Chương 697: Cô nhi có bố mẹ ruột

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chuẩn bị xong chưa?" Bà lão nắm lấy tay nắm cửa, những chữ trên mặt hơi run lên cùng với da thịt: "Lát nữa bất kể cậu nhìn thấy cái gì, hi vọng cậu có thể duy trì bình tĩnh, đặc biệt phải nhớ kỹ, đừng lộ ra vẻ sợ hãi với nó."

Cánh cửa chống trộm cũ kỹ được mở ra từng chút một, trong nhà không bật đèn, tối đen như mực, không giống một cư xá có người sống ở mà giống một cái hang có quái vật ẩn nấp hơn.

"Đừng giẫm lên những thứ trên mặt đất, những bùa chú đó là tôi phải vất vả lắm mới xin được đấy." Bà lão cúi đầu, từ sau khi bước vào nhà, bà cố ý không để mắt nhìn loạn xung quanh, như thể đang sợ hãi nhìn vào thứ gì đó.

"Nếu như bọn chúng hữu dụng, thì bà sớm đã không phải lo lắng rồi." Hàn Phi lặng lẽ nắm chắc cán dao tái sinh, lòng bàn tay hắn ướt đẫm mồ hôi lạnh, bầu không khí trong nhà vô cùng quỷ dị.

"Đừng có nói nhảm, âm thần đều nghe được đấy, cậu có thể không tin, nhưng cũng đừng bất kính." Bà lão vội vàng xua tay với Hàn Phi, vẻ mặt nghiêm nghị.

Bà cẩn thận bước qua phòng khách, kéo sợi dây giấy có dán bùa chú ra, liếc nhìn phòng ngủ ở nơi sâu nhất trong nhà một cái.

Cánh cửa dán đầy những bùa chú bằng giấy màu vàng được đóng chặt, trước cửa có năm cái bát, bên trong lần lượt là tứ chi và đầu lâu của con người dùng bột nặn ra.

Nhìn thấy năm cái bát đều có chứa đồ, bà lão bắt đầu từ từ lùi lại.

"Sao vậy?" Hàn Phi hơi chút khó hiểu.

"Nó vẫn chưa ăn no, chúng ta không thể làm phiền." Bà lão lẩm bẩm, trông rất căng thẳng.

"Bình thường bà hay cho cậu ấy ăn những thứ này à? Không có rau xanh và thịt làm sao có thể duy trì cân bằng dinh dưỡng?" Hàn Phi cảm thấy bà lão này đã bị quỷ ám rồi, cho dù đứa nhỏ có thật sự bị quỷ nhập vào người, cậu ấy vẫn phải có chế độ ăn uống bình thường mới được.

"Bên trong đó được trộn với tro hương và tro lò, còn có thần dược do đại tiên tặng."

"Hay thật, thế cháu trai của bà bây giờ vẫn còn sống, quả thực có thể nói là đã được quỷ quái trên người nó che chở rồi đấy." Hàn Phi lắc lắc đầu, tìm lại được một phần ký ức, hắn hiểu rất rõ ràng một chuyện, trong phần lớn các trường hợp, có thể đối phó với quỷ quái chỉ có quỷ quái, những thứ khác có thể đối phó với quỷ, cũng ít nhiều đều có liên quan đến quỷ, vì vậy hắn hoàn toàn không tin những lời đại tiên đó nói.

Hắn thực sự rất muốn bà lão trực tiếp gọi đại tiên đến đây, mọi người kiếm thật giáo thật đánh một trận, dùng sự thật để nói chuyện.

"'Người' trong bát chính là để cho thứ trên người nó ăn, chỉ khi thứ đó ăn no ngủ say rồi, cháu tôi mới có thể trở lại bình thường trong thời gian ngắn."

Bà lão không để cho Hàn Phi vào trong, bà nắm lấy cánh tay hắn cùng đi tới bên cạnh sô pha: "Chờ một lát đi, thứ đó trước đây đều sẽ ngủ say vào buổi trưa."

"Bà ơi, bà làm thế nào mà chắc chắn rằng có thứ khác trên người cháu của bà? Bà đã nhìn thấy rồi à?"

"Nếu như không phải trúng tà, một đứa trẻ làm sao có thể làm những chuyện đó?" Lời nói của bà lão khơi dậy lòng hiếu kỳ của Hàn Phi.

"Cậu ấy đã làm những gì vậy?"

"Cụ thể bắt đầu từ khi nào tôi đã quên mất rồi, tôi chỉ biết rằng đứa trẻ đó đã không chỉ một lần muốn giết người trong căn nhà này, bao gồm cả tôi và bố mẹ của nó." Bà lão vừa mở miệng nói, tất cả bùa chú trong nhà hình như bị gió thổi lay động, toàn bộ phát ra âm thanh sột soạt, dường như có thể rơi xuống bất cứ lúc nào: "Ban đêm khi tôi đang ngủ say, có thể cảm thấy có điều gì đó không ổn trước mặt, mở mắt ra liền nhìn thấy đứa trẻ đó đang ngồi xổm bên mép giường, mặt dán vào gần mặt tôi, mắt nhìn vào mắt tôi."

"Hỏi nó đang làm gì vậy, nó cũng không nói, cứ cười một cách ngây ngốc."

"Đứa trẻ đó rất thích tươi cười, nhưng nếu nói nó là một tên ngốc chỉ biết cười thì cũng không đúng, khi nó còn rất nhỏ, đã có thể nhận biết được rất nhiều loài côn trùng và động vật, nó còn biết dùng dao nĩa bằng nhựa được tặng khi mua bánh kem để tách ra hoàn chỉnh một con sâu."

"Những điều này thực ra cũng vẫn bình thường, nhưng dần dần biểu hiện của nó càng ngày càng trở nên... đáng sợ."

Bà lão liếc nhìn vào sâu trong nhà một cái, thấy bát đũa vẫn không di chuyển, mới thở phào nhẹ nhõm.

"Không có nỗi hận vô cớ, cậu ấy trở nên như thế này nhất định phải có lý do nào đó chứ?" Hàn Phi cẩn thận quan sát biểu hiện thay đổi của bà lão, hắn muốn làm rõ lý do Mộng lại chọn số 4.

"Thực ra, cũng trách tôi." Bà lão nói tiếp: "Con trai tôi là một đứa súc sinh, từ nhỏ đã bị nuông chiều hư hỏng, rất xấu tính, cũng không có bản lĩnh gì, lại thích đánh bạc. Nó chính là ở trong sòng bạc gặp được vợ nó, nghe những lời chửi rủa khi chúng nó cãi nhau, hình như con trai tôi cho rằng cháu trai tôi không phải con của mình."

"Bố mẹ khi cãi nhau thông thường rất ít khi lôi con cái ra trút giận, nhưng cả hai đứa nó đều coi đứa trẻ như cái thùng rác để trút giận, con trai tôi động tí là đánh cháu tôi, mẹ đứa trẻ cũng không ngăn cản, có đôi khi con dâu tôi bị đánh rồi, tức quá cũng đánh thằng nhỏ."

"Ban đầu đứa nhỏ chỉ đơn giản là bị đánh, bảo cười thì cười, bảo khóc thì khóc."

"Chờ khi nó lớn hơn một chút, nó sẽ chỉ về phía bố mẹ mình niệm một số câu nguyền rủa kỳ lạ, không ai có thể hiểu đó là gì, cũng không biết những thứ giống với kinh văn có tác dụng hay không, dù sao sau mỗi lần nó niệm xong, bố mẹ nó sẽ đánh nó mạnh hơn."

"Mọi thứ chuyển biến là bắt đầu từ khi nó lên năm tuổi, đứa con súc sinh của tôi cố ý đem đứa nhỏ đến một nơi rất xa, muốn vứt bỏ nó, nhưng lần nào nó cũng có thể tự tìm được đường về."

"Có điều mỗi lần cháu trai trở về, trên người hình như đều bị thứ gì đó ám, trong miệng nó sẽ phát ra tiếng của những người khác, ban đêm sẽ trốn trong góc phòng khách và phòng bếp, ngồi xổm ở đó một mình."

"Con trai tôi thấy nó như thế, càng cáu kỉnh hơn, nó đã dùng thắt lưng đánh đứa nhỏ mấy lần."

"Khoảng một tuần sau, con trai và con dâu tôi đang ngủ thì bất ngờ nghe thấy động tĩnh bên giường, mở mắt ra thì thấy đứa nhỏ đang cầm dao làm bếp đứng bên cạnh."

"Đứa con trai súc sinh của tôi lần đầu tiên đã thấy sợ, nó đã dạy những điều tồi tệ nhất của mình cho đứa nhỏ, điều đáng sợ hơn nữa là đứa nhỏ học rất nhanh."

"Về sau nữa, con trai của tôi cảm thấy lúc nào đứa nhỏ cũng muốn giết nó, cuối cùng nó giấu tôi, bán con mình cho một viện phúc lợi tư nhân."

Nghe đến đây Hàn Phi đã nhíu mày, đa số trẻ em trong cô nhi viện đều là cô nhi, chỉ có số 4 này là do bố mẹ ruột của mình gửi đến, cậu có bố có mẹ, nhưng người hủy hoại cuộc đời của cậu cũng chính là cặp bố mẹ bất tài đó.

"Sau này thì sao?"

"Viện phúc lợi tư nhân kia tìm được vài gia đình mới cho cháu trai nhỏ của tôi, nhưng sau khi chọn đi chọn lại, đứa nhỏ cuối cùng cũng bị gửi trả về." Bà lão cảm thấy viện phúc lợi tư nhân đó có lương tâm, còn Hàn Phi thì đại khái đã đoán ra chân tướng, viện phúc lợi tư nhân cố tình nuôi dưỡng tuyệt vọng đó hoàn toàn không phải vì muốn tốt cho số 4, bọn họ chỉ muốn nhìn thấy một bi kịch lớn hơn nữa, bọn họ cảm thấy việc trả đứa trẻ này lại chính là chuyện tuyệt vọng nhất đối với cậu.

Trông thì có vẻ giống như đã thử cố gắng thay đổi, nhưng trên thực tế không có gì thay đổi hết.

Hy vọng cuối cùng bị phá vỡ, nỗi tuyệt vọng sâu nhất sẽ nuốt chửng cậu hoàn toàn.

"Cháu có thể gặp bố mẹ của đứa trẻ đó được không?" Hàn Phi muốn dạy cặp bố mẹ đó cách làm người.

Sau khi nghe xong câu hỏi của Hàn Phi, bà lão mím chặt môi, hồi lâu sau mới nói: "Con trai tôi đã bị thứ trong cơ thể cháu trai tôi giết rồi, là bị cắn chết, cậu nói xem người sao có thể dùng răng cắn được chết cơ chứ? Chính là thứ bẩn thỉu bám trên người cháu tôi gây ra!"

Giọng nói bà lão rất to, cảm xúc của bà đang rất kích động, có vẻ như là không muốn chấp nhận một thực tế như vậy, nên mới một mực cho rằng cháu mình đã bị trúng tà.

"Thế mẹ của đứa bé thì sao?" Nguyền rủa hiện lên trên sợi dây đỏ trên đầu ngón tay Hàn Phi, hắn hoàn toàn không giao tiếp với Từ Cầm, lần này là cô ấy cảm nhận được nguy hiểm chí mạng, chủ động nắm lấy tay hắn.

"Cô ta? Cô ta vài ngày trước vẫn ở trong căn nhà này, đột nhiên thì không tìm thấy nữa. Tôi cũng không nhớ cô ta ở đâu, cô ta hẳn là vẫn đang ở trong nhà?" Khi bà lão đang nói, hình như có một người phụ nữ đang cào cửa bằng móng tay của mình muốn ra ngoài.

"Ba phòng ngủ, một người mẹ?"

Dị biến bắt đầu, trên cánh cửa ở nơi sâu nhất tất cả bùa chú thấm ra máu tươi, tấm cửa động đậy nhẹ, đầu lâu đặt trong bát rơi xuống đất, lớp bột ngoài cùng bị vỡ, lộ ra những sợi tóc đen.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro