẫn còn ở đây đấy, hơn nữa tôi cũng không định gia nhập đâu." Lời nói của Tiểu Giả bị Hàn Phi bỏ qua, hoặc nói cách khác hắn hoàn toàn không có sinh lực để xem xét đến cảm xúc của Tiểu Giả, hắn vươn tay đẩy cửa lớp học ra.

Lửa lớn thiêu rụi nhiều đồ đạc trong tòa nhà nhưng ổ khóa trên cửa không bị hư hại, Hàn Phi dùng lực đẩy mạnh, cánh cửa không mở ra, nhưng có một tấm vải màu vàng rơi từ trên cửa xuống.

Nhặt tấm vải màu vàng lên, trên đó có viết đủ các loại nguyền rủa khác nhau, nói rằng chỉ cần mở cửa là có thể gặp phải bất trắc, giải thoát cho ác quỷ, bị nhiễm những điềm không may.

"Theo cốt truyện của hầu hết các bộ phim kinh dị, lúc này chúng ta chỉ cần ngoan ngoãn trở về nhà, thì sẽ không có chuyện gì cả." Tiểu Giả đề xuất.

"Phim kinh dị đều là diễn thôi." Hàn Phi nhắm ngay khóa cửa, dùng lực đạp nó ra.

Khi cánh cửa phủ đầy bùa chú được mở ra, nhịp tim của Hàn Phi lại tăng nhanh, máu trong toàn thân như hòa vào hai mươi hai cái tên trên tim, nhiệt độ cơ thể không ngừng giảm xuống, ánh mắt trở nên lạnh lẽo hơn.

Nhìn vào bên trong phòng học, con ngươi của Hàn Phi hơi nheo lại, Lý Quả Nhi và Tiểu Giả đi theo phía sau thì lại hít vào một hơi thật sâu.

Ngọn lửa thiêu rụi lớp học, biến những bức tường và sàn nhà gọn gàng trở nên biến dạng, giữa nền gạch nứt nẻ và đống tro tàn, một số lượng lớn bàn ghế chất thành đống.

Những bộ bàn ghế bị khiếm khuyết đó được buộc bằng những sợi dây mỏng màu đỏ để tạo thành một tổng thể, trong đống bàn ghế có giấu thi thể một cậu bé.

Mặt nó hướng xuống dưới, lưng hướng lên trời, tứ chi bị kẹt giữa bàn và băng ghế, thi thể không chạm vào mặt đất, hay sợi dây đỏ.

"Trước đây hình như có một câu nói rằng, muốn người chết sống lại thì không được để quan tài rơi xuống đất, nếu không thi thể sẽ thay đổi." Tiểu Giả nói xong lại bù thêm một câu nữa: "Tôi quên mất là xem ở trong bộ phim nào rồi."

"Mọi người hãy chú ý đến cậu bé đó, trên báo nói rằng đứa con của tài xế đã chết trong đám cháy, cơ thể đều đã bị cháy sém, nhưng làn da của cậu bé này rất bình thường mà! Cậu ấy có lẽ không phải là con của tài xế." Lý Quả Nhi cũng bước vào lớp học.

"Tiểu Quả, cô can đảm thật đấy, tôi còn không dám nhìn cơ thể của nó." Tiểu Giả rụt rè đáp lại, nhưng không ai để ý đến anh ta.

"Không nhất thiết." Hàn Phi tiến lên vài bước, ngồi xổm xuống, nhìn ở một góc độ khác: "Phần mặt, ngực và bụng của cậu bé đều bị cháy hết, chỉ có phần da ở lưng là đã được tu sửa. Nhưng tôi không nhìn thấy dấu vết khâu, có lẽ không phải là ghép da, chẳng lẽ anh ta đã dùng biện pháp nào đó để khiến cái xác mọc ra da mới?"

"Bây giờ phải làm thế nào? Chúng ta có cần phá hủy bàn ghế và dây đỏ không, giết chết thi thể biến dạng bên trong?" Lý Quả Nhi nói xong liền lấy ra con dao sắc bén: "Nó hẳn cũng đổi được không ít điểm tích lũy."

Đồng nghiệp trước đây, nữ thần trong lòng, bây giờ hở ra là cầm dao muốn làm những chuyện vô cùng khủng khiếp, Tiểu Giả lúc này cảm thấy rất kỳ lạ.

"Đừng vội, nghi thức tái sinh này có chút thú vị." Hàn Phi duỗi cánh tay ra, những vết thương dày đặc trên đó còn chưa lành: "Người chết rồi thật sự có thể tái sinh?"

Hắn đã xem qua đoạn hội thoại giữa hình đại diện màu đen và người tài xế, người bí ẩn đã dạy cho tài xế 9 loại nghi thức để khiến người chết tái sinh, 9 phương pháp này, không có ngoại lệ, sẽ tạo ra nhiều vụ giết người hơn, thay vì nói là tái sinh, chi bằng nói chính là lấy một mạng đổi một mạng.

Để giữ mạng sống cho đứa con của mình, tài xế đã nghe theo lời người bí ẩn, giết chết 9 người và biến mình thành con rối bị ác quỷ chi phối, nhưng cho dù là như vậy, anh ta vẫn thất bại, cơ thể của con anh ta chỉ mọc thêm vài lớp da mới.

"Cho dù cỗ thi thể này có mở mắt trở lại, người sống trong thi thể e rằng cũng không phải là con trai anh ta."

Hàn Phi bảo Lý Quả Nhi và Tiểu Giả sử dụng điện thoại di động chụp lại những câu nguyền rủa trong lớp học, còn mình thì căn cứ theo cuộc trò chuyện giữa tài xế và người bí ẩn, ở bốn góc phòng học và bốn hướng đông, tây, bắc, nam tìm thấy một số vật phẩm đặc biệt để tái sinh, ví dụ như  loại cát đặc biệt nhuộm máu của trái tim, tế phẩm của ba con vật được sinh ra vào giờ âm phút âm, bình ngọc đựng chất lỏng màu đen có mùi hôi, ký tự ngày sinh của người quá cố, gương mà người đã khuất nhìn vào trước khi chết, vân vân...

"Hàn Phi, nguyền rủa đã chụp xong rồi, chúng ta hãy mau đi đi." Tiểu Giả thúc giục lần nữa, anh ta thật sự rất sợ hãi.

"Không được, điểm đến tay rồi sao có thể vứt bỏ được." Lý Quả Nhi nhìn thi thể cậu bé ở giữa bàn ghế: "Giết cậu ta đi."

"Chưa vội, mọi người đừng quên mục đích chính của việc chúng ta đến đây." Hàn Phi muốn giúp những linh hồn đã chết trong xe taxi báo thù và giải thoát cho họ, từ đó thực sự đạt được một chiếc xe tang cho riêng mình.

Trong đêm tối vô cùng nguy hiểm này, việc có một phương tiện để di chuyển trong thành phố là vô cùng quan trọng.

Đưa đạo cụ đã thu thập được cho Tiểu Giả, Hàn Phi bước đến giữa đống bàn ghế, ngồi xổm trên mặt đất nhìn thi thể trong cùng.

Cậu bé bị cố định giữa không trung, với chín tấm ảnh màu chụp người sống được đặt dưới cơ thể, mỗi tấm ảnh có một vật dụng của người đã khuất, một chùm chìa khóa, bấm móng tay, son môi, vân vân...

Nếu quan sát kỹ có thể phát hiện ra, tất cả các khuôn mặt trong bức ảnh đều được phủ bởi tro hương, các di vật thuộc về người đã khuất đều có tóc đen quấn quanh, được nối với cơ thể của cậu bé.

"Thật kì lạ."

Khóe mắt ươn ướt, Hàn Phi dường như đã kích hoạt thiên phú nào đó mà mình sở hữu, hắn phát hiện người trong bức ảnh đang động đậy, những người sống toàn thân đầy thi ban đang vẫy tay với hắn, dường như là muốn hắn cứu bọn họ ra.

Cúi người xuống, Hàn Phi tháo mặt nạ chú hề ra, hắn cắn chặt bầu bạn, giữa đống bàn ghế miễn cưỡng tìm ra một khoảng trống vừa vặn có thể ra vào.

"Hàn Phi? Anh muốn làm gì vậy? Đừng có hấp tấp!"

"Hai người chú ý nhìn xung quanh, tôi vào xem một chút."

Sự khống chế của Hàn Phi đối với cơ thể đã trở thành bản năng, hắn leo lên đống bàn ghế mà không hề chạm vào dây đỏ.

Tim đập thình thịch, càng chui vào bên trong, Hàn Phi càng cảm thấy sợ hãi, hắn cũng dần dần ngửi thấy một mùi thối xộc vào mũi.

Trên cơ thể cậu bé không ngừng chảy ra một chất lỏng màu đen, một vật thể không rõ giống như dầu xác chết ngấm hết vào những bức ảnh trên mặt đất, chảy ra một câu nguyền rủa rất kỳ lạ.

"Trên hành lang hình như có người đi tới!"

"Hàn Phi! Có thứ gì đó đang tới gần!"

Đồng đội đưa ra nhắc nhở, Hàn Phi bên này cũng đang ở thời điểm quan trọng nhất, hắn trèo xuống dưới thi thể cậu bé, đưa tay chạm vào di ảnh của những người chết oan kia.

Nhịp tim nhanh đến có chút không bình thường, Hàn Phi nghiến răng nghiến lợi vươn tay về phía tấm ảnh.

Đầu ngón tay chạm vào tấm ảnh, nhưng ngay lúc Hàn Phi đang định thu tay lại, một mùi hôi thối nồng nặc xộc thẳng vào lỗ mũi hắn!

Hắn ngẩng đầu nhìn lên, cậu bé đã chết từ lâu kia đang nhìn hắn.

Khuôn mặt bị bỏng không còn ngũ quan, chỉ còn vài cái lỗ đầy máu.

Bản năng cơ thể bị kích hoạt, Hàn Phi ngay lúc đó phản ứng lại, hắn vừa vung dao chém vào người cậu bé, vừa nắm lấy bức ảnh trên mặt đất.

Dây đỏ bị co kéo, bàn ghế cháy đen đều bắt đầu rung lên, cỗ thi thể bị kẹt ở giữa dường như động đậy một cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro